Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi hành gia pháp

Tiểu thuyết gốc · 1297 chữ

Hắn đang mơ hồ nhớ lại từng ký ức, những tràng cảnh gió tanh mưa máu, những cuộc hỗn chiến, thanh trừng, ám sát liên tục tua lại trong đầu hắn, từng mảng đi qua đều là những bãi chiến trường đầy huyết nhục, những thân thể không còn toàn vẹn phơi thây nơi sa mạc, trở thành thức ăn cho những con chó hoang, kền kền, cho đến những đoàn trẻ em lần lượt bị bọn buôn người đưa đến Trung Đông, sống tập trung trong các trại huấn luyện tử sĩ, sẵn sàng bị mất mạng bất cứ lúc nào.

Chúng có thể chết trong huấn luyện, chết trong khi làm nhiệm vụ, thậm trí có thể chết trong tay chính những người đồng bọn của mình. Nơi đó quả là địa ngục trần gian, nơi chỉ dành cho cát và máu, còn tính mạng những tên lính đánh thuê như bọn hắn quả là vô cùng rẻ mạt, còn tín nghĩa, tình cảm đều là thứ cực kỳ sa sỉ.

Hắn cũng không biết rằng trong vô thức, sát ý ẩn sâu trong con người y, kẻ từng được gọi với cái tên Lưỡi hái tử thần, Sứ giả thần chết, v.v đã đánh thức nữ nhân bên cạnh mình. Nói chính xác hơn là sát ý của hắn đã khiến nàng gặp ác mộng.

Bàng hoàng tỉnh giấc, việc đầu tiên nàng làm là với tay qua bên cạnh, cảm giác hơi ấm của nam nhân, thân hình cường tráng của hắn vẫn nằm trong vòng tay của mình, nàng mới thở phào nhẹ nhõm, nàng ôn nhu mỉm cười nhìn hắn:

- Tử Phong, có phải ta đang nằm mơ?

- Dương tỷ, bên cạnh lão công mà dám gọi tên nam nhân khác, xem lão công trừng trị ngươi như thế nào.

Hành động của Dương Lệ đã vô tình kéo hắn trở lại với thực tế, hắn nhìn nàng cười hắc hắc đầy dâm đãng. Không đợi nàng kịp phản ứng, bàn tay hắn đã luồn vào trong chăn, hung hăng vân vê xoa nắn bộ ngực sữa của nàng.

- Ở đây chỉ có ta với ngươi, ta không gọi người thì gọi ai.

- Ha. Thì ra là Dương tỷ gọi ta, chỉ tiếc là ta đã sớm quên cái tên đó rồi. Hiện tại, lão công của nàng tên là Trần Tử Quân, nàng vạn lần không thể quên.

Nhìn thấy thần sắc ảm đạm trong mắt hắn, nàng nhận ra rằng đã vô tình khiến hắn nhớ lại những chuyện buồn trước kia, trong lòng không khỏi bối rối, vội tiến lên an ủi hắn.

Nàng ngồi vào trong lòng hắn, hai tay áp má hắn xoa xoa nũng nịu.

- Hảo hài tử ngoan. A di biết lỗi rồi. Từ nay ta sẽ chỉ gọi ngươi là Tử Quân, Tử Quân của a di. Haha.

Nàng đã chuyển thái độ qua chêu chọc hắn, vốn muốn hắn quên đi những chuyện không vui trước kia, nhưng nàng không ngờ rằng ngoài mặt hắn ảm đạm thất sắc, nhưng trong lòng lại đang cười đến nở hoa.

Chỉ thấy hai bàn tay hắn vốn chưa từng dừng lại việc xoa bóp cặp nhũ phong của nàng, bỗng một tay của hắn nhẹ nhàng buông xuống tập kích chỗ mẫn cảm kia.

- Ách, ngươi đại sắc lang,...ngươi gạt tỷ tỷ..ưm..

Chỉ thấy chốn nguyên âm của nàng bị tập kích bất ngờ, cửa động chặt hẹp khẽ hé ra, hai ngón tay của hắn đã thừa hư mà nhập, lúc này đang hung hăng càn quấy, tung hoành trong đó. Dương Lệ thân thể như thoát hư, toàn thân mềm nhũn vô lực, ngã vào lòng hắn.

- Ưm..Tử Quân, ta yêu ngươi.

Nghe xong lời thổ lộ của nàng vừa thốt ra, lại nhìn thần thái yểu điệu của nàng trong ngực mình, hơi thở hổn hển như sắp không chịu nổi. Phải chăng đêm qua mình đã hung hãn quá chăng, hắn thở dài một tiếng, bàn tay bên dưới bất giác thoát ly khỏi mật động.

