Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

rốt cuộc yên tâm

Phiên bản Dịch · 2380 chữ

Biểu cảm của Leonard hơi trì trệ, chợt khôi phục lại bình thường.

Leonard đã nhớ tới việc Dwayne Dantes hợp tác với quân đội, chuẩn bị buôn bán một lô súng ống đại bác tại tây Balam.

Cho nên, việc vị phú ông này xuất hiện trên máy bay quân đội, dù khiến người khác cảm thấy ngoài dự liệu, nhưng tuyệt đối không hề cảm thấy chướng mắt.

Vấn đề duy nhất là, đối phương nhanh chóng muốn đi Tây balam như vậy sao? Amon đến cũng cho khiến cho vị phú ông này tăng thêm áp lực? Leonard vừa chuyển động suy nghĩ, để cho ánh mắt nhìn thẳng. Sau đó cùng đồng đội dọc theo mạn cầu thang, Leo lên tầng hai, tiến vào một phòng nghỉ dành riêng cho họ.

Các ‘găng tay đỏ’ tự tìm vị trí ngồi. qua không bao lâu, một tiếng vang trầm thấp xuất hiện, tiếng chuyển động cánh chèo cùng với đủ loại thứ tiếng ma sát liên tục vang lên, khiến cho sàn nhà cùng vách tường nhẹ nhàng rung động.

Rung động dần dần mạnh hơn, biến thành lắc lư. Máy bay đung đưa bay thẳng lên, một chút liền bình ổn trở lại.

Klein ngồi xuống, cài dây an toàn, cảm thấy tò mò quan sát bốn phía, trải nghiệm cảm giác bay không giống trước kia.

“không thể nào ổn định khi cất cánh, độ cao cũng tương đối thấp. Nhưng dưới tình huống không có gặp gió lốc, mức độ xóc nảy còn tương đối tốt, cũng không biết làm như thế nào...” Klein ngắm nhìn cửa sổ ở góc xéo phía trước, không có nới dây an toàn dù chỉ một chút, cũng không có ý định đi lại xung quanh.

Điều này không phải do sợ độ cao, mặc dù xác thực là Klein có chút sợ. Nhưng trên người đang mang ‘đói khát ngọ nguậy’, có thể bay ở khoảng cách ngắn, có thể trực tiếp ‘dịch chuyển’ cho nên hắn cũng không phải là sợ hãi như vậy. Hắn chỉ là đang chú tâm đóng vai một vị phú ông lần đầu đi máy bay đến vịnh Dipsy.

Ngay lúc này, linh cảm Klein chợt có chút dao động, vội vàng gõ nhẹ răng nanh, nhanh chóng mở ra ‘linh thị’.

Ngay sau đó Klein trông thấy sắc thái xung quanh trở nên nồng đậm, rõ ràng trùng điệp cùng nhau, trông thấy từng cái xương trắng như suối phun từ dưới mặt đất tuôn ra, hợp thành một bộ xương to lớn cao gần bốn mét.

Trong hốc mắt của bộ xương này là hai ngọn lửa đen kịt đang cháy, trong tay rủ xuống cầm một bức thư.

Người đưa tin của ngài Azcot... ngài ấy đã khôi phục từ trong trạng thái biến hoá sao? Klein cảm thấy vui mừng, liền muốn đứng dậy nhận thư.

Nhưng cảm giác vướng víu ở eo truyền đến, hắn mới nhớ tới chính mình đang cài dây an toàn.

Lúc hắn định với tay mở dây an toàn thì người đưa tin bạch cốt kia ngồi xổm xuống, đưa bức thư vào trong tay của Klein.

Klein sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn về phía hai ngọn lửa đang cháy trong hốc mắt đối phương, nhẹ nhàng gật đầu, xem như là chào hỏi.

