Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Báo Đáp

Tiểu thuyết gốc · 5236 chữ

Nghe tiếng mẫu thân gọi, Yên Nhiên công chúa giật mình quay lại, trước mắt là tinh linh nữ vương đang ngồi trên giường từ ái nhìn mình, nàng rơi lệ, nhanh chóng sà vào lòng mẫu thân khóc nức nở. Cuối cùng thì người cũng tỉnh lại, áp lực trên người đã được trút xuống, không ai biết nàng đã phải chịu áp lực to lớn như thế nào. Lúc này nàng không còn là tinh linh công chúa trầm tĩnh, lạnh lùng, cao quý nữa, mà chỉ như một cô bé bình thường đang khóc nhè bên cạnh mẫu thân.

Dịu dàng vuốt suối tóc con gái, Tinh Linh nữ vương trìu mến nói : “Đừng khóc, mẫu thân tỉnh rồi, mọi chuyện hãy để mẫu thân gánh vác”.

Nghe mẫu thân nói xong, Yên Nhiên công chúa lau nước mắt ngước lên nhìn nàng, sau đó nghẹn ngào nói : “Mẫu hậu, cuối cùng người cũng đã tỉnh lại, lúc trước con và các trưởng lão rất lo lắng cho người, lúc người dùng tinh linh băng phách để phong ấn bản thân, khi đó thật sự con rất sợ người sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa, may nhờ Nguyệt thần phù hộ, đã để Dạ Nguyên đến tinh linh tộc chúng ta, nhờ có hắn nên mới có thể giải được chất độc trong cơ thể người”.

“Dạ Nguyên ?”tinh linh nữ vương hơi nhíu mày nghi hoặc hỏi.

Nghe tinh linh nữ vương hỏi, Yên Nhiên công chúa mới sực nhớ là còn có một người nữa trong phòng, lúc nãy do quá xúc động nên không kiềm nén được mà lao vào lòng mẫu thân khóc lóc,nàng “A” lên một tiếng sau đó quay lại nhìn về phía hắn đang ngồi. Lúc này cái tên khốn kiếp kia cũng đang nhìn nàng , sau đó nở một nụ cười để lộ hai cái răng nanh nhỏ trông thật đáng ghét.

Mặt nàng đỏ bừng, không ngờ đường đường là công chúa một tộc mà lại để lộ cảnh khóc lóc trước mặt người lạ . Hận không có cái lỗ để chui vào lúc này, xấu hổ rúc mặt vào lòng mẫu thân, nàng dịu dàng nói : “Đúng vậy, là Dạ Nguyên đã giải độc cho người, hắn là một người đến từ bên ngoài,vào tinh linh tộc chúng ta để tìm tinh linh thạch. Hắn đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều, lúc trước nhị trưởng lão và tứ trưởng lão bị địch nhân ám toán, cũng nhờ hắn cứu chữa mà giữ được tính mạng. Độc trong cơ thể người là do hắn dùng bí thuật tổ truyền đẩy ra” vừa nói nàng vừa chỉ tay về phía hắn.

Nhìn theo phía bàn tay của Yên Nhiên công chúa, tinh linh nữ vương thấy một nam nhân trẻ tuổi đang ngồi ở góc phòng. Cả người mặc một bộ đồ đỏ kỳ lạ mà trước nay nàng chưa từng thấy qua, ánh mắt trong sáng không mang tạp chất, cả người toát ra một khí chất điềm tĩnh và thần bí.

Nhẹ nhàng đứng lên, lúc đứng dậy nàng tinh ý phát hiện y phục của mình có sự xáo trộn, suy nghĩ một thoáng nàng cũng đại khái đoán được chuyện gì đã xảy ra, đem tia phức tạp trong mắt nhanh chóng giấu đi, sau đó đến trước mặt hắn cúi đầu một cái nói : “Đa tạ ngươi đã giúp ta giải độc, đại ân này ta xin khắc cốt ghi tâm, nếu có yêu cầu gì xin cứ nói, ta nhất định sẽ đáp ứng”.

