Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1654 chữ

Chương 42: Di vật của Dip

"Nhìn kìa! Trên trời có con dơi đang bay đấy!" Tiếng kêu la bên ngoài quầy rượu thu hút sự chú ý của Dip.

Cậu đi theo bọn thủy thủ say xỉn khác ra ngoài xem trò vui.

"Ủa, sao con dơi này nhìn quen vậy?" Dip cầm chai rượu gãi gãi cổ.

Thấy con dơi nhanh chóng bay đi, bọn thủy thủ tụm ba tụm năm quay trở lại quẩy rượu, ngoại trừ Dip.

Cậu chợt nhớ tới gã quỷ hút máu từng nói với hắn, gần đây thuyền trưởng lấy được một di vật mới, có thể biến thành con dơi khổng lồ. Con trên trời lúc nãy tám phần là thuyền trưởng Charles của cậu.

"Thuyền trưởng đây là đang thử nghiệm di vật mới hả? Tuyệt thật đấy, nếu mình cũng có dị vật thì tốt quá."

Thấy thuyền trưởng nhờ có mấy loại di vật nên có nhiều năng lực, nói không hâm mộ là giả.

Ngay lúc này, cậu bỗng nhớ tới điều gì đó, phấn khích vỗ tay: "Bây giờ mình cũng có tiết kiệm được một ít echo, mình cũng có thể mua di vật mà!"

Nhìn quán rượu ồn ào kế bên, Dip lại lao vào, thêm một đợt khí nóng thổi tới, các thuyền viên cười to khoác lác, mấy cô gái ăn mặc hở hang đi qua đi lại. Mọi thứ dường như vô cùng sống động.

Cậu nhảy thẳng lên bàn gỗ, lớn tiếng rêu rao với mọi người: "Mọi người, mọi người! Có ai biết chỗ nào bán di vật trên đảo San Hô không?"

Tiếng ồn ào hơi nhỏ lại, một lão già mập mạp mặt đỏ bừng vì say rượu há to cái mồm có lác đác mấy cái răng, khoa trương hét to: "Mau nhìn đi, thằng nhóc này còn chưa mọc đủ lông đã dám mua di vật. Đúng là chán sống, ha ha ha!!"

Cả quầy rượu nhất thời cười phá lên, bầu không khí hết sức náo nhiệt.

Trên cái bàn phía trong góc, mấy thành viên khác của Độc giác Kình "Xoảng" một phát rồi đứng dậy.

Tiếng cười vang giảm dần, bọn thủy thủ rối rít dời tầm mắt xuống ly rượu của minh. Bọn họ không chọc nổi đám người trên thuyền thám hiểm.

Thấy bầu không khí có chút lạnh lẽo, Dip búng búng tay về phía quầy bar: "Phục vụ, mời mọi người mỗi người một ly, tiền rượu tính cho tôi."

Bầu không khí lại nóng lên lần nữa, bọn thủy thủ nhao nhao giơ ly rượu lên, lớn tiếng ồn ào bày tỏ cảm kích người thiếu niên vừa bị cười nhạo.

Một tên thủy thủ ở trần trông khá hung dữ uống một hớp rượu xong rồi nói lớn: "Anh bạn, đến hẻm Hắc Bào coi thử đi. Mấy thứ không quang minh chính đại sẽ được ném ra bán ở đó. Đừng để bị Hắc y nhân bắt được, giao dịch ở chỗ đó là phạm luật."

"Cảm ơn!" Dip hưng phấn nhảy xuống bàn, khoát khoát tay với đồng bọn trong góc rồi xông thẳng ra ngoài.

"Có cần đi theo tên nhóc đó không? Sẽ không gây họa gì đấy chứ?" Krona hỏi mấy người khác.

"Không sao đâu, còn mạng để về từ đảo Hắc Tinh thì ở đây có gì phải sợ? Tên nào mắt mù chọc tới mình thì trực tiếp giết chết rồi ném xuống biển." Freyr nói xong đã giơ tay lên nhéo một cái lên mông cô nàng đang đãi khách.

Những nhân viên trên tàu khác tất nhiên cũng gật đầu.

Dip đã quá quen thuộc khu vực bến cảng của đảo San Hô, sau khi đi ngang qua bãi phơi sặc mùi cá, cậu đi tới con hẻm Hắc Bào vắng vẻ.

Đúng như tên gọi, tất cả mọi người trong con hẻm đều mặc áo choàng đen, che kín mặt. Dip trong bộ đồ thủy thủ trông hoàn toàn lạc quẻ giữa con hẻm.

Cậu nhanh chóng chen vào đám đông, cảm thấy mới lạ khi nhìn thấy một ít người vén áo choàng lên, lộ ra mấy đồ vật bên trong, hai bên xì xào nói chuyện với nhau.

"Này, mấy người có ai có di vật? Có người nào bán di vật không?"

Tiếng hô to của Dip lập tức hấp dẫn sự chú ý. Có một tên cả người mặc đồ đen, thân hình thấp bé nhích lại gần, nhỏ giọng nói: "Nhóc con, cậu có bao nhiêu tiền?"

"Á...3 vạn echo?" Dip nói ra số tiền mình gửi ngân hàng.

Tên mặc đồ đen xoay người bỏ đi, cất giọng khinh thường: "3 vạn echo mà muốn mua di vật? Cậu nghĩ di vật là cá ngoài biển hả?"

Dip hơi ủ rũ dùng tay gãi gãi cổ, vốn là cậu cất nhiều tiền hơn vậy. Có điều lúc ở đảo Hắc Tinh bị bọn quỷ hút máu cướp sạch rồi.

