Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rời Nhà Bát Phụ Đi Xa. Bao Giờ Trở Lại Gọi Ta Làm Thầy.

Tiểu thuyết gốc · 5894 chữ

Từ sau đêm Trương Tướng Quân tử nạn. Yêu tà cũng không lui tới nhà Bát Phụ Công. Do sau khi về tới Thủy Cung. Thiện Thủy Tinh Thần Nữ có nhờ bọn thủy tộc sông Như Thụy điều tra về tình hình trên bờ.

Thì phát hiện lai lịch tên nhân tộc bị nàng giết chết, vốn là Đại Tướng Quân nhân tộc dưới trướng Nhân Hoàng, tên gọi là Trương Minh Đại.

Thiện Thủy Tinh mới kinh tâm vỡ mật. Vì nếu chuyện này đồn đại to ra. Lão Tổ Nhân Tộc là Minh Nha Nữ thiệt là thứ dữ. Độ điên khùng của Lão Tổ Nhân Tộc không ai không biết.

Cho nên Thiện Thủy Tinh mới tạm ẩn dưới Thủy Cung. Không dám lên bờ. Sợ gặp Đại Năng, thì dù cho Quốc Chủ Long Cung là Già Thân cũng không cứu nổi nàng.

Phàm trần hàng ngày ở nhà Bát Phụ Công xem xét bệnh tình của Thúc Sinh. Hắn dặn Bát Phụ Công qua Thành Hàn Man hốt vài than thuốc.

Thành phần bài thuốc gồm các vị sau: Đảng sâm 10 gam, bạch linh 6 gam, bạch truật (sao) 6 gam, cam thảo 2 gam, thục địa 12 gam, hoài sơn (sao vàng) 12 gam, trạch tả 6 gam, mẫu đơn bì 6 gam, toan táo nhục 6 gam, đương quy 12 gam, đỗ trọng 4 gam, táo nhân (sao đen) 6 gam.

- Chủ trị: Cơ thể suy nhược, khí huyết hư.

- Cách dùng, liều lượng: Các vị cho vào 800ml nước, sắc lấy 200ml nước thuốc, chia uống 2 lần trong ngày. Uống khi thuốc còn ấm. Ngày uống 1 thang.

Phàm trần nói rõ về công dụng từng vị thuốc để cho Bát Phụ Công ghi nhớ, sau này trong làng có ai cần thì giúp họ.

-Đảng sâm vị ngọt, tính bình; vào tạng tỳ và phế; có tác dụng bổ trung, ích khí, sinh tân, kiện tỳ, dưỡng huyết; trị tỳ vị hư nhược, khí hư huyết hư, thể trạng mệt mỏi vô lực, ăn kém, đại tiện lỏng…

-Bạch linh có tác dụng kiện tỳ, hòa vị, lợi thủy và trừ thấp nên được dùng để điều trị chứng tiểu tiện khó, suy nhược cơ thể, mất ngủ, tỳ vị kém dẫn đến chứng ăn uống không tiêu, bụng đau, tiêu chảy…

-Bạch truật có vị đắng, ngọt, tính ấm, vào hai tạng tỳ, vị; có công năng kiện tỳ, vị, tiêu thực, ích khí, ráo thấp, lợi thủy, cố biểu, chỉ hãn, an thai, chỉ huyết. Trên lâm sàng, bạch truật được dùng khi tỳ vị hư nhược, tiêu hóa kém.

-Cam thảo tính bình, vị ngọt, lợi về các tạng tâm, phế, tì, thận; có công hiệu thanh nhiệt giải độc, giảm ho lui suyễn, bổ tì ích khí; phù hợp với những người tì hư, ăn ít, đại tiện lỏng, viêm loét hành tá tràng, đau bụng, gân mạch co cấp tính, viêm phế quản, ho...

Thục địa dùng cho các trường hợp âm hư huyết hư với các chứng trạng đau lưng mỏi gối, suy nhược cơ thể, ù tai điếc tai, đau đầu hoa mắt chóng mặt, thị lực giảm. Thục địa có tác dụng bổ huyết tư âm, dùng cho các trường hợp âm hư huyết hư với các chứng trạng đau lưng mỏi gối, suy nhược cơ thể, di tinh di niệu, ù tai điếc tai, đau đầu hoa mắt chóng mặt, thị lực giảm...

Hoài sơn có vị ngọt, tính bình, có tác dụng bổ tỳ vị, ích tâm phế, bổ thận, chỉ tả lỵ, có tác dụng rất tốt cho người bệnh suy nhược cơ thể, chán ăn, trẻ em suy dinh dưỡng, rối loạn tiêu hóa...

- Đương quy có vị ngọt, cay, tính ôn, vào ba tạng là. Tâm, can, tỳ; có tác dụng bổ huyết, hoạt huyết, nhuận táo, hoạt trường, điều huyết, thông kinh.

- Đỗ trọng có tác dụng ôn thận, tráng dương, làm khỏe gân cốt, an thai, hạ huyết áp, giảm cholesterol trong máu, trấn tĩnh giảm đau, khôi phục công năng co bóp bình thường của tử cung, tăng cường miễn dịch, lợi niệu chống viêm...

