Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Daly thăm dò

Phiên bản Dịch · 2342 chữ

Ban đêm đi ra mua từ điển, tại thành thị thế cục có chút hỗn loạn, hơn nữa còn trong dáng vẻ của người Entis, đây quả thật là chuyện tương đối nguy hiểm... không được, không thể cứ một mực mang chiếc găng tay này... Danis ngẩn ra mấy giây, chợt nâng tay lên, định mở ra chiếc găng tay, ý định tháo xuống.

Động tác của Danis vừa làm được một nửa, đột nhiên lại dừng lại, đánh giá hai mắt của Anderson, quét qua bàn tay trái đang mang găng của đối phương một chút, gượng cười đeo lại găng tay.

“ta cho rằng, tại nam đại lục, tại chỗ này, quan trọng nhất vẫn là thực lực bản thân.” Danis ngoài cười trong không cười bổ sung một câu.

Biểu cảm của Anderson không có bất kỳ biến hoá nào, vuốt vuốt cằm như cũ nói:

“vậy ngươi chuẩn bị làm thế nào?”

Danis chỉ vào đầu bậc thang nói:

“ta định tìm chủ quán trọ, mượn người này một quyển từ điển. Ta nghĩ rằng con của hắn ta sẽ được dạy tiếng Dutan.”

“đây là một cách nghĩ, nhưng dù cho có từ điển, thì trong thời gian ngắn ngươi cũng không cách nào học được. Dù cho chỉ là nắm một chút ít từ ngữ cũng khá khó khăn. Dù sao ngôn ngữ ở đây và ở bắc đại lục thuộc về hai hệ thống khác nhau.” Anderson tắc lưỡi chậc chậc tiếp, “vẫn là ta cho ngươi một giải pháp đi, thuyền trưởng của các ngươi hẳn là có dạy qua một chút ma pháp thuộc lĩnh vực ‘thần trí tuệ và tri thức’ nhỉ?”

“đúng.” Danis không cần suy nghĩ, trực tiếp gật đầu nói.

Anderson vỗ hai tay nói:

“vậy ta có thể dạy ngươi một nghi thức ma pháp mới, khẩn cầu với ‘thần trí tuệ và tri thức’, đạt được năng lực nghe, đọc và viết tiếng Dutan trong một tuần.”

Danis không chần chờ, lắc đầu nói:

“tín ngưỡng của ta là ‘phong bạo chi chủ’, mà không phải là ‘thần trí tuệ và tri thức’. Một số nghi thức ma pháp trước đó có thể nhận được đáp lại là bởi vì quan hệ với thuyền trưởng.”

Nói đến đây, Danis liếc mắt nhìn Anderson một chút:

“ngươi không phải sinh ra ở Segal, lớn lên tại Renburg, cùng thuyền trưởng là đồng học sao?

Vậy ngươi cũng hẳn là tín đồ của ‘thần tri thức và trí tuệ’, ngươi đến cử hành nghi thức chẳng phải là càng hữu hiệu hơn sao?”

Anderson lắc đầu cười nói:

“đồng dạng là tín đồ, nhưng có thể đạt được chân chính đáp lại thì cũng chỉ là cực kỳ ít.”

Anderson giống như suy tư nghĩ một chút, nói:

“biện pháp tốt nhất vẫn là tìm linh mục, giám mục của giáo hội tri thức hỗ trợ. Khiến cho bọn họ chế tác một ít bùa chú, ừm, ta nhớ được tại cảng Behrens có mấy vị giáo sĩ truyền giáo đến từ Rengurg. Không bằng ngày mai chúng ta đi thăm hỏi...”

Danis đang muốn mở miệng trả lời “được”, bỗng nhiên lộ ra biểu cảm hoải nghi nói:

“ta luôn cảm giác được ngươi tựa hồ có âm mưu...”

Biểu cảm của Anderson lập tức cứng ngắc một chút.

....

Bên trên máy bay, Klein thắt dây an toàn, đắp tấm chăn, dựa vào thành ghế ngủ thật say.

