Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 949 chữ

Logic của An Nhiên rất đơn giản, nàng là tiểu đệ của đại ca, Tiểu Hoa là tiểu đệ của cô, tiểu đệ của tiểu đệ làm việc cho lão đại, nước phù sa không chảy ruộng ngoài. Nhưng Gia Hứa lại rất tức giận, bóp mông nàng không chịu bỏ ra

Cô nhóc khụt khịt vài tiếng, sợ mông chút nữa sẽ bị hắn làm sưng lên, bèn lấy lòng nói “Vậy sau này tiểu đệ của đại ca chỉ có một mình em, chỉ có An Nhiên có thể giúp anh lau giày xách cặp thôi, em sẽ ngoan mà nên sau này anh đừng hung dữ với em… Hôm đó về nhà em buồn lắm, suýt chút nữa ngất trên đường luôn.”

“Buồn đến nỗi hơn nửa đêm đi ra ngoài mua khoai nướng?”

Gia Hứa cười, lau nước mắt ở khoé mắt nàng, ngay lập tức mặt An Nhiên đỏ bừng lên, không ngờ việc bí mật này mà hắn cũng biết.

Đương nhiên Gia Hứa biết, hắn đạp xe dừng lại ở cổng sân, thấy đèn phòng An Nhiên tắt, sau đó xoa tay xoa chân xuống dưới mua khoai lang đỏ, còn chọn củ to nhất, ăn đến mức má phồng lên, lúc đó hắn đã rất tức giận bỏ về.

Lấy ra một thanh sô cô la từ túi quần, Gia Hứa bẻ một miếng cắn vào miệng nhai rồi bế nàng ngồi xuống Giường. Cổ nàng nuốt một ngụm nước bọt mà giật, muốn lấy miếng còn lại trong tay hắn, Gia Hứa cắn sô cô la để ngoài miệng vênh cằm nhìn nàng.

Đường nét mặt của hắn rất đẹp, cằm nhọn, đôi mắt nửa rũ, góc nghiên này…đúng là biết cách động lòng người.

Đôi mắt còn có chút lưu manh và bá đạo đang nhìn thẳng vào nàng.

Ngửi thấy mùi thơm, An Nhiên hiểu được liền nhích lại gần cắn sô cô la trên miệng hắn, đầu lưỡi Gia Hứa cuộn lại trước khi nàng cắn được, đưa cả môi nàng và sô cô la đen vào khoang miệng của mình, An Nhiên liền thoả mãn nếm được vị đắng rồi sau đó là ngọt nhẹ, cái giá phải trả là bị đại ca đè trên giường giữ chặt hai tay như con cá chết.

Hôn hăng say làm An Nhiên không nghĩ thêm được gì.

Nàng không thể phản kháng, cổ tay nàng đã bị hắn khống chế, Hết hôn miệng nàng rồi lại hôn cổ.

Cũng không phải hôn, mà là cắn.

Sau đó hắn muốn cởi quần bông bên dưới của nàng ra, nhưng cứ tụt xuống là An Nhiên lại dùng eo kéo lên, tụt xuống lại kéo lên, sau đó lại còn cười gian xảo nhìn hắn.

Nam sinh rất tức giận liền cởi áo khoác ngoài, ngồi lên chăn, không cho nàng lồng vỏ chăn.

An Nhiên nhã nhặn chắp tay cầu xin hắn, vừa bóp chân vừa bóp vai, dùng hết thủ đoạn cũng không thể làm đại ca dao động. Do dự một hồi cuối cùng nàng chỉ đành tự cởi quần xuống, bàn tay nhỏ kéo lỏng lưng quần xuống, ngượng ngùng nhìn hắn.

Gia Hứa thấy mình không phải làm thỏ, sao nàng cởi quần là hắn liền rúc đầu vào bẫy?

Vì thế hắn liền đen mặt, không thèm nhìn, An Nhiên rất ngượng ngùng xoắn xuýt không biết làm gì, sau đó không quan tâm gì nữa mà ngồi lên đùi hắn.

Bàn tay nhỏ vuốt ve cổ của Gia Hứa, giọng nói õng ẹo can đảm nói “Chú, đây là quần bông mà chú muốn đó~”

Nam sinh quay đầu nhìn nàng, nở một nụ cười lạnh.

Rất hiếm khi An Nhiên làm loạn, nên trên mông nàng liền xuất hiện thêm một vết răng. Gia Hứa nói để hắn đóng giấu cho heo con này, mà đóng dấu rồi thì không dừng lại được, cuối cùng nàng phải chủ động ôm hôn như để lấy lòng, hắn mới tha cho nàng.

Nam sinh mặc quần vào cho nàng, thấp giọng nói “Còn kêu chú, anh đây sẽ cắn chỗ này của em.”

Ngón tay lạnh ngắt luồn vào trong quần bông, mò đến khe hở nhỏ đã ướt từ lâu kia một cách thành thạo mà vuốt.

Nàng không dám chớp mắt, chống mắt nhìn đũng quần của mình đang có bàn tay ở bên trong, liền thơm lên mặt hắn.

“Đại ca tha em đi, em sẽ thật ngoan.”

“Hôn anh một cái nữa đi.” Gia Hứa nói.

Đôi mắt An Nhiên liền sáng lên, cố ý thơm nhiều đến nỗi mặt hắn đầy nước miếng.

Gia Hứa đứng bên cạnh nhìn nàng, nhận ra An Nhiên người sức nhỏ, nhưng làm việc biết động não, chỉ chốc lát thôi chăn bông nặng nề đã được lồng vỏ. Nhưng hắn muốn chơi thêm nữa, hắn muốn nàng nhớ hắn hơn ai hết, nam sinh cứ cầm bím tóc hoặc là véo làn da mềm mại của nàng.

Chơi mèo hả đại ca.

An Nhiên rất muốn nhìn hắn bằng ánh mắt nhìn người thiểu năng trí tuệ, nhưng không dám.

Không chỉ không dám, trước khi đi ra ngoài còn ngoan ngoãn mặc áo khoác lại cho hắn, khen hắn thật đẹp trai, còn rất có phẩm vị, suýt thì lại bị Gia Hứa tụt quần xuống dạy dỗ.

Đến đây đã nhiều ngày rồi, đây là lần đầu tiên nàng vui đến vậy.

Trên thế giới này không có chuyện nào làm cô vui vẻ hơn nịnh hót…Nhưng nếu đại ca không nhớ thương mông nàng mãi thì càng tốt hơn!

Bạn đang đọc Phiếu Cơm Đại Ca của 나비 케곡
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vietanhiq200
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.