- Táo nhân vị ngọt tính bình; vào các tạng tâm, tỳ, can, đởm, có tác dụng dưỡng tâm an thần, bổ âm liễm hãn; trị bồn chồn kích ứng hồi hộp mất ngủ, đau tức vùng ngực, tim đập mạnh (kinh quý chính xung), cơ thể hư nhược, nhiều mồ hôi.

Lại mua một ít đồ ăn ở chợ cho Thúc Sinh bồi bổ cơ thể. Gồm những thức ăn nguyên liệu sau.

Thịt bò hầm thỏ ty tử.: Thịt bò 200 gam thái lát, thỏ ty tử 15 gam, bổ cốt chỉ 15 gam, tiểu hồi 8 gam. Ba vị thuốc bỏ trong túi vải xô; thịt bò thêm nước nấu sôi, cho túi thuốc vào, đun nhỏ lửa cho chín nhừ, vớt bỏ túi bã thuốc, thêm chút rượu ngọt (hoặc rượu và đường trắng), gừng tươi, tương, dầu om lên là được. Dùng cho người thận dương hư, hư hàn, lạnh tay chân, ăn kém, đầy bụng, di tinh tảo tiết, liệt dương...

Hải sâm xào đảng sâm kỷ tử.: Hải sâm 200 gam, đảng sâm 16 gam, kỷ tử 12 gam, hành 15 gam, gừng tươi 10 gam, tỏi 5 gam và gia vị (xì dầu, muối, bột ngọt, rượu, dấm, ớt, tiêu, đường trắng). Đảng sâm, kỷ tử sắc hãm lấy nước; hải sâm nhúng với nước sôi, cắt khúc, rửa sạch; xào tái to lửa với gừng, hành, ớt, tiêu, sau đó cho nước cốt đảng sâm kỷ tử và các gia vị khác; om cho đến khi nước xào đậm đặc, cho bột ngọt trộn đều. Dùng cho người mất sức, suy nhược, đầu váng mắt hoa, đau lưng mỏi gối, tiểu tiện nhiều lần, nam giới di tinh liệt dương hư nhược.

Hải sâm hầm thịt dê.: Hải sâm 30 gam, thịt dê 150 gam. Hải sâm ngâm nước cho mềm; cả hai thứ đều thái lát thêm gia vị, nấu súp. Dùng cho người thận hư, liệt dương di tinh, tiểu dắt, người cao tuổi suy nhược, lạnh tay chân.

Súp lươn thịt lợn.: Thịt lợn nạc 100 gam, lươn 200 gam. Thịt lợn thái lát, lươn tuốt sạch nhớt, bỏ ruột, chặt khúc, thêm gia vị, hầm nhừ hoặc hấp cách thủy. Chia ăn 2 lần, trong 5 ngày.

Canh trứng gà cà chua.: Cà chua 250 gam, trứng gà 2 quả, nấu dạng canh hoặc xào nước. Dùng cho các trường hợp suy nhược cơ thể sau bệnh dài ngày, ăn uống kém.

Cháo táo.: Táo 1 quả, gạo tẻ 50 gam. Táo gọt vỏ thái lát, gạo rang chín vàng. Tất cả thêm nước nấu cháo. Dùng cho các trường hợp chán ăn, ăn kém, suy nhược cơ thể sau bệnh nặng dài ngày.

Cháo chim bồ câu.: Chim bồ câu 2 con, đông trùng hạ thảo 15 gam, hoài sơn 15 gam, long nhãn 10 gam, mộc nhĩ trắng 10 gam, hạt sen 15 gam, một ít gừng và đường phèn.

Cách làm.: Chim bồ câu bỏ nội tạng, làm sạch lông để ráo nước. Hạt sen cho vào nồi luộc qua, dùng đũa khuấy nhanh, bóc bỏ vỏ ngoài. Mộc nhĩ trắng ngâm trong nước ấm, rửa sạch. Hạt sen và chim cho vào bát hấp, trên rắc một lớp gừng rồi cho tiếp đông trùng hạ thảo, hoài sơn, long nhãn, mộc nhĩ trắng và đường phèn vào. Đổ nước sôi vào gần đầy bát thì đậy lại, cho bát vào nồi nước sôi hầm cách thủy trong 3 giờ là dùng được. Dùng trong 1 tuần.

Cháo long nhãn.: Long nhãn 15 gam, đương quy 15 gam, thịt gà 250 gam, khởi tử 15 gam, nhục thu dung 15 gam. Đun cách thủy 1 giờ, ăn liền 7 ngày, mỗi ngày 1 lần. Những người suy nhược thể lực, yếu, món ăn này rất tốt.

Phải nói là Phàm trần trình bày rất cụ thể. Cho nên Bát Phụ Công hiểu rỏ tường tận, vô cùng kính phục vị Chân Nhân trước mặt là Phàm trần.

Thuốc than là một chuyện. Bên cạnh đó cần có pháp thuật để hộ thể, tránh yêu tà xâm lấn. Mà cũng bởi Bát Phụ Công võ công yếu kém. Không có bí thuật xa xưa, nên mới trơ mắt nhìn nhi tử bị hại mà không làm gì được.

