Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình bạn mới

Tiểu thuyết gốc · 1154 chữ

Sự xuất hiện của Minh Đăng khiến cả Thanh Kiều và Lương Quang đều ngỡ ngàng, còn anh ta thì vẫn cứ hồn nhiên vui vẻ với đống dụng cụ học tập trước mặt. Một đống đồ màu hồng được bày lên, Thanh Kiều trợn tròn mắt mà nhìn. Lương Quang đành quay đầu tìm một chỗ ngồi khác ở cuối dãy kế bên.

Thanh Kiều nhìn Lương Quang đi khỏi mới ngập ngừng ngồi xuống, nhìn Minh Đăng bằng ánh mắt đầy dò xét. Cô cẩn thận lúc trong suy nghĩ của mình, tại sao lại có sự xuất hiện của một người như này trong lớp mà cô không hay biết, lẽ nào trí nhớ của cô bị suy giảm hay vận mệnh đã thay đổi.

Biết được Thanh Kiều đang nhìn mình, Minh Đăng quay lại tươi cười với cô để lộ ra đôi môi căng mọng đầy quyến rũ, nhìn vào đôi môi đỏ mọng làm tròng mắt của Thanh Kiều ngày một to hơn.

- Ừm hừm...

Minh Đăng đầy vẻ kiêu ngạo, đưa tay di di lại đôi môi của mình.

- Tui biết, môi của tui quyến rũ, nhưng bà cũng đừng đưa ra cái ánh nhìn thèm muốn như vậy. Khép cái miệng lại nước miếng sắp chảy thành sông rồi kìa.

Thanh Kiều vội thu miệng, đưa tay quệt quệt lau nước miếng nhưng lại cảm thấy có gì đó không đúng, liền trực tiếp hỏi ra nỗi lòng của mình.

- Cậu là nữ hay nam.

Minh Đăng đưa tay lên miệng cười, e thẹn giống như một thiếu nữ 17 mới đi gặp tình đầu, đưa tay đánh yêu vào người Thanh Kiều.

- Bà đoán xem... hí hí hí

Một loạt hành động trước mắt khiến Thanh Kiều chỉ biết mắt chữ o mồm chữ a mà không có bất cứ từ ngữ nào có thể thốt lên lúc này, đầu óc cô trống rỗng, thực sự trống rỗng tại sao cô lại không có tí kí ức nào về người trước mắt cư chứ.

Nhã Đan ngồi dãy bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt ngờ nghệch của con bạn thân và bộ dạng của kẻ mới đến cũng thầm khấn xin thượng đế, cầu bình an đến với bạn tôi. Xin thần linh hãy phù hộ cho nó tai qua nạn khỏi. Nó thật là tội lỗi khi từ chối kẻ đẹp trai đem về một con bóng long xuyên, mà không phải bóng kín, người kia bóng lồng lộn bóng phô trương bóng trưng bày bóng lộ rõ mồn một.

Nhìn thấy bộ dạng của Thanh Kiều, Minh Đăng thở dài, đưa bàn tay về phía cô muốn bắt tay với cô, giọng nói cố tỏ ra vẻ đàn ông.

- Xin chào, mình là Minh Đăng, học sinh mới chuyển lớp.

Nghe thấy cái tên Minh Đăng đầu cô mới nảy số, hôm đó đứng là có hai người chuyển lớp một là Lương Quang người con lại là Minh Đăng chỉ vì mải đắm chìm trong tình yêu nên Thanh Kiều cũng chẳng biết được gì thêm, chỉ biết người đó là trai, nhưng lúc này trước mắt cô là....

Minh Đăng lại thay đổi giọng, cả người uốn éo điệu đà.

- Nhưng mình thích gọi là Mi Đô, hãy gọi mình là Mi Đô nha, mình chấm cái phong cách của bà rồi đó nha. Thiệt là xinh hết xảy mà.

Giọng nói thay đổi lại làm cho đầu óc Thanh Kiều đi vào vòng lặp trống rỗng. Cô không biết phải phán ứng sao thì giáo viên vào lớp, điều này đã cứu lấy cô.