Klein có thể hiểu được vì sao người đưa tin không hiện thân ở tầng một, để cho nửa người trên xuyên qua sàn nhà. Bởi vì đây là máy bay quân đội, trừ đội ‘găng tay đỏ’ vửa rồi, đại khái khả năng còn có người phi phàm khác. Bọn có cũng có linh cảm, có ‘linh thị’ ở một mức độ nhất định, có thể miễn cưỡng phát giác được sự tồn tại của người đưa tin.

Nhưng mà, ta cũng không cho rằng ngồi xổm đưa thư như vậy là lễ phép.... ta thà giống như kiểu trước đây... Klein nói thầm hai câu, nhìn người đưa tin vỡ vụn thành từng chiếc bạch cốt hư ảo, như thác nước rơi xuống mặt sàn.

Trong phòng nghỉ cỡ lớn, Daly Simone vẫn thích tự xưng là ‘thông linh giả’ như cũ, bỗng nhiên nghiêng đầu qua, nhìn về một căn phòng cách đại sảnh.

Lông mày nàng nhíu nhẹ một chút, đôi mắt hơi nheo lại.

Ngay sau đó nàng thu hồi ánh mắt, nói với nhân viên phục vụ đang ngồi ở trong góc phòng nghỉ:

“cho ta một ly cocktail, blackand và champagne half and half.”

“thưa quý cô, công thức pha chế loại này rất kỳ quái.” Vị quan quân kia vừa mở dây an toàn, đi hướng tủ rượu bên cạnh được gắn vào mặt đất, vừa đưa ra lời khuyên của mình.

Daly thoa má đỏ cùng kẻ mắt màu lam cười cười nói:

“ta thích nhấm nháp những thứ đặc biệt.”

Nói đến đây, lời nói của nàng chuyển đổi, tuỳ ý hỏi:

“trên chiếc máy bay này, trừ các người cùng chúng ta, tựa như còn tồn tại những người khác sao?”

Vị quan quân kia mở ra cửa tủ rượu, đồng thời đáp:

“đúng thế.

Một vị thương nhân, hình như tên là Dwayne Dantes, có hợp tác nhất định với bộ quốc phòng.”

Dwayne Dantes.... Daly ngẩn ra, con ngươi hơi chuyển nói:

“hợp tác chuyện gì?”

Bên phía tay phải của nàng, Leonard Mitchell vô thức điều chỉnh lại dáng ngồi, đang từ chân phải đặt trên chân trái chuyển thành chân trái đặt trên chân phải.

“không rõ ràng.” Vị quan quân lắc đầu đáp, “hình như là muốn mượn nhờ vào kinh nghiệm tại nam đại lục của vị quý ông kia.”

“nam đại lục...” Daly suy tư lặp lại khu vực này, không có hỏi thăm thêm.

....

Trong phòng nghỉ cỡ nhỏ đối diện, Klein đã mở ra giấy viết thư, chăm chú đọc.

Bức thư này quả thật đến từ ngài Azcot Ings, ngài ấy biểu thị rằng những chuyện trải qua trước đó khiến ngài ấy tìm về được càng nhiều ký ức. Không thể không thông qua ngủ say để tiêu hoá cùng khôi phục, không thể trả lời kịp thời.

Klein chân chính trầm tĩnh lại, tâm tình không tồi, dời ánh mắt về phía nội dung bên dưới.

Đối với ‘kẻ cướp đoạt linh giới’, Azcot miêu tả là:

“... đây là một loại sinh vật có số lượng thưa thớt, chúng tương đối xảo trá, vô cùng giỏi nguỵ trang, không dễ dàng để tìm ra.... một điểm có thể lợi dụng là, chúng có tính hiếu chiến rất mạnh, nhưng mà, chúng cũng rất nguy hiểm. Dù cho có thực lực gần đến danh sách 4 thì cũng phải đủ cẩn thận, nếu không, không cẩn thận liền sẽ trở thành phân hồn của chúng....

