Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người xa lạ thân thuộc nhất

Phiên bản Dịch · 1581 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Về chuyện truy nã tội phạm giết người lẩn trốn, Triệu Ngọc đã nghĩ quá đơn giản, hắn căn bản không nghĩ tới, sau khi hắn và Lưu Học Sơn vào núi, phải điều tra hết ba ngày!

Trong thời gian đó, dù Bành Hân đã xác nhận với nhân chứng, người xuất hiện trên đập chứa nước Tần Sơn hai ngày trước là Dương Văn Đào; cho dù tất cả cảnh sát ở các trấn gần đều được điều động lùng bắt, nhưng vẫn chưa thấy tung tích Dương Văn Đào này.

Ba ngày qua, Triệu Ngọc và Lưu Học Sơn đã đi hết thị trấn và các thôn phía Nam đập chứa nước, cũng không có phát hiện gì.

Tuy mỗi ngày Triệu Ngọc vẫn gieo quẻ, nhưng cũng không đụng tới bất kì kỳ ngộ gì có liên quan tới vụ án. Thậm chí ngay cả quẻ "Cấn" liên quan tới công tác cũng không có ra lần nào.

Ngày đó, hệ thống mở một quẻ "Khảm Đoái", Triệu Ngọc tưởng mình sẽ gặp cô gái xinh đẹp nào đó với một đống tiền mặt.

Cuối cùng, hắn chỉ ngẫu nhiên gặp một bạn học nữ trong thôn nào đó mà thôi.

Bạn nữ đó là bạn lúc nhỏ của Triệu Ngọc, trước đây cùng chơi đùa, chẳng những cùng học tiểu học mà còn ngồi cùng bàn với nhau. Giờ cô ấy gả đến thôn này, làm một cô giáo nông thôn.

Ngẫu nhiên gặp nhau, bạn nữ đó rất vui vẻ, mời Triệu Ngọc và Lưu Học Sơn về nhà ăn cơm, trước khi đi còn tặng Triệu Ngọc một túi táo đỏ và nửa túi bột bắp.

Mãi đến lúc thông báo của hệ thống vang lên, Triệu Ngọc mới hiểu, hóa ra bạn nữ thể trọng đạt tới 200 cân này, là người phụ nữ trong kỳ ngộ mà hắn cần gặp; táo đỏ và bột bắp là tài vận hôm nay của hắn!

Bởi vậy, tuy có kỳ ngộ mỗi ngày, nhưng cũng chẳng giúp ích được gì!

Có điều, tuy quá trình không quá lý tưởng, nhưng kết quả cũng không tệ. Độ hoàn thành kỳ ngộ hàng ngày đạt tới 65%, hắn được một món là thiết bị định vị tàng hình, thứ này có thể định vị tọa độ mà hắn chỉ ra, thời gian liên tục 1 tiếng đồng hồ.

Triệu Ngọc suy nghĩ, tới cùng thứ này có lợi ích gì?

Chẳng lẽ, phòng ngừa việc mình đi lạc à?

Ngày hôm sau, Triệu Ngọc lại mở được một quẻ "Tốn Ly". Sau khi đã biết sáu loại quẻ văn, chỉ có hai chữ này còn chưa làm rõ, lại không nghĩ tới hai chữ này lại cùng xuất hiện.

Tốn là gió, Ly là lửa, Triệu Ngọc dựa vào những ghi chép trươc đó của mình để suy nghĩ, nhưng vẫn không thể đoán được hai chữ này đại diện cho việc gì?

Hôm đó, hắn vẫn đang đi đến các sơn thôn lục soát kẻ tình nghi với Lưu Học Sơn, nhưng chưa xảy ra bất kì chuyện gì có thể gọi là kỳ ngộ.

Sau một ngày bận rộn, lúc chạng vạng, Triệu Ngọc nhận được một tin nhắn, nhắc nhở hắn tiền lương đã đến.

Triệu Ngọc vừa mới chuyển chính thức không bao lâu, tiền lương chỉ có chừng 4000 đồng. Theo lý thuyết, tiền bạc không quá nhiều, nhưng đủ cho hắn tiêu dùng.

Nhưng mà, Triệu Ngọc trong thế giới này lại là một đứa con hiếu thảo, mỗi lần hắn nhận tiền lương, chỉ để chừng 1000 đồng thôi, số còn lại chuyển hết cho ba mẹ.

Cũng chính vì vậy, hắn mới phải tiết kiệm như thế.

Nghĩ tới ba mẹ của mình, Triệu Ngọc lại không khỏi xúc động, ngũ vị tạp trần.

Hóa ra, hắn kiếp trước tương phản với kiếp này, bởi vì anh em trong nhà rất nhiều, nhà cũng nghèo, hắn còn chưa tốt nghiệp cấp hai đã rời nhà bước chân vào giang hồ!

Thường ngày cũng có mâu thuẫn với ba mẹ nên rất ít lui tới, gần như người lạ. Sau này, thậm chí lúc hắn bị tuyên án tử hình, cũng chẳng nghĩ tới việc gặp mặt người nhà một lần.

Gia đình với hắn mà nói, là một điều gì đó xa lạ!

Nhưng giờ thì khác rồi!

Hắn xuyên qua, chẳng những có gia đình, còn biến thành con ngoan! Mới đầu, Triệu Ngọc chưa thật sự suy nghĩ tới tình huống này, tuy cha mẹ đã gọi điện thoại vài lần, nhưng luôn bị hắn nhẹ nhàng đẩy qua.

Mà tiền lương bây giờ, lại khiến hắn không thể không suy nghĩ cẩn thận.

Hắn không biết, sau này nên đối mặt với ba mẹ, anh chị em, và những thân thích nơi quê nhà này thế nào? Cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ này, khiến hắn thấy không được tự nhiên.

Nghĩ đi nghĩ lại, Triệu Ngọc quyết định, vẫn nên làm như trước kia, gửi tiền cho ba mẹ trước rồi nói sau! Theo tình huống trước mắt thì vẫn giữ hiện trạng thì tốt hơn! Với lại, bây giờ mình cũng không thiếu tiền, dù gửi hết tiền đi cũng không ảnh hưởng gì.

Ai ngờ, lúc Triệu Ngọc gửi tiền đi xong, hệ thống thông báo kỳ ngộ kết thúc. Lúc này độ hoàn thành của Triệu Ngọc cao tới 87%, lại có được một máy nghe trộm ẩn hình!

Ồ?

Không thể nào?

Triệu Ngọc không khỏi kinh ngạc, chỉ gửi cho người nhà chút tiền mà thôi, sao độ hoàn thành lại cao như vậy?

Chẳng lẽ... chuyện này cũng coi như làm chuyện tốt?

Mà làm chuyện tốt, độ kỳ ngộ sẽ cao lên hả?

Cùng lúc đó, trong lòng Triệu Ngọc cũng có tính toán mới. Theo như chuyện này thì, giữa hai chữ "Tốn" và "Ly", sẽ có một chữ đại diện cho - gia đình!

Chẳng qua, không biết là chữ nào mà thôi. Sau này lại mở được quẻ như vậy, nhất định phải lĩnh hội đàng hoàng.

Cứ như vậy, Triệu Ngọc và Lưu Học Sơn vừa đi vừa điều tra, mệt mỏi thì tìm một khách sạn ở lại.

Kết quả, mãi đến ngày thứ ba, Triệu Ngọc mới thấy được một tia hi vọng!

Bởi vì sáng sớm hôm nay, cuối cùng hệ thống cũng mở cho hắn một quẻ "Cấn Ly", quẻ nói: Cấn sơn Ly hỏa, trong núi nhóm lửa, xa vẫn gặp nhau, không nghe điều này, Ngũ Hành thuẫn khắc.

Nhóm lửa trong núi ...

Triệu Ngọc nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm nghĩ, giờ tôi đang ở trong núi đó! Có phải chỉ cần thấy nơi nào có đốt lửa thì người bị tình nghi sẽ xuất hiện ở đó không?

Cứ thế, Triệu Ngọc khó khăn lắm mới mở được quẻ "Cấn" có liên quan tới việc tra án, có vẻ vô cùng hưng phấn, sáng sớm đã chuẩn bị rời giường xuất phát.

Nhưng mà đến lúc này, Lưu Học Sơn đã chịu không nổi rồi!

Mấy ngày qua, người này càng ngày càng... ủ rũ, chẳng những không ra sức điều tra nghi phạm, mà còn thường xuyên kêu ca, chây lười tiêu cực. Mỗi khi Triệu Ngọc thăm viếng tìm hiểu, có đôi khi người này không thèm xuống xe, liên tục chơi di động, hoàn toàn không chịu chăm chỉ làm việc.

Bây giờ nhìn thấy mới sáng sớm Triệu Ngọc đã muốn xuất phát, cuối cùng ông ta không nhịn được mà khuyên nhủ: "Tiểu Triệu à, nghe tôi một câu đi! Chúng ta nghỉ ngơi cho tốt đi! Cậu nhìn không ra hả? Chúng ta chỉ đang làm việc vô dụng mà thôi, chỉ đang lãng phí thời gian!"

Triệu Ngọc vừa nghe Lưu Học Sơn nói như thế thì trong lòng thấy rất phiền.

Thật ra, sự cà lơ phất phơ và chây lười của hắn khi đến đội nhiều hơn Lưu Học Sơn rất nhiều. Nhưng không biết vì sao, đến phiên mình nhìn thấy, hắn lại ngứa mắt.

"Mấy ngày nay, chúng ta đã tìm hết chỗ nên tìm, nếu Dương Văn Đào thật sự chạy trốn tới phía Nam đập chứa nước, chúng ta phải có tin tức rồi!" Lưu Học Sơn còn đang kiếm cớ cho mình: "Cậu xem... Bây giờ mặc kệ là gần đập chứa nước, hay là phía Tây phía Bắc gì đó, cũng không có tung tích của Dương Văn Đào!”

"Cho nên, hoặc là người này chạy trốn tới núi sâu không bóng người, hoặc là đã chạy trốn tới tỉnh khác! Chúng ta tìm kiếm ở đây, căn bản không có tác dụng gì!"

Thật ra, lời của Lưu Học Sơn, cũng có đạo lý nhất định, nhưng Triệu Ngọc nghê vậy lại cảm thấy vô cùng chói tai, khiến hắn nhịn không được tức giận.

Có điều, khi hắn cẩn thận suy nghĩ thì lại sáng mắt, nói: "Lão Lưu à, anh có nghĩ rằng, có lẽ còn có khả năng khác?"

"Khả năng khác?" Lưu Học Sơn đâu biết Triệu Ngọc nghĩ gì, tò mò hỏi: "Khả năng gì?"

"Đông Nam Tây Bắc." Triệu Ngọc cẩn thận nói: "HÌnh như, còn thiếu một phương? Nếu không thì chúng ta... đến phía Đông tìm đi?"

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.