Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Vấn Đề

Phiên bản Dịch · 673 chữ

edit:Wings195

Nguyệt Thính Linh vẫn đi sau Lâm Thành, đi đườn núi đối với nàng không phải chuện lớn, vấn đề lớn nhất là làn váy quá dài, thìn thoảng dẫm trúng, suýt té. Mặt khác, làn vay ma sat với câu cỏ , sỏi đá bên đường, váy mới làm đều đã hỏng.

Đối với nàn váy hỏng cũng không quá đau lòng, hơn nữa xung quanh phong cảnh như tranh vẽ, nàng có cảm giác như lạc vào tiên giới, hưng phấn không thôi, không nhịn được nắt hoa ngắt lá ven đường.

Lâm Thành đi phía trước, liên tục nhìn người phía sau, nhắc nhở nàng cẩn thận, thời thời khắc khắc đều có thể đạp trúng bẫy.

Một chặng đường, hắn mới phát hiện, Vương phi đi đường núi , gồ ghề như vậy cũng không kêu mệt, còn thoải mái hái hoa.

Mười năm trước, Vương gia từng cưới ba vương phi, ai cũng như hoa trong lồng , không chịu được một chút gió táp mưa sa, đi bộ vài bước đã than mệt, chứ nói chi đến đường núi hiểm trở, người đầu tiên mệt đén hộc máu, hai người còn lại không khác biệt lắm.

Mười năm sau cưới thêm một Vương phi, theo lí mà mói cũng chỉ là một đoá hoa yểu điệu mới đúng, nhưng nàng sơ với hoa dại còn mạnh mẽ hơm, đi lâu như vậy không than mệt, lại còn tươi cười, thật ngạc nhiên

"Vương phi, mệt mỏi xin cứ nói, thuộc hạ sẽ cùng người nghỉ ngoi một chút."

"Không sao, không qua mệt mỏi, chỉ là hơi đói, hơi khát,"Nguyệt Thính Linh ôm bó hoa to, vẫn cảm thấy hái chưa đủ, còn vừa đi vừa hái, không vì vậy mà làm nàng trượt chân."

Lâm Thành đã biết được điều này, cũng không có hoài nghi, cho nàng là một người khá năng động, cộng thêm trước có điều tra, phát hiện nàng là người năng động. dư thừa tinh lực so với người thường, nàng không mệt cũng rất bình thường.

"Vương phi, lại đi thêm một canh giờ là tới phủ, đến nơi, thược hạ sai người chuẩn bị cơm cho vương phi"

"A..còn một canh giờ nữa?"Nàng dừng buốc thấy trước mặt toàn là núi đá, còn có tầng mây nhàn nhạt sương mù.

Tiếp tục đi nữa, chỉ sợ có thể đến dược nói thần tiên.

Nam Minh Vương cung thật là, sao lại ở trên nơi cao như thế này, lẽ nào muốn sinh hoạt nơi hoang dã sao?

"Đúng vậy, còn đi hoen một canh giờ, nếu như đi chậm mất hai canh giờ cũng nên, nếu Vương phi mệt mỏi, co thể tạm nghỉ ngơi một chút rồi đi tiếp"Lâm Thành ngồi bên tảng đá lớn,nghỉ ngơi.

"Lâm Thành, nếu đi một canh giờ nữa, trời sẽ tối. các người đều muốn đi ngày đêm sao?"Nguyệt Thính Linh tuy rằng không mệt nhưng vẫn ngồi xuống, mục đính hỏi một chút việc.

"Vậy dùng khinh công đưa ta đi tới đó có được hay hông, như vậy chúng ta không cần đi nữa?" Nàng đây ý cười, muốn giaem thoiwif gian đi.

Nếu như nàng có thể sử dụng khing công thì tốt biết bao, thật tiếc.

"Vương phi , người là nữ nhân của Vương Gia, thuộc hạ không thể tuỳ ý đụng chạm, nam nữ thụ thụ bất thân" Lâm Thành cung kính trả lời, ngôn ngữ cử chỉ đều rất quy củ, đúng mực.

"Cổ hủ. Được rồi, đi nhanh lên một chút, ta đói bụng trước dán vào lưng sau rồi đây này, nếu như ta đói ngất ngươi chỉ có thể ôm ta lên núi".

Nguyệt Thính Linh đi về phía rước, vẫn không buông tha thủ đoạn khiến Lâm Thành dùng kinh công đưa nàng lên núi.

".."

Lâm Thành không nói nhiều lời , tiếp tục dẫn đường

➻❥ωιиɢѕ࿐ chúc mọi người có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

                                                                                                                                                   ◦•●◉✿tђâภ╰❥
Bạn đang đọc Phi Tử Lệnh : Tân Nương Xinh Đẹp Của Minh Vương của Lục Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wings195
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.