Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dự tiệc (2)

Phiên bản Dịch · 1013 chữ

Trước bàn, một đôi tay trắng nõn nâng ấm nước trong tay lên, khuôn mặt tinh xảo có chút tái nhợt, tăng thêm vẻ đẹp yếu đuối của liễu rũ trước gió.

"Tính cách Giang Triệt ôn hòa, không thích thế tục, hơn nữa còn rất tuân thủ lễ pháp, tu sĩ không được tham gia vào sự hoán ngôi thoái vị, đã là quy tắc thì hắn tuyệt đối sẽ không tham gia nửa phần."

"Huống hồ, ngươi thấy một kẻ cuồng kiếm thì còn có đầu óc nghĩ đến những điều này sao?" Thiếu nữ nâng ấm nước, vẻ mặt bất lực nói.

Nam Cung Tử Vân sửng sốt, dường như nghĩ đến điều gì đó nên mỉm cười nói: "Cũng đúng, tên ngốc này đúng là không có đầu óc đó."

"Vậy thì bọn họ đang làm gì?"

Thiếu nữ trầm ngâm: "Có lẽ là Yên Vương biết được tin Giang Triệt đến Đại Chu nên muốn mời hắn nói chuyện, còn về việc có nhiều người như vậy..."

"Có lẽ là đi ăn ké, dù sao thì đồ ăn của Tử Tiêu Kiếm tông đúng là khó nuốt."

Các nữ tu im lặng.

Có lý thật.

Mặc dù đồ ăn của Tử Tiêu Kiếm tông có dinh dưỡng cân bằng, có thể bổ sung khí huyết rất tốt nhưng hương vị đó, nhìn khắp toàn bộ giới tu chân, đều xếp vào hàng cuối.

Các nữ tu đều thích nói về đồ ăn của Tử Tiêu Kiếm tông, bắt đầu thi nhau phàn nàn, Diêu Sơ Sơ nhìn các tỷ muội trò chuyện, vốn định tham gia nhưng thân thể yếu ớt, chưa nói được mấy câu đã ho không ngừng.

"Các ngươi nói chuyện trước đi, ta về phòng nghỉ ngơi một chút." Diêu Sơ Sơ bất lực đứng dậy.

"Để ta đưa ngươi đi." Nam Cung Tử Vân không yên tâm nói.

"Không cần, ta còn chưa đến mức cần người dìu đỡ." Diêu Sơ Sơ cười từ chối, nói xong, liền đi ra khỏi phòng.

Theo sự rời đi của Diêu sư tỷ, mọi người rơi vào im lặng.

"Bao giờ thì thân thể của sư tỷ mới có thể khỏe lại?"

"Cũng không biết Vô Nhai thư viện có cách giải quyết hay không, chỉ hy vọng lần này chúng ta đừng về tay không."

Nam Cung Tử Vân không nói gì nhưng vẻ mặt lại trở nên vô cùng kiên định.

"Sẽ có thôi, nàng nhất định sẽ khỏe lại."

Yến Vương phủ tọa lạc tại đường phố phồn hoa nhất Hoàng thành, chiếm diện tích mấy trăm mẫu, lớn chừng một phần ba hoàng cung, trong phủ có vô số bảo vật rực rỡ muôn màu, đủ để thể hiện địa vị Yến Vương không hề tầm thường.

"Lục muội, tối nay sau khi Giang Triệt say rượu sẽ ở gian phòng khách bên cạnh phòng ngủ của ta, muội đã có ý này thì những thứ khác ta có thể mặc kệ."

Trong đại sảnh, hai huynh muội ăn sáng, Cố Thừa Húc chọc ghẹo.

Cố Hi cúi đầu, mái tóc che khuất trên mặt.

"Ta biết rồi."

Thấy Lục muội không thẳng thắn như ngày thường, Cố Thừa Húc khẽ cười lắc đầu.

Giang Triệt là kiếm tu nổi tiếng, tuy nói là thế hệ trẻ tuổi, nhưng bất luận là tài ăn nói, hay là tướng mạo thực lực đều đủ để khiến vô số thiếu nữ điên cuồng.

Tuy nói ngày thường Lục muội hấp tấp, nhưng chung quy vẫn là thiếu nữ, sao lại không có chút tình ý nào với thiên chi kiêu tử bậc này được?

Hơn nữa hôm qua hai huynh muội trò chuyện suốt cả ngày, Yến Vương cũng biết thật ra Lục muội cũng có ý với Giang Triệt, ngay lập tức Yến Vương bớt áy náy đi rất nhiều.

Hắn ta cũng không định diễn trò, muốn kéo Giang Triệt đến chỗ hắn ta thì Lục muội nhất định phải hy sinh một chút.

Cho đến giờ đồ ăn sáng tương đối thanh đạm, tuy nói bàn rất lớn, nhưng cũng chỉ là nấu chút cháo, Yến Vương phủ to như vậy cũng có vẻ hơi quạnh quẽ.

"Vương gia, ngoài phủ có mấy vị công tử tìm ngài." Lúc này, Trần quản gia vội vã đi vào bẩm báo.

Công tử?

Thuở nhỏ Yến Vương tập võ, là võ giả Thất Phẩm cảnh, lại thêm chưởng quản mấy chục vạn binh mã, đừng nói công tử, ngoại trừ quan viên triều đình thiên hướng hắn ta, người tới chơi có thể nói ít càng thêm ít.

Hai huynh muội liếc nhau lập tức hiểu ngay, hẳn là đệ tử tông môn tu tiên nào đó rồi.

"Ngươi thấy rõ là ai chưa?"

Đối với tông môn tu tiên, Đại Chu đã không muốn đắc tội, lại không muốn kết giao. Hắn ta cần biết là ai mới có thể quyết định gặp hay là không gặp. Nếu là tông môn tới có thanh danh không tốt, chỗ đại ca nói không chừng sẽ buộc tội hắn ta mất.

Trần quản gia lắc đầu: "Lão nô vẫn luôn ở trong phủ, trên người bọn họ cũng không mặc quần áo có thể phân biệt thân phận, có điều người dẫn đầu nói hắn tên Giang Triệt."

Cố Thừa Húc sững sờ, thời gian trên thiệp mời của hắn ta là buổi tối, tuy nói đã sửa lại địa điểm, nhưng không hề sửa thời gian, bây giờ cũng mới giờ Thìn, tới sớm như vậy làm cái gì?

Tuy có nghi ngờ, nhưng hắn ta vẫn mời bọn họ vào.

"Tam ca, ta có nên tránh đi một chút không."

Đến sớm như vậy, chắc có chuyện cần thương lượng rồi.

Cố Thừa Húc cười khẽ: "Không cần, không phải huynh cũng muốn nhìn xem Giang Triệt có phải mặt như ngọc quan, dịu dàng nho nhã như trong lời đồn không à?"

Lời này lập tức khiến Cố Hi đỏ mặt.

Bạn đang đọc Phản Phái? Ta Chỉ Muốn Cách Xa Bọn Họ (Dịch) của Tị Xà Lâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngọc_Trúc_Anh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.