Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bờ Lao Dựng Cất Chòi Tranh. Hàng Ngày Dạy Đạo Âm Sanh Tứ Thời.

Tiểu thuyết gốc · 5180 chữ

Gấu Vũ Ca vừa rời đi không bao lâu. Phàm trần cùng Bát Phụ Công và Thúc Sinh dùng cơm trưa xong. Phàm trần cũng xin phép cáo từ.

Phàm trần rời thôn Thị Nẫm vừa đi được một đoạn thì gặp Tố Tâm Môn Chủ. Tố Tâm quỳ thưa. Lần này Chủ Thượng lại đi đâu, xin nói rõ để tiện nô còn tới lui hầu hạ.

Phàm trần nói. Ta đi đến một địa danh gọi là Bãi Sậy. Tại Thành Giao Chỉ, Quận Định Tường, Trấn Lấp Vò.

Nếu không có biến cố gì, ta sẽ ở lại đó rất nhiều năm. Khi có việc ta sẽ dùng thần niệm gọi ngươi. Ngươi cứ an tâm lo việc của Ẩn Môn. Tố Tâm lạy tạ, rồi rời đi trước.

Bên trong nhà tranh nơi Bãi Sậy. Nhũ Trường Dị Quỷ vào bẩm tấu. Khởi bẩm Chủ Thượng. Phàm trần đã đến. Gọi hắn vào.

Một lúc sau phàm trần bước vào nhà tranh. Phía trước mặt phàm trần là một mỹ nữ trong áo lụa đỏ cổ xưa, có dây vải đỏ quấn ngang hông. Chân mang hài đỏ, toàn thân một màu đỏ thắm. Trên người mỹ nữ toát ra lệ khí nồng đậm bức người, làm cho người khác phải kính sợ, mà không dám có ý đồ.

Kế bên khoảng 4 bước chân là một lão giả, thân người lùn, tay cầm gậy trúc, chính là Cửu Mục Kè Ông.

Phàm trần cúi người xá chào thành khẩn. Mở miệng nói. Chẳng hay Mặc Cô Nương cho gọi có chuyện gì.

Mặc Nương Tử tức giận nói. Ngươi còn không biết tội. Ngày đó ngươi nói rất hay, bảo sẽ liệu tính mọi việc. Cuối cùng thì sao. Ngươi dạy thứ thần chú quái quỷ gì đó. Mà khiến cho Trương Nhi tử chiến, lòng không lui bước. Nó cũng thiệt là dại. Đi tin cái tên bịp bợm lang băm ngươi. Để phải chết thảm. Ngươi đúng là khốn nạn.

Phàm trần chấp tay thưa. Thưa Mặc Cô Nương. Phàm mỗ gọi Mặc Cô Nương là chủ ý tôn sùng đức hạnh của Mặc Tu Hành Giả.

Tuy nay Mặc Cô Nương đã là Đại Ma Đầu khét tiếng. Nhưng phàm mỗ hết sức kính trọng tài hoa và đạo đức của Mặc Cô Nương.

Còn về cố sự của Trương Tướng Quân. Tất cả đều là lỗi của Phàm Mỗ. Phàm mỗ nguyện để cho Mặc Cô Nương xử trí. Không oán không than.

Mặc Nương Tử ngồi phía trên nói. Ta cũng không phải không biết. Ngươi đã tính trước Trương Nhi, phía sau có Lão Tổ Nhân Tộc Minh Nha Nữ. Lần này Trương Nhi chết thảm. Nhưng không bao lâu, sẽ được sống lại.

Nhưng ta nói thật. Ta rất ghét loại người như ngươi. Nếu ngươi nói để ta xử trí. Nay ta phạt ngươi, không được rời khỏi phạm vi Bãi Sậy. Nếu không được sự cho phép của ta.

Phàm trần cúi người nói. Xin đội ơn Mặc Cô Nương không giết. Phàm mỗ cam nguyện chịu phạt.

Ngươi lui đi, nhớ kỹ, làm gì thì làm, chỉ được ở trong phạm vi Bãi Sậy. Nếu tự tiện rời đi. Giết.

Phàm trần xá chào, rồi đi ra ngoài. Bên trong nhà tranh, Kè Ông cùng Dị Quỷ mới tò mò hỏi. Chủ Thượng, sao hắn biết người định tìm hắn, mà hắn tự mò tới nhận tội.

Mặc Nương Tử nói. Hắn thật ra lai lịch không tầm thường. Hắn luôn hạ mình sống trong nhân đạo. Còn lai lịch thế nào thì ta chưa biết.

