Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái Nam tiểu hội

Tiểu thuyết gốc · 2073 chữ

Có Giao Linh buff bẩn, Lục Ngạn tu vi tiến cảnh phải nói là thần tốc.

Dùng hai tháng đột phá lên tầng hai, bốn tháng tầng ba, bảy tháng tầng bốn...sau bốn năm thì đã có tu vi Luyện khí kỳ tầng tám.

Mà sỡ dĩ càng về sau tốc độ ngược lại càng nhanh chóng là bởi vì tạo nghệ luyên đan của Lục Ngạn tăng vọt, cũng không còn xài hàng bình thường như Tụ Khí đan nữa mà đã chuyển qua Huyền Hoàng đan có dược hiệu cao cấp hơn, thậm chí nếu không phải gặp bình cảnh suốt hai tháng nay thì Lục Ngạn đã sớm đột phá tới tầng chín hậu kỳ.

Dù vậy, mười bốn tuổi đã là Luyện khí trung kỳ đỉnh phong, xét trong toàn thế hệ này của Lục gia hoàn toàn chính là đứng đầu tồn tại, thậm chí còn kinh động đến cả vị lão tổ Kết Đan kia.

Sau khi diện kiến, biết được Lục Ngạn sở hữu Yêu Linh tư chất cực cao cùng thiên phú luyện đan luyện khí thì vui mừng khôn cùng, liền trong âm thầm xếp đặt hắn vào hàng nhất đẳng hạt giống được gia tộc ưu tiên tài bồi.

Phúc lợi mỗi năm một trăm cống hiến cũng được nâng lên thành hai trăm, đa số điển tịch trong Kinh Các cũng mở ra cho hắn tìm đọc thoải mái.

Điều này khiến Lục Ngạn vô cùng cảm kích, thầm nghĩ sau này tu luyện có thành tựu thì nhất định sẽ báo đáp gia tộc.

Tất nhiên, trong cuộc gặp đó, Lục Ngạn cũng không để lộ quá nhiều thông tin về Giao Linh, chỉ nói rằng nó là một con Thủy Giao, ngoại trừ gia tăng năm thành tốc độ tu luyện bình thường ra thì cũng chỉ có một cái thiên sinh thuật pháp Ngự Thủy.

Tăng tỉ lệ đột phá, Quỳ Thủy Chân Lôi, Thôn Tinh đều bị giấu nhẹm đi, cũng không phải hắn không tin được gia tộc nhưng trong tu chân giới thủ đoạn thần kỳ nhiều lắm, càng nhiều người biết thì dù họ không cố tình thì vẫn càng dễ bị lộ.

Đến lúc đó bị lão quái nào để ý đoạt xác hoặc đoạt Giao Linh thì hắn chỉ có khóc tiếng máng.

Trừ việc đó ra thì trong bốn năm này, sinh hoạt của Lục Ngạn cũng rất bận rộn phong phú.

Tu luyện, tinh lọc đan độc, rèn luyện hai thần thông Quỳ Thủy Chân Lôi và Thôn Tinh, thỉnh thoảng ra ngoài làm chút nhiệm vụ để gia tăng kinh nghiệm, hoặc đến Kinh Các tìm đọc các điển tịch về luyện đan, luyện khí, chế phù.

Không phải nói.

Sau khi ở Kinh Các tìm hiểu rồi so sánh một phen, Lục Ngạn lại phát hiện ra hướng dẫn luyện chế do Giám Định Thuật đưa ra vậy mà còn chi tiết hơn cả các loại đan phương, gần như sánh bằng với bút ký tổng hợp của vô số đan sư tiền bối để lại.

Thậm chí một số lưu ý cực nhỏ điển tịch không ghi chép thì trong hướng dẫn cũng có, điều này thật sự giúp ích cho Lục Ngạn trong quá trình luyện chế rất nhiều.

Đặc biệt là những lúc làm sai, chỉ cần đem phế phẩm ra giám định một lần thì liền có thể biết lỗi sai ở đâu, từ đó mà có tính nhắm vào để sửa đổi.

