Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắn muốn đổi ý

Phiên bản Dịch · 2016 chữ

Công viên, là nơi đầu tiên bọn họ hẹn hò.

Từ rất xa Đường Miên Miên đã thấy Chương Hách Nhiên, đáng chú ý nhất là chiếc BMW 730 màu xanh xa hoa có rèm che đứng ở cửa công viên, thu hút không ít ánh nhìn của mọi người qua lại.

Có lẽ là nhìn thấy Đường Miên Miên, nên người trên xe xuống xe, đóng cửa xe rồi đứng bên cạnh xe, bình tĩnh nhìn cô.

Đường Miên Miên đứng ở bên này đường cái, hít một hơi thật sâu mới men theo lối đi bộ chầm chậm đi tới.

Trên người cô mặc chính là bộ đồ đắt tiền mà ngày hôm qua Trình Mỹ Lệ đã mua cho cô. Một cái váy màu trắng thuần khiết dài đến chân, chỉ thấy được đôi giày xăng-đan đế dày, lộ ra mười đầu ngón chân được sơn màu tím óng ánh, trông thật dễ thương. Trên mặt tuy không có son phấn nhưng màu da của Đường Miên Miên luôn luôn là như vậy, dưới ánh mặt trời da thịt giống như một đứa bé, tựa như cây bồ công anh mềm mại. Hôm nay, tóc của cô được tết lại để ở sau đầu, cô ăn mặc gọn gàng khác trước hoàn toàn, nhìn cô như... một thiếu nữ bước ra từ tiên cảnh, thuần khiết không tin được, chỗ nào còn là phụ nữ đã có chồng hai năm?

Đường Miên Miên thuần khiết nổi bật như vậy khiến Chương Hách Nhiên thất thần, mãi cho đến khi Đường Miên Miên đến trước mặt hắn lạnh lùng hỏi:

  • Đứng ở chỗ này làm gì? Còn không đi.

Đường Miên Miên không cho hắn sắc mặt tốt, hắn lại không buồn, chỉ sờ sờ mũi mới xoay người lên xe.

Đường Miên Miên chỉ ngồi ghế phía sau không ngồi lên ghế lái phụ, lên xe liền bày ra khuôn mặt lạnh lẽo nghiêng người nhìn ra ngoài cửa sổ, Chương Hách Nhiên ngẩng đầu nhìn lên kính chiếu hậu thì thấy được vẻ mặt của Đường Miên Miên, không hiểu thở dài, lúc này mới khởi động xe chậm chạp đi vào lối đi bộ đông người.

Đường Miên Miên nghe được một tiếng thở dài, cô không biết vì sao Chương Hách Nhiên lại thở dài, đây không phải là điều hắn mong muốn sao? Trước đây để cô bắt gian tại trận, thậm chí tại thời điểm bị phát hiện bọn họ vẫn tiếp tục hoàn thành chuyện kịch liệt đó, chuẩn bị giấy chứng nhận ly hôn với điều kiện là phải ra khỏi nhà, tất cả không phải đều là kế hoạch của hắn sao? Tại sao hôm nay hắn còn thở dài chứ?

Đường Miên Miên đột nhiên rơi lệ, cô vội vàng lau sạch, cô sợ Chương Hách Nhiên trông thấy lại cho rằng cô còn lưu luyến hắn, cô không muốn để cho hắn thấy cô yếu đuối.

  • Còn nhớ nơi hai năm trước chúng ta tới đăng ký không?

Chương Hách Nhiên đột nhiên hỏi, không quay đầu lại, cũng không nhìn lên kính chiếu hậu, mắt chỉ nhìn thẳng phía trước, giống như không phải chân chính hỏi cô.

Đường Miên Miên vẫn "Ừ" một tiếng, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn phong cảnh đang liên tục lùi về sau ngoài cửa sổ, lúc bọn họ đăng ký... là gạt tất cả mọi người.

Cha mẹ của cô, cha mẹ của hắn.

Cha mẹ cô đều không đồng ý, có lẽ là biết nhà giàu có không thích hợp với tính tình của cô, cô thật sự hối hận tại sao khi đó không nghe lời bọn họ. Nhưng khi đó hắn hiếu thuận, lễ phép lại chân thành, cha mẹ bị hắn cảm động, cuối cùng cũng đáp ứng, mà cô gả cho hắn cũng coi như nhà cô được nở mày nở mặt.