Cứ để hắn bên trong Bãi Sậy. Theo dõi hắn, quan sát hắn. Để xem hắn giả thần lộng quỷ gì. Người này không đơn giản. Các ngươi đừng chọc hắn. Dị Quỷ cùng Kè Ông thưa vâng. Rồi lui ra.

Phàm trần sao khi ra khỏi nhà tranh, hắn quan sát địa hình Bãi Sậy. Nơi này là cánh đồng hoang, rộng cũng khoảng 10 km, bao la bạt ngàn hùng vĩ, cỏ tranh, lao, sậy mọc tứ bề. Khi xưa vùng đất này rất trù phú. Nhưng từ khi Mặc Nương Tử trở thành Đại Ma Đầu, thì nơi này hoang tàn hiu quạnh.

Các đại tông môn cũng nhiều lần định xâm chiếm vùng đất này. Nhưng đều bị Mặc Nương Tử đánh cho sứt đầu mẻ trán bỏ chạy như heo.

Phải nói vùng đất này là của Mặc Chủ Thượng. Đại Ma Đầu uy danh hiển hách, mà ba tộc cũng phải kiên dè. Mặc Nương Tử không lập tông lập phái. Nàng chỉ ở trong nhà tranh đơn chiếc. Nhưng hễ gặp bất bình, liền đánh cho địch nhân kinh tâm động phách.

Bởi vậy trong giới thuật sĩ huyền môn giang hồ, ngàn năm trước có căn dặn con cháu rất rành qua bài thơ sau.

" Làm Thầy Bãi Sậy Chớ Vào.

Bãi Lao chớ đến máu đào lệ tuông.

Có Bà Nương Tử u buồn.

Danh xưng họ Mặc đập luôn Tiên Thần".

Phàm trần sau khi quan sát xong, mới tìm một chỗ gò đất thích hợp. Phàm trần truyền thần niệm, sai Tố Tâm gọi người tới, phụ hắn đắp nền đất cao, dùng đất xét trộn với rơm, với trấu xây tường nhà. Trên nóc thì dùng tre gác làm đòn tay, rồi bệnh cỏ tranh lợp lên một lốp. Lốp sau cùng lợp bằng lá dừa nước.

Ngôi nhà tranh được phàm trần dựng rất kiên cố, công phu. Tường nhà đầu tiên dùng tre gai chẻ ra đóng nẹp bao quanh. Sau đó mới lấy nguyên liệu đất sét, bùn, rơm, trấu, trộn lại với nhau,rồi đắp vào những thanh tre. Tường nhà được phàm trần chỉ đạo phải đắp bề rộng 20 cm, để chống nóng. Sau khi lớp đất khô. Phàm trần lại sai Tố Tâm cho người đi tìm đá vôi, đập nhuyễn ra, rồi trộn bùn lỏng, phết lên tường một lốp nữa.

Cửa cái nhà, thì phàm trần kêu tố tâm tìm gỗ, làm cửa 4 cánh. Ngang thì 2 mét 15. Cao 2 mét 57. Căn nhà diện tích 100 mét vuông. Phàm trần thích rộng rãi.

Việc phàm trần xây nhà tranh trong Bãi Sậy. Mặc Nương Tử không ý kiến. Vì đã phạt hắn ở lại. Thì hắn tự tạo chỗ ở là hiển nhiên. Hẳn là nhân đạo, không phải yêu ma. Thì phải có chỗ ở.

Tốn thời gian không bao lâu, do Tố Tâm cử 500 người, chỉ dựng ngôi nhà 100 mét, chưa đầy 1 ngày đã xong. Phàm trần nhờ Tố Tâm ra thị trấn mua cho hắn 1 chiếc giường gỗ ngang 2 mét, rộng 2 mét. 1 cây tủ áo bằng gỗ cẩm lai dài 2 mét. Các vật dụng sinh hoạt, như bát đũa, gạo, muối, dầu, tương, bếp lò... Phàm trần dặn Tố Tâm mua hết.

Chuyến này hắn định cư ở Bãi Sậy cố định. Phía trước nhà là sân. Phàm trần cho người tìm cây xương rồng trồng xung quanh. Chu vi sân rộng 50 mét. Phàm trần sai thuộc hạ, tìm một cây me to, bứng mang về trồng trong sân. Dưới cây me lộp 1 chòi lá nhỏ để bộ bàn đá, để tiện uống trà. Trước sân hay trong nhà nền đều lát đá tảng cho sạch sẽ.

Xung quanh nhà, phàm trần trồng xả, trồng chanh, trồng cây quế khâu, cây é tía để trừ muỗi côn trùng.

Ngay gốc me, phàm trần để một lu nước. Hắn tìm gáo dừa, lấy cây trúc xỏ ngang cột dây, làm gáo múc nước.

