Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vượt cấp

Phiên bản Dịch · 1561 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Không tìm được tài kiệu của cuộc thi piano năm đó, triệu Ngọc vốn định đi thăm ba người bị hại, dù sao họ cũng tham gia cuộc thi kia, nói không chừng có thể nhớ lại chút gì đó.

Nhưng cân nhắc kĩ, hắn lại nhanh chóng dẹp bỏ suy nghĩ này. Vì hắn đã đặt máy nghe trộmnên biết Khúc Bình đã cho người theo dõi ba nạn nhân rất chặt, nếu như hắn đi thăm dò, tin tức sẽ nhanh chóng truyền tới tai Khúc Bình.

Một khi Khúc Bình biết được hướng phá án của Triệu Ngọc, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Ai ngờ được, cát nhân ắt sẽ có thiên tướng, lúc Triệu Ngọc còn đang gặp khó khăn, Lý Bối Ny lại nói cho hắn biết danh sách những người tham gia cuộc thi năm đó đang ở trong tay cô bé.

Triệu Ngọc mừng rỡ chạy về cục cảnh sát. Vì bảo mật, hai người không gặp mặt ở văn phòng mà hẹn nhau ở tiệm cơm Tây gần cục cảnh sát, giống như đang tiếp nhận đặc vụ.

“Em(1) được đấy!” Triệu Ngọc khen Lý Bối Ny không ngớt: “Danh sách khó tìm như vậy mà em cũng tìm ra được... quả thực là bà nó quá trâu bò rồi!”

(1)Bắt đầu đổi xưng hô giữa Triệu Ngọc với Lý Bối Ny từ chương này.

“Sư huynh mới là giỏi!” Lý bối Ny cong miệng nói: “Dầu gì em cũng là cảnh sát thông tin, chút chuyện ấy mà không làm được, ra đường còn dám nhìn ai nữa?”

“Nói đi!” triệu Ngọc tò mò hỏi : “Nói cho anh biết mau, e tìm được ở đâu vậy?Anh đã tìm cả phòng hồ sơ của Nhị Trung rồi, ngay cả cái bóng của nó còn chẳng thấy!”

“Em lấy trực tiếp từ văn phòng điều tra. Có điều, em cho anh biết một chuyện!” Lý Bối Ny hếch mũi nói : “Em là thực tập sinh, không có quyền làm việc này. Lúc điều động án(2) đã dùng tài khoản và mật mã của Tổ trưởng Mao! Chuyện này anh phải giải quyết giúp em!”

(2)Điều động án: hành động điều tra của cục cảnh sát sang những tổ chức khác, chỉ có những người có chức vụ cao mới có đủ quyền hành

“Em đi đây”

Triệu Ngọc sợ hết hồn. Tuy hắn là người thô lỗ nhưng Triệu Ngọc kia lại là người xuất thân chính quy nên hắn hiểu khá rõ về những thuật ngữ văn phòng này..

Điều động án, là khi cục cảnh sát tra án yêu cầu các đơn vị có liên quan chia sẻ tư liệu cho bọn họ, sau đó số tư liệu này sẽ được các cấp quản lý của cục cảnh sát phân phối và bảo quản.

Phần lớn những tài liệu này đều rất bí mật và riêng tư, nên người muốn có tư liệu phải chịu tránh nhiệm pháp luật tương ứng. Chỉ có cán bộ lãnh đạo cục cảnh sát mới có quyền làm việcnày, người ở chức càng cao quyền điều động án càng lớn.

Vì vậy, việc tự điều động sẽ bị kỉ luật khá nghiêm trọng; mà điều động vượt cấp thì lại càng nghiêm trọng hơn, có nguy cơ bị truy cứu trách nhiệm hình sự.

Bây giờ Lý bối Ny dùng chức vụ của của tổ trưởng Mao Vĩ điều động án, chắc chắn sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng. Cho dù Mao Vĩ không truy cứu chuyện này thì Lý Bối Ny cũng ăn đủ.

“Em gái ngoan! Sao em lại có tài khoản và mật khẩu của Tổ trưởng Mao vậy?” Triệu Ngọc lo lắng hỏi.

“Mao Đại kia lần nào đăng nhập cũng đều làm rất công khai, em không biết cũng khó!” Lý Bối Ny ngược lại vô cùng bình tĩnh.

“Sao em... Sao em có thể làm vậy được? Em ngốc hả? Chuyện này mà bị cấp trên biết thì em xong đời!” Triệu Ngọc vò đầu.

“Anh vội phá án như vậy còn gì! Em phải giúp anh chứ?” Lý Bối Ny hời hợt nói: “Sư huynh, anh nhất định phải phá bằng được vụ án này đó! Nếu không anh nợ em cả đời đấy!”

“Được... Em đủ trượng nghĩa! Anh bội phục! Được rồi, anh em ta đừng ở đây nói cảm ơn qua lại nữa, từ giờ em chính là em gái anh! Sau này em gặp chuyện phiền phức gì thì nói với anh, anh thay em giải quyết!”

Triệu Ngọc vỗ vai Lý Bối Ny một cái khiến cô gái nhỏ sợ hết hồn.