Đặc điểm cụ thể của chúng là... ta không rõ lắm hoặc là chưa có nhớ lại khu vực hoạt động thường xuyên của ‘kẻ cướp đoạt linh giới’, ta đề nghị cậu khẩn cầu với ‘hồng quang’ Ayr Moria. Thần rất thân thiện đối với nhân loại, sẵn sàng trả lời các vấn đề tương tự, mà cũng nắm giữ quyền hành tương ứng.... mấu chốt của nghi thức là gọi chính xác tôn danh của thần cùng với ký hiệu tượng trưng....

Chờ cho cậu có manh mối về ‘kẻ cướp đoạt linh giới’, nếu có thể chờ đợi một chút, ta cũng có thể cung cấp sự trợ giúp nhất định...”

Thật ngại quá... Klein nâng tay phải lên, vuốt vuốt hai bên mép.

Ngay sau đó hắn quay mặt giấy, nhìn về phía trang cuối cùng:

“... đồng dạng như vậy, đến lúc đó ta sẽ giúp cậu phong ấn cái găng tay kia lần nữa... ta không phải là không muốn dạy cậu phương pháp phong ấn. Mà là cậu không thể làm được. Chuyện này phải mượn nhờ sức mạnh của minh giới, ít nhất phải là ‘kẻ bất tử’ mới có thể làm được...

Tốt rồi, ta hẳn là rất nhanh liền có thể rảnh rỗi, ta nhớ rằng cậu đã nói về chuyện chiếc nhẫn ‘tử thần’...”

Ngài Azcot tựa hồ biến hoá không quá lớn. Chí ít từ trên thư không cách nào nhìn ra... Klein thong thả thở hắt ra, tiện tay giũ bức thư, đốt cháy tờ giấy trong tay, khiến nó hoá thành tro bụi, bay vào thùng rác được gắn chặt xuống sàn.

Mà dù từ chỗ ngài Azcot không rõ ràng nơi mà ‘kẻ cướp đoạt linh giới’ ẩn hiện, nhưng Klein có thể phán đoán sơ bộ rằng, vị hậu duệ của ‘tử thần’ này cũng không nhớ rõ thành Calderon. Ta cũng có thể suy đoán ra được, toà thành thị linh giới bí ẩn kia phần lớn khả năng không có quan hệ với minh giới. nếu không, ngài Azcot sớm khôi phục liên hệ cùng minh giới, thì cũng đã nhớ ra nội dung nhất định. Nhưng Klein vẫn là có ý định hỏi thăm một chút chuyện thành Calderon khi trả lời thư.

Bất luận như thế nào, làm người luôn luôn phải có hi vọng... còn nữa, phải nhắc nhở ngài Azcot một câu, ta đã đến nam đại lục... Klein chăm chú suy tư nên làm sao trả lời thư.

Nhưng mà, hắn không có viết ngay lập tức. Sợ rằng việc triệu hoán người đưa tin sẽ dẫn đến linh cảm của người phi phàm còn lại trên máy bay dao động.

Ánh mắt chuyển động, Klein lại một lần nhìn về cửa sổ, chỉ thấy sắc trời bên ngoài thâm đen, yên tĩnh u ám.

...

Nhìn bầu trời tối tăm, mặt trăng bị tầng mây che lại, ‘tinh chi thượng tướng’ Caitlin thu hồi tầm mắt, nhấc bút máy lên, cân nhắc viết:

“đáp án của vấn đề kia là, hai khả năng đều không đúng.”

Ban đầu nàng có chút nghi hoặc, nữ vương tại sao không trực tiếp hỏi “cố hương” là chỉ cái gì, Mà ngược lại còn kèm theo hai suy đoán. Điều này không phải rất dễ dàng dẫn đến việc vấn đề không nhận được đáp án hữu hiệu sao. sau này trải qua suy nghĩ kĩ, nàng cho rằng nữ vương xác thực suy nghĩ càng chu đáo hơn so với mình:

Bởi vì đối mặt chính là một tồn tại mơ hồ bí ẩn cổ thần. Bởi vì từ trước đến nay, tổng cộng số trang nhật ký cung cấp cho đối phương cũng chỉ mười mấy hai mươi tờ. Hơn nữa mỗi lần đều đổi lấy giải đáp tương ứng. cho nên, vỏn vẹn chỉ có ba trang nhật ký, cho dù là ba trang nhật ký giá trị rất cao, có khó có thể trao đổi đồng giá vấn đề tâm linh cùng tinh thần quy tụ của đại đế. Bí mật ẩn giấu trong phương diện này có lẽ càng quan trọng hơn so với một ‘lá bài báng bổ’.