Cha mẹ của hắn cũng không đồng ý, vì cảm thấy cô không xứng với hắn. Lúc cô và hắn yêu nhau, mẹ của hắn cũng không đến tìm cô, bọn họ còn nói, lúc còn trẻ vui đùa một chút cũng được, không cần xem xét nghiêm túc, nhưng khi hắn đưa ra chủ ý kết hôn, đối với nhà họ Chương mà nói như một quả bom, nhất thời nổ lớn, không ai đồng ý. Nhưng bọn họ vẫn kết hôn, chỉ là lén lút kết hôn. Khi đó hắn sợ người nhà phát hiện, tuy bản thân đã là Tổng giám đốc của một công ty lại chạy một chiếc xe điện chở cô đến Cục Dân chính. Cầm được sổ đỏ trong tay cô và hắn đã vui vẻ, hạnh phúc đến nhường nào.

Khi đó Chương Hách Nhiên nhất định cũng hạnh phúc, phải không? Không chỉ mình cô hạnh phúc, hắn cũng hạnh phúc, nhưng đến tột cùng là khi nào thì hắn bắt đầu... đối với cô càng ngày càng lạnh nhạt, càng ngày càng thờ ơ, cô ở nhà mẹ chồng bị ủy khuất cho dù hắn biết được cũng giả vờ không biết? Bắt đầu từ khi nào, hắn không còn bảo vệ cô, và bắt đầu từ khi nào, hắn cùng nữ nhân khác hẹn hò.

Tất cả, là bắt đầu từ khi nào, cô cũng không biết, nhìn cô thất bại đến cỡ nào.

  • Miên Miên, anh biết là anh có lỗi với em... Nhưng...

Chương Hách Nhiên hít một hơi thật sâu, xe cũng dừng lại, ngẩng đầu lên thì vừa lúc dừng đèn đỏ, Đường Miên Miên như không nghe hắn nói, nhưng những lời nói đó vẫn hoàn chỉnh rơi vào tai cô.

  • Nhưng thật sự anh không muốn ly hôn... Cho nên, chúng ta đừng ly hôn, có được hay không?

Đường Miên Miên ngước lên nhìn Chương Hách Nhiên, có chút khiếp sợ, kinh ngạc hắn cuối cùng là thế nào mới nói ra một câu như vậy.

Chương Hách Nhiên quay đầu, thấy hốc mắt của Đường Miên Miên có chút đỏ, cho là cô động lòng muốn khóc, trong lòng mừng thầm, trên mặt còn mang theo tia chờ mong, nhưng Đường Miên Miên lại cười, thậm chí còn có tự giễu:

  • Anh sao có thể nói ra những lời như vậy? Anh nghĩ trãi qua sự phản bội của anh, trãi qua ngày hôm qua, chúng ta còn có cơ hội quay lại sao? Đường Miên Miên tôi không có tự tôn, không hiểu được tự ái để anh tùy ý chà đạp lên cuộc sống của tôi như vậy sao?

Hắn tại sao còn có thể... còn có thể yêu cầu như vậy? Hắn nói, cô có rời khỏi nhà, hay không rời khỏi nhà hắn hoàn toàn không có ý kiến, miễn là cô ly hôn, ly hôn! Hắn đã đối xử với cô như vậy, hiện tại còn yêu cầu như thế với cô?Hắn thực sự nghĩ cô là người hắn gọi thì tới đuổi là đi sao!?

  • Anh không có chà đạp em...

  • Vậy bây giờ anh đang làm cái gì?

Đường Miên Miên nổi giận, cô thật sự nổi giận, cô rất khó nổi nóng, vậy mà mấy ngày nay cô không ngừng nổi nóng với hắn. Thậm chí còn nhiều hơn thời gian sáu năm cộng lại. Cô là người ôn nhu, là một người đáng yêu, hiện tại lại trở nên không thể nói lý như vậy?

Chương Hách Nhiên ảo não, nấm đấm của hắn rơi vào trên tay lái, tạo ra một loạt âm thanh "Ầm ầm".

Hắn xoay người nhìn lên, đèn đã chuyển thành màu xanh, tức giận khởi động xe, sắc mặt của hắn lúc này hoàn toàn âm u. Ngay sau đó lại nghĩ tới chuyện gì, lập tức cười:

  • Chỉ cần chúng ta không đi đến Cục Dân chính thì không được coi là ly hôn, em vẫn còn là vợ anh.

Đường Miên Miên khó tin nhìn người đàn ông trước mắt, hắn sao có thể làm ra chuyện vô sỉ như vậy!