Lúc này, bóng đêm ngoài cửa sổ thâm đen. Đèn đuốc dưới mặt đất thưa thớt, phong cảnh lướt về phía sau tựa như thong thả nhưng thực ra lại rất nhanh. Hết thảy mọi thứ đều có vẻ bình yên và tĩnh lặng như thế.

Không biết qua bao lâu, Klein đột nhiên tỉnh dậy, xoay xoay cổ.

Bởi vì lúc nào cũng đeo theo ‘chuông tang’, nên hắn uống không ít nước, cảm giác căng căng ở bụng dưới đánh thức.

Vén tấm chăn ra, mở dây an toàn, Klein che miệng ngáp một cái. Đi hướng phòng nghỉ bên ngoài, vào một phòng vệ sinh ở một góc đại sảnh.

Thoải mái giải quyết xong vấn đề, rửa qua hai tay. Klein quay người ra khỏi phòng vệ sinh, trở lại đại sảnh, bỗng nhiên nhìn thấy một bóng người.

Bóng người kia đứng ở nơi ánh sáng ảm đạm. mặc một áo choàng đen thẫm, thoa má đỏ cùng kẻ mắt màu lam, vừa nhìn qua, tựa như là quỷ hồn bóng ma bay ra từ trong nhà xác.

Quý cô Daly... Klein không hề nghi ngờ biết đối phương là ai, lập tức liền làm ra một phản ứng giật nảy mình.

Daly đi vài bước, ngẩng đầu nhìn về phía gương mặt Dwayne Dantes, ánh mắt dừng lại tại nơi đôi mắt kia, mỉm cười nói:

“ánh mắt và khí chất của ngài rất giống một người bạn của ta, đặc biệt là đôi mắt.”

Klein lập tức giả vờ thoải mái, cười ha hả nói:

“quý cô, nếu như chúng ta hoán đổi giới tính, thì đây chính là những lời nói tiêu chuẩn thường dùng để bắt chuyện đấy.”

Ánh mắt của Daly không có dời đi, cười ha ha nói:

“không cần hoán đổi, giới tính cũng không thể thay đổi định nghĩa về loại hành vi này.

Nếu là lúc khác, đối với cách nói chuyện này của ngài, ta liền thật muốn lừa ngài lên giường, thậm chí một mực lừa vào giáo đường.

Nhưng mà, hiện tại ta không có loại ý nghĩ này. Ta đến đây chỉ là bởi vì ánh mắt của ngài quả thật làm cho ta nhớ tới người đó.”

Nói chuyện cùng quý cô Daly thật sự là có chút không thể chịu nổi... không thể để nàng nắm giữ quyền chủ động được, nếu không, nàng có lẽ sẽ phát hiện ra rằng, Dwayne Dantes không phải là một dân chơi yêu thích các loại phụ nữ, là một cao thủ tán gái, mà là một người không được tự nhiên, không có kinh nghiệm trước mặt một cô gái hấp dẫn... ta nhất định phải nắm được quyền chủ động, nắm giữ chủ đề cuộc nói chuyện... Klein vừa xoay chuyển ý nghĩ, lấy tư thái nửa đùa nửa thật trực tiếp hỏi:

“quý cô, nàng có phải là thích vị kia hay không?”

Daly ngẩn ra một giây, nhướn mày, cúi đầu cười nói:

“đây không phải là chuyện gì cần giấu diếm.

Nếu như người đó có thể giống như ngài thì thật tốt. Đối mặt với phụ nữ, dũng cảm chủ động ra tay, hiểu được cách kiến tạo một bầu không khí mập mờ. nếu như thế mà nói, chúng ta có lẽ đã có con cái.