Bốn gốc nhà phàm trần trồng bốn cây lá cách. Vừa dùng lá làm rau ăn sống. Vừa lập trận kỳ môn không cho tà vật vào.

Sau khi xây dựng xong nhà tranh vip pro thì phàm trần hàng ngày trãi chiếu trước nền nhà lát đá tảng. Nằm lăn qua lăn lại như heo.

Kè Ông và Dị Quỷ là những người khách thân thuộc nhất của phàm trần. Vốn Mặc Nương Tử sai Kè Ông và Dị Quỷ theo dõi hắn. Nên luôn bám lấy hắn.

Phàm trần thì không nghĩ gì. Có khách đến chơi là vui. Nào trà, nào nước, rồi lại cơm canh. Phàm trần thiết đãi nhiệt tình.

Từ ngày trong địa phận Bãi Sậy có một ngôi nhà tranh dựng lên. Nói nhà tranh nhưng thật rất kiên cố, ngay cả hào phú trong các thành trấn chưa có được ngôi nhà mát mẻ kỳ công như vậy.

Chúng quỷ ma trong Bãi Sậy cũng rất tò mò về một tên nhân tộc dám vào Bãi Sậy dựng nhà sinh hoạt.

Thế là ma quỷ lũ lượt kéo đến nhà tranh để xem tên nhân tộc nào cả gan lớn mật vậy.

Hôm nay buổi tối tầm giờ dậu tức 7 h tối. Phàm trần ngồi trong sân, dưới đất trãi chiếu bày bình trà. Hắn ngồi bên ngọn nến leo lét. Thì chợt ngoài cửa có quỷ đến. Vốn phàm trần không làm cửa rào, để ai muốn đến thì đến, ai muốn vào thì vào.

Quỷ này là một con quỷ nữ, trần trụi lỏa thể. Đầu tóc bù xù. Nhìn kiểu chắc chết dưới nước, thân thể tái nhợt, nó trong dáng gọn. Quỷ nữ vào sân mới ngồi xuống hỏi. Ngươi là nhân tộc, sao đến đây làm gì. Chỗ này toàn ma quỷ. Ngay cả các đại tông môn còn không dám vào. Ngươi không sợ bị Mặc Chủ Thượng giết hay sao.

Phàm trần thưa. À. Phàm mỗ bị Mặc Chủ Thượng nhốt ở đây. Vĩnh viễn không được ra ngoài.

Nữ quỷ mới nói. Ồ. Thì ra là vậy. Phàm trần mới hỏi nữ quỷ. Ngươi chết bao lâu rồi. Mà sao nhìn ngươi khổ vậy. Không có áo quần. Da vẻ tái nhợt. Ngươi không hổ thẹn sao.

Sao không báo mộng kêu người nhà đốt quần áo gửi xuống. Rồi tại sao không đi đầu thai. Lang thang chi cho khổ. Sẵn cũng đến đây. Phàm mỗ rất quý khách. Ngươi không ngại cứ ngồi chơi. Ta vào trong đem ít thức ăn đãi ngươi. Gọi là tình nhân đạo.

Nữ quỷ hết sức kinh ngạc. Vì có một nhân tộc lại không sợ quỷ ma. Lại còn đòi làm bạn ngồi chung. Nữ quỷ nói. Nếu ngươi không sợ. Lại không chê ta hôi tanh. Thì ta ngồi đây nói chuyện với ngươi.

Phàm trần vui vẻ đứng dậy vào trong bưng một mâm cơm ra. Nào là mắm trưng hột vịt. Nào là canh chua cá chẻm. Nào là chuối sống, rau xà lách. Nào là cá lóc kho tiêu. Cơm thì nguội, do phàm trần nấu từ chiều.

Phàm trần mang ra đặt xuống. Rồi tự tay xúc một bát cơm to, lấy muỗng đặt vào bát để trước mặt quỷ. Rồi nói. Ngươi ăn đi. Ta nấu đó. Đừng có chê nhe. Con quỷ cầm bát lên ăn lấy ăn để. Nó vừa ăn nước mắt vừa tuông trào. Đúng câu "cơm chan nước mắt".

Phàm trần thấy nó mang nhiều tâm sự. Nên đợi nó ăn xong. Phàm trần rót cho nó bát nước trắng cho nó uống đã khát. Rồi lại lấy bánh ngọt mời quỷ nữ.

Quỷ nữ cảm kích vô cùng. Quỷ nữ nói. Thiệt ngươi là nhân tộc rất kỳ lạ mà ta từng gặp. Bất cứ nhân tộc nào thấy ta đều bỏ chạy. Chỉ có ngươi là không sợ. Phàm trần cười nói. Có gì đâu mà sợ. Ta đặt ta vô hoàn cảnh ngươi. Ta thương tâm.