Hắn đứng lên nhìn nữ vương nói : “nữ vương không cần bận tâm, ta đến tinh linh tộc được mọi người ở đây xem như bạn nên ra tay giúp đỡ là chuyện bình thường. Còn về báo đáp gì gì đó thì không cần, lúc nãy công chúa có hứa cho ta mấy viên minh châu rồi. Với lại ta là đại phu, có câu lương y như từ mẫu, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp phù đồ, ra tay giải độc cho người là chuyện dĩ nhiên”.

“Hi hi” đứng bên cạnh nghe hắn nói mà Yên Nhiên công chúa bật tiếng cười khúc khích, thầm nghĩ tên này mặt thật dày. Lúc nãy vừa bắt đầu không biết là ai đòi đem mẫu thân nàng giết đi, còn cái gì là định lực không đủ sợ lúc chữa trị bị mất máu mà chết…bây giờ lại nói chuyện như thể là một cao nhân đắc đạo chuyên đi phổ độ chúng sinh không màn sự đời.

Nghe hắn nói vậy tinh linh nữ vương nhìn thẳng vào mắt hắn, nàng phát hiện không có vẻ gì là giả tạo trong đó, nên nàng chỉ cúi người hành lễ với hắn thêm một lần nữa xem như cảm ơn, nàng không phải loại người thích dây dưa, hắn đã nói vậy nên nàng cũng không tỏ ra khách sáo, trước mắt bây giờ là ra ngoài, ổn định tình hình, còn việc trả ơn cứu mạng thì nàng âm thầm ghi nhớ, sau này có cơ hội nhất định sẽ trả cho hắn, sau đó nàng quay sang Yên Nhiên công chúa ra hiệu để mọi người cùng đi ra ngoài.

Trên đường đi, Yên Nhiên công chúa kể sơ về những việc quan trọng xảy ra trong tộc gần đây với nàng, còn Dạ Nguyên thì lẽo đẽo đi theo phía sau lắng nghe tiếng ríu rít của nàng.

Ra khỏi mật thất, hắn được Yên Nhiên công chúa sai người đưa về nơi nghỉ ngơi, còn nàng ở lại trò chuyện với mẫu thân.

Khi chỉ còn lại hai người trong phòng, Tinh Linh nữ vương nhăn mày liễu hỏi : ‘Yên Nhiên, có phải trong quá trình giải độc cho mẫu thân có vấn đề gì đúng không?”

Yên Nhiên công chúa giật thót người, từ lúc đầu nàng đã luôn tìm cách né tránh nói về việc này, không ngờ mẫu hậu nàng lại tinh ý phát hiện điều gì đó, hít sâu một hơi sau đó nàng nói với Tinh linh nữ vương toàn bộ quá trình trị thương như thế nào, từ đầu tới cuối không sót dù một chi tiết nhỏ.

Nghe con gái kể về quá trình giải độc, nhất là lúc nàng phải thoát y trước mặt tên nam tử trẻ tuổi kia, Tinh Linh nữ vương cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, cảm thấy hơi tức giận một chút, nhưng nghĩ lại người ta cũng là vì giải độc cho mình nên mới phải làm vậy, sự tức giận của nàng vơi đi phần nào. Quay sang Yên Nhiên công chúa căn dặn : “Yên Nhiên, việc này trừ ba người chúng ta ra, tuyệt không thể nói với bất kì người nào khác, hôm nay hắn giải độc cho ta hoàn toàn không phát sinh chuyện gì, con hiểu chưa?”

“Dạ, con đã hiểu, mẫu hậu cứ an tâm” Yên Nhiên công chúa dịu dàng nói, đồng thời nàng cũng thở phào một hơi, không ngờ mẫu thân cũng không tức giận như mình tưởng tượng, nghĩ lại những lời của Dạ Nguyên đã nói lúc đó : “Tinh Linh nữ vương là người đứng đầu một tộc, ắt phải biết việc nào trọng đại nên sẽ không xử sự như nhi nữ thường tình”, xem ra hắn là một người có tầm nhìn vô cùng tinh chuẩn, sáng suốt.

Sau khi tắm rửa thay đổi siêm y, Tinh Linh nữ vương khoác trên người bộ hoàng phục thường ngày, đầu đội vương miệng, váy dài kéo lê trên điện, cả người toát ra khí chất vô cùng lạnh lùng, cao quý tựa như cửu thiên huyền nữ trên chín tầng trời.

