Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

xuyên thành quả phụ 4

Phiên bản Dịch · 1346 chữ

Chương 4: xuyên thành quả phụ 4

“ ta chưa thấy qua Hoàng gia Hoàng thu nhi , cũng không biết đó là người như thế nào, nhưng làm ra sự tình này đúng là tự hủy hoại tương lai, không phải là lời đồn nhảm đi”

“này, lúc hoàng thu nhi cùng tần võ gả đi sớm, ngươi cũng vừa tới nơi này đi. @@, nói đến Hoàng gia a, toàn là bọn mắt phàm phu tục tử, ngươi đừng nghĩ ai cũng thủ tiết như ngươi, nếu cùng Hoàng Thu Nhi đi lại sau lưng thủ hay không chắc chắn biết. nếu không làm sao sẽ bị nhà chồng tìm tới a..?”

Vương thím một bên nghe nàng nói chuyện, một bên xem sợi chỉ uyển chuyển trên tay Noãn Nương, nhìn thật mê người, một đoạn ngắn cổ lộ ra không biết dùng từ gì để tả, gọi là thiên kim tiểu thư đi.

“ thím yên tâm, ta cũng không ngốc sẽ không chịu thiệt thòi”

Vương nhị thẩm hoàn hồn, nói tiếp

“ ngươi hiểu được thì tốt, kia gian díu bên ngoài có gì tốt? nếu truyền ra ngoài thì tám chin phần mười là truyện thật rồi. ai cũng có cuộc sống riêng, nào có thâm cừu đại hận gì mà bịa đặt một phụ nhân? Cần phải nghĩ xa chút mới tốt”

Vương thẩm biết Thẩm Noãn chỉ thuận miệng trả lời, còn tâm tư đã đặt hết lên thêu phẩm.

Trong khoảng thời gian này nàng đã đem hết kĩ năng thêu thùa ra học tập, nàng phát hiện vừa thêu thùa vừa vận chuyể thần linh quyết thế nhưng tinh thần tăng trưởng nhanh hơn nhiều.

Trong lúc nhất thời đắm chìm trong cảm giác đó, kết quả không chỉ đem kĩ năng nguyên chủ học hết còn ẩn ẩn có khí chất siêu việt.

Nàng hiện tại có thể thêu thùa giống nguyên chủ mặc cho ai cũng không nhìn ra sự bất đồng. đến lúc đó đi đổi chút tiền, đồ ăn trong nhà sắp hết với một chút đồ cần phải mua.

Điều quan trọng là tuyệt đối không ăn mấy thức ăn phụ, nhất định không. Nghĩ tới màn thầu cơm trắng thôi nước miếng sẽ tràn lan. Tuy nói nhà cái gì cũng không thiếu, có các loại rau dưa hôm trước nhị thẩm còn mang cho chút thịt, so với trong thôn thì nàng coi như là tốt nhất.

Nhưng nàng thèm a, các loại thịt loại cá tươi ngon, cơm trắng bánh bao, nàng đều muốn, đã có năng lực nuôi sống bản thân tội gì phải chịu khổ? Nàng là tới làm nhiệm vụ cũng là tới cảm thụ nhân sinh, cứ tùy ý thôi.

Ba ngày sau vừa đúng lúc lên chợ, Thẩm Ngọc Noãn dậy thật sớm, ăn sáng đơn giản bưng rổ nhỏ đi ra cửa.

Trong trí nhớ, từ Sơn Loan thôn lên trấn trên mất tầm nửa canh giờ, cũng la ba giờ, nếu mất 2 văn tiền ngồi xe bò thì đỡ nửa thời gian. Trước kia nguyên chủ vì tiếc tiền đa số đều đi bộ.

Nàng sẽ không ủy khuât chính mình, thời điểm đi tới đầu thôn chỗ điểm dừng xe bò, tựa như đã có người ngồi

“noãn nương hôm nay vào thành sao?”

Gần đến mùa thu hoạch bận rộn , người vào thành vắng lại càng vắng, đến tận giờ mới có hai người.

Lái xe là dương gia nay hơn 50 tuổi, đại khái là giao tiếp cùng mọi người, là người rất hiền lành rộng rãi , nàng chưa đến nhưng đã cùng nàng chào hỏi

“ đúng vậy, dương đại ca thân thể dạo này vẫn khỏe?”

Sau một phen thăm hỏi, dương gia cười thoải mái liền dẫn Ngọc Noãn lên ghế đầu xe bò ngồi, ngồi xuống liền phát hiện thùng xe vừa tới chỗ vòng eo, trên xe có cố định hai hoành bài, ở giữa không ra tới choc để hang hóa.

