Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sao cậu lại không đeo găng tay?

Phiên bản Dịch · 1663 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

“Bà có biết con gái bà đi đâu rồi không?” Triệu Ngọc cảm thấy Lý Đan này có rất nhiều vấn đề, lập tức hỏi: “Làm sao mới tìm được cô ấy?”

“Sĩ quan cảnh sát à, những gì cậu cần hỏi, tôi đã nói hết cho cậu rồi, cậu còn tìm con gái tôi làm gì?” Bà lão đang lo đến chuyện về đàn piano, sợ rằng Triệu Ngọc sẽ nhắc lại làm cho con gái mình tổn thương.

“Không có gì, chỉ là chúng tôi cần biết rõ một số thông tin về cô ấy thôi, chứ thật sự cũng không hề muốn đi tìm cô ấy!” Nói rồi, Triệu Ngọc đưa cho bà ta xem thẻ cảnh sát của mình, nói dối là, “Tôi cũng chỉ là muốn hoàn thành nhiệm vụ thôi! Còn nữa, chuyện cảnh sát đang điều tra bây giờ có khả năng liên quan đến cuộc thi piano năm đó, không chừng còn bắt được kẻ đã hại con gái bà năm đó đấy!”

“A...” Bà cụ hơi nghi ngờ suy nghĩ một hồi, nói với Triệu Ngọc, “Con gái tôi có khi đang đi diễn ở đoàn kịch đấy! Có thể là đoàn kịch của cung văn hóa thành phố đấy? Hôm nay lúc nó đi có nói với tôi, tối nay có thể nó sẽ đi cùng đoàn kịch về nông thôn biểu diễn, chắc phải đi khoảng bốn năm hôm mới về!”

Ồ?

Công tác?

Trong lòng Triệu Ngọc không khỏi căng thẳng, sao lại có thể trùng hợp như thế được, ngay vào lúc này Lý Đan lại vội vàng đi công tác? Nếu như cô ta thực sự là hung thủ của vụ án giết người chặt tay, vậy có khi nào... cô ta lại ra tay rồi?

“A... Cậu cảnh sát này, hay là thế này đi,” bà cụ đó tích cực phối hợp, “Tôi gọi cho con gái tôi, hỏi nó một chút?

“Ừm... Không cần đâu!” Triệu Ngọc vội vã xua tay. Nếu như Lý Đan thật sự có vấn đề, vậy thì gọi điện sẽ khó tránh khỏi rút dây động rừng, vậy thì âm thầm điều tra trong bóng tối vẫn tốt hơn nhiều. Nghĩ đến đây, hắn nói với bà cụ, “Được rồi, không cần gọi nữa, nhiệm vụ của tôi cũng sắp hoàn thành rồi, không làm phiền bà thêm nữa!”

Nói rồi, hắn liền cất bước ra ngoài. Đương nhiên là hắn muốn gọi điện thoại cho Lý Bối Ny, bảo cô ấy tìm vị trí của Lý Đan, xem xem cô ta rốt cuộc có ở đoàn kịch hay không?

Nhưng, khi hắn đi ra ngoài lại đột nhiên phát hiện ra có chỗ không đúng, nhìn thấy trên cửa phòng ngủ nối với phòng khách lại treo mộtcái ổ khóa.

Nhìn thấy chiếc ổ khóa này, , hắn liền dừng chân lại, hỏi: “Bà lão à, sao cái cửa này lại phải khóa?”

“À, đây là phòng của con gái tôi!” Bà lão thành thực trả lời, “Con gái tôi ấy mà, rất thích sạch sẽ! Bình thường phòng của nó đều khóa, không cho người ngoài vào!”

Không cho vào?

Lần này, Triệu Ngọc càng thêm hiếu kỳ, vội hỏi bà cụ có thể mở cửa cho hắn hay không, hắn muốn vào xem một chút.

“Không được, không được, tuyệt đối không được!” Bà cụ vội vã xua tay, “Con gái tôi kỵ nhất là có nguời lạ vào phòng, đến cả tôi cũng không được vào nữa là! Hơn nữa, bình thường nó đều giữ chìa khóa, tôi cũng không vào được!”

“Không có gì! Tôi có thể mở!” Triệu Ngọc không ngần ngại chút nào, đưa tay cầm lấy ổ khóa.

“Không được! Thật sự không được!” Bà cụ lấy thân mình chắn trước cánh cửa, không cho Triệu Ngọc đến gần. “Tôi xin cậu đấy cậu cảnh sát, Tôi đã nói thật với cậu rồi! Con gái tôi mắc bệnh thích sạch sẽ, nếu như nó biết có người vào phòng, bệnh của nó sẽ lại tái phát đấy! Tôi xin cậu, con gái tôi vốn dĩ đã khổ lắm rồi, đừng xát thêm muối vào vết thương của nó nữa, được không?”

Bệnh thích sạch sẽ?

Thật là bệnh thích sạch sẽ sao?

Chuyện đến nước này, Triệu Ngọc cảm thấy, cho dù vụ án có điều tra sai rồi đi nữa, hắn cũng phải vào trong xem mới được. Nếu không thì, bản thân hắn sẽ không hết hy vọng!

Nhưng mà, bà cụ chắn trước cửa, liều mình ngăn lại, tuyệt đối sẽ không để hắn đi vào. Đối mặt với một bà cụ như vậy, Triệu Ngọc cũng không thể dùng vũ lực.

Làm sao bây giờ?

Đây là kiểu vấn đề thường gặp của cảnh sát, nhưng lại không làm khó được người như Triệu Ngọc, con mắt hắn chuyển động hơi có chủ ý, mặt tối sầm lại hỏi bà cụ một câu:

“Bà ơi! Cháu hỏi bà, đối với con gái bà thì sạch sẽ quan trọng hay sinh mệnh quan trọng?”

