Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

THẾ GIỚI THỨ NHẤT VÀ BẠN TRAI CŨ BỊ ĐÁ (4)

Phiên bản Dịch · 1734 chữ

“Đã lâu không gặp, bạn trai cũ thân mến”

Diệp Minh xoay người nhìn căn phòng mình đang thuê, căn phòng đơn sơ nghèo túng, cũng không được dọn dẹp gì, anh không chút do dự mua vé máy bay, sau đó gom hết số tiền để dành lại, trả tiền cho chủ thuê nhà rồi chào tạm biệt.

Tiền trong ví Diệp Minh ít đến thảm thương, anh mặc chiếc áo bị giặt nhiều đến nỗi bạc màu, đeo một túi vải ở sau lưng, đứng ở sân bay thở dài thườn thượt.

【Diệp Minh: Đây là lần nghèo nhất kể từ khi tui xuyên tới nay, trước nay chưa từng thảm như vậy, ôi nhớ cái ngày còn rủng rỉnh kinh nghiệm trong túi quá.】

【888: Không sao đâu, từ từ rồi sẽ quen thôi.】

【Diệp Minh: Anh không thể an ủi tui được một câu à?】

【888: Vừa mới an ủi đấy còn gì?】

【Diệp Minh: …………..】

Diệp Minh đút tay vào túi quần, chán nản đứng xếp hàng ở đó, chẳng mấy chốc anh lấy được vé máy bay, vẫn còn cách giờ check in mấy tiếng nữa, anh mua một bát mì, an vị ở sau sảnh mà ăn.

Lúc ăn lại không khỏi cảm khái.

【Diệp Minh: Nói thiệt thì, tui mong ngày gặp lại Tần Dịch thân mến nhà tui quá, giờ hắn giàu nứt đố đổ vách ra kìa! Nhổ một cọng lông thôi cũng đủ để khỏi phải ăn mì cả đời.】

【888: Tôi thấy giờ ngay cả một cọng lông chân hắn cũng không muốn cho cậu ấy.】

【Diệp Minh: Cũng chưa biết chừng mà ^_^】

Diệp Minh ăn mì xong, cảm thấy dường như đã khôi phục được một ít, anh lấy vé máy bay ra nắm trong tay, nhìn về phía xa xa, gương mặt có vẻ đau đáu hoài niệm, anh khe khẽ cất giọng: “Cả nỗi nhớ quê thu bé lại vừa bằng một chiếc vé máy bay, em ở đầu sông anh cuối sông.”

Ngay cả một hệ thống vô tình như 888, không hiểu vì sao lại có xung động muốn đánh người.

Mười mấy tiếng sau, cuối cùng Diệp Minh cũng quay trở lại thành phố nơi anh từng rời đi, đúng là rất có cảm giác hoài niệm.

Anh cũng không vội đi gặp Tần Dịch, mà lên mạng tìm chỗ ở trước. Ở một thành phố phồn vinh có đến mấy ngàn vạn nhân khẩu, giá phòng đương nhiên không hề thấp, vất vả lắm Diệp Minh mới thuê được một căn phòng ở ngoại ô, trả hai tháng tiền thuê nhà xong, trên người chẳng còn lại bao nhiêu.

Nhưng được cái bằng cấp của Phương Hiểu cũng tốt, rơi vào cảnh túng thiếu như vậy chỉ có thể trách quản lý hệ thống không có tâm, nhưng Diệp Minh cũng chẳng để ý, mà ngược lại, anh coi đó là một lý do có thể lợi dụng.

Diệp Minh dọn dẹp qua nơi mình ở, sau đó bật máy tính lên mạng, bắt đầu tìm những tin tức có liên quan tới Tần Dịch.