"Cậu muốn mua di vật?" Đột nhiên có giọng nói vang lên từ sau lưng Dip làm cậu giật cả mình.

Cậu nhanh chóng xoay người lại liền thấy một tên mặc áo choàng đen thùng thình đứng đằng sau mình.

"Đúng là tôi muốn mua, nhưng tôi chỉ có 3 vạn echo thôi."

"Cũng được, 3 vạn thì 3 vạn." Tên áo choàng đen móc một cái vòng tay bằng bạc từ trong ngực ra. Phía trên nó được phủ bởi một lớp vảy dày.

"Thật hả? Bán cho tôi với giá 3 vạn?" Dip cực kỳ bất ngờ, vừa rồi tên kia còn chê không đủ.

"Có muốn không? Không muốn thì tôi đi." Thấy tên kia làm bộ muốn đi, chỉ có Dip - 16 tuổi mới không chần chừ, vội vàng đồng ý: "Muốn, tôi muốn. Trước tiên anh nói tôi biết năng lực của loại di vật này là gì?"

"Sau khi đeo nó thì sức mạnh trở nên lớn hơn, nhưng nhược điểm là rất dễ khát."

Đợi đến khi Dip thử nghiệm một lần, cảm thấy di vật này rất có ích, cậu phóng khoáng trả tiền, trong lòng thì sung sướng vì thấy mình đã nhặt được món hời.

Tên áo choàng đen cầm tiền rồi nhanh chóng rời đi. Tên đó đi lòng vòng mấy vòng trong hẻm Hắc Bào rồi mới quỳ một chân trước một cánh cửa: "Mục sư đại nhân, đã giao đồ, có thể khẳng định là thuyền viên của Charles."

Cửa gỗ mở ra, Sonny mỉm cười bước ra: "Chờ sau khi bọn chúng ra khơi, tên đó sẽ đưa cái vòng cho hắn. Nếu hắn đã không chịu để ta lợi dụng, thì bọn Kede bên kia cũng đừng hòng được hắn hỗ trợ!"

"Thuyền trưởng! Thuyền trưởng! Anh có ở bên trong không?" Dip phấn khích gõ cửa Charles không ngừng.

"Cót két" một tiếng rồi cửa mở, người mở cửa là con chuột Lilly.

Dip lập tức nhìn thấy Charles ngồi đó không nói lời nào. Lúc này cả người anh đang run rẩy, biểu cảm có chút vặn vẹo, hai tay nắm chặt thành quyền như đang kiềm nén cái gì đó.

"Chuyện gì?" Giọng Charles khàn khàn bất thường.

Mặc dù Dip còn trẻ tuổi, song dù sao cậu cũng không phải thằng ngu, bây giờ rõ ràng không phải là thời điểm thích hợp để khoe di vật mới.

"Không...Không có gì, anh nghỉ ngơi cho khỏe." Dip vừa quay người muốn rời đi thì một con dơi đang cắn túi máu đỏ tươi bay từ ngoài vào.

Con dơi nhanh chóng biến thành Aude Rick, ông ta căng thẳng dâng túi máu bằng hai tay đến trước mặt Charles: "Thuyền trưởng, cái này lấy trong bệnh viện."

Hai tay Charles run rẩy cầm lấy, dùng hàm răng trắng bệch cắn bể túi máu, tham lam nuốt xuống. Máu đỏ thẫm nhiễu xuống từ khóe miệng anh, trông dáng vẻ còn ghê rợn giống quỷ hút máu hơn mấy lần so với Aude Rick đang đứng bên cạnh.

Dip đi tới trong góc - chỗ Lilli đang đứng, tò mò hỏi: "Thuyền trưởng bị gì vậy?"

Giọng Lilly có vẻ sợ hãi: "Thuyền trưởng đi tìm chị gái...Anh ấy vừa trở lại đã bị như vậy, vừa nãy thiếu chút nữa là cắn em."

Nhưng đúng lúc này, Dip thấy trên mặt thuyền trưởng mình hiện ra vẻ đau đớn, môi không ngừng mấp máy lẩm bẩm cái gì đó.

Cậu vội vàng đẩy tên quỷ hút máu đang muốn đỡ anh ra, loạng choạng mở tủ bàn sách, lấy ra cục gel màu xanh lá rồi cố gắng nhét vào miệng anh.

Charles người đổ đầy mồ hôi lạnh, hô hấp từ từ đều lại. Sắc mặt anh mệt mỏi khoát tay về phía thuyền viên của mình: "Tôi muốn nghỉ ngơi một lát, mọi người ra ngoài đi."

Dip vội vàng theo Aude Rick bước ra ngoài, nhìn cánh cửa đằng sau, cậu ta hỏi bằng giọng nghi ngờ: "Tại sao thuyền trưởng luôn phải kiềm chế vậy? Ở tuổi của anh ấy đã có cho mình cái thuyền thám hiểm, còn có gì không hài lòng nữa? Nếu tôi có thuyền riêng của mình, đến nằm mơ tôi cũng bật cười."

Aude Rick đang dựa tường lắc đầu: "Ai mà biết. Có điều nếu thuyền trưởng còn tiếp tục như vậy, sợ là anh ấy không chống đỡ được bao lâu nữa. Cậu không cảm thấy càng ngày anh ấy càng giống bị điên sao?"

Dip bất mãn trừng mắt nhìn ông ta: "Nói bậy gì đó! Thuyền trưởng Charles lợi hại như vậy, sao có thể chứ! Nếu ông còn nói bậy về anh ấy, đừng trách tôi không khách khí!"

Dip nói xong xoay người bước nhanh về phía cầu thang.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Địa Hải của Hồ Vỹ Đích Bút
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chanchan88555
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.