Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cám ơn anh ta

Phiên bản Dịch · 1974 chữ

Một cái bạt tay này đương nhiên cũng không rơi xuống, mặc dù Đường Miên Miên bất ngờ, nghĩ là không tránh thoát nhưng bên cạnh cô vẫn còn một Thôi Giác đứng đấy.

- Cậu, cậu thả tôi ra! Cậu là ai? Dám làm vậy với tôi! Cậu là đàn ông của người phụ nữ đê tiện này, tôi thấy cậu cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì! Tôi phải lấy lại công đạo cho con trai tôi!

Cánh tay mẹ Chương giơ lên cao bị Thôi Giác giữ lại chặt chẽ, Lục Tình Tình ở một bên cũng lập tức nhảy tới hô to:

- Anh thả mẹ tôi ra ngay. Đường Miên Miên, còn không bảo tên đàn ông của cô buông mẹ ra mau!

Đường Miên Miên sững sờ, đừng nói cô không làm như vậy, mà là...... anh ta vốn dĩ không phải người đàn ông của cô, cô dựa vào cái gì mà sai bảo chứ? Huống hồ, hành động này của Thôi Giác cũng là cứu cô.

Mặc dù như vậy, Đường Miên Miên vẫn kéo áo Thôi Giác, nói thật nhỏ:

- Buông ra đi, chỗ này nhiều người quá......

Bọn họ không ngại mất mặt, nhưng Đường Miên Miên cô còn cần mặt mũi đấy, huống chi, so với bất kì người nào ở nơi này Thôi Giác còn cần mặt mũi hơn!

Thôi Giác lại cúi đầu nhàn nhạt nhếch môi cười với Đường Miên Miên:

- Em bảo thả, vậy thả đi.

Ngữ khí cưng chiều kia giống như hắn vốn dĩ luôn luôn nghe lời cô, vả lại, tâm tình yêu thương cô lộ rõ trên mặt, ân ái trong mắt lập tức khiến người ngoài ghen tị đến chết.

Đường Miên Miên không biết Thôi Giác muốn làm gì, nhưng cũng vì câu nói đó của hắn mà đỏ mặt. Mẹ Chương càng thêm tức giận, giận đến toàn thân run lên, trừng Đường Miên Miên tựa như hận không thể ăn tươi nuốt sống cô.

- Nhà họ Chương chúng tôi đối xử với cô tốt như vậy...... Đường Miên Miên, bộ dáng không có lương tâm này của cô xứng đáng với con trai tôi sao?

Mẹ Chương chí ít còn tưởng rằng là con trai mình ngoại tình trước, nhưng hiện tại xem ra sự thật cũng chưa hẳn là như thế, có thêm Lục Tình Tình, lại thêm thái độ thân mật của hai người kia ngay dưới mí mắt, mẹ Chương liền nhận định là con trai mình bị đội nón xanh trước, là Đường Miên Miên ngoại tình trước, có lỗi với con trai bà ta trước, trong lòng bà ta làm sao nuốt được khẩu khí này!?

- Tôi không hề có lỗi với anh ta!

Đường Miên Miên rốt cục không thể nhịn nổi nữa, cô nhẫn nại tốt tính đến mức độ nào, chính bản thân cô rõ ràng, mẹ Chương càng thêm rõ ràng, nhưng hôm nay lời nói của mẹ Chương liên tiếp công kích, người có tính tình tốt hơn nữa thì cũng bị bốc hơi hết sạch.

Mẹ Chương không tin nhìn về Thôi Giác đứng bên cạnh, càng nhìn người đàn ông này càng có cảm giác hơi quen mắt, cũng càng cảm thấy người đàn ông này quá mức xuất sắc, trong lòng càng lúc càng bực mình.

- Mặc kệ bà có tin hay không, bà có thể trở về bảo Chương Hách Nhiên tự vấn lương tâm xem chính anh ta có tin Đường Miên Miên tôi sẽ có bất kì hành vi lộn xộn nào trước lúc ly hôn hay không. Dù sao...... không phải ai cũng như anh ta, không phải sao? Không phải người nào cũng hành xử với hôn nhân của mình giống như Chương Hách Nhiên, vượt quá giới hạn.