Đáng tiếc, người đó là một kẻ bảo thủ. Khi nói chuyện cùng ta sẽ chỉ nói chuyện công việc cùng giảng giải kinh nghiệm. ta hơi đưa ra ám chỉ hoạc hơi vui đùa quá mức một chút thì người đó đều sẽ biểu hiện ra rất không tự nhiên, luôn luôn kiếm cớ rời đi. Dáng dấp của người đó trông có vẻ già, tóc cũng không được chăm sóc tốt, đối với ký ức thì ngay cả sinh nhật của ta cũng đều có thể quên mất. Nghĩ đến người đó, ta liền rất tức giận, hận không thể trực tiếp đẩy người đó lên giường, trói hai tay hắn vào thành giường...”

Ánh mắt Dwayne Dantes u trầm nhìn đỉnh đầu của Daly, thở dài ngắt lời đối phương:

“quý cô, ngươi nói nhiều lắm.”

Daly ngẩng đầu lên, nở nụ cười không có gì khác so với lúc trước, nói:

“ta cho rằng ngài sẽ hưởng ứng cùng trò chuyện về phương diện này.”

Klein cười lên tiếng:

“vậy vì sao quý cô không biến những suy nghĩ kia thành hành động. Ta có thể nhìn ra được, quý cô không phải là người chỉ nói suông.”

Daly kêu lên một tiếng “A” nói:

“ngài đoán xem.”

Ngay sau đó, nàng gật đầu:

“cảm tạ ngài chưa hề nói ta quấy rối.”

Trong khi nói chuyện, nàng xoay người qua, hướng về phòng nghỉ cỡ lớn của đội ‘găng tay đỏ’. Khoé môi Dwayne Dantes hơi nhếch lên, lắc đầu đi hướng khoang ở chính mình.

Đi tới lối vào phòng nghỉ cỡ lớn, tầm mắt Daly rơi vào vị trí phía trước sàn nhà, bỗng nhiên nhìn thấy một đôi giày da không dây.

Ánh mắt theo đó đưa lên, trong đôi mắt hiện lên hình ảnh Leonard Mitchell tóc đen mắt xanh.

Leonard nhìn Dwayne Dantes tiến vào phòng nghỉ, đè thấp giọng nói:

“đối phương có không ít bí mật, không phải đơn giản như vậy.”

Daly khẽ cười gật đầu nói:

“ta biết.”

Nói xong, nàng bước chân thoải mái vượt qua Leonard Mitchell, đi vào phòng nghỉ lớn.

Tiến lên vài mét, nàng thả chậm bước chân, lại một lần cúi đầu thấp xuống.

Leonard đứng ở cửa như cũ, nhìn ánh đèn chiếu ra cái bóng kéo dài, im lặng mà thong thả thở hắt ra.

Trong phòng nghỉ cỡ nhỏ, Dwayne Dantes đứng cạnh cửa, nâng tay phải lên, xoa hai bên thái dương, phảng phất như một pho tượng.

...

Nhà Berg, thành bạch ngân.

Dereck ngồi trên ghế, một bên gặm bánh làm từ bột hắc diệu thảo, một bên chăm chú suy nghĩ những chuyện nào nên làm, những chuyện nào không nên làm:

“ngài ‘thế giới’ cần tư liệu về ‘quỷ thuật tà quái’ còn chưa có hỏi thăm... đặc tính phi phàm danh sách 5 quỷ hút máu còn thiếu một chút điểm công huân... bạn bè mới có ba, còn chưa đủ nhiều... chuyện lăng thẩm của thủ tịch tiền nhiệm cũng chỉ là có chút manh mối...”

Trong từng cái suy nghĩ thoáng qua, Dereck lấp đầy bụng. Cậu cởi áo ra, lấy ra một chiếc lọ làm từ đá được đục rỗng bên trong, dùng một chất lỏng sền sệt màu đen bôi lên những vết bầm tím trên người mà mắt thường có thể thấy.