Phàm trần gọi Bát Phụ Công và Thúc Sinh tới trước bàn đá trong sân. Mới tận tình chỉ điểm. Phàm trần thuyết chân kinh đại đạo, chỉ rõ bến mê, giúp cho Bát Phụ Công và Thúc Sinh mở mang kiến thức thâm sâu vô lượng.

Hai tháng đầu, phàm trần hàng ngày, giảng về bí pháp tiêu trừ ma chướng trong tâm. Bằng cách trì niệm chân kinh cổ xưa, mà các Đấng Đại Năng để lại. Bài kinh đó như sau.

NHẤT TỔ. TAM TÔN. THẬP NHỊ CHÂN SÁM HỐI.

Chí tâm phục mệnh.

Tổ Sư Đại Đức Vương Minh.

Hỗn Mang Khai Đạo Chân Linh Nhiệm Mầu.

Chí tâm phục mệnh.

Tổ Sư Chữ Đạo Đế Quân.

Thủ quyền sinh tử thiên thư Đạo Trời.

Chí tâm phục mệnh.

Tổ Sư Phù Đổng Thiên Vương.

Cưỡi con thiết mã uy cường xung thiên.

Chí tâm phục mệnh.

Tản Viên Quốc Chủ Thần Minh.

Di sơn bạt thụ tàn hình lấp sông.

Lòng quy kính tam cõi cộng đồng, bỉ nhân sám hối thành lòng tu chơn. Nguyện tỏ ngộ đức ơn mầu nhiệm. Xin Tổ Sư dẫn lối chỉ đường. Bỉ nhân ngu nguội nghiệp vương. Trần miền chưa tỏ, thiện lương xa rời.

Nhất nguyện.: Thường xa rời việc ác

Nhị nguyện.: Thường hành các việc lành

Tam nguyện.: Thường cố gắng giúp đỡ nhân sanh.

Lòng thành sám hối mọi thời. Miệng còn cay độc nói lời trái sai. Nghiệp nơi miệng lưỡi còn dài. Bỉ nhân nhận lỗi đầu đài rời xa. Lòng này nhìn nhận tâm ma. Quỷ tà bu bám dắt ra dắt vào. Cái thân trần tục ba đào. Không minh không tịnh ào ào nghiệp oan. Nghiệp từ bao kiếp sói lang. Lòng hung dạ dữ gây oan chuốt thù.Thân còn dung túng ngục tù. Bỉ nhân sám hối âm u tan liền.

Tâm còn mơ Phật tưởng Tiên. Con cha con mẹ bị điên bị khùng. Bỉ nhân sám hối phục tùng. Bỏ đi cố chấp mông lung bao đời. Dặn lòng chẳng dám ham chơi. Không mê ăn ngủ mọi thời lo tu. Tánh còn nhơ nhuốt phù du.Vui cười buồn khóc mịch mù nghịch duyên.

Bỉ nhân sám hối oan khiên. Sinh tiền gặp đạo quyết chuyên tinh cần. Bỉ nhân nhìn nhận lỗi trần. Hận sân bão táp nguyện cần rời xa. Bỉ nhân sám hối quỷ ma. Lỡ gây oán nghiệp ta bà trần mê. Bỉ nhân nguyện giải lời thề. Bỏ lời cay độc cọc đời nhiều khi. Bỉ nhân sám hối huyền vi. U minh che lấp Tử Vi chưa tường. Bỉ nhân sám hối trần dương. Oan gia nghiệp báo bao đường tạo gây.

Bỉ nhân sám hối đạo thầy. Thu bồi thúc liễm nguyện gầy thiện duyên. Bỉ nhân sám hối oan khiêng. Cộng trần, cộng nghiệp tụ duyên nhiều đời. Bỉ nhân sám hối bệnh rời. Bao nhiêu báo chướng thỉnh mời rời xa. Bỉ nhân sám hối mẹ cha. Lỡ lời to tiếng gây ra đau buồn. Bỉ nhân sám hối lách luồng. Hơn thua tranh đấu bán buôn dối lừa.

Bỉ nhân sám hối chấp chừa. Đạo cao ma khảo nói bừa chuốt nguy. Bỉ nhân sám hối thức tri. Phàm trần ngu dại lợm lỳ rẻ khinh.

Bỉ nhân sám hối hồn linh. Tà ma yêu quỷ quấn mình rời ngay. Bỉ nhân sám hối gái trai. Trong trần tạo tác bi ai khổ sầu. Bỉ nhân sám hối câu mâu. Gây sầu gây khổ nhảy lầu chết oan. Bỉ nhân sám hối tà gian. Chồng người vợ bạn phạm gian bao đời. Bỉ nhân sám hối rả rời. Thân mê mỏi mệt do nơi tà hành. Bỉ nhân sám hối cạnh tranh. Vu oan vu khống lợi dành bản thân. Bỉ nhân sám hối ân nhân. Bỏ người cơ khổ lòng trần đắng cay.

