Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi Làm Cái Gì.

Phiên bản Dịch · 674 chữ

edit:wings195.

Tối, cuối cùng cũng tới nơi, đỉnh núi so vơi chân núi lạnh hơn, u ám hơn, cũng nhiều cạm bẫy kinh khủng khiếp, khắp nơi đều là bóng tối.

Hôm nay là mười bảy, ánh trăng rất sáng, tròn, nên khung cảnh không quá tối, miễn cưỡng có thể thấy đường đi.

Nguyệt Thính Linh đã đi hết một ngày đương sơn núi, dù nàng có lợi hại như thế nào thì cũng muốn gục ngã, huống chi nàng rất đói bụng, bao tử cồn cào biểu tình, cả người không còn sức lực, nàn chỉ còn có thể vịn vào tảng đá ve đương mà trèo lên, cất tiếng oán giận"Lâm Thanh , rốt cục còn đi bao lâu, ta đói muốn chết, chịu không được nữa rồi"

Nàng không thể chịu đựng nhất là đói bụng, chỉ cần bao tử kêu là cả người khó chịu, nàng chưa bao giờ bạc đãi bản thân như vậy.

" Bay qua vách đá phía trước là tới" Lâm Thành trả lời.

Nàng thuận mắt nhìn, đen thùi lùi, không nhìn thấy gì, không thể làm gì khác là oán giận:"Dây đai đen quá, không thấy rõ lắm. Ta hiện tại rất đói bụng cả người không còn chút sức lực, không nhúc nhích được"

"Vương phi, kiên trì chút nữa, không còn đường khác"nàng có thể đi đến đây là sức cùng lục kiệt, thân nàng học võ từ trước tới nay chưa từng mệt mỏi như vậy.

"Ta không kiên trì thêm chút nào nữa, thật sự không động được, thật là đói!"

" Vậy nghỉ ngơi một chút "

" nghỉ ngơi không làm cho bụng no được, ta là đói bụng, bao tử rất đói, cả người không có chút sức lực, dù có nghỉ ngơi hay không thì vẫn vậy. Ngoại trừ ngươi cho ta không ăn , không ta ở lì đây , để cho Nam Minh Vương quỷ kia huỷ kết hôn?" Nàn nói liền làm , đặt mông xuống tảng đá, thật sự bất động.

Chán ghét nhất là tên Nam Minh Vương kia, nói gì thì nói nàng cũng là tân nương của hắn, hắn là tân lang cư nhiên lại bỏ nàng không quan tâm?

Quên đi, ai bảo hắn là Nam Minh Vương, nàng -----nghiến răng, Nhẫn.

Ngay lúc này, trong đem đen, một thân ảnh bay tới, ôm lấy nàng từ trên tảng đá, nháy mắt phi trong đêm tối ,

"A.."

Đột nhiên bị người ta ôm lấy, Nguyệt Thính Linh kêu to, phản kháng, thấy rõ được người đang ôm nàng, là không phản kháng, nàng dùng miệng đối phó hắn:"Nam Minh Vương, ngươi làm cái gì?"

" Câm miệng , nối mấy lời nhảm nữa, ta đem ngươi ném xuống, cho ngươi té chết." phong Thiên Trạch nghiêm mặt hạ lệnh, mang theo nàng, bay nhanh nhất về phía điện,

"Hừ" Dáp lại hắn một tiếng hừ lạnh, không nói nữa, lại có chút vui vẻ.

Hắn mang nàng đi cũng tốt, đỡ mất công nàng phải đi .

Không bao lâu, Phong Thiên Trạch đưa nàng về Nam Minh Vương Phủ, Thân ảnh hạ xuống đại điện, không chút thương hoa tiếc ngọc vứt nàng trên mặt đất.

"Ai..u"

Cô bị quăng một cái ngã gục, nằm gục trên mặt đất kêu khóc.

Trong đại sảnh còn có người khác, đều trợn to mắt nhìn nàng trên mặt đất chật vật, không ra dạng tân nương, tóc tai rối bời, y phục hỏng , mặt mũi bẩn nhem nhuốc, như con mèo nhỏ.

Hoàng Thượng và Phong Ngữ Phù thấy tân nương thành ra như vậy, không nhịn được bật cười.

Phong Thiên Trạch cũng không có thái độ, ngồi bên cạnh Hoàng Thượng thản nhiên uống trà, không quan tâm có nữ nhân đang ai oán trên mặt đất.

cũng thật lạ , có thể đi đến được đỉnh núi thật không tầm thường.

➻❥ωιиɢѕ࿐ chúc mọi người có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

                                                                                                                                                   ◦•●◉✿tђâภ╰❥
Bạn đang đọc Phi Tử Lệnh : Tân Nương Xinh Đẹp Của Minh Vương của Lục Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wings195
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.