Đường Miên Miên nói xong cũng không muốn tiếp tục ở lại, quay người kéo Thôi Giác muốn đi, Lục Tình Tình lại lớn tiếng gọi:

- Vậy hôm nay cô nói cho rõ ràng, anh ta rốt cuộc là ai?

Đường Miên Miên không rõ người phụ nữ Lục Tình Tình này tột cùng muốn thế nào, Đường Miên Miên cô đã đem nhà họ Chương tặng cho cô ta, thậm chí hoàn toàn trọn vẹn sạch sẽ thối lui khỏi lịch sử võ đài của nhà họ Chương, nhưng Lục Tình Tình lại bao lần muốn khiến cô khó xử.

- Tôi?

Rốt cục, Thôi Giác đứng cạnh Đường Miên Miên dường như cũng không muốn an tĩnh đứng đó nhìn Đường Miên Miên bị vây khốn bởi chuyện này, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy cơ thể mảnh mai của Đường Miên Miên vào vòm ngực rộng lớn của anh, nhàn nhạt cười:

- Cô nói xem rốt cuộc tôi là ai?

- Đường Miên Miên, cô còn muốn lừa tôi, muốn gạt tôi?

Mẹ Chương cũng hoàn toàn không tin lời vừa rồi của Đường Miên Miên, huống chi vừa rồi Đường Miên Miên còn châm chọc con trai mình, sao mẹ Chương lại nghe không hiểu, coi như trong lòng rõ ràng nhưng sự thật trước mắt cũng làm cho bà ta không tin nổi Đường Miên Miên thật sự thuần lương.

- Vị...... quý bà này.

Thôi Giác đè lại bả vai đang muốn động đậy của Đường Miên Miên, ra hiệu cô đừng động đậy cũng đừng nói gì để cô ngoan ngoãn tựa vào ngực mình, trong lòng Đường Miên Miên dù có chút thấp thỏm, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhanh chóng yên tĩnh lại, cũng thuận tiện đem cơn tức giận trong lòng vùi lấp, lẳng lặng đứng tại chỗ tu sinh dưỡng tức.

- Quý bà này, tôi nghĩ bà còn quá rõ ràng sự thật.

Trên mặt Thôi Giác dù hơi cười nhưng ngọn nguồn băng lãnh trong con người lúc nhìn thẳng mẹ Chương lại khiến bà ta nháy mắt lạnh tới tận cổ họng, gần như nói không nổi một chữ để đánh gãy lời người trước mắt này, Thôi Giác lạnh lùng bắt đầu nói:

- Tôi với Miên Miên đúng thật là quen biết trước khi Chương tiên sinh và cô ấy ly hôn, có điều lúc đó chỉ có tôi liên tục theo đuổi còn cô ấy thì cứ mãi từ chối. Trái tim của cô ấy rất lương thiện lại càng là một người phụ nữ trung liệt, tôi dù rất vất vả nhưng vẫn không tự chủ được khả năng tự kiềm chế mà bất lực mà lún sâu vào. Là sau đó con trai của bà cho chúng tôi cơ hội, anh ta đã tự tay cắt đứt cuộc hôn nhân với Miên Miên. Đã ly hôn rồi, tôi nghĩ bây giờ tất cả mọi chuyện đều không liên quan tới nhà họ Chương các người nữa. Cho nên bất kể là gặp trên đường cái hay là gặp ở Thiên An Môn, Đường Miên Miên có cùng một chỗ với ai, các người hẳn đều nên làm bộ không quen biết mới phải! Ai đúng ai sai trong lòng tự biết, huyên náo quá rõ ràng sẽ chỉ làm bản thân lúng túng hơn mà thôi.

Lời này vừa nói xong, trong lòng Đường Miên Miên ngũ vị tạp trần, có chút dễ chịu, cũng có chút...... không hiểu thấu.

Cô với anh ta rốt cuộc là quen biết lúc nào? Mà lúc nào anh ta theo đuổi cô từ chối chứ?

Mặc dù biết anh chỉ là soạn ra mấy lời làm mẹ Chương tức giận, nhưng tận đáy lòng Đường Miên Miên cũng thật sung sướng rồi.

Mẹ Chương giẫm giày cao gót giận giữ kéo Lục Tình Tình nhanh chóng rời đi, Đường Miên Miên thậm chí hận không thể vỗ tay mấy cái, đúng lúc này Thôi Giác lại không thấp không cao nói một câu:

- Hi vọng giúp tôi chuyển một câu tới con trai bà, nói tôi cám ơn anh ta.