Nàng ra lệnh triệu tập tứ đại trưởng lão vào điện nghị sự, Yên Nhiên công chúa cũng theo phía sau nàng.

Bốn vị trưởng lão cũng vô cùng lo lắng bước vào điện, họ không hay biết việc nữ vương đã được giải độc, chỉ nghĩ giờ này công chúa cho mời vào nghị sự chắc chắn có việc vô cùng quan trọng. Khi bước vào phòng nghị sự, họ nhìn thấy Tinh Linh nữ vương đang hoàn hảo ngồi đó , nhẹ nhàng , cao quý mà ưu nhã nhìn mình.

Tam trưởng lão sững người trong thoáng chốc, sau đó run giọng nói : “Nữ vương, độc trong cơ thể người đã được giải?”

Tinh linh nữ vương nở nụ cười nói : “Đúng vậy, độc trong người ta đã được giải, thực lực đã khôi phục, đa tạ các vị trưởng lão đã lo lắng”.

Ba người khác nghe nàng nói cũng vô cùng vui mừng, cuối cùng thì nữ vương cũng đã tỉnh lại, đây đúng là việc đại hỷ.

Sau khi bày tỏ vui mừng, chúng trưởng lão và Tinh linh nữ vương bắt đầu bàn về chính sự của Tinh Linh tộc.

Trò chuyện với Yên Nhiên công chúa, Tinh linh nữ vương cũng biết được việc tứ tộc liên thủ tấn công Tinh Linh tộc. Nàng ưu tư lên tiếng : “Không ngờ lần này lại có sự tham gia của Tử Yêu Kim Bằng, hắn đường đường là một bá chủ của Thiên Vũ sâm lâm, lại cố ý làm trái quy tắc, ra tay phá hỏng kết giới của chúng ta. Xem ra hắn không hề để Bách tộc liên minh vào mắt, muốn một lần ra tay tiêu diệt chúng ta, thảo nào Thủy Yêu hoàng lại dám ra tay đánh lén ta, thì ra có hắn làm hậu thuẫn”.

Đại trưởng lão lo lắng nói : “Nữ vương, giờ đã có người đứng ra làm chủ, người xem chúng ta có nên đứng ra đàm phán với Tử Yêu Kim Bằng hay không ? Mặc dù lúc chiều Dạ Nguyên hắn có đưa ra đề nghị đánh lén địch nhân, nhưng đó chỉ là kế tạm thời, một khi tinh linh thạch tiêu hao hết, lỗ hổng hiện ra, e rằng lúc đó là lúc bọn họ tấn công vào”.

Tinh linh nữ vương nói : “Nếu là lúc trước thì còn có cơ may đàm phán với hắn, nhưng bây giờ tình hình đã khác, việc hắn đứng phía sau chúng ta đã bị lộ, chúng ta biết, thì những tộc khác cũng sẽ biết, lần này chắc chắn hắn sẽ không nhượng bộ. Tuy nhiên, cho dù thật sự có thể đàm phán, đại trưởng lão, ngài cho rằng chúng ta phải đưa ra cái gì để cho hắn rút lui ? Thứ hắn muốn là toàn bộ tài nguyên của chúng ta, ba tộc còn lại chỉ là công cụ bị hắn lợi dụng mà thôi. Lui một vạn bước mà nói, cho dù chúng ta chắp tay đem lãnh thổ và tài nguyên dâng cho hắn, thì hắn cũng sẽ không buông tha chúng ta, hắn là người âm hiểm , độc ác, từ trước đến nay việc giết người diệt tộc hắn đã làm biết bao lần rồi”.

Nhị trưởng lão phẫn nộ nói : “Nữ vương nói rất đúng, trước nay Tử Yêu Kim bằng nổi tiếng âm hiểm độc ác, tham dâm háo sắc, lần này e rằng hắn muốn nô lệ tất cả tộc nhân của chúng ta, trước sau gì cũng chỉ có một con đường chết, tại sao chúng ta cứ phải chui rúc nhân nhượng hắn, chi bằng ra tay sống mái một phen, ngọc đá cùng vỡ, cho dù có chết cũng không thẹn với tổ tiên”.