Bỉ nhân sám hối ra oai. Tư tung tự tác làm mai lãnh lời. Bỉ nhân sám hối trần mời. Khi thân vui vẻ hận đời hại nhau. Bỉ nhân sám hối tù lao. Hại người kiếp trước kiếp sau đọa đày. Bỉ nhân sám hối cậy tài. Gây bao sóng gió trần ai khổ sầu. Bỉ nhân sám hối ngọc lầu. Giàu sang bỏ bạn bỏ câu nghĩa tình. Bỉ nhân sám hối thần linh. Nói lời phỉ nhổ tội mình tiêu ngay.

Bỉ nhân sám hối tiền tài. Tiêu hoang phung phí từ nay kiệm cần. Bỉ nhân sám hối thực trần. Ăn hoang bỏ phí bao dân khổ nàn. Bỉ nhân sám hối mùa màng. Gạo cơm no đủ ân làng nước xưa. Bỉ nhân sám hối gió mưa. Chửi trời mắng đất bệnh đưa về mình. Bỉ nhân sám hối dục tình. Tâm ma ô nhiễm lẫy lừng kiếp mô. Bỉ nhân sám hối ao hồ. Giết oan đoạt mạng thần hồ thần sông. Bỉ nhân sám hối tổ tông. Họ hàng cô bác gây trong chửi ngoài. Bỉ nhân sám hối hiền tài. Nói lời vu khống mạng ai không còn. Bỉ nhân sám hối cúi lòn. Thấy ác xu nịnh bào mòn lương tâm. Bỉ nhân sám hối tri âm. Vì danh bỏ nghĩa oán thâm nhiều đời. Bỉ nhân sám hối lả lơi. Sắc tài ghẹo chọc một đời hố sâu. Bỉ nhân sám hối đền lầu. Áo quần hai mãnh kêu cầu tội mang. Bỉ nhân sám hối tà gian. Bán buôn sự dữ lang thang hại người. Bỉ nhân sám hối biến lười. Đam mê rượu thịt nói cười đảo điên. Bỉ nhân sám hối nghiệp duyên. Uống ăn tiểu tiện dục phiền cõi âm. Bỉ nhân sám hối sơn lâm. Giết đâm hà bá quỷ xâm báo đời.

Bỉ nhân sám hối Phật Trời. Phạm sai chửi Thánh kêu mời mọi khi.Bỉ nhân sám hối đứng đi. Nằm ăn phạm lúc quỷ đi đầy đường. Bỉ nhân sám hối rau tương. Ăn chay khinh mặn coi thường đối phương.Bỉ nhân sám hối ba đường. Gây thù sáu cõi nghiệp thường chuyển luân. Bỉ nhân sám hối bản bưng. Khinh chê sắc tộc xoay lưng hiếp người.

NAM MÔ ÁP LÃNG CHÂN NHÂN.

NAM MÔ PHÙ KHẾ NGUYÊN CHÂN NHÂN.

NAM MÔ THÔNG HUYỀN CHÂN NHÂN.

NAM MÔ HUYỀN VÂN CHÂN NHÂN.

NAM MÔ NA SƠN CHÂN NHÂN.

NAM MÔ HOÀNG SƠN CHÂN NHÂN.

NAM MÔ ĐẠO CĂN CHÂN NHÂN.

NAM MÔ ĐẠO AM CHỦ NHÂN.

NAM MÔ AN QUỐC CHÂN NHÂN.

NAM MÔ LỘC GIÁC CHÂN NHÂN.

NAM MÔ HỒNG SƠN CHÂN NHÂN.

NAM MÔ THÀNH ĐẠO CHÂN NHÂN.

Phàm trần giảng rằng. Thân thể vốn chứa đựng sức mạnh vô lượng vô biên. Nhưng do thiên đạo ghét ganh. Mới phong bế lại tất cả bên trong ở hạ giới. Mà bản cổ kinh này là do Đại Năng Thượng Cổ âm thầm truyền xuống. Có thể tháo dỡ mọi gông cùm trong cơ thể mọi loài. Cho nên phải thường xuyên trì niệm đọc tụng trong tâm, để cơ thể sớm ngày phát sinh ra thần tích, bí cảnh. Thì đến lúc đó, vạn tà bất xâm, vạn dâm bất nhiễm.

Trãi qua hai tháng sau. Khi thấy Thúc Sinh và Bát Phụ Công tiến triển không ngừng. Lúc này phàm trần mới kêu bọn họ ra để truyền dạy bí văn cổ ngữ. Ngay lúc này thì Gấu Vũ Ca từ Chấn Minh Thành về tới. Sẵn lúc phàm trần đang chuẩn bị giảng đạo, nên kêu nó qua ngồi, để dạy luôn một thể.

Phàm trần mới vì mọi người thuyết giảng thần tự có tên là.

ĐẠI AN TÂM VÔ LƯỢNG TỪ TÂM CỔ CHÚ.

Nhất Nguyện.: Thường xuyên năng nổ.

Nhị Nguyện.: Vì chúng sanh ba cõi sáu đường chấp nhận chịu mọi thống khổ thế gian.

Tam nguyện.: Vì cứu chúng sanh sẵn sàng nhập Niết Bàn.

Nam mô ca quà to sàn di bị.

Cúc rum sa náp y chê.

Tòng nan phô diễn y nề.

