Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ở đây, tôi sẽ là con người khác

Tiểu thuyết gốc · 732 chữ

Nhã Đan, bạn thân của Thanh Kiều đi lại nhìn cô với vẻ ngờ vực, không biết con bạn thân của mình bị bệnh thần kinh hay gì? Chẳng lẽ đọc nhiều chuyện ngôn tình quá não bị úng nước rồi hay sao.

- Này, mày bệnh rồi à.

Nhã Đan đi lại vỗ vào vai Thanh Kiều. Cô ngẩng mặt lên, nhìn thấy gương mặt của người bạn sau bao nhiêu lâu xa cách, ấm ức mà nhào người ôm lấy bạn thân òa lên khóc nức nở.

- Tại sao, tại sao từ ngày mày ra nước ngoài lại không một lần liên lạc cho tao? Mày có biết tao sống khổ sở lắm không?

Bong.

Một cú đấm vào đầu Thanh Kiều, bạn cô muốn cô tỉnh lại và thôi ngay cái trò nực cười này đi. Vốn cũng đã biết mình có đứa bạn không bình thường nhưng không ngờ nó lại thần kinh tới mức độ này.

- Ngáo à? Tao đi đâu? Mà mày tìm ai? Mày ngủ nhiều quá lú mề rồi.

Thanh Kiều như sực tỉnh, vẻ mặt cô trở nên thống khổ, ấm ức mà nức nở.

- Con trai tao, ba đứa con của tao, không thấy đâu cả? Mau.... mau giúp tìm chúng về cho tao đi.

Nhã Đan lắc đầu ngán ngẩm.

- Mày điên lắm rồi. Mày có con hồi nào? Mới 18 tuổi đầu mà ba đứa con trai mày định lấy chồng từ lúc lên 10 hay gì? Mày hôm nay bị sao ý.

Thanh Kiều nghe bạn nói vậy thì sững người, làm sao lại là 18 tuổi, lúc này người bệnh là cô hay bạn thân của cô. Thanh Kiều nghi ngờ mà nhìn bạn thân muốn hỏi thật chắc chắn.

- Mày nói tao bao nhiêu tuổi.

- 18, giờ đến tuổi tác của mày mày còn không biết. Đi tao đưa mày đi khám bệnh, xem có cái gì đập trúng vào đầu mày hay không?

Nhã Đan vừa nói vừa kéo tay cô đi.

Thanh Kiều dường như hiểu được tất cả, nhìn quang cảnh xung quanh rồi nhìn bộ đồng phục học sinh mình mặc trên người, cô sung sướng mà cười lớn, vừa nhảy múa vừa cười như một kẻ điên.

Nhã Đan cảm thấy có đôi chút sợ hãi với đứa bạn của mình đồng thời cũng cảm thấy ngại ngùng khi những người xung quanh nhìn cô. Cô xua xua tay như muốn phủi sạch mối quan hệ với người trước mặt.

- Người lạ... tôi không quen đâu. Lạ lắm, thiệt đấy, tin tôi đi

Phụt....

Nhã Đan phun hết nước trong miệng vào mặt bạn thân, cô ho sặc sụa vì sốc. Kẻ điên này thực sự hôm nay điên lắm rồi.

- Mày bệnh à. Ngủ trưa có 15 phút mà cũng mơ ra cả một câu chuyện dài, đi viết tiểu thuyết được rồi. Tao nghĩ mày nên là tác giả chứ đừng là độc giả. Viết chắc hay lắm.

Thanh Kiều lấy tay lau nước trên mặt mình, cô chẳng thèm để ý lời bạn mình nói. Miễn là có cơ hội làm lại, cô sẽ sống thật tốt. Chẳng phải năm nay 18 tuổi sao, vừa hay cô sẽ chọn lại, sẽ thi vào trường đại học thật tốt, sẽ có một cuộc sống khác và nhất định.... chợt cô nghĩ tới ba đứa con nếu không gặp Lương Quang thì con cô... con cô sẽ đi về đâu? Giờ cô nên sống cho cô hay cho các con cô?

- Nếu thực tao xảy ra những chuyện như vậy? Thì mày nghĩ tao nên sống vì cái gì?

Không biết phải làm gì cho tốt, cô muốn xin ý kiến của người bạn thân nhất.

- Nhất quyết mà tìm con đường sống mới.

Nhã Đan đứng dậy vỗ vai Thanh Kiều nhìn cô với vẻ tin tưởng.

- Mặc dù tao chẳng tin những gì mày nói nhưng ông trời đã cho cơ hội làm lại thì cố mà làm bởi vì sẽ chẳng biết được là có cơ hội tiếp theo hay không đâu.

Thanh Kiều vì lời nói của bạn mà suy ngẫm hồi lâu. Trong khi cô chìm đắm trong suy ngẫm của mình thì một giọng nói ấm áp vang lên bên tai cô, giọng nói này cô vô cùng thân thuộc.

- Mình ngồi ở đây được chứ?

Bạn đang đọc Quay Trở Lại, Để Gặp Anh sáng tác bởi hgjydsf
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hgjydsf
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.