“A?” Bà cụ bỗng ngẩn ra, chớp mắt hỏi, “Cậu cảnh sát, cậu... Cậu có ý gì?”

“Aizz!” Triệu Ngọc nặng nề thở dài một hơi.

Làm bộ khó khăn nói, “Vốn dĩ cháu không muốn nói đâu! Chuyện đến nước này, cũng vì bảo vệ tính mạng cho con gái bà, cháu cũng chỉ có thể nói thật! Thực không dám giấu, sở dĩ hôm nay cháu đến tìm con gái bà là vì có người muốn… hại cô ấy!!”

“A!” Bà lão kinh ngạc, cơ thể run lên cầm cập, “Ai? Ai thất đức như vậy, lại muốn hại ta con gái tôi?”

“Có thể là người năm đó cài lưỡi dao, cũng có thể là nguời khác!” Triệu Ngọc thuận miệng, “Con gái bà có thể đang nắm giữ chứng cứ quan trọng, cho nên cháu mới muốn vào phòng cô ấy xem một chút ấy mà! Nếu như có thể nhanh chóng bắt tên này lại, con gái bà không phải sẽ an toàn sao?”

“Chuyện này... Như vậy à!” Bà cụ sợ đến mức mất bình tĩnh, run rẩy nói rằng,”Không được, tôi phải nhanh chóng gọi điện cho con tôi, nhắc nó cẩn thận một chút!”

“Không cần, yên tâm đi!”, Triệu Ngọc vội vã ngăn lại, chúng cháu đã phái người đi bảo vệ con gái bà rồi! Chuyện này bà không cần lo, nhưng phòng của con gái bà, cháu nhất định phải vào xem một chút! Thế này đi, cháu tin vào kỹ thuật của cháu, cháu đảm bảo sẽ không lưu lại bất kỳ dấu vết nào, không để con gái bà phát hiện ra!”

“Thật ư?” Nghe Triệu Ngọc nói, bà cụ mới chầm chậm rời cánh cửa.

“Yên tâm đi, là nghề của cháu mà!” Triệu Ngọc cười ha hả đi tới trước cửa, cũng không cần tua-vít, trực tiếp một tay ấn vào khung cửa, một tay kia dùng sức xê dịch, chỗ nối của ổ khóa lập tức mở ra.

“Bà xem, ổ khóa không tổn hại tí nào, đợi cháu ra ngoài rồi sẽ khóa lại cẩn thận, vậy là không có chuyện gì rồi!” Triệu Ngọc ra hiệu dấu OK bằng tay cho bà cụ. Trước đây hắn cũng từng phá nhiều loại khóa, đương nhiên là lần này quá đơn giản.

Kẹt kẹt... Cửa mở.

Một mùi thơm nhẹ nhàng bay tới, là mùi của căn phòng sạch sẽ,

Tuy là trong phòng bày biện khá đơn sơ, nhưng tất cả đồ dùng đều cực kỳ ngăn nắp, sáng sủa sạch sẽ, không một hạt bụi. Cho nên có thể thấy, chủ nhân căn phòng không những ưa sạch sẽ mà còn là một người sống cực kỳ cẩn thận.

Tuy kinh nghiệm trinh sát của Triệu Ngọc không hề phong phú, nhưng nhìn người lại là một chuyện khác. Chỉ cần liếc mắt một cái, Triệu Ngọc liền nhận thấy tính cách của Lý Đan này cực kỳ ăn khớp với hung thủ của vụ chặt tay.

Hung thủ của vụ chặt tay cũng là một kẻ cực kỳ cẩn thận, bình tĩnh trầm ổn, có thể xử lý những chi tiết nhỏ rất hoàn mỹ.

Triệu Ngọc cất bước tiến vào phòng, bà cụ vốn định cùng theo vào, nhưng Triệu Ngọc lại ngăn bà ấy lại, nói bà ta đứng ở ngoài nhìn vào là được rồi, người vào càng nhiều, khả năng bị con gái bà phát hiện càng lớn.

Bà lão cũng rất nghe lời, chỉ đứng ở cửa quan sát.

Gian phòng không lớn, bên trong có vài đồ gia dụng. Ngoại trừ một chiếc giường gỗ kiểu cũ ra còn có tủ rượu, tủ quần áo, tủ sách, vài thứ đồ gia dụng kiểu dáng đã cũ, nhưng được giữ gìn cực kỳ tốt, lâu rồi vẫn như mới.

Quan sát sơ qua một chút , Triệu Ngọc nghĩ nếu như muốn tìm được tin gì thì chỉ có thể tìm được trên giá sách thôi.

Sách bên trong tủ sách rất nhiều, mỗi quyển đều được giữ gìn rất sạch sẽ gọn gàng, hơn nữa còn được Lý Đan phân loại rất cẩn thận.

Thông qua việc phân loại tên sách, Triệu Ngọc có thể thấy được phạm vi đọc của Lý Đan rất rộng, từ văn học, khoa học, thậm chí còn có công nghệ và y học, vân vân, toàn bộ đều có liên quan.

Đặc biệt là cột y học lại có vài quyển liên quan đến gây mê và giải phẫu.

Giây phút nhìn thấy mấy quyển sách đó, Triệu Ngọc không tránh nổi kích động, hắn mới định đưa tay cầm quyển sách lên xem, thì đột nhiên nghe thấy tiếng hét ngoài cửa.

“Cậu cảnh sát, sao cậu lại không đeo găng tay?”

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.