Ba quà co na xi diễn.

Điệp điệp bộ bộ y quan.

Nao láng cà sang ý họng.

Nô rúp xà chen xá len.

Bì ni bì na bì nọng.

Ô lô hổ ca ni hùng.

Hùng hùng tông xông pha xỉ dã.

Hùng lị mò ni quả cà lai.

Han túc han qua công dãn

Dàn bô xá qua ca tuồng chì di

Ố hẹn ba xả cu ri tan ly mo hề nạ.

Tô hộc bi rọc ca nộc sóc.

Phổ chí ly hí bà sang ca qua lang tông thê.

U niệp ê lế bòn qua chi sản ca quá cung niên túc túc chạng.

Ê hế bỏn, ê hế tỳ, bà qua cô niển, liệt chiền di.

Phan triện, chiền công, tồ ni ca quả lạp ra bon xả.

Ê hế bê tế, bà tá du đun, phụt lung, phụt niên, khào chiên chiền hê.

Sa cả nạp, sa cả quàng, dũng khởi, y tắp bộ nập còng riêng.

Rạp nung, rạp chen, xà kê ba y quả.

Bộ nộ búp niệt còng diên cán hạ.

Hào qua, cung dã, cô y bộ.

Thệ liệt, dì niên, sàng cố qua cả tà ni cung di nụp.

Bôn xá bôn nông càn trong càn hiệt.

Tô chi ná, phô i sùng, lục nung i phát.

Biền nao, biền ta, quà rô xà ha.

Ế hệ bong di tô thi quả nạp.

Phụt phụt lung sa i đáp.

Phụt phụt ben sa i niên.

Ô hạn dọn quào nao liên chỉ.

Ca công xá ca niềng na quan hò xa, bê chí dạn.

Túp lung, bông cóc kha nóc xạp nùng quan chi quao chỉ thiện di sa bỉ.

Rê hế mà na quàn tao khò la khục xung chàng nơi miền dô quả cộ y ba sắc bắt bắt.

Tung dang, cô diện, y niên công a bá.

Nế lệ niền, nế lệ sang, phô chi di hản, thiệt thiệt lung, càn di qua tá, phô i xá. Phô thệ phô nung, lục rung cả nạp.

Thê bì lạp qua xòn qua sồ chồ ô chồ tê chồ na lúp nụp.

Bụp bụp chon, bụp bụp rau, à quà còng nì phổ xạ.

Thi bê ra ca bà nạ bà dàng tung chẻn.

Nao lang cha sả bò ty mùng niên.

Bê rắc bê qua bê ki công sạn.

Ung nung xà to lùng nê bô chán.

Y rí si chí tô rút quà ta hò la sàng cung cố lung cố hí.

Sặc nát na thá mô dá bà ta y hí.

Ô nổ hắng niên kỳ ni cà na.

Công qua dạn công bòn ơi xá nạt.

Bô lô ùng ni cả riềng sàng qua tàn cao chỉ.

Tát lùn lai bố chà nai, quà công y bê sa chê nể.

Pun mãn lọ, qua ca nàn, thê sàn bê dễ niển

Diệt cung nì, túc dang túc xả, châu rang bà xả diện diện tôn lung.

Tôn xạ nà ma quì liên cô sao xông nông tòng da xả.

Thế thế i bế quào cao nụp rum ni

Nô xang nô mòn ba chỉ ê

Nô niệp rung, nô niệp chề ê.

Quan bò rặc, quan bò rà xả.

Phồ phổ lung thê, phồ phô í bạ.

Ba nà ba diễn cộng cộng hùng hung.

Tô nằng ỳ chen, quàn nen công sản.

Dán dạn mòn ê, là chê là phẻn.

Rẹt rẹt rum rẹt rẹt cè ne.

Tồ quan tồ sang tồ bông tồ nen.

Cư i bí rong bo chí.

U lúc ô hì ô dẹn nẹn.

Quằn bỉ so, ba công núp, i mô ca qua thá táp niệp chờ chỉ dạ phờ, phô nô tạp.

Cà mo sang, cà ma nê hút. Cà mo chút. Cà mo nê tao. Chí quàn bao, ca qua sản.

Lung thí, lung quý, ca lung ca thí. Út hẹn chà quao cong lỳ hê, u lũng mòn phen u lung pó.

Thi y niếp quan y phồn phổ dả công hà sả.

Tô nàn kỳ cố cung kỳ dã kỳ nã lộc.

Tồ nan y dã phông tế bán can lộc túc mộc nhung y lộ.

Bô rố bô nụp bô sung, bản lùng chì nệ.

Nà hê nà rặc, nà quặt nà chung. Phục xá phục sung. Bun y dãn.

Tố tố niết tố tố chen, cang xá phạ công den, can i can hiệp.

Quao ro chỉ, quao i thun, quao phạn nùn, quao phạn xá, quao chì quao luyện.

Thổn i nạp, xá quà phan, bô ca chao, bô ca rắc. Mắc, mắc.

Y dã niệt, y dã thun, y phỏn bùn, y nô y thủn.

Chàng lai, công chí xạ, cà quao pha ná.

Thô lô rúp, búp súp bà di. Bà quay bà thủng.