Ngươi kể ta nghe. Làm sao mà khổ vậy. Quỷ nữ nói. Ta vốn là tiểu thư con nhà quan lớn. Trên đường lên kinh gặp phụ thân, bị cướp chặn đường hiếp rồi giết. Bọn nó hiếp ta xong, rồi không khoát y áo lại cho ta. Vác thân thể trần truồng ta ném xuống sông. Do thi thể ta ngâm nước. Nên sau khi ta thành quỷ mới ra thế này. Rồi người nhà ta không hay biết.

Lúc ta mới chết chưa hay mình chết. Thần hồn còn u mê, suốt ngày ngồi ở bến sông. Ngồi suốt mấy trăm năm, mới nghe một con cá bơi ngang qua, nó nói ta chết rồi. Ta mới biết. Ta đi vào nhân đạo tìm lại phụ thân, thì mới hay phụ thân ta chết đã mấy trăm năm.

Bây giờ hậu tộc toàn người xa lạ. Ta không quen biết ai. Cũng không biết cách nào báo mộng. Nên ta đi lang thang. Rồi nghe nói nơi Bãi Sậy là đất của yêu ma. Nên ta tìm đường đến đây. Ta ở đây cũng đã gần 200 năm. Ở đây rất nhiều quỷ. Ngươi phải cẩn thận.

Phàm trần hỏi. Vậy ngươi tên gì. Quỷ đáp. Ta tên Hà Tử Y. Còn ngươi. Ta tên Phàm trần.

Một người một quỷ nói chuyện vui vẻ. Phàm trần dặn Hà Tử Y, cứ rảnh đến chơi. Đừng có ngại. Ở đây phàm mỗ không có bạn hữu. Ngươi làm bạn với ta, ta rất quý.

Phàm trần thấy Hà Tử Y tội nghiệp. Chết mà còn ở trần ở truồng lõa lồ, khổ sở. Thân thể thì hôi thúi chịu không nổi.

Phàm trần mới lại gần nó. Dùng tay đặt lên tay nó. Rồi nói. Ngươi tin ta. Ngươi đừng sợ. Ta giúp ngươi hồi phục thần hồn như hồi ngươi còn sống. Ta cũng không dám chắc. Nhưng ta sẽ cố gắng cho ngươi một dung mạo đàng hoàng. Ngươi tin ta. Ta không hại ngươi.

Phàm trần mới nắm tay quỷ, rồi đọc một bài thần chú do hắn chế tạo.

PHỤC DIỆN ÂM THẦN CHÚ.

Ta quao sát công ni di. Ba cô qua tao ra bo a na hà da sa cảng. Cổn cổn lôi bôn tích lịch qua. Bon u rúc niện niện ủ quan châu sả.

Phàm trần miệng vừa đọc, tâm vừa nghĩ. Không biết diện mạo con quỷ này lúc còn sống thế nào. Cái này khó. Phàm trần không biết. Nhưng bây giờ chỉ cần khôi phục cho nó đẹp, là được. Phàm trần mới suy nghĩ không biết diện mạo nào đây. Phàm trần mới nhớ lại. Hồi ở xã hội hiện đại thế kỷ 21.

Hắn hay xem phim Trung Quốc. Hắn thần tượng nhân vật Lâm Thanh Hà. Hắn say mê nhan sắc Lâm Thanh Hà. Cho nên khuôn mặt, dáng người Lâm Thanh Hà, hắn nhớ rất kỹ. Thế là phàm trần vừa trì niệm thần chú, trong đầu không ngừng suy nghĩ đến hình ảnh Lâm Thanh Hà, diễn viên phim kiếm hiệp Trung Quốc.

Một lúc sau. Khi phàm trần buông tay ra. Mở mắt nhìn trước mặt. Thì trời ơi. Thiệt sự là dáng vóc Lâm Thanh Hà xuất hiện. Nhưng trong bộ dáng trần trụi làm mê người. Phàm trần chạy đi vào nhà, tìm cái gương đem ra đưa cho nữ quỷ soi. Nữ quỷ nhìn vào hết sức bất ngờ.

Phàm trần mới nói. Ta thiệt không biết diện mạo ngươi lúc còn sống. Ngươi hãy tạm dùng diện mạo này. Mong ngươi đừng chê. Lúc này nữ quỷ lo mãi ngắm nhìn bên trong gương. Thân thể nó đã hết bốc mùi. Mà hoàn toàn sạch sẽ. Da sáng mịn căng bóng.