Bốn vị trưởng lão lần lượt đưa ra ý kiến, đại trưởng lão là người ôn hòa nên đưa ra ý kiến tạm thời giãng hòa với một vài tộc trong đó để giảm bớt áp lực về mặt địch nhân, còn nhị trưởng lão là người tính tình nóng nảy nên đưa ra ý định “tiên thủ chế nhân”, mục đích đánh rắn dập đầu, làm cho địch nhân hoang mang dẫn đến sai lầm.

Ý kiến của hai người đều rất có lý, mỗi cách đều mang đến một lợi ích riêng, nhất thời mọi người lâm vào trầm tư không biết quyết định thế nào cho đúng.

Sau khi đắn đo suy nghĩ, Tinh linh nữ vương nói : “Ý kiến của hai vị trưởng lão đều có lý, nhưng theo ta thì chúng ta nên nghe theo ý của nhị trưởng lão, tứ tộc liên thủ đã để lộ rõ dã tâm, dù chúng ta có giảng hòa với một tộc nào đó thì cũng chỉ là kế tạm thời, sau khi sống mái với ba tộc khác thì chưa chắc họ đã giữ lời hứa mà không ra tay. Chi bằng chúng ta ra tay trước, làm hao tổn thực lực đối phương”.

Yên Nhiên công chúa bên cạnh nói: “mẫu hậu nói không sai, lúc chiều Dạ Nguyên hắn cũng có ý định đánh lén địch nhân, làm cho bọn chúng nghi kị lẫn nhau, tạo cơ hội cho chúng ta, theo ý của hắn đối tượng ra tay là Hắc ma thiếu chủ”.

Khẽ nhíu mày liễu, Tinh linh nữ vương nói : “Ý kiến này rất hay, tuy nhiên muốn ra tay đã thương hắn mà không lộ thân phận việc này hơi khó, trong tộc duy chỉ mình ta mới có khả năng này, nhưng quy định Bách tộc đặt ra là người từ vương cấp trở lên không được tùy tiện lạm sát người phía dưới mà không có lý do, nếu ta ra tay một khi bị phát hiện, Hắc ma tộc trưởng nhất định sẽ diện lý do ta ỷ lớn hiếp nhỏ mà động thủ với những tộc nhân yếu nhược khác mà không sợ làm trái quy định bách tộc, lúc đó Tử Kim yêu bằng cũng sẽ không ngần ngại mà ra tay đồ sát những tộc nhân dưới pháp hoàng của chúng ta, lúc đó e rằng sẽ là thảm họa”.

Yên Nhiên công chúa nói : “Mẫu hậu yên tâm, việc này Dạ Nguyên đã nói hắn sẽ là người ra tay đánh lén Hắc ma thiếu chủ”.

“Để Dạ Nguyên ra tay đánh lén?” Tinh linh nữ vương vô cùng ngạc nhiên hỏi.

“Đúng vậy, lúc nghị sự chính hắn đưa ra chủ ý tập kích địch nhân đồng thời nhận trách nhiệm ra tay đánh lén” Yên Nhiên công chúa dịu dàng nói.

Nghe Yên Nhiên công chúa nói, Tinh Linh nữ vương vô cùng kinh ngạc, không ngờ một nam nhân ngoại tộc, vì những người không liên quan mà sẵn sàng dấn thân vào nguy hiểm ra tay tập kích địch nhân, giải nguy cho Tinh linh tộc của nàng. Lúc đầu không cảm nhận được dao động ma lực từ người hắn , nàng chỉ nghĩ hắn chỉ là một đại phu y thuật vô cùng cao minh, không ngờ hắn có thực lực để tập kích địch nhân ở cảnh giới Yêu vương. Xem ra nàng đã đánh giá thấp hắn rồi.

Hơi suy tư một chút, nàng hỏi đại trưởng lão : “đại trưởng lão, ngươi thấy thực lực Dạ Nguyên như thế nào?”

Đại trưởng lão kín cẩn trả lời : “Hồi nữ vương, thần không cảm nhận được dao động pháp lực từ người hắn, nhưng theo lão thần, người tên Dạ Nguyên này thực lực sâu khôn lường được, thần đã nghe Y Y nói sơ qua việc hắn ra tay đánh bại và thu phục Yêu Liệt hổ. Yêu Liệt hổ là yêu thú vương cấp, trong tộc thế hệ trẻ tuổi trừ Thiên Lam và công chúa ra e rằng không ai có thể đánh bại nó. Tuy nhiên Dạ Nguyên hắn có thể dễ dàng đánh bại Yêu Liệt hổ nên thần đoán hắn có thể là đỉnh phong pháp vương”.