Xao phản lọn ồ. Xao rền sao nú phả.

Bà hê bỏn tề, bà hê bỏn lụp. Quan tâu lúp xụp. Xá búp ề non. Ề na quả chỉ, ba ca dà thỉ.

Bô i sắc, bô y nung tai phòn tê châu rá.

Núc núc hẹn phà di phà so công ca xỏ.

Tổ nùng tô y lão, bô ca quả dà niên công dã.

Chi ý hiệp lũng xá tề bòn niên rà thê.

Phà dô xa ba nì ba diển, túc chiên qua luyện, qua nị càn di. Sa rạp đăng hòn tê hòn chí. Í hí.

NAM MÔ THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ.

NAM MÔ THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.

NAM MÔ HỒNG QUANG ĐẠI THÀNH TỰU GIẢ.

Thần chú này do phàm trần xác lập, tạo dựng bên trong cuốn sách lá cói. Thần chú là những cổ tự sáng mộng thiên. Có công năng phá tai giải ách, cứu khổ độ sinh. Thần chú này là mẹ của các thần chú sau này.

Gấu Vũ Ca mới hỏi. Thưa Sư Tôn. Tại sao mỗi lần đồ đệ trì niệm thần chú do Sư Tôn truyền, thì phát sinh dị biến. Như có lúc đầu đau như búa bổ, có lúc thân thể nóng rang như sắp nổ tung, có lúc lại phát sốt mê mang. Có lúc thì ngơ ngơ ngáo ngáo. Có khi nào thần chú có vấn đề. Xin Sư Tôn giải rõ.

Phàm trần mới nói. Thần chú thật ra chỉ là những con chữ, theo quốc độ, theo thời kỳ. Mà Ta trong nhiều kiếp xa xưa, chính là Sáng Thế Cổ La, đã dùng cổ tự Sáng Mộng Thiên, đặt ra nền móng đầu tiên cho thần chú trong ba ngàn thế giới.

Thần chú do ta lập, vốn chỉ là chữ nghĩa bình thường. Nhưng trước khi ta lập chú. Ta đều đem thần vận, tức là hào quang ánh sáng bên trong thiên địa, đem để vào từng con chữ. Ta lại thu lấy một phần lớn lôi kiếp thiểm điện đặt để vào trong các cổ tự.

Mà các ngươi cũng biết. Con đường tu hành bình thường của tu hành giả rất lâu xa. Có kẻ 500 năm chưa ngộ ra sơ cảnh. Có kẻ 7 vạn năm chưa bước lên tam cảnh.

Vì mỗi lần tiến cảnh đều bị thiên đạo trù dập. Bị sét đánh lửa thiêu, khổ không kể xiết. Nhất là yêu ma, luôn bị thiên đạo bài xích, quyết diệt trừ cho được.

Chứng kiến tình cảnh đó. Bần Đạo mới lập ra vô số bí văn cổ tự. Bên trong mỗi con chữ, ta lại dùng Luận Xá Công bí pháp, di chuyển thần vận tức là ánh sáng năng lượng cổ xưa, vào bên trong mỗi con chữ.

Cho nên tại sao, khi Gấu ngươi đọc tụng công pháp ta truyền, lại liền bị nóng người, khô rát, khó chịu, đôi khi lại lâng lâng, như say rượu, đôi khi lại cảm giác trong lòng vô cùng sợ hãi.

Thiệt giải thích điều này rất đơn giản. Do Vi Sư hay đãng trí. Mà các ngươi cũng biết. Tùy bệnh cho thuốc. Hễ là sinh vật trong trần gian này, khi độ kiếp phải chuẩn bị rất lâu, có khi mấy trăm năm mới dám câu thông thiên đạo dẫn lôi kiếp đến. Mà lôi kiếp cũng chỉ đánh xuống nhiều nhất là 81 lần. Cho nên như vậy đối với các cường giả đã là ghê gớm.

Còn cổ tự do ta lập ra, thật ra nhiều khi ta đãng trí, ta vận dụng bí pháp dẫn quá nhiều lôi kiếp năng lượng vào trong các con chữ. Ví dụ một con chữ chỉ nên dẫn động 1 phần nhỏ năng lượng như 1 hạt bụi vào trong là được. Vì 1 bài thần chú khi đọc lên sẽ có vô số từ ngữ. Rồi các từ ngữ mắc xích kết hợp lại sẽ hình thành một đạo lôi kiếp dẫn âm thầm vào trong người. Gọi là tẩy kinh phạt tủy.

Mà Gấu ngươi cũng hiểu. Đối với 1 người bình thường đọc tụng thần chú ta truyền, đã là chịu cực hình man rợ. Mà ta cũng nói thiệt. Thần chú ta truyền, không có mang 1 đạo lôi kiếp. Mà là mỗi một chữ ta để trong đó 1 đạo lôi kiếp. Thì ngươi tính đếm xem.

Khi ngươi đọc 1 bài kinh gần 1000 chữ, hay một bài thần chú gần 100 câu. Thì sẽ phải chịu lực tác động của thiên địa vào thần hồn tương đương 1000 đạo lôi kiếp, hay 100 đạo lôi kiếp vậy. Người chịu được ắt phi phàm.

