Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đáp án gần trong gang tấc

Phiên bản Dịch · 1725 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

“Hơn nửa ngón tay không tìm lại được, tay của Đan Đan cũng không có cách nào khâu lại như cũ được!” Bà lão ngưng lại lúc lâu, mới lau nước mắt, tiếp tục nói: “Lúc bác sĩ chuẩn bị phẫu thuật tay cho Đan Đan, bố con bé quỳ xuống trước tất cả các bác sĩ, nói bất luận thế nào cũng không thể để tay của Đan Đan thành tàn tật, đó có lẽ là sự trông đợi duy nhất của nhà chúng tôi!

“Nhưng mà… sau khi phẫu thuật xong, bác sĩ lại nói với chúng tôi, gân tay của Đan Đan bị thương nghiêm trọng, không còn cách nào chữa trị nữa, sự linh hoạt của ngón giữa của đứa bé sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng!

“Cậu có biết cảm giác lúc đó của đứa bé mà coi đàn piano như mạng sống là như thế nào không? Ngón tay không thể linh hoạt nữa, giống như tuyên án tử hình với con bé vậy!

“Nghe được tin xấu, bệnh tim của bố con bé lại tái phát, ngay lúc đó hô hấp bị chèn ép! Nếu không phải là cấp cứu kịp thời, ông lão lúc đó có lẽ đã rời xa chúng tôi rồi!”

“Vậy..sau đó thì sao ạ?” Triệu Ngọc nghe được lời kể của bà lão, ngoài việc đồng cảm với cảnh ngộ bất hạnh của gia đình nhà nữ thần đồng, trong đầu lại càng có hoài nghi lớn hơn.

“Sau đó, tôi đương nhiên đi tìm ban tổ chức đại hội rồi, cũng báo cả cảnh sát!” Bà lão đờ đẫn nói: “Nhưng mà, lúc đó trận chung kết của cuộc thi đàn piano đã bắt đầu rồi, bao nhiêu vị lãnh đạo cao cấp của các tỉnh thành tới, có cả những vị chuyên gia của các trường đại học và cao đẳng. Phía ban tổ chức không muốn chuyện của Đan Đan ảnh hướng tới các tuyển thủ khác, liền giấu chuyện này đi, nói phía cảnh sát đợi thi đấu xong rồi hãy điều tra!

“Tôi chỉ là người phụ nữ cái gì cũng không hiểu, đứa bé và bố nó lại đang nằm trên giường bệnh, tôi còn có thể làm gì? Ngoại trừ việc nghe sự sắp xếp của bọn họ ra, còn có thể làm gì chứ!?” Trên mặt bà lão khắc đầy nét hối hận: “Đợi đến lúc kết thúc cuộc thi, người đi cả rồi, còn đến đâu bắt người được nữa chứ? Cảnh sát chỉ tra hỏi tượng trưng một vài tình tiết vụ án, từ đó không còn điều tra gì nữa!

“Điều duy nhất chúng tôi tìm được ra là lưỡi dao sắc bén cắt đứt tay của con gái tôi. Lưỡi dao được đặt trong khe giữa các phím đàn piano màu đen!

“Thông qua hồi ức của Đan Đan, vị trí để lưỡi dao, lại là một phím đàn không hay đàn, chỉ có bài hát mà Đan Đan lựa chọn mới có thể đàn tới phím đó, hơn nữa lại là một trọng âm tương đối dùng sức!”

“Hả? Nói như vậy, người đặt lưỡi dao này đặc biệt nhằm vào con gái bà sao?” Triệu Ngọc hỏi.

“Chắc là vậy, các tuyển thủ khác cho dù có đánh phím đàn đó, cũng không phải trọng âm, cho dù bị lưỡi dao cứa vào, cũng không thể nghiêm trọng như con gái nhà tôi!” Bà lão trả lời.

“Nếu đã như vậy, người đặt lưỡi dao chắc chắn là 9 vị tuyển thủ còn lại tham gia vào vòng chung kết rồi! Có người ghen tị với tài năng của con gái bà, hoặc là thành tích của con gái bà giỏi hơn người đó nên mới ra tay như vậy! Chiêu này thật sự quá độc ác rồi!” Triệu Ngọc lòng đầy căm phẫn nói, “Lúc con gái bà bị cắt tay, người này nhất định nấp trong bóng tối quan sát! Các người vừa chạy đi, hắn liền chạy ra lau sạch dấu vết, lấy đi lưỡi dao, thậm chí đến hơn nửa ngón tay của con gái bà, hắn cũng lấy đi! Người này thật sự là quá nham hiểm rồi!”

“Chúng tôi cũng biết tình hình là như vậy”. Bà lão bất đắc dĩ lắc đầu: “Nhưng mà, thời đại đó không có camera, hung khí cũng không tìm thấy, hơn nữa thời gian cũng quá lâu rồi, vân tay, vết máu cái gì cũng sớm đã biến mất, không có bằng chứng, làm sao có thể tiếp tục điều tra chứ? Mặc dù sau khi khỏi bệnh, ông lão nhiều lần đi khiếu oan, nhưng cuối cùng vụ án này vẫn không giải quyết được gì nữa rồi.”

Chậc chậc…

Triệu Ngọc nghĩ trong lòng, chuyện này để đến ngày hôm nay, chắc chắn có thể bắt được tên tiểu nhân nham hiểm kia, loại người đó thực sự độc ác quá rồi!