Tạo nghệ ba môn đan, khí, phù cũng càng ngày càng tiến bộ.

Trong đó, Lục Ngạn có thiên phú luyện khí nhất, hiện tại đã có thể luyện ra pháp khí thượng phẩm thông thường, tỉ lệ thành công cũng ổn định ở ngưỡng năm đến sáu thành.

Thi thoảng còn luyện ra được cực phẩm pháp khí, ừm, dù một lần cũng tính là thi thoảng.

Đừng thấy tỉ lệ chỉ có một nửa như vậy mà cho là ít, nói ra sợ là đã vượt qua một đám lớn luyện khí sư bên ngoài.

Thậm chí còn được gia tộc đặc biệt ban cho lệnh bài danh hiệu Luyện khí sư cấp một, dù là trong toàn bộ tu chân giới Việt Quốc cũng có tác dụng nhất định, ít nhất là đề thăng lòng tin của các tu sĩ khác.

Luyện đan, chế phù thì thiên phú yếu hơn, tuy cũng đã là cấp một thượng phẩm nhưng tỉ lệ thành công chỉ có khoảng bốn thành, chỉ đủ cho bản thân tiêu dùng thường nhật mà không cần mua sắm bên ngoài.

Đa số điểm cống hiến, linh thạch Lục Ngạn kiếm được đều dồn vào việc mua sắm trọng thủy, yêu huyết, tinh hồn cùng lôi thuộc tính tài liệu nhằm cường hoá Đồ Đằng Yêu Linh, gia tăng chiến lực tự thân.

Hiệu quả cũng rất khả quan.

Nhất Huyền Trọng Thủy đã chứa đầy một cái không gian rộng mười thước vuông, mỗi giọt đều nặng ngang một khối đá lớn bằng đầu người, khi thi triển Ngự Thủy thuật thì uy lực bất kể công phòng đều vượt qua thuật pháp bình thường quá nhiều.

Giao Linh thời gian trước liền đã đạt đến cấp một hậu kỳ, tùy thời đều có thể đột phá đỉnh phong, khi Huyết Hoá Ngưng Hình thì liền có thể nhục thân vật nhau với yêu thú bình thường, lại có thể sử dụng chân lôi, ngự thuỷ, chiến lực mạnh rối tinh rối mù.

Thần thông Quỳ Thủy Chân Lôi thì nhờ vào số tài nguyên Lục Ngạn đập vào đã triệt để thành hình, uy năng cực kỳ khả quan, chỉ tiếc tiêu hao khi sử dụng cũng có chút lớn.

Thôn Tinh thì tu luyện có chút chậm rãi do lượng Tinh Thần Lực nhận được phải chia đều cho cả hai, nhưng cũng đã đem thể phách, thần hồn Lục Ngạn lẫn Giao Linh đều cho cường hoá một đợt, phải mạnh hơn mấy phần so với cùng cấp.

Theo Lục Ngạn tính toán, cứ theo đà này, sợ là thần thức của hắn sẽ sớm hình thành chứ không cần phải chờ đến Trúc Cơ kỳ, điều đó khiến hắn rất là chờ mong.

...

" A Ngạn, có nhà không? Thái Nam Tiểu Hội chỉ còn ba ngày nữa là mở rồi, không đi là không kịp đâu!"

Một ngày buổi sáng.

Sớm tinh mơ thì cửa nhà của Lục Ngạn đã bị gõ vang, đến khi hắn mở cửa ra thì liền thấy khuôn mặt tươi cười của Lục Bá Tuấn.

Đây là một trong số ít tộc nhân đồng lứa mà Lục Ngạn có quan hệ tương đối tốt, ít ra khi gặp mặt cũng nói được mấy câu, cũng thường làm nhiệm vụ tuần sát Động Đình Hồ chung.

Gương mặt liền xụ xuống

" Ngươi nôn nóng vậy làm gì, Thái Nam chỉ cách nơi này có