Điều này giải thích tại sao, ngươi tuy chỉ nhị cảnh, do lúc trước bị yêu ma lừa, mà đạo hạnh giảm. Nhưng nhị cảnh Cảm Tri cấp 2 như ngươi lại không sợ bất cứ ai, dù là tam cảnh, hay tứ cảnh. Ngươi vẫn liều mình đối địch.

Gấu nghe giải thích, nó hoang mang hỏi tiếp. Vậy trước giờ Sư Tôn có cho ai thử nghiệm thần chú Sư Tôn phát minh chưa.

Phàm trần nghiêm túc nói. Ta cũng nói thiệt với ngươi. Hồi thuở thiên địa mới tạo lập. Môn đồ tín phụng ta rất đông. Đệ tử theo ta hằng hà sa số. Thiên Đế có, Nữ Đế có, Lão Tổ có, đủ thể loại. Có thể nói kỷ nguyên đó, là kỷ nguyên của Sáng Thế Cổ La ta.

Nhưng Gấu ngươi biết tại sao, bây giờ chỉ có ngươi với vài người làm đồ đệ ta không.

Gấu thắc mắc hỏi. Tại sao xin Sư Tôn nói rõ.

Phàm trần bình tĩnh đáp. À!. Thì thật ra. Tất cả môn đồ thời viễn cổ đến các thời kỳ sau, sau khi học chú pháp ta truyền, tất cả đều chết sạch.

Bát Phụ Công cùng Thúc Sinh nghe mà kinh sợ. Gấu Vũ Ca toát mồ hôi. Gấu hỏi. Tại sao lại chết.

Phàm trần nói, thì đọc nhiều, bị pháp tắc thiên đạo thiêu đốt thần hồn. Rồi do ta dẫn quá nhiều lôi điện linh quang vào trong cổ tự. Bọn họ chịu không nổi sự giày vò. Nên cũng có kẻ tự xác mà chết.

Gấu nghe xong nó muốn xỉu tại chỗ. Phàm trần nói tiếp. Ta kể thiệt cho ngươi nghe, để cho ngươi tự có hướng giải quyết. Thời đại đó, do ta làm các môn đồ tín phụng ta chết sạch. Thập Đại Trí Giả cho rằng ta bị điên. Nên mới phong ấn kí ức ta lại. Cho ta đi chuyển kiếp. Hy vọng ta thay đổi tư tưởng điên rồ đó.

Mà Thập Đại Trí Giả canh ta như canh tà. Hễ ta đầu thai ở quốc độ nào. Là Thập Đại Trí Giả sẽ phong ấn ta trong một phạm vi nhất định.

Thật ban đầu tình bạn giữa ta và thập đại trí giả rất tốt. Họ còn học chú thuật do ta sáng tạo. Nhưng khi các Cổ Thần học xong, người thì khùng khùng, người thì mất trí. Bọn họ sau khi tỉnh lại được, mới nổi khùng, hợp sức phong ấn ta.

Gấu nghe mà phát sợ. Phàm trần lại nói tiếp. Ngươi không biết đâu. Thời đại đó yêu ma lấn áp Cổ Thần. Bọn quỷ nó đến từ Hỗn Mang Cổ Quốc, chúng muốn xâm chiếm Y Diệp Cổ Quốc của ta.

Nhưng khi hai bên giao chiến. Những môn đồ tín phụng ta, tự nhiên phát nổ, trên chiến trường. Mà thân thể các môn đồ do hút quá nhiều năng lượng vũ trụ. Nên tạo ra hiệu ứng cộng hưởng. Chỉ có 500 môn đồ phát nổ mà làm sụp cả hai vương quốc cổ thời đó. Trận chiến đó, bọn quỷ tà chết hơn phân nữa. Chúng vẫn không bỏ ý định xâm chiếm Y Diệp Cổ Quốc.

Bọn chúng nghe nói ta có cuộn giấy cói, là khởi nguồn của vạn vật vũ trụ. Thế là bọn chúng lập kế bắt ta. Rồi cướp cuộn giấy cói, nhưng bọn chúng không đọc được. Vì Thập Đại Trí Giả đã ban phước lên cuộn giấy cói chỉ một mình ta đọc được.

Thế là bọn chúng bắt ta phải khai ra bí mật. Mà ngươi cũng biết. Sư Tôn rất thành thật. Ta có gì đều nói đó. Tất cả kinh văn cổ phép ta đều truyền dạy cho lũ quỷ tà. Bọn chúng vừa đọc liền hấp thu khí thiên địa gấp 10 ngàn lần. Bọn chúng vui mừng hớn hở. Lập tức chạy về thế giới Hỗn Mang của bọn chúng dạy dỗ cho tất cả bà con tộc nhân bọn chúng, rồi chuẩn bị xâm chiếm Y Diệp Cổ Quốc ta.

Nhưng khi tất cả ma quỷ học xong, thần chú ta dạy. Tất cả đều bị nổ chết. Ngày đó thế giới Hỗn Mang chính thức biến mất.