Mà nữ vương tựa hồ rất cố chấp trong vấn đề này. Không sẵn lòng đổi sang vấn đề khác, cho nên, cố ý suy đoán thêm hai khả năng. Hị vọng có thể nhận được đáp án khẳng định hoặc là phủ định. Tương đối mà nói, điều này khiến cho giá trị của vấn đề được hạ thấp xuống, vừa vặn phù hợp với nguyên tắc trao đổi đồng giá... Caitlin suy nghĩ lưu động, nhớ tới một ít chuyện trước kia:

Khi ấy, nàng đang còn nhỏ tuổi, đang tiếp thu các phương diện tri thức. Nữ vương thỉnh thoảng sẽ ra câu hỏi kiểm tra nàng, cùng nói với nàng rằng, trong quá trình trả lời, có ba cơ hội giảm xuống độ khó. Một là xin loại bỏ một đáp án sai. Hai là mời một người nào đó trên thuyền trợ giúp. Ba là cầu nguyện với một trong bảy ánh sáng linh giới, đạt được đáp án. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có thể tự mình hoàn thành nghi thức.

Rất hiển nhiên, nàng lần này lựa chọn biện pháp thứ nhất hạ xuống độ khó.

Khi còn bé, nữ vương cũng đã trải qua chuyện tương tự sao? sau khi loại bỏ hai đáp án sai lầm, nàng cách rất gần đáp án chính xác... biểu cảm của Caitlin không tự giác trở nên nhu hoà, chuyển viết:

“theo như tình báo mà ta nhận được, Backlund đang nổi lên bão tố, mong người mạnh khoẻ.”

Caitlin không có nói thẳng ra chuyện vị thiếu tướng phó xử trưởng của sở mật vụ và cố vấn vương thất, dù sao đây là tin tức được chia sẻ trên hội Tarot, không giống vấn đề mà chính mình đã đề xuất. Phải được ngài ‘kẻ khờ’ ngầm đồng ý mới có thể trực tiếp báo cho nữ vương.

Gấp lại bức thư, Caitlin triệu hoán ra người đưa tin của ‘nữ vương thần bí’ Bernadet.

...

Tại cảng Behrens, bóng đêm vừa mới phủ xuống.

Danis cùng Anderson tìm đến một khách sạn do di dân từ Entis mở, trải nghiệm được sự tiện lợi của việc trao đổi bằng ngôn ngữ.

Sau khi buông hành lý xuống, Danis khoác áo choàng, mang găng tay lập tức đi ra ngoài, hướng đến đầu bậc thang.

Anderson đứng tựa vào cánh cửa đối diện, buồn cười hỏi:

“còn có chuyện gì sao?”

Danis lập tức kêu “a” lên một tiếng nói:

“đi mua từ điển!

Cái này đáng tin hơn nhiều so với ngôn ngữ cơ thể. Qua vài ngày nữa, nói không chừng ta liền có thể nắm giữ được mấy từ ngữ thường dùng!”

Anderson dùng bàn tay trái mang găng đen sờ lên cằm nói:

“găng tay của ngươi là do người khổng lồ để lại rồi chế thành à? ảnh hưởng tiêu cực là gì?”

Danis bật thốt lên:

“hành động trở nên lỗ mãng, luôn luôn làm trước rồi mới nghĩ...”

Nói rồi, hắn bỗng trở nên yên tĩnh.

--------------

hơi muộn nhưng chưa đến 00h, vẫn còn chưa qua ngày mới....!!!

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.