【888: Cậu làm cái gì vậy? 】

【Diệp Minh: Tui đang đi tìm việc làm nè, anh xem, công ty xây dựng Vinh Hân này cũng không tồi. Tui đang định nộp đơn.】

【888: ……….】

【Diệp Minh: Dạo gần đây tập đoàn Tần thị đang có một hạng mục rất lớn, đang xây dựng một trung tâm thương nghiệp, giờ trung tâm thương nghiệp này đã bắt đầu kiến thiết, có mấy đơn vị muốn nhận thầu, Vinh Hân chính là một trong số đó. Công ty này tuy không lớn, nhưng cách không xa cũng chẳng gần Tần thị, vừa khéo có quan hệ hợp tác, đương nhiên điều quan trọng nhất là nó đang tuyển nhân viên.】

【Diệp Minh: Tui đi làm ở đây, sau đó sắp xếp một chút, tạo cơ hội tình cờ gặp mặt Tần Dịch, hoàn hảo chưa!】

【888: …Đây là kế hoạch của cậu đó à?!】

【Diệp Minh: Đây chỉ là bước thứ hai mà thôi, đầu tiên phải tiếp cận ảnh, thử thái độ của ảnh đã. Quan trọng nhất là bước thứ ba!】

【Diệp Minh: Tui muốn tạo một thiết lập thực ra trong lòng mình vẫn còn say đắm ảnh, nhưng phải đau khổ rời đi, tuy đã cách xa nhau ba năm, nhưng vẫn không thể quên được ảnh, phải đau khổ giấu giếm tình cảm của mình.】

【888: Tôi phải nhắc nhở cậu một tiếng, bản thân là kí chủ, tuyệt đối không được để lộ thân phận người đi công lược, một khi bị bại lộ, sẽ lập tức bị cưỡng chế ép ra khỏi thế giới; thứ hai là, tôi nghĩ dù cậu có nói vậy, hắn ta cũng sẽ không tin tưởng cậu; cuối cùng là, giả dụ đầu óc hắn thủng lỗ mà đi tin tưởng cậu, cậu nghĩ liệu hắn có thể tha thứ cho một kẻ phản bội lừa gạt đã vứt bỏ mình không? Dù có nỗi khổ tâm thì cũng không thể lấy nó ra làm lý do làm tổn thương người khác.】

【Diệp Minh: Anh giai à anh nghiêm túc như vậy làm cái gì cơ chứ? Tui nói muốn lợi dụng cái này khi nào cơ? Yên tâm đi, tui tự biết rõ trong lòng mà ^_^】

Diệp Minh chuẩn bị đồ đạc, chọn mục tiêu xong liền vội vã lên đường.

Sếp Hồ của Vinh Hân lập nghiệp từ việc bao thầu, tuy không học rộng biết nhiều, nhưng cũng có chút thủ đoạn, mấy năm nay công ty làm ăn càng ngày càng khấm khá, nhưng khiến ông ta vui nhất là năm nay có thể lọt vào danh sách có thể hợp tác của Tần thị. Chỉ cần gây dựng quan hệ với Tần thị, sau này còn phải sợ không thể kiếm tiền nữa không?

Sếp Hồ là một người có mắt nhìn, không chỉ nhìn thấy món hời trước mắt này, mà còn muốn nhân cơ hội này để leo lên con tàu lớn Tần thị, cho nên ông ta tốn rất nhiều tâm tư cho phi vụ làm ăn này, thà kiếm ít tiền cũng phải làm cho tốt.

Lại nói, hôm nay giám đốc Hồ phỏng vấn, có một cô em làm bên tài vụ xin nghỉ để sinh con, cho nên muốn tuyển nhân viên mới.

Bởi công ty không lớn, tiền công cũng không tính là cao, mấy người nộp đơn trước đó sếp Hồ không nhìn trúng ai, dường như gặp phải căn bệnh chung của đại đa số vị sếp nhỏ khác: Người ông để ý thì coi thường công ty ông, mà người để ý công ty ông thì ông lại coi thường. Thế nhưng.. người hôm nay tới hồ sơ có vẻ không tồi.

Không những tốt nghiệp trường đại học danh giá, còn từng có kinh nghiệm làm việc ở tổng bộ Tần thị, mới trở về từ nước ngoài không bao lâu.. Sếp Hồ không ngờ người như vậy lại bằng lòng tới công ty ông làm một tài vụ nhỏ bé, trong lòng có chút ngạc nhiên.