Mặc dù xung quanh thành bạch ngân chỉ có hắc diệu thảo là có thể ăn. Nhưng thực vật cũng không chỉ có một loại này thôi. Chủng loại thực vật ở đây khá phong phú, cũng kỳ kỳ quái quái. chúng dựa vào các loại năng lực, dựa vào hoàn cảnh không có mặt trời mà chỉ có sấm sét cùng đêm tối sinh sôi tồn tại. mà một trong những truyền thống của thành bạch ngân chính là lựa chọn ra những loại thực vật, phối hợp tương ứng với bộ phận trên người quái vật, chế tạo thành các loại thuốc cao. Các loại thuốc này vô cùng hiệu quả trong việc chữa trị phần lớn thương thế cùng bệnh tật. Cứu mạng đa số cư dân trước những bệnh tật nhỏ nhặt.

Đây đều là do nhiều đời ‘kẻ săn ma’, thông qua chính mình uống ma dược mà đạt được những phương thuốc dược tề, thánh cao, tinh dầu. Họ Không ngừng đơn giản hoá những phương thuốc này, tạo ra sản phẩm có cấp độ thấp hơn so với ban đầu mà hình thành truyền thống!

Thoa xong thuốc cao, ngửi ngửi thấy mùi có chút hôi thối cùng gay mũi. Dereck vừa định mặc áo, bống nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa cốc cốc.

Theo bản năng, tinh thần của cậu liền trở nên căng thẳng, cầm lên chiếc chuỳ u lam khổng lồ ‘lôi thần gầm thét’ có những sợi sét quấn quanh, cẩn thận từng ly từng tý đến gần cánh cửa, tuỳ thời chuẩn bị đánh giết quái vật toát ra từ trong bóng tốt.

“ai?” Dereck trầm giọng hỏi.

Bên ngoài truyền đến một giọng nói hơi thô:

“Valere.”

Cùng lúc đó, từng tia ánh sáng trong vắt chiếu qua khe cửa và khe cửa sổ, đây là năng lực của ‘lê minh kỵ sĩ’*.

  • nghĩa là ‘kỵ sĩ bình minh’ nhé các đậu hũ...

Dereck trầm tĩnh lại, mở cửa hô:

“Valere, không phải hôm nay cậu muốn dẫn đầu đội ngũ tuần tra sao?”

Valere thân thể cao hai mét hai, là bạn mới quen của Dereck, cũng là bạn bè mà Dereck hài lòng nhất, bởi vì rất nhiều lúc người bạn này sẽ thu liễm lực lượng với một trình độ khá lớn, là người hay chăm sóc đồng bạn.

Mặt khác, gần đây nhất, tiểu đội tuần tra khu vực bao quát lăng tẩm của thủ tịch tiền nhiệm chính là tiểu đội của Valere.

Valere có mái tóc nâu nhạt tương tự Dereck, để râu rậm. hoạt động ưa thích nhất là cách đấu cùng người khác, nghe vậy cười nói:

“ ‘đoàn nghị sự sáu người’ vừa rồi ra lệnh cho tiểu đội chúng ta tránh khỏi khu vực lăng tẩm của thủ tịch tiền nhiệm, mà đây là khu vực tuần tra cuối cùng trong nhiệm vụ của chúng ta.

Đi thôi, đi sân huấn luyện, vận động một chút!”

‘đoàn nghị sự sáu người” cố ý ra lệnh tiểu đội tuần tra vòng qua khu vực kia sao? hôm nay bọn họ liền có thể mở ra cổng của lăng tẩm thủ tịch tiền nhiệm? không biết sẽ phát sinh ra chuyện gì... hi vọng trưởng lão Lorwaya bên kia không có âm mưu gì... Dereck sợ hãi kinh ngạc, chợt sinh ra chút liên tưởng, lại không biết mình có thể làm gì.

Trong lúc Dereck do dự mặc quần áo, chuẩn bị đi ra ngoài, tới sân huấn luyện của Valere, thì một bóng người dài ra từ nơi đường phố âm u, mở miệng nói:

“Dereck Berg, thủ tịch bảo ngươi đi mái vòm gặp mặt

-------------------

đến hẹn lại lên chương, đôi khi đến hẹn thì lại lặn nhé các bác....

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 129

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.