Không ngờ một người trẻ tuổi lại có tu vi và y thuật cao siêu như vậy, Tinh linh nữ vương hơi băn khoăn về việc để một ngoại nhân vì tộc của mình mà vào sinh ra tử, người ta đã giúp đỡ nàng rất nhiều, cứu giúp tộc nhân gặp nạn, hồi sinh nhị vị trưởng lão, giải độc cho nàng… Thứ hắn cần là tinh linh thạch thì lúc này trong tộc đang cần dùng, không thể đưa cho hắn, mà hắn cũng không đòi hỏi, chẳng những vậy còn muốn ra tay đánh lén địch nhân thay họ. Nếu như để hắn đi thì nàng chẳng khác nào bọn lang sói , dậu đổ bìm leo, qua cầu rút ván, đại ân chưa trả, giờ lại đẩy ân nhân vào vòng nguy hiểm thì liệu một nữ vương như nàng có xứng đáng làm người đứng đầu tinh linh tộc không?

Nói ra suy nghĩ của nàng với những người ngồi trong điện, lúc này tất cả bọn họ đều lâm vào trầm tư, đúng vậy, suy nghĩ của nữ vương cũng giống như suy nghĩ trong lòng họ. Nếu thật sự làm như vậy thì bọn họ cũng âm hiểm , gian trá chẳng khác gì những tên nhân loại mà họ hay nói với tộc nhân trước đây.

Sau một hồi suy tư, Yên Nhiên công chúa lên tiếng : “Mẫu hậu, theo con thì chúng ta nên để Dạ Nguyên ra tay, tuy chỉ mới gặp hai lần, nhưng con thấy Dạ Nguyên hắn là người tâm tư kín đáo, suy nghĩ cẩn thận, nếu việc hắn đã đồng ý thì nhất định hắn sẽ làm được. Tuy nhiên chúng ta sẽ hỏi ý kiến hắn lần nữa rồi quyết định, ngoài ra lúc chiều trên đường đến nơi cứu người, hắn có nói đùa muốn vài nghìn gốc linh thảo, trăm cân bách hoa nhưỡng, nghìn viên tử tinh thạch…nếu hắn đồng ý thì chúng ta sẽ đưa tất cả những thứ này cùng với Tinh linh băng tuyền và tinh linh băng phách cộng với một ít tinh linh thạch còn lại cho hắn xem như thù lao. Nếu hắn từ chối thì chúng ta vẫn sẽ đưa những thứ này cho hắn xem như báo đáp ân tình, rồi đưa hắn theo mật đạo rời đi, từ nay không ai nợ ai”. Không biết tại sao nhưng lúc này trong lòng nàng lại tin tưởng chắc chắn Dạ Nguyên hắn sẽ ra tay giúp đỡ tinh linh tộc.

Nghe nàng nói tứ đại trưởng lão thầm giật mình, không ngờ công chúa lại quyết đoán như vậy, phần lễ vật này có thể nói là vô cùng lớn. Phải biết một gốc linh thảo phải vất vả chăm sóc vài chục thậm chí vài trăm năm mới có thể dùng được, Tử tinh thạch là một loại linh thạch thuộc hàng cực phẩm trong linh thạch, trong tinh linh tộc dù là bọn họ cũng không dám tùy tiện lấy ra dùng, tinh linh băng tuyền và tinh linh băng phách là hai thứ cũng được liệt vào hàng chí bảo như tinh linh thạch. Món thù lao này không phải rất lớn, mà là vô cùng lớn. Tuy nhiên sau đó họ lại thấy nhẹ nhõm, đúng vậy chúng ta đã đưa ra những vật phẩm trân quý nhất trong tộc cho ngươi, dù ngươi có đi hay không thì chúng ta vẫn cho ngươi những thứ đó, ngươi cứu giúp chúng ta, chúng ta đưa lễ vật vô cùng hậu hĩnh xem như báo đáp, nói thế nào cũng không thể trách chúng ta vong ân phụ nghĩa được. Nghĩ vậy cả bốn vị trưởng lão lòng đều thầm khen hay, không ngờ công chúa lại thông minh như vậy.

Tinh Linh nữ vương cũng hơi ngạc nhiên nhìn Yên Nhiên công chúa, không ngờ đứa con gái bé nhỏ được nàng bảo hộ đã thật sự trưởng thành , xem ra chỉ cần vài năm nữa là con gái có thể thay mình ngồi ở vị trí này rồi, nhân họa đắc phúc, tuy bị địch nhân bao vây nhưng cũng là lúc con gái trưởng thành , thể hiện sự mưu trí, quyết đoán đủ để đảm đương một phía.

Nở nụ cười từ ái nhìn Yên Nhiên công chúa, Tinh linh nữ vương nói : “Được, mọi chuyện cứ nghe theo sắp xếp của Yên Nhiên, ngày mai sẽ đem việc này nói với Dạ Nguyên, để hắn tự quyết định. Về phần tinh linh thạch, còn đủ để duy trì kết giới hơn nữa tháng, chúng ta lấy ra một phần ba xem như báo đáp ân tình, sau này dù có xảy ra chuyện gì cũng không thẹn với tổ tiên, với Nguyệt thần.

Ngày hôm sau, sau khi sinh hoạt cá nhân, ăn uống xong, Dạ Nguyên được nữ tinh linh lúc trước đến mời đi gặp Yên Nhiên công chúa. Theo chân nàng ta đến đình viện trên hồ hôm qua, lúc này Yên Nhiên công chúa đã ngồi đó chờ đợi hắn. Bước đến đình viện, không đợi Yên Nhiên công chúa nói,hắn đã mở mồm liếng thoáng : “Không biết công chúa cho người tìm ta có việc gì, woa lâu rồi không gặp, không ngờ công chúa vẫn xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn như vậy”.

Yên Nhiên công chúa muốn cất lời chào hỏi, nhưng nghe hắn nói nên nuốt những lời định nói lại , thầm đen mặt, không ngờ tên khốn kiếp này lại nói lăng nhăng như vậy, nàng biết nàng xinh đẹp nhưng không cần hắn khen ngợi lộ liễu như thế, với lại lúc tối qua cũng chính nàng tiễn hắn ra về, cái gì mà đã lâu không gặp?

Nghĩ vậy nàng nhìn hắn nói : “Ba hoa, ta và ngươi mới gặp lúc tối qua, cái gì mà đã lâu không gặp, bớt ăn nói linh tinh đi, ta tìm ngươi có việc quan trọng cần bàn”.

“Được, có việc gì nàng cứ nói đi, ta đang nghe đây, ngoài ra ta khen nàng đều là thật lòng mà, người ta có câu, một ngày không gặp ngỡ ba năm, ta với nàng không gặp cũng một ngày rồi, nên ta cũng ngỡ như ba năm mới gặp lại nàng vậy, mà lâu năm không gặp ta mừng rỡ, khen ngợi như vậy là đúng rồi còn gì, con người ta cái gì cũng biết, nhưng không biết nói dối thôi” hắn bắt đầu lý sự nói lung tung.

Nghe hắn nói, điềm tĩnh như Yên Nhiên công chúa cũng phải bật cười, cái tên này, nàng và hắn chỉ gặp nhau tính đến hôm nay là lần thứ ba, mà hắn nói như thể là nàng và hắn thân thiết, quen thuộc lắm không bằng. Đồng thời, nàng nhận ra khi nói chuyện với hắn cảm thấy rất thoải mái, không quy củ, không cần câu nệ thân phận công chúa của mình.

Mang theo ý cười nhìn hắn, Yên Nhiên công chúa nói : “Dạ Nguyên, ta sẽ không dài dòng, ngươi đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều, ta rất cảm kích ngươi, đây là những gì hôm qua ngươi đã yêu cầu. Trong này có 3 nghìn gốc linh thảo, một nghìn viên tử tinh thạch, 30 viên dạ minh châu, hai bình chứa hơn trăm cân bách hoa nhưỡng, năm lọ tinh linh băng tuyền, năm lọ tinh linh băng phách, và mười viên tinh linh thạch, ngoài ra còn có một vạn thượng phẩm linh thạch. Tất cả những thứ này đều là của ngươi, ngươi kiểm tra lại đi”. Nói xong nàng đưa một chiếc túi đã chuẩn bị từ trước đưa đến trước mặt hắn.