Trên xe chỉ có một người nam nhân cúi thấp đầu không rõ mặt, làm như vì ghen tị vẫn không nói chuyện.

Thẩm Ngọc Noãn cũng không để ý, lần đầu ngồi xe bò cảm giác rất lạ, bất động quan sát

Đem rổ của mình đặt ở dưới chân, tò mò nhìn chỗ giữa kia có một khối to chiếm 2/3 thùng xe, dùng tấm bạt đậy tùy ý, có một góc lộ ra, hình như là thịt?

Không tự giác nuốt nước miếng, đặt bên cạnh năm nhân kia chắc hẳn là đi buôn bán, nghĩ đến một tháng qua không được ăn thức ăn mặn nhiều, mọi ngày trôi qua thật sự không có gì đặc biệt.

Người này hẳn là người trong thôn, hay nhân cơ hội này mua một ít?

Nghĩ như thế, Thẩm Ngọc Noãn chỉ tay vào thùng xe, hỏi nhẹ người nam nhân

“đây là thịt gì?”

“……..

Thịt lợn rừng”

“ kia có thể hay không….?”

Hả? thanh âm này hình như đã từng nghe qua, trầm thấp khàn khan như lâu ngày không nói qua, nhưng lại không hề khó nghe mà có chút ý tứ.

“ ngồi cẩn thận “

Người lái xe dương đại gia đột nhiên nói, vung roi, thùng xe đột nhiên xóc nảy một chút, Thẩm Ngọc Noãn còn chưa kịp nắm chắc dây giữ nghe tiếng thét của dương gia hoa hoa lệ lệ ngã xuống.

Xong rồi, ai biết đi xe bò khó như thế ! “rơi lệ”!!!

Tần Võ thấy nữ nhân loạng choạng ngã xuống, cánh tay dài duỗi ra dùng sức kéo trở về, vững vàng đem nửa người sắp rơi ra bên ngoài ôm trong lồng ngực. ><

“ ngươi ổn chứ?”

“ may quá, không ngã xuống, đa tạ ngươi, người tốt”

Một bên vỗ ngực một bên quay lại nhìn dưới thùng xe, lòng còn sợ hãi, hướng người bên cạnh cảm tạ đồng thời phát cho cái thẻ người tốt.

Đối phương dùng từ kì lạ tuy không hiểu lắm nhưng cũng hiểu là đang cảm tạ. tần võ lên tiếng nhắc nhở

“đường xá xóc nảy, giữ chặt một bên tay cầm mới an ổn được”

Nói rồi chỉ chỗ nắm tay cầm ý bảo, lại nhìn thấy bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn đối lập là vết vừa cầm hằn đỏ thẫm, nhìn rất chói mắt, hắn liền quay mặt đi sau đó nghi hoặc

“là tần võ, tần đại ca sao?”

Đang nghi hoặc thì bị tiếng nói nhẹ đánh gãy , tầm mắt một lần nữa dừng trên người nữ tử

“ ta là Tần Võ’

Nghe được câu khẳng định, Thẩm Ngọc Noãn âm thầm khinh bỉ bản thân

“ ngươi có phải sống yên ổn quá hay không ? người trong lòng của nguyên chủ mà không nhận ra, thế còn nghĩ sống tốt được sao? Đừng để tâm nguyện chưa hoàn thành đã thành pháo hôi, quả thực là đần độn. cảnh giác, phải cảnh giác cho ta”

Trong lòng đã đem bản thân phun máu chó đầy trời, trên mặt lại ửng hồng khả nghi, e lệ nhìn

“tần đại ca “

Thanh âm lúc đầu thực kích động giờ lại thật ủy khuất khiến người nghe chỉ muốn ôm vào lòng an ủi một phen.

“ chắc không nhớ tính cả lần này, tần đại ca đã cứu ta hai lần”

Thấy nam nhân trước mặt đầy nghi hoặc, Ngọc Noãn có chút khổ sở, mất mát cúi đầu lại vội vàng ngẩng lên cười tươi, nhưng trong mắt lại ngàn vạn ủy khuất.

Tần Võ bị cặp mắt kia chăm chú nhìn, ngực không khỏi có chút nhói, chỉ muốn đem mắt nàng che khuất. hoàn hồn, thế nhưng hắn bị chính cảm xúc của mình khống chế thân thể, hắn thế nhưng lại có cảm xúc nhu hòa với một nữ tử xa lạ, cảm giác này không thể hiểu nổi.

Bạn đang đọc Pháo Hôi Phản Công Vô Địch ( Dịch) của tiêm tiêu bạn dư sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyênnguyên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.