Dương Lệ chỉ kịp a lên một tiếng, bất giác cảm thấy trống rỗng, lại có chút tiếc nuối. Chỉ thấy hắn ghé nhẹ vào tai nàng thì thầm.

- Xin lỗi a di, ngươi cũng biết buổi sáng tỉnh giấc, nam nhân hay bị khí huyết phương cương. Nên ta mới không kiềm chế được.. Ài. Thôi bỏ đi. - Hắn giả bộ buồn rầu nói.

Thấy hắn ủ dũ như vậy, Dương Lệ bộ dáng thẹn thùng như tân nương tử, nằm trong lồng ngực hắn thỏ thẻ.

- Ta đâu có trách ngươi, cũng đâu có cấm ngươi, giờ tỷ tỷ đã là người của ngươi, còn không phải tùy ngươi..tuỳ ngươi. Thật ngại chết ta mà.

Nghe tới đây, khuôn mặt đang ủ dũ của hắn bỗng anh khí bừng bừng, hắn chính là đợi câu nói này của nàng, nay thấy nàng đã cắn câu, hắn cười hắc hắc, khẽ nói nhỏ vào tai nàng:

- Đó là tỷ tự nguyện. Vậy ta sẽ không khách sáo.

- Hắn không phải đang buồn bực a sao bỗng dưng thái độ lại thay đổi nhanh vậy. - nàng thầm cảm thấy không ổn. Cảm giác như bị hắn biến thành con lừa vậy.

- Ótttt. Ưm.a.a. Tiểu bại hoại, ngươi dám lừa ta.

Chỉ thấy bất ngờ, phía hạ thể của nàng vốn đang ẩm ướt bất chợt lần thứ hai bị tập kích, nhưng lần này lại khiến nàng có cảm giác ăn không tiêu, vì thứ vừa tiến vào chính là tiểu quỷ đã năm lần bảy lượt hung hăng chà đạp nàng đêm qua.

- Hắc hắc, lão tử đã là phu quân của ngươi, làm việc này không phải là thiên kinh địa nghĩa sao. Lại dám nói ta lừa gạt, hãy xem phu quân ta gia pháp nghiêm trị đây. Hắc hắc.

Dương Lệ lúc này thân thể đã mềm như bún, hơi thở hổn hển, đôi môi anh đào khẽ mím lại, khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt mê ly, đôi tay ngọc vô thức ôm lấy cổ hắn, thân thể đã bị hắn hung hăng lật người đè xuống, rồi cái "gia pháp" kia của hắn cũng không còn cố kỵ nữa liền tung hoành thiên hạ. Một lần, rồi lại một lần đại triển thần uy, khiến Dương Lệ thật là hết lần này tới lần khác, "khổ" không thể nói.

Lại qua một hồi ba chìm bảy nổi nữa, mới lại thấy hắn "thi hành gia pháp" xong, lúc này bên ngoài mặt trời đã lên tới đỉnh đầu rồi.

Hắn nhẹ nhàng lay lay người Dương Lệ còn đang trần như nhộng nằm quắp chặt chiếc gối ôm, tư thái mê người. Hắn nở nụ cười châm chọc:

- Tiểu tử, xin hãy tha cho ta a. Ta chịu hết nỗi rồi. Hức hức - giọng nói nàng nhỏ nhẹ đầy ủy khuất vang lên.

- Ách, Dương a di, ý ta muốn nói, Huyên Nhi mới lên gõ cửa, hỏi nàng hôm nay có bán hàng không.

- Dám gọi một tiếng a di, lão nương sẽ xé miệng ngươi a. - nàng hữu tâm vô lực đáp.

- Vậy Tiểu Huyên nàng muốn xin về nhà mấy ngày có được chăng?

- Cho nàng nghỉ một tuần.

- Huyên Nhi cũng về, Đại Trụ cũng đi, vậy còn tiểu lão công ta làm sao đây?

- Ngươi đi chết đi.

- Ách, xem ra hôm qua lão tử "thi hành gia pháp" có phần hơi quá tay. Làm một nam nhân hoàn mỹ thật là khó mà. Nhưng mà ta thích. Hắc hắc.

Nói xong, hắn liền tìm chiếc balo, lấy ra bộ quần áo trong đó, mặc lại rồi lặng lẽ đi ra khỏi phòng.

Bạn đang đọc Quân Tử sáng tác bởi nguyenvanhieu.khct
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenvanhieu.khct
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.