  • Không cần nhìn anh bằng ánh mắt như vậy, Đường Miên Miên anh cho em biết, chỉ cần anh vui, em vĩnh viễn cũng đừng nghĩ ly hôn với anh!

Không chỉ là vô sỉ, là cực kỳ vô sỉ, rõ ràng là một nam nhân tính cách dịu dàng, chợt trở nên xa lạ lại nhỏ mọn như vậy, Đường Miên Miên chỉ cảm thấy người đàn ông này thật là đáng sợ.

Xe quay một cái, Chương Hách Nhiên thật sự quay đầu xe lại, Đường Miên Miên dùng hết sức đập tay lên cửa xe:

  • Mở cửa, tôi muốn xuống xe!

Xuống xe cô hung hăng đóng sầm cửa lại, Đường Miên Miên tức giận nhìn chằm chằm cửa xe nói:

  • Chỉ cần anh không sợ gặp luật sư, chúng ta gặp nhau trên tòa!

Hắn nghĩ trêu đùa được cô? A..... Cô cũng không phải trái hồng mềm mặc cho người bóp!

Đường Miên Miên xoay người dứt khoát rời đi. Bóng lưng ấy rơi vào mắt người đàn ông, khiến hắn hít thở không thông, đau xót một trận. Chẳng qua anh chỉ làm sai một chuyện, lẽ nào em thực sự vô tình như vậy, vĩnh viễn không tha thứ cho anh? Đường Miên Miên, em thực sự vô tình như vậy sao...

Điện thoại bên cạnh vang lên, Chương Hách Nhiên dùng sức nới lỏng cà-vạt trên cổ ra, cúi đầu nhìn, khi nhìn thấy hai chữ 'Tình Tình' không hiểu vì sao hắn càng thêm tức giận, liền mở cửa xe ném luôn điện thoại ra ngoài.

Đường Miên Miên một mình đi trên đường, đột nhiên cảm thấy cô đơn.

Cô thật muốn về nhà, giống như nhìn thấy được cha mẹ, thật nhớ, thật là nhớ...

Cô muốn ly hôn, tay trắng ly hôn, nhưng vì sao cho đến nay chuyện này liên tục bị cản trở? Tựa như phải rất vất vả mới được bỏ cái chăn bông rất nặng kia ra lại bị đắp trở về lần nữa, cô gần như không thở nổi.

Đường Miên Miên ngồi một mình trên ghế dài ngây ngẩn, vẻ mặt vẻ mặt buồn bả của cô tuy không ảnh hưởng đến khí trời sáng sủa hôm nay nhưng mỗi người đi đường đi qua cũng không nhịn được nhìn lại, đoán rằng cô đã gặp phải chuyện gì.

Khi Đường Miên đang ngây ngô đếm lá trên cây, hoàn toàn không phát hiện một chiếc xe quân sự đậu bên lề đường, hai người trên xe nhanh chóng bước xuống chỉ liếc nhìn Đường Miên Miên một cái liền thẳng tắp đi về phía cô, tướng đi nghiêm chỉnh trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Đường Miên Miên.

Không gian trên đầu bỗng tối lại, lúc này Đường Miên Miên mới cảnh giác ngước đầu nhìn hai người đàn ông mặc quần áo màu đen đột nhiên xuất hiện trước mắt. Bọn họ toàn thân mặc một màu đen, vẻ mặt căng thẳng, áo thun màu đen ôm chặt cơ bắp rắn chắc và cường tráng làm cho họ càng trở nên mạnh mẽ.Thân hình cao lớn đã hoàn toàn chặn tất cả tầm nhìn của Đường Miên Miên.

- Các người... là ai?

Đường Miên Miên run rẩy nhìn hai người đàn ông trước mặt, bọn họ chắc không phải là xã hội đen đâu? Vừa qua bản thân mình không có đắc tội người nào mà...

- Đường tiểu thư xin đi theo chúng tôi một chuyến!

Hai người đàn ông cung kính gật đầu với Đường Miên Miên, nói xong cũng không để ý Đường Miên Miên có đồng ý hay không đã đưa tay lôi Đường Miên Miên đi. Khi Đường Miên Miên lên xe, xe lập tức khởi động nháy mắt đã biến mất không thấy tung tích...

-------------

Dịch: Nguyệt

Biên tập: BảoNhi

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 24/4/2018

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnnaNgo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật BảoNhi
Lượt thích 3
Lượt đọc 285

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.