“Mới đầu, ngón tay của Đan Đan mặc dù bị thương.” Bà lão tiếp tục nhớ lại nói: “Nhưng trải qua vật lý trị liệu một thời gian, cũng phục hồi rất nhiều. Không chỉ những phần bị cắt đang mọc dài trở lại, mà ngón tay hoàn toàn có thể linh hoạt, chỉ là hơi quá sức mà thôi.

“Nhưng mà, mãi rất lâu sau này, tôi với bố con bé mới nhận ra, hóa ra Đan Đan không chỉ bị thương ở ngón tay, mà còn bị thương cả nội tâm!

“Chuyện cắt tay, khiến trong lòng Đan Đan cực kỳ sợ hãi! Mới đầu con bé còn có thể thử đàn vài phím piano,

Nhưng mà sau này dần dần không dám đàn nữa, nghiêm trọng nhất là, ngay cả khi chỉ nhìn thấy đàn piano là cả người con bé run run! Tôi với bố nó mất bao nhiêu tiền mời bác sĩ tâm lý đến, nhưng bệnh của Đan Đan rốt cuộc cũng không thể chữa khỏi.

“Cứ như vậy tới vài năm gần đây, gia đình ba người chúng tôi tinh thần kiệt quệ, tiền tài cũng đã dùng hết, không còn một tí hi vọng gì nữa. Chuyện này đối với bố của Đan Đan là một đả kích quá lớn, ông lão từ đó bệnh nặng không khỏi, không bao lâu liền rời bỏ thế gian, bỏ chúng tôi mà đi rồi!

“Ai ya!” Bà lão thở dài một tiếng: “Tất cả đều là số mệnh! Vẫn may, con gái của tôi mạnh mẽ, không sợ khổ sợ cực, hai mẹ con tôi nương tựa vào nhau! Nhưng hiện giờ tôi…”

Bà lão có lẽ muốn nói chuyện mình bị ung thư, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, lại không nói gì nữa, mà chuyển qua nói chuyện khác: “Vị cảnh sát này, cậu xem, đợi gặp được con gái tôi, chuyện đàn piano này, cậu bất luận thế nào cũng không được đề cập đến nhé! Cậu coi như là thương xót tôi đi!”

Nói đến chuyện đau lòng, bà lão lại lần nữa nghẹn ngào nức nở.

Triệu Ngọc gật đầu, trong lòng cũng đồng tình với gia đình họ. Nếu bọn họ từ nhỏ đã nghèo thì thôi chẳng nói làm gì, nhưng bọn họ rõ ràng là có tiền đồ cực lớn, nhưng bất hạnh là bị hủy hoại trong chốc lát, cảnh ngộ như vậy lại càng khiến người tôi thương tiếc.

Nếu không có chuyện chặt tay này, nói không chừng gia đình bọn họ cũng có thể có một cuộc sống như Lạc Mỹ Na hay như Lý Tân Hoa, thậm chí còn tốt hơn bọn họ!

“Nếu đã như vậy” Triệu Ngọc lại hỏi: “Vậy các người lúc trước tại sao không trở về quê nhà chứ? Tình hình khó khăn như vậy, cũng không tìm được người thân tới giúp sao?”

“Chắc là cậu vẫn còn chưa biết!” Bà lão bất đắc dĩ nói: “Bố của Đan Đan tính tình ngang ngược, người thân của gia đình chúng ta, đều bị ông ấy xúc phạm. Sau khi bán đi đất đai tổ tiên để lại, ông ấy liền đi khỏi đó, làm gì còn mặt mũi mà quay về chứ?”

Ồ…

Chả trách gia đình nữ thần đồng như sau cuộc thi piano lớn đó tựa hồ như bốc hơi biến mất vậy! Thì ra sự tình thật sự là như vậy, đây chính là điều trước kia Triệu Ngọc nghĩ thế nào cũng không ra.

Nhưng mà, tuy là không dự tính được chuyện của nữ thần đồng, nhưng về chuyện của vụ án chặt tay lại hoàn toàn ngược lại. Tất cả lời bà lão nói, đủ để chứng minh phương hướng điều tra của Triệu Ngọc là đúng.

Thông qua lời nói của bà lão, cái cô nữ thần đồng này dĩ nhiên đã bị Triệu Ngọc liệt vào diện tình nghi số một…của vụ án chặt tay!

Động cơ của cô tôi đã đầy đủ, có điều cả đời của Lý Đan đều bị hủy hại ở cuộc thi chung kết piano lần đó, cô tôi hoàn toàn có lý do để đi báo thù những người có khả năng hãm hại cô ta!

Tay của Lý Đan bị thương là tay phải, những người bị hại của vụ chặt tay đều bị chặt đi tay phải! Giữa hai người, không thể nào không có liên quan gì chứ?

Triệu Ngọc xem qua bệnh tình của mẹ Lý Đan, mẹ cô tôi tháng năm năm ngoái phải làm phẫu thuật, cũng đúng sau khi hai vụ án chặt tay chấm dứt. Sau đó qua chín tháng hóa trị, mẹ cô tôi đến thời kỳ dưỡng bệnh, cho nên cô tôi lại có cơ hội ra tay lần nữa, ra tay với người thứ ba của vụ án chặt tay!

Ngoài ra, nghĩ đến việc cô tôi đang đi làm ở đoàn kịch, hơn nữa gia đình lại ở nơi mẫn cảm như vậy cộng với các yếu tố khác.

Triệu Ngọc càng lúc càng cảm thấy, lần này, hắn thật sự đã chạm đến chân tướng của vụ án chặt tay rồi! Tên hung thủ khiến hắn khổ sở đi tìm, đích thị là nữ thần đồng… Lý Đan!!

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.