Phụttttttttttt ——

Đường Miên Miên suýt nữa phun cả nước miếng, bóng dáng mẹ Chương sững lại, hình như càng thêm cứng ngắc, càng thêm xấu hổ và phẫn nộ, nhưng cũng chỉ là dừng chứ không quay đầu lại, nhấc chân kéo Lục Tình Tình bước mấy bước biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Kịch xem hết, người xung quanh dĩ nhiên cũng giải tán.

Đường Miên Miên không thể không lau mắt mà nhìn người đàn ông trước mặt, đặc biệt là câu nói cuối cùng đó, nếu Chương Hách Nhiên nghe được, Đường Miên Miên không biết hắn sẽ có biểu cảm gì.

Cám ơn sai lầm của anh ta, mới để cho anh gặp cô? Mới để cho anh có cơ hội?

Cám ơn anh ta......

Trong lòng Đường Miên Miên có chút chua xót lại có chút đau, mặc dù hiểu Thôi Giác chỉ nói để chọc tức mẹ Chương nhưng vẫn không tự chủ cảm động.

- Cám ơn anh.

Những lời này là Đường Miên Miên nói thật tình.

Đã vào một cửa hàng khác, thậm chí Thôi Giác còn tự mình chọn quần áo cho Đường Miên Miên bỗng dừng tay lại, ngẩng đầu nhìn Đường Miên Miên:

- Không cần khách khí.

Như thể đương nhiên.

Mặc dù Thôi Giác dường như cũng thật sự không để trong lòng, nhưng Đường Miên Miên vẫn là có chút băn khoăn nhăn nhó, cầm quần áo vừa giả bộ như dò xét vừa ong ong nói:

- Khiến anh mấy lần bị cuốn vào việc của tôi, làm anh bị liên luỵ, thật sự rất áy náy......

Đặc biệt sau khi biết thân phận của anh ta, trong lòng Đường Miên Miên tự nhiên có phần không dám tuỳ tiện bày tỏ thái độ đối với những người có thân phận như vậy nên cũng đặc biệt cảm thấy có lỗi.

Thôi Giác nhét đống quần áo trong tay vào ngực Đường Miên Miên, lại lạnh mặt lại chọn thêm hai bộ mới ngẩng đầu hỏi Đường Miên Miên:

- Vừa rồi là mẹ và vợ mới của chồng cũ em?

Đường Miên Miên không hiểu vì sao anh lại hỏi vậy, có điều vấn đề này nhất định đã sáng tỏ bởi quá trình vừa rồi, cô cũng không cần che dấu làm gì, gật đầu:

- Ừ.

Thôi Giác lại cười một tiếng, tim Đường Miên Miên lại rộn ràng, anh ta cười cái gì?

- Vậy là tôi thật tâm cảm ơn anh ta, nếu như hai người không ly hôn, em làm sao trở thành quản gia của tôi?

Đường Miên Miên lập tức cảm thấy, người đàn ông này lúc nào thì chân chính cảm tính chứ? Mình cũng thật sự cảm động. Mà hắn vẫn ôm tâm tư đó.

Cuối cùng đã chọn được lễ phục, là một chiếc váy ngắn cúp ngực, Đường Miên Miên mặc trên người đúng là lập tức làm cô nổi bật lên mấy phần xinh đẹp, cao nhã.

Mặc dù giá của cái váy này hoàn toàn làm Đường Miên Miên líu lưỡi, nhưng người trả tiền lông mày cũng không nhíu một chút, Đường Miên Miên không biết Thôi thượng tá có thể có bao nhiêu tiền, nhưng cũng có chút không an tâm không để ý tới, thế là ngay tại nội tâm tự an ủi, đây là công tác, công tác đó.

------ Lời ngoài lề ------

Ở đây nói rõ một chút, một Thượng tá như Thôi Giác, tiền lương của anh một tháng tối đa là một vạn, nhưng mà Thôi Giác cũng không nghèo đâu. Phía sau sẽ tiết lộ tiền của anh đến từ đâu, đương nhiên, dĩ nhiên không phải là tham nhũng đâu nha.

---------

Dịch: Oh

Biên tập: BảoNhi

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 08/05/2018

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BảoNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 222

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.