Hai người liền buông tay quay trở lại học bài.

Cả tiết học ngày hôm đó, Thanh Kiều luôn lén nhìn Mi Đô một người vừa mới mẻ lại vừa xa lạ khiến cô rất tò mò. Đôi mắt cô vô thức một lần nữa lại xán lại người Mi Đô.

- Lần thứ 99

Thanh Kiều giật mình, không hiểu ả ta đang nói gì.

- Lần thứ 99 bồ nhìn tôi rồi, bộ có chuyện gì không thể hỏi trực tiếp được hay sao, tôi ghét nhất là cái nhìn đầy phán xét đó, chính vì chuyện đó mà mới hai năm trung học tôi chuyển trên dưới 20 trường.

Câu nói đó cũng là cho Thanh Kiều nhớ lại, người tên Minh Đăng đó quả thực đến đây học nhưng chỉ có 1 tuần rồi biến mất không dấu vết, để lại rất nhiều câu hỏi trong lòng các học sinh ở đây, tuy lúc đó cô không để ý lắm nhưng giờ cô sẽ không để chuyện đó xảy ra, bởi vì có thể sống như vậy, chắc chắn Mi Đô trải qua rất nhiều đau khổ, rất nhiều lời bàn tán mới có thể trở thành một người luôn bình thản với mọi chuyện như vậy chứ.

Lời của Thanh Kiều muốn nói chưa kịp tới thì Nhã Đan đã đi tới, ôm lấy cổ Thanh Kiều mà nói thay tiếng lòng của cô.

- Bộ bà là bóng hả?

Nghe bạn mình nói mà Thanh Kiều muốn độn thổ, có nhìn thấy như vậy cũng đừng nói thẳng như thế chứ.

Mi Đô nghe xong chỉ mỉm cười gật gật, nét mặt của ả dường như lộ ra chút thương tâm nhưng lại được kìm xuống.

Nhã Đan liền bồi thêm một câu.

- Nhưng bà bóng đẹp nha. Chăm sóc da kiểu gì vậy chỉ cho tôi đi.

Thanh Kiều lập tức phụ họa theo.

- Cái tôi quan tâm là cái đó đó, da mặt bà đẹp quá trời chẳng bị ảnh hưởng bởi tuổi dậy thì, nhìn xem da chúng tôi mụn nổi tùm lum.

Biết được hai người trước mắt không hề bài xích mình, Mi Đô xúc động mà ôm lấy họ.

- Cảm ơn hai bà, hai bà là người đầu tiên chấp nhận tôi trong cái hình hài như vậy đấy.

Thanh Kiều và Nhã Đan bị ôm bất ngờ mà hoảng hốt đẩy người Mi Đô ra.

- Mỗi người đều có quyền sống theo ý mình muốn, phải không bà Đan. Thanh Kiều vừa nói vừa nhìn bạn thân.

Nhã Đan gật gù.

- Phải, tụi này chẳng bao giờ bài xích ai cả. Miễn là cậu tốt.

Mi Đô xúc động, đưa bàn tay của mình ra.

- Vậy thì từ giờ là bạn với tôi, được không?

Thanh Kiều và Nhã Đan nhìn nhau, hai người như hiểu ý đưa tay nắm lấy bàn tay của Mi Đô, đồng thanh nói.

- Một lời đã định, sống chết cũng phải là bạn.

Ba người nhìn nhau, Thanh Kiều như nhớ lại chuyện mình bị Nhã Đan bỏ rơi khi cô ấy đi Mĩ mà bồi thêm câu.

- Dù có đi xa tới cỡ nào cũng vẫn là bạn, vẫn phải giữ liên lạc phải chơi với nhau. Hứa không?

Bạn đang đọc Quay Trở Lại, Để Gặp Anh sáng tác bởi hgjydsf

Truyện Quay Trở Lại, Để Gặp Anh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hgjydsf
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.