Sự việc này làm Thập Đại Trí Giả suy nghĩ rất nhiều đêm. Cuối cùng bọn họ quyết định phong ấn ta lại. Hễ ta đầu thai ở đâu, là sẽ dùng quyền năng thượng cổ làm lồng giam vô hình nhốt ta, để ta ích tiếp xúc với mọi loài.

Bọn họ biết ta rất nguy hiểm. Bọn họ biết ta khùng. Bọn họ xác nhận ta bị khùng thiệt.

Gấu nghe mà đau đầu luôn. Bát Phụ Công cùng Thúc Sinh mới sợ hãi hỏi. Vậy sao Phàm Tiền Bối không điều chỉnh thần chú lại.

Phàm trần cười nói. Thật ra thần chú do ta sáng lập ta đã thử nghiệm qua. Và các ngươi biết không, ta đã trì xuyên suốt, trước khi truyền ra ngoài. Mà kỳ lạ ta lại không bị gì. Ta không bị nổ chết. Thế là ta tin mầu nhiệm.

Ta nhớ lại 700 triệu năm trước. Ta dạy cho một con cá bống bên sông Nhĩ Lô một bài thần chú. Mà ta mới đọc cho nó nghe xong. Nó nổi phình bụng lên chết luôn. Làm ta buồn hết sức.

Lại nhớ hồi 300 triệu năm trước. Ta đi ngang một ngôi đền cổ thần, ta mới đọc thần chú do ta lập nên tán tụng cổ thần. Sau khi ta đọc xong. Cổ thần trong đền bị nổ chết. Ngôi đền hoàn toàn bị phá hủy.

Lại nhớ hồi 60 ngàn năm trước, có con gà rừng đến tìm ta. Ta thấy nó tội, mới dạy cho thần chú. Nó đọc xong. Hai tháng sau. Nó cháy đen chết thành than. Làm ta vô cùng buồn bã.

Ta cũng có ý định gia giảm linh lực vào chú. Nhưng ta đọc ta thấy bình thường. Không có gì. Nên ta cũng sáng tạo bình thường.

Gấu hỏi. Thế Sư Tôn tạo ra thần chú thế nào mà gọi là bình thường. Phàm trần đáp. À. Thì đầu tiên ta soạn thảo một bài cổ văn. Do ta rất rành cổ tự. Sau đó ta mới đọc tam đại thệ nguyện do ta lập hồi vô thỉ kiếp ràng buộc vào đó. Ta lại dùng bí pháp triệu hồi 84 ngàn lôi kiếp địa, thủy, hỏa, phong vào bên trong mỗi một con chữ. Ta lại vận dụng bí pháp nguyền rủa

vào bên trong mỗi con chữ. Như ta nguyện đem 84 ngàn kiếp nạn đặt vào trong thần chú, để người trì tụng vượt khổ thành công.

Ta lại khấn xin Thiên Đạo soi xét, chứng cho thần chú ta lập, ai đọc cũng được. Ta đọc được là chúng sinh đọc được.

Kết quả các ngươi thấy đó. Chết hết. Gấu ngươi xem ra phúc lớn mạng lớn, thiệt là đáng quý.

Gấu hỏi thế có cách nào không chết không Sư Tôn. Phàm trần nói. Đơn giản mà. Không đọc là không chết. Mà đọc chắc chắn chết. Còn chết sớm chết muộn, cái đó tùy đọc ít hay đọc nhiều.

Ngươi nhìn tên Luận Đạo Công Trần Phúc Loan thấy không. Gấu nói dạ, thưa biết. Phàm trần nói. Giáo pháp mà ta truyền cho hắn gọi là câu dẫn vô lượng ức khổ. Hễ cái gì ta dạy mà hắn đọc qua, nhất định hắn sẽ khổ không thể tả. Đơn giản vì ta hiểu. Khổ là đại đạo.

Gấu hỏi. Thế giáo pháp Sư Tôn truyền cho con thì thế nào. Phàm trần đáp. Đơn giản. Ăn hành. Hễ ngươi tu luyện thì đủ thứ chuyện xảy ra. Ngươi vượt qua được thì tốt, không vượt qua thì chết.

Gấu hỏi. Thế Bát Phụ Công và Thúc Sinh thì sao. Phàm trần nói. Đơn giản. Chờ ta trở lại gọi ta là Thầy. Lúc ta đi xa, bọn họ sẽ yên ổn một thời gian.

Gấu hỏi. Sư Tôn tính đi đâu. Phàm trần đáp. Qua ngày hôm nay. Ngươi sẽ không thấy ta. Ngươi đừng hoảng sợ. Ngươi cứ dắt Heo Sơ Không về Đền Chân Ngã. Ngươi dặn Tuyết Nữ một là về Đền Chân Ngã, hai là ở lại miếu hoang đợi ta. Nhớ phải tự bảo trọng. Ta đi có việc. Đúng giờ đúng khắc tự về gặp bọn ngươi.

Nhớ cố gắng trì niệm đọc tụng những gì ta truyền dạy. Nếu còn sống ắt thành tài. Còn chết thì chẳng qua xui rủi. Haha haha.

Bạn đang đọc Phàm Trần sáng tác bởi OngHeo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OngHeo
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.