Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 871 chữ

Gia Hứa đã đến liền không định về.

Cũng may mà nhà nhiều phòng, có chỗ cho hắn ở. Phòng của hai người rất gần nhau, nàng ở tầng trên, dưới phòng nàng là của Gia Hứa

Bà lấy chăn và vỏ chăn sạch sẽ ở trong tủ mang đến, An Nhiên liền giúp hắn trải ra, chăn thêu hoa nhìn có dáng vẻ quê mùa của nông thôn, làm từ bông thật nên rất nặng.

Đến chăn của An Nhiên thì nàng không bê được liền nhìn Gia Hứa cầu cứu.

Tay hắn vòng qua mặt cô, lộ ra lồng ngực rộng lớn rắn chắc, An Nhiên lại ngửi thấy mùi hương quen thuộc làm nàng không kiểm soát được khiến cả người ngứa ngáy không thôi, mùi đàn ông...

Tai nàng ngay lập tức đỏ phừng phừng, dịch sang một góc chăn.

“Em tự làm được, anh đi nghỉ ngơi đi đại ca.”

Trên giày Gia Hứa toàn là bùn lầy, không biết hắn tìm đến đây thế nào. Gần đây lại không có xe…đang định hỏi thì nam sinh bỗng ôm lấy An Nhiên từ phía sau, thở dài, ngón tay vê bờ môi mềm mại của cô gái.

Làm nàng cảm thấy khắp nơi đều rất ngứa.

“Đừng…” An Nhiên kêu lên, Gia Hứa trực tiếp đưa ngón tay vào, đầu lưỡi của nàng bị ngón tay hắn khuấy đảo.

An Nhiên khó chịu mà thở gấp hai tiếng, muốn đẩy ngón tay ra ngoài, chiếc lưỡi mềm mại chạm đến đầu ngón tay lạnh ngắt, nàng lại kêu lên, “Ừng…mà…Lạnh quá, lạnh quá” Gia Hứa dán sát vào tai nàng cố ý phả hơi vào trong.

“Có nhớ anh không?”

nàng dám nói không ư?

“Nhớ.”

“Nhớ nhiều không? Hử?”

Ngón trỏ và ngón giữa thon dài lại đẩy vào trong, gần như đút đến cổ họng nàng móc một cách ác ý. An Nhiên liền ho khan, cổ đỏ lên, lông mi dính nước mắt. Hắn cố ý tra tấn An Nhiên cũng bởi vì hắn nhớ nàng đến mức vỡ tim, đau đớn khó chịu từng giây.

Hắn chưa từng nghĩ rằng mình sẽ trèo đèo lội suối, dẫm lên phân gà, ở trong căn phòng cũ nát vì một người, sẽ bởi vì một người mà khó ngủ trắng đêm như đứng trên đống lửa, như ngồi đống than.

Là nàng hại hắn.

Nam sinh thở dài, rút ngón tay dính đầy nước bọt ra kéo thành sợi bạc, lau đầu ngón tay.

“Anh biết em không nhớ.”

Lúc đi, nàng không hề quay đầu lại nhìn hắn lấy một lần, lúc đí tim hắn như bị đao cắt, trong phút chốc nàng liền tự do bay lượn trên núi.

An Nhiên tức giận cúi đầu cắn ngón tay hắn như chú cún con, Gia Hứa hơi đau liền kéo bím tóc nàng.

“Em lên cơn cái gì?”

An Nhiên học tiếng cún con, hầm hừ rất giống. Nàng điên cuồng lắc lư hai bím tóc đen bóng, không chịu nhả ra, càng cắn càng mạnh. Hắn cạy miệng nàng ra, kết quả là hai tay đều bị cắn.

Gia Hứa cũng hơi tức, nhưng cũng không muốn làm nàng đau.

Sau đó không chịu được nhẫn tâm kéo ra, ngón tay ướt đẫm sáng loáng, in trên đó là dấu răng của tiểu đệ nhà mình. Hắn bỗng nhiên nghĩ đến một từ rất giống để miêu tả nàng…miệng lưỡi sắc bén. Hắn đẩy nàng ra nàng liền nhảy lên tiếp tục cắn hắn.

Lúc này là cắn trên vai. rất cứng, toàn là cơ tam giác.

Nàng cắn rất say mê, suýt thì quên mình là một con người, nước bọt đang chảy xuống người hắn. Sau đó Gia Hứa đầu hàng xoa đầu nàng thấp giọng gọi “An Nhiên” nước mắt của An Nhiên nghe được liền rơi xuống.

Hạt đậu vàng rơi xuống mặt đất, tạo thành từng vết ướt đẫm, dấu vết đó nhanh chóng nhạt đi, cuối cùng không nhìn thấy nữa.

An Nhiên rất sợ nếu tình anh em giữa nàng và hắn cứ bị phai nhạt đi như vậy, cuối cùng bị…bị tên Gia Hứa này ném vào thùng rác, trộn chung với nước bẩn, đồ ăn thiu.

Cho lợn, lợn cũng không ăn, nàng không dám khóc thành tiếng, chỉ nhẹ nhàng rơi nước mắt.

Gia Hứa hỏi An Nhiên “Em cắn môi mình làm gì, nhanh nhả ra.”

An Nhiên không nhịn được vươn đôi tay nhỏ được bọc trong chiếc áo bông thêu hoa màu đỏ ra, ôm cổ hắn lắp bắ giọng nghẹn ngào “Em sợ…em mà khóc, các anh chị sẽ lấy thùng phân gà hất lên người anh.”

Nam sinh đặt tay xuống mông nàng bế lên đùi.

“Không nỡ?”

“Không nỡ, anh chính là đại ca thân nhất của em mà…Đại ca, anh có mang theo đồ ăn không, khóc xong đói quá.”

Mặt Gia Hứa đen lại, liền bóp mạnh mông nàng, ban đầu rất mạnh, sau đó lại…rất dâm dục làm nàng ngứa ngáy.

“Nếu anh đã là người thân nhất của em, sao em nỡ để cho người khác làm tiểu đệ của anh chứ…”

Bạn đang đọc Phiếu Cơm Đại Ca của 나비 케곡
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vietanhiq200
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.