“Yên tâm, không phảichỉ là vượt quá quyền hạn thôi sao?” Triệu Ngọc vỗ ngực nói: “Về sau anh sẽ đi tìm lão Mao, bất kể dùng biện pháp gì, anh cũng sẽ khiến lão ngậm bồ hòn làm ngọt! Nếu không được, vậy anh không thèm làm nữa! Em bị kỉ luật thế nào, anh chịu với em!Chúng ta đồng cam cộng khổ!”

Nghe Triệu Ngọc nói hùng hồn như vậy, mặc dù không hiểu ngôn ngữ giang hồ nhưng Lý Bối Ny vẫn cảm thấy trong lòng rất ấm áp. Cô gái nhỏ mới biết yêu nên cảm thấy cho dù Triệu Ngọc chỉ đang nói dối thì cô những việc cô làm cũng rất xứng đáng!

“Sư huynh... Ừm... Kỳ thật, vừa rồi em nói quá lên đấy!” Lý bối Ny đỏ mặt nói: “Em còn chưa ngốc đến mức đi chạm vào điểm báo động đỏ kia. Tuy lợi dụng tài khoản với mật mã của tổ trưởng Mao, nhưng em đã dùng một cái phần mềm hack xóa đi phần ghi chép điều tra này, nếu không phải chuyên gia điều tra, chắc chắn sẽ không tra ra em!”

“Ồ?” Triệu Ngọc đầu tiên là sững sờ, sau đó thoải mái, cười ha ha: “Em đúng là thông minh lanh lợi, bị em lừa thật rồi! Có điều, như vậy cũng tốt, cũng tốt!”

Để tránh lúng túng Lý Bối Ny vội cúi đầu nói với Triệu Ngọc: “Sư huynh à, em hơi đói, không phải anh nói muốn mời em ăn cơm sao?”

“Phải! Phải! Xem đầu óc anh này, chăm sóc không chu toàn, em gái đừng trách nhé!” Triệu Ngọc vội ngẩng đầu lên, to giọng gọi nhân viên phục vụ: “Phục vụ, gọi món ăn!”

Triệu Ngọc là người trong giang hồ, đối với kẻ địch thì keo kiệt nhưng đối với người nhà thì tương đối rộng rãi! Lý Bối Ny giúp hắn một việc lớn như vậy nên hắn muốn mời người ta ăn một bữa thật ngon!

Rất nhanh, một bàn đồ Tây vô cùng phong phú đã bày trước mắt, nào là sườn bò, bò bít tết, salad, hàu, bào ngư, khiến Lý Bối Ny nhìn hoa cả mắt: “Ăn không hết đâu!”

Triệu Ngọc cũng đã cân nhắc lựa chọn dựa theo túi tiền của mình để gọi món, người trong giang hồ chính là như vậy, có một số việc hoặc là không làm, đã làm thì phải khiến người ta nhìn ra được thành ý!

Vừa ăn, Triệu Ngọc không nhịn được lại nhắc đến vụ án. Hắn tò mò hỏi Lý Bối Ny: “Tuy là em tra cứu từ tài liệu của Cục Giáo dục nhưng đây đều là những thứ của nhiều năm trước rồi sao bọn họ vẫn còn lưu lại vậy?”

“Đương nhiên là có!” Lý Bối Ny trả lời: “Tuy trường trung học Tần Sơn Số Hai là nơi tổ chức cuộc thi, nhưng ban tổ chức cuộc thi lại là Cục Giáo dục! Họ đứng ra tổ chức nên đương nhiên tư liệu sẽ ở chỗ họ.”

“Ồ...” Lời nói của Lý Bối Ny khiến Triệu Ngọc thu hoạch không ít.

“À... Chính là cái này!” Lý Bối Ny nhìn xung quanh không có ai, vội đưa bức ảnh trong điện thoại cho Triệu Ngọc xem: “Đây chính là tài liệu duy nhất được Cục Giáo dục cất giữ liên quan tới 10 học sinh cấp ba trong cuộc thi piano năm đó, có điều... Cũng không phải toàn bộ, chỉ còn lại phần cuối cùng của danh sách 10 thí sinh xếp vị trí đầu, là.....”

Triệu Ngọc chăm chú nhìn một lượt, nhanh chóng tìm thấy tên của ba người bị hại trong vụ án chặt tay, tất cả đều ở trên cùng! Hơn nữa, tên ba người lại nằm liền nhau:

“…”

“Lạc Mỹ Na, 1336 điểm, xếp thứ tư;

“Viên Lỵ Lỵ, 1058 điểm, xếp thứ năm;

“Cao Điềm, 1020 điểm, xếp thứ sáu;

“...”

“Thế nào hả, sư huynh?” Lý Bối Ny nhếch miệng cười nói: “Anh cũng thấy đúng không? Hướng điều tra của anh quả là chính xác! Vụ án chặt tay chắc chắn liên quan tới cuộc thi này!”

Không sai!

Không sai!

Triệu Ngọc vô cùng vui mừng, danh sách này đã xác định phán đoán của hắn là đúng. Nếu vậy, hung thủ nhất định có tên trong danh sách này!

Triệu Ngọc nghiêm túc nhìn những cái tên khác trong danh sách, mỗi cái tên đều vô cùng xa lạ.

Như vậy... Hung thủ rốt cuộc là… người nào đây!?

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.