Nghe nàng nói xong, hắn vô cùng giật mình, không ngờ việc quan trọng mà nàng định nói là đưa những thứ này cho hắn. Do có hệ thống không gian nên cũng đại khái đoán được cái túi này là một túi trữ vật, cầm lên tay, đưa ý niệm vào kiểm tra, hắn phát hiện có vô số linh dược trân quý trong này, tất cả đều lóng lánh, tỏa hương thơm ngát, còn có ba mươi viên dạ minh châu to bằng cái chén mà nàng đã hứa cho hắn hôm qua, ngoài ra đáng chú ý nhất là mười lọ tinh linh băng tuyền, tinh linh băng phách và mười viên tử tinh thạch.

Hít sâu một hơi, hắn đưa túi trữ vật lại cho nàng, sau đó nói : “Những thứ này giá trị rất lớn, tại sao nàng lại đưa cho ta? Vô công bất thụ lộc, ta tuy không phải người tốt nhưng cũng không phải hạng tham lam mà tùy tiện nhận những thứ này”.

Nghe hắn nói, Yên Nhiên công chúa cũng thầm đoán được hắn sẽ trả lời như vậy, tuy gặp nhau không bao lâu, nhưng nàng tin tưởng hắn là loại người vô cùng nghiêm túc, tuy bề ngoài hắn nói chuyện ba hoa,hay đùa giỡn giễu cợt nàng, nhưng khi làm việc hắn làm vô cùng chuyên tâm, tỉ mỉ không sai sót chi tiết nào. Điển hình nhất là lúc hắn chữa trị cho mẫu thân nàng lúc tối qua.

Nở nụ cười dịu dàng nhìn hắn, nàng cất tiếng trong trẻo nói : “Dạ Nguyên, ta hy vọng ngươi có thể nhận tất cả những thứ này, ngươi đã giúp chúng ta rất nhiều, cứu bọn người Y Y, cứu sống nhị vị trưởng lão, giải độc cho mẫu hậu, bày kế chống tứ tộc liên thủ…Những việc ngươi làm đối với tinh linh tộc chúng ta đều là ân huệ to lớn, nếu ngươi không nhận thì người khác sẽ nghĩ chúng ta như thế nào, nếu ngay cả một chút tài nguyên cũng không đưa cho ngươi thì chúng ta làm sao đối mặt với ngoại tộc, với Nguyệt thần, tuy ngươi không cần báo đáp, nhưng đại ân nhất định phải trả, nếu ngươi không nhận thì ta, mẫu hậu, tứ đại trưởng lão , tất cả tộc nhân làm sao yên lòng mà đối diện với ngươi, với lương tâm của chính mình?” nói xong, nàng đưa chiếc túi đẩy về phía hắn.

Nghe nàng nói chân thành như vậy, không còn cách nào khác, hắn đưa tay nhận chiếc túi sao đó dùng ý niệm đưa vào hệ thống không gian. Làm xong, hắn nuốt nước miếng ực một tiếng rồi nói : “Nếu nàng đã nói vậy thì ta sẽ không khách sáo mà nhận lấy, uhm đúng rồi nàng còn có chiếc túi nào giống vậy không? Cho ta thêm vài chục chiếc nữa đi, yên tâm lần này chắc chắn ta sẽ nhận hết để nàng yên lòng, tuyệt không để nàng thất vọng”.

Khi thấy hắn cất chiếc túi trữ vật Yên Nhiên công chúa nhẹ nhàng nở một nụ cười, nhưng khi nghe câu kế tiếp của hắn khiến nàng lảo đảo muốn ngã. Bao nhiêu cảm kích, chân thành bị câu nói của tên khốn kiếp này phá tan hết. Hắn cho rằng những thứ này là lá cây ngoài rừng sao? Muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu? Vài chục túi? Có đem bán nàng cũng không mua đủ. Tức giận trừng mắt nhìn hắn, nàng chỉ hừ một tiếng (tức, chụy tức mà chụy không nói thành lời luôn đó).

Thấy nàng tức giận nhìn mình, hắn cười hì hì nói : “Đùa thôi, đùa thôi, nàng phải biết, ta là người tâm địa ngay thẳng, thi ân bất cầu báo, tiền bạc vật chất chỉ là vật ngoài thân, thế gian vạn vật đều như nhau, chúng sinh bình đẳng , không dính nhân gian khói bụi hồng trần, a di đà phật”, nói xong hắn còn chắp tay niệm phật một cái.

Nói thật, Yên Nhiên công chúa đây là lần đầu tiên thấy người vô sỉ như hắn. Nếu có thể nàng muốn cởi giày ra đạp cho hắn mấy cái, sau đó quăng giày vào mặt hắn, tiếp đến đè hắn xuống vừa đánh vừa mắng: “Này thì thi ân bất cầu báo, này thì chúng sinh bình đẳng, này thì không dính bụi trần…”

Thầm khuyên bản thân bình tĩnh, hít sâu một hơi, Yên Nhiên công chúa nhìn thẳng vào mắt hắn, vô cùng nghiêm túc nói: “Dạ Nguyên, lúc trước ngươi có đồng ý giúp chúng ta đánh lén Hắc ma thiếu chủ, việc này rất nguy hiểm, bây giờ ta hỏi ngươi một lần nữa, ngươi có chắc là muốn đi đánh lén không? Nếu ngươi đổi ý, chúng ta sẽ đưa ngươi rời khỏi đây , tuyệt không trách ngươi”.

Thấy nàng bàn vào việc chính sự, hắn cũng không đùa giỡn nữa mà nghiêm túc nói : “Yên tâm, việc ta đã hứa nhất định sẽ làm, với lại nàng có biết mục đích của ta ở Thiên vũ sâm lâm là gì không?”

Nghe hắn hỏi, nàng không trả lời mà im lặng chờ đợi câu trả lời của hắn.

“Ta đến đây ngoài việc thu thập tinh linh thạch, ngoài ra còn cần một loại khác, đó là Hắc ma thạch. Vốn định sau khi rời tinh linh tộc ta sẽ tìm cách vào Hắc ma tộc ăn trộm, à nhầm mượn Hắc ma thạch, không ngờ lần này Hắc ma thiếu chủ lại tự mình dẫn xác tới đây, nên dù nàng có ngăn cản ta cũng ra tay với hắn, đây có thể gọi là Thiên Ý đó, nếu đã là ý trời mà làm trái thì sẽ bị trời đánh đó”.

Nghe hắn nói mà nàng trợn mắt nhìn hắn, không ngờ hắn chẳng những tìm tinh linh thạch mà còn tìm Hắc ma thạch nữa. Nếu như Hắc ma thiếu chủ không đến đây thì hắn cũng sẽ tự mình đến Hắc ma tộc, đến cùng ai mới là ác ma?. Đột nhiên nàng nổi lên cảm giác bi ai thay cho Hắc ma thiếu chủ. Đúng là địch nhân từ trên trời rơi xuống mà. Bao nhiêu lo âu, bao nhiêu lời của nàng định nói đều nuốt lại hết, im lặng cầu nguyện dùm Hắc ma tộc.

Hắn đã quyết định như vậy nên nàng cũng không dài dòng, chỉ chắp tay cúi đầu với hắn một cái sau đó nói : “Nếu đã như vậy ta cũng không nhiều lời, chúc ngươi thuận buồm xuôi gió, nhanh chóng tìm được Hắc ma thạch”.

Hắn nhìn nàng, nhe hai cái nanh nhỏ cười nói : “Đa tạ , đạ tạ, ta nhất định sẽ làm thịt, à nhầm chăm sóc tên Hắc ma thiếu chủ chu đáo, giải vây cho tinh linh tộc, cứu giúp chúng sinh, đem phật quang phổ chiếu soi sáng cho thế giới”.

Yên Nhiên công chúa chỉ yên lặng mà “ngưỡng mộ” nhìn hắn đang huyên thuyên.

Sau khi nói xong, hắn nhìn về hướng Hắc ma thiếu chủ đang chiếm đóng, lau nước miếng nói : “Hắc ma thiếu chủ ! Ta tới đây”.

Bạn đang đọc Hệ thống Pháp thuật tại dị giới sáng tác bởi AhriNguyen90
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AhriNguyen90
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.