Diệp Minh mặc sơ mi trắng, quần đen, áo quần chỉnh tề, lịch sự gõ cửa một cái, sau đó mới đẩy cửa đi vào.

Sếp Hồ ễnh cái bụng bia, nở nụ cười ấm áp: “Phương Hiểu phải không? Ngồi xuống đi.”

Diệp Minh gật đầu, anh ra ghế ngồi, sống lưng ưỡn thẳng, không kiêu ngạo cũng không chút nịnh bợ, tuy rằng dáng anh gầy yếu, ăn mặc giản dị, nhưng cũng không giấu nổi khí chất nổi bật trên người, gương mặt thanh tú nở nụ cười tự tin.

Trong mắt sếp Hồ lộ rõ sự tán thưởng, ông vào thẳng vấn đề: “Tôi đã xem qua hồ sơ của cậu, có thể cho tôi biết, vì sao cậu lại chọn công ty chúng tôi không?”

Diệp Minh cười nói: “Tôi mới về nước, rất cần một công việc, cảm thấy công ty ông rất hợp với tôi.”

Sếp Hồ nhìn anh, “Chỉ vậy thôi sao?”

Diệp Minh ngừng lại một chút, lại nói: “Đúng vậy. Đương nhiên, nếu quý công ty bằng lòng ứng trước cho tôi ba tháng tiền lương, tôi sẽ vô cùng cảm kích.”

Sếp Hồ nghe vậy thì nở nụ cười, mọi nghi ngờ trong lòng đều tan biến.

Có lẽ là Diệp Minh rất túng thiếu, nên mới chịu tới công ty ông phỏng vấn, thay vì những công ty lớn với quy trình tuyển dụng rườm rà phức tạp, người như cậu ta tìm tới mấy công ty nhỏ, đương nhiên sẽ dễ nói chuyện và cò kè mặc cả hơn.

Sếp Hồ không quan tâm vì sao Diệp Minh lại thiếu tiền, ông phỏng vấn Diệp Minh thêm một vài vấn đề nữa, rất đỗi hài lòng mà giữ anh lại, không nhiều lời liền vung tay ứng cho anh tiền lương, trước khi đi còn vỗ vai anh cười nói: “Làm việc cho tốt, hy vọng cậu sẽ thích công ty chúng tôi.”

Diệp Minh tỏ vẻ cảm kích, gật đầu nói: “Cảm ơn, tôi nghĩ có lẽ mình sẽ thích nơi này.”

Sau khi hẹn hôm sau sẽ tới đi làm luôn, Diệp Minh cầm tiền lương trong tay rồi vui vẻ đi ăn một bữa hải sản hoành tráng.

【888: Đây là lý do cậu muốn xin ứng trước tiền lương sao? 】

【Diệp Minh: Đúng vậy, chẳng lẽ ăn không phải chuyện quan trọng sao? Tui thiếu tiền lắm đó! Lặng lẽ rơi lệ.gif】

【888: Lạnh lùng.jpg】

Cứ như vậy, Diệp Minh bắt đầu công việc của mình.

Bởi vì tính anh nho nhã khiêm tốn, ngoại hình lại thanh tú đẹp trai như vậy, toàn bộ công ty dù là gái trai già trẻ đều rất có hảo cảm với anh, cứ như vậy không bao lâu sau anh đã quen với mọi người.

Diệp Minh có tiền lương được ứng trước, đương nhiên sẽ không để mình chịu thua thiệt, anh ăn sung mặc sướng, ngày nào cũng coi như mãn nguyện, mãi hơn một tháng sau, anh mới bắt đầu nghĩ xem nên làm thế nào để vô tình gặp được Tần Dịch.

Bạn đang đọc Sổ Tay Sinh Tồn Của Tiểu Thụ (Dịch: Bàn Tơ Động)) của Tức Mặc Dao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.