Một lúc sao nữ quỷ Hà Tử Y mới nhớ ra nó đang trần trụi. Lúc này nó khôi phục hoàn toàn, nó biết hổ thẹn. Nó mới lấy tay che ngực, lấy chân chéo lại. Phàm trần cười rồi nói. À. Ta quên. Ngươi ngồi đó. Để ta đi vào nhà lấy đồ cho ngươi.

Phàm trần vào nhà, lấy một khúc vải màu hồng, đem ra, tìm lò lửa. Phàm trần mới đốt khúc vải rồi đọc thần chú.

HÓA HIỆN Y PHỤC CHÂN NGÔN

Công dy phủ hà na hà rập.

Vông bọn sàng cổ niệt liều chiên.

Túc quan họ cồng dề cố xá.

Túc quan chiên phơ niểu phơ nang.

Một lúc sau. Nữ quỷ thấy trên thân mình khoác đầy đủ y phục. Cơ thể nó ấm áp kỳ lạ. Nữ quỷ cảm động quỳ xuống đội ơn.

Phàm trần nói. Có gì đâu. Ngươi cũng đừng có đi lang thang nữa. Ngày trước ngươi hôi thúi. Không ai nhìn. Bây giờ ta chữa lành cho ngươi. Bọn ma quỷ khác nó sẽ chọc ghẹo khổ lắm. Để ta lập cho ngươi một cái miếu thờ nhỏ bên gốc me. Ngươi ngự trong đó.

Hàng ngày ta nhang khói. Kinh kệ. Ngươi đọc theo. Bảo đảm an ổn. Ta lại đặt cho ngươi danh gọi Cô Hai. Cho dễ nhớ, ngươi nhớ mỗi lần ta kêu Cô Hai, là gọi ngươi. Nữ quỷ đồng ý lại tạ phàm trần.

Thế là ngày hôm sau. Phàm trần gọi Tố Tâm cho người đục đá tảng thành hình chữ nhật từng khối. Rồi làm thành một cái miếu. Miếu này cao 1 mét 3. Rộng 1 mét. Nóc miếu 2 mái cũng bằng đá tảng. Bên trong miếu phàm trần để bát hương, bình bông, hủ muối, hủ gạo, ba chung nước. Trước cửa miếu nhỏ. Phàm trần sai người khắc lên ba chữ NHƯỢC LAN TỰ.

Thế là hàng ngày thức giấc 4 giờ sáng. Phàm trần nấu trà, mới ra bàn cạnh gốc me ngồi uống, rồi bước qua ngồi xuống đốt nhang trong miếu, đốt đèn cầy. Hễ phàm trần ăn gì, đều cúng cho Cô Hai một miếng. Kể từ ngày được thần nhân chữa khỏi dung diện. Cô Hai hết sức vui lòng.

Phàm trần lại vì Cô Hai, hàng ngày ngồi trước Miếu Nhược Lan Tự. Tụng đọc Minh Ngữ Pháp Tổ Kinh. Trãi qua mấy năm, thì Cô Hai thuộc nằm lòng Minh Ngữ Pháp Tổ Kinh. Cô Hai bắt đầu tu luyện bên trong miếu.

Hôm nay lại có Dị Quỷ và Kè Ông đến chơi. Phàm trần vui vẻ dọn trà dọn nước. Rồi cơm canh rượu thịt. Vốn buổi ban đầu Kè Ông và Dị Quỷ rất nghi ngờ Phàm trần. Sợ phàm trần gây bất lợi cho Mặc Chủ Thượng. Nhưng lâu ngày tiếp xúc. Thấy phàm trần bình dị. Nên cũng rất vui lòng.

Phàm trần ngồi ăn cơm với Kè Ông và Dị Quỷ. Một lát sau cơm nước xong. Phàm trần như nhớ ra điều gì. Mới nói với Kè Ông và Dị Quỷ.Chư vị. Ta có chuyện này muốn nói. Xin Chư vị đừng nghi kỵ. Cố gắng làm theo. Mà phát sinh lợi ích.

Phàm trần nói. Ta có bí pháp của Đại Năng Thượng Cổ giao phó. Có thể chữa lành thần hồn cho ma quỷ các loài. Nếu chư vị tin tưởng. Ta sẽ hướng dẫn. Nhưng ta nói trước. Bí pháp này khi tu luyện. Sẽ vô cùng giày vò khổ sở. Nếu vượt qua được. Dung xinh diện sáng. Bảo đảm làm quỷ ngon lành. Quỷ dễ nhìn.

Kè Ông cùng Dị Quỷ sau một hồi suy nghĩ. Mới quyết định đánh liều tin phàm trần một lần.

Kè Ông nói. Thiệt có nguy hiểm sao. Phàm trần đáp. Chịu thì chơi. Không thì thôi. Không ai ép. Dị Quỷ nói. Ta đồng ý.

Phàm trần mới nói ra hai bản bí văn dạy riêng từng người. Phàm trần cũng nói rõ. Nam khác, nữ khác. Nên Đại Năng Thượng Cổ dặn mỗi người trì một pháp. Vì thân thể nam nữ khác biệt. Nếu một bài sẽ bị bê đê.

Phàm trần mới đọc hai bản thần chú sau.

ĐIỀU PHỤC DIỆN DUNG AN HỒN QUỶ NỮ CHÚ.

Bá sắc, bá sắc, quà tắc hờ ni.

Cung chi cung chỉ, cung dĩ nan đào.

Bông tảo qua nao, cà lao í hị.

Túc chen túc dị, cà bị cà no.

HÓA HÌNH HƯNG THỊNH AN HỒN QUỶ NAM CHÚ.

Ba quá ba quá, công di tệ xà là.

Ô hô mục lục cù cha còn ta cù hi.

Ê hề li mặc sà rập cù nô ồng lo họ.

Mọ họ, mọ họ, kỳ nị, lục lục phả rung.

Phàm trần đọc mỗi bài 10 lần cho Dị Quỷ và Kè Ông nghe kỹ, thuộc lòng. Xong phàm trần dặn. Chư vị về tụng đọc trì niệm qua 1 tháng. Bảo đảm có phát triển. Có gì khó hiểu, hay biến dị. Cứ quay lại tìm phàm mỗ. Dị Quỷ và Kè Ông đứng dậy cáo từ rời đi.

Lúc này Cô Hai, tức nữ quỷ Hà Tử Y từ trong miếu nhỏ bên gốc me hiện hình bước ra, mới đi tới hỏi phàm trần. Sau lúc trước ngươi chữa thần hồn cho ta nhanh gọn lẹ. Mà đến phiên hai vị quỷ này, ngươi lại chỉ phức tạp vậy. Phàm trần cười nói.

Có vất vả mới trân trọng thành công. Như Cô Hai là tại phàm mỗ thích, phàm mỗ mới giúp cho. Còn hai con quỷ này, phàm mỗ muốn bọn nó hiểu, có khổ ải, mới sinh đại đạo. Huống gì hai con quỷ này hay gây chuyện trong nhân đạo. Nên phàm mỗ muốn hại não tụi nó một chút cho vui.

Cô Hai cười, rồi biến trở lại vô trong miếu. Từ ngày Kè Ông và Dị Quỷ về từ nhà Phàm trần. Suốt ngày Kè Ông chuyên tâm trì niệm thần chú phàm trần truyền.

Mà mỗi lần niệm thì giống như chết đi sống lại. Thần hồn đau nhức như có hàng vạn kim châm đục khoét. Kè Ông vẫn kiên định không bỏ cuộc mà liều tới cùng. Nghe đâu mấy tháng sau. Kè Ông phát sinh biến hóa.

Kè Ông hóa hiện ra một cổ thân thể hoàn toàn mới lạ. Cái đầu trọc lóc bóng láng. Miệng thì râu xồm xoàm. Mặt mày sáng sủa. Thân thể tuy vẫn lùn 1 mét 5. Nhưng tứ chi cơ bắp cuồn cuộn như lực sĩ đô vật. Kè ông lại ở trần khoe cơ bắp. Cây gậy trúc được thay bằng gậy gỗ cẩm lai.

Mặc Nương Tử thấy sự biến hóa của Kè Ông mà không ngừng khen ngợi. Kè Ông lúc này trong tâm rất biết ơn phàm trần. Hắn nghĩ sau này phàm trần có gì cần hắn sẽ không chối từ.

Lại nói về Nhũ Trường Dị Quỷ. Từ ngày nó rời nhà phàm trần. Nó ra mé sông ngồi trì niệm thần chú. Nó bắt đầu cảm thấy đau đầu, hoa mắt, ủ tai. Đầu như bị ai gõ không ngừng. Bên trong hai bầu ngực dài như mướp như có hàng vạn con côn trùng cắn xé. Cảm giác chết đi sống lại lặp đi lặp lại không ngừng.

Nhưng vì muốn đẹp. Muốn thay đổi. Dị Quỷ liều mạng. Mỗi ngày nó đọc 1000 lần thần chú. Trãi qua 1 tháng đau đớn chết đi sống lại.

Hai bầu ngực nó, từ lúc trước dài như hai quả mướp, thì nay lại biến đổi thành tròn vo, lại to đùn như 2 trái dừa khô. Núm ti lại hồng nhuận. Quỷ trong vùng khi thấy nó đều chảy máu cam.

Nhưng không dám lại gần chọc ghẹo. Vì biết nó là thuộc hạ đắc lực của Mặc Chủ Thượng. Lỡ chọc giận Mặc Chủ Thượng, thì chết không có chỗ chôn.

Dị Quỷ sau khi biến dị cơ thể tốt đẹp. Nó nhanh chóng chạy tới tìm phàm trần. Phàm trần vừa thấy nó, muốn nổ mắt. Trong tâm phàm trần nghĩ. Trời ơi. Không ngờ chị quỷ, chỉ kiên định bà cố nội luôn. Niệm thần chú tới nổi ngực to như trái dừa. Chứng tỏ Dị Quỷ rất kiên định ý chí. Phàm trần thiệt là nể phục.

Dị Quỷ quỳ xuống lạy tạ lia lịa. Phàm trần đỡ Dị Quỷ lên rồi ngắm nhìn. Dị Quỷ bây giờ xinh như gái đôi mươi. Da trắng, không còn ngâm đen. Khuôn mặt như người còn sống, thân thể sạch sẽ như mấy cô gái múa dance trên ti vi.

Phàm trần mới lấy trong túi càn khôn ra. Một cuộn màu đen. Đây là băng keo dính đen. Do phàm trần đến thế giới này, hắn tranh thủ lúc rảnh rỗi sai Tố Tâm tìm vật liệu. Hắn làm ra. Phàm trần mới cắt băng keo đen. Dán mỗi bên ngực của Dị Quỷ ngay đầu ti thành dấu chéo.

Cái này ở xã hội hiện đại. Mấy cô người mẫu hay tạo mốt dán ngực bằng băng dính đen dấu chéo, khoe ngực nhưng che đầu ti.

Phàm trần nói với Dị Quỷ. Dù sao cô nương ở trần cũng quen rồi. Sợ mặc áo lại không quen. Mà nay thân tướng lại tốt đẹp. Không khéo tà quỷ xứ khác nó dòm ngó.

Cái này phàm mỗ cho Dị Cô Nương. Cứ băng dính nó tróc. Thì cô cắt dùng cái mới dán lên. Hết thì cứ tìm phàm mỗ. Phàm mỗ sẽ chỉ Dị Cô Nương cách chế tạo ra băng keo dính.

Làm như vậy vừa không lố bịch, vừa có thể thoải mái thả rong không ai nói. Dị Quỷ đội ơn lạy tạ rồi rời đi. Khi mà nó gặp Mặc Nương Tử với Kè Ông. Ngay cả Kè Ông cũng chảy máu cam. Mặc Nương Tử thì đỏ mặc mắc cở. Vì Dị Quỷ thay đổi, mà cặp ngực quá đồ sộ. Làm Mặc Nương Tử nhột. Thân là nữ tử mà sau lại khác nhau cách biệt.

Mặc Nương Tử nghe Dị Quỷ và Kè Ông bẩm báo. Mới biết là do Phàm trần chỉ điểm. Mặc Nương Tử im lặng không nói gì. Chỉ cho thuộc hạ lui. Rồi nàng ngồi yên tĩnh bên trong nhà tranh chảy tóc.

Hôm nay Dị Quỷ cùng Kè Ông đến thăm phàm trần. Lúc này là 5 giờ chiều. Phàm trần làm cơm mời hai quỷ ăn. Dị Quỷ mang đến dưa lưới, Kè Ông thì mang rượu nếp.

Phàm trần vừa ăn vừa nói. Được ngồi chung mâm với Lực Sĩ và Mỹ Nhân thiệt là vô cùng đáng quý. Hai quỷ đồng nói. Đều nhờ Phàm tiên sinh ban cho.

Phàm trần cười vui vẻ. Ăn uống trò truyện đến giờ tý tức 11 giờ đêm. Thì Dị Quỷ cùng Kè Ông rời đi. Phàm trần dọn dẹp, rồi ra miếu đốt đèn đốt nhang, trì niệm một thời Minh Ngữ Pháp Tổ Kinh xong. Mới vào nghĩ ngơi.

Đêm khuya. Phàm trần đang nằm trong giường gỗ ngủ. Thì thấy ác mộng. Một con nữ quỷ gớm ghiếc nhe nanh múa vuốt, dắt theo một con quỷ nhỏ nanh vuốt xông tới cắn phàm trần. Phàm trần trong mộng thần hồn minh mẫn dùng tay bắt ấn kiếm chỉ. Miệng đọc khẩu quyết. " Án. Thâu Tiên. Thâu Thánh. Thâu Thần. Thâu Ngũ Đế Tam Hoàng Lai Tốc Giáng. Trấn.

Lập tức phàm trần tỉnh mộng. Phàm trần bước ra sân thì thấy hai con quỷ, một lớn một nhỏ bị trấn nhiếp. Quỷ lớn là đàn bà ở trần đóng khố. Thằng nhóc nhỏ thì trần truồng không mặc gì.

Hai quỷ da xanh chành, lỗ tai nhọn như dơi. Miệng thì răng nanh sắc nhọn. Phàm trần nhìn là biết quỷ dữ. Do quỷ này quá dữ. Nên Cô Hai trốn trong miếu, không dám ra. Phàm trần không trách. Phàm trần lại bàn đá, ngồi rót nước uống, rút trong túi càn khôn ra điếu Diệp Dược Linh, rít một hơi phà khói. Phàm trần bước tới miếu nhỏ, đốt nhang đốt đèn lên cho ấm. Sau đó quay lại bàn đá ngồi. Hướng mặt nhìn hai con quỷ bị chế trụ trước sân hỏi.

Ở đâu tới đây, mà lại có ý định giết Qua. (Qua tức là phàm trần xưng hô). Hai con quỷ cũng nghĩ phàm trần tên qua mới xưng vậy. Quỷ lớn nói. Ta ở dưới sông. Ta tên Hà Náp. Con ta tên Hà Nán. Bọn ta thấy nơi này dương khí thịnh. Mới xông vào muốn giết Qua ngươi để hút sinh mệnh.

Phàm trần nói. Ồ. Thì ra là vậy. Thôi thì cũng đã đến. Ăn bữa cơm rồi đi. Nhớ đừng có xông vô nữa. Qua không dễ ăn hiếp. Chọc Qua, Qua nổi khùng, Qua đập chết.

Phàm trần vào nhà làm cơm. Lúc này là 2 giờ sáng. Đem mâm cơm ra có cá khô chiên. Lạp xưởng chiên. Cơm trắng. Dưa leo. Phàm trần giải phong ấn. Rồi mời hai quỷ ăn.

Hai con quỷ ăn sạch sẽ. Lúc này Quỷ lớn nói. Đa tạ Qua. Bọn ta muốn ngụ lại. Xin Qua thu nhận. Phàm trần la lên. Ồ. Cũng được. Phàm trần dùng phục diện âm thần chú. Chữa lành cho hai quỷ. Con quỷ nữ phàm trần suy nghĩ trong đầu là hình ảnh diễn viên Cảnh Điềm trong phim Trung Quốc. Con quỷ nhỏ thì phàm trần suy nghĩ đến cậu bé tiên đồng trên tranh ảnh hiện đại dán ngày tết.

Một lúc sau hai quỷ thay đổi rõ rệt. Phàm trần chạy vào lấy gương, lấy vải. Gương thì đưa bọn chúng xem diện mạo. Vải thì phàm trần vừa đốt vừa niệm hóa hiện y phục chân ngôn. Một lúc sau thân thể hai quỷ xuất hiện y phục che thân màu xanh sạch sẽ.

Quỷ nữ lớn lúc này dáng giống nhân vật Cảnh Điềm mà phàm trần minh tưởng trong thần hồn như khuôn đúc. Thằng quỷ nhỏ thì giống cậu bé tiên đồng trong tranh dán ngày tết ngon lành. Hay quỷ ác tính biến mất. Răng nanh cũng không còn. Hai quỷ mừng rỡ không xiết.

Phàm trần nói. Nay ta đặt danh gọi cho ngươi là Cô Ba. Từ nay hễ ta gọi Cô Ba, là ngươi biết ta gọi ngươi. Còn thằng nhỏ thì cứ gọi là Tèo. Sau này gọi Tèo là con phải biết mà chạy ra nghe chưa. Ta tên gọi Phàm trần. Là chủ nhân các ngươi. Từ giờ các ngươi tá túc cư ngụ trong ngôi miếu nhỏ ngay cây me kia. Miếu đó có Cô Hai là quỷ hồn ta thu nhận trước. Các ngươi phải nghe lời Cô Hai. Phải sinh sống hỏa thuận. Cải lời là ta tiêu diệt. Cô Ba cùng thằng tèo quỳ lạy rồi lập tức biến vào trong miếu.

Trời sáng. Phàm trần xách chổi ra quét sân. Rồi rửa mặt, xúc miệng. Nấu nước trà nóng uống. Hắn nấu cơm củi, đốt có cơm cháy, ăn với mở hành. Hắn không quên xúc một bát cơm to, cúng trong miếu nhỏ, đốt nhang khói hoành tráng.

Bạn đang đọc Phàm Trần sáng tác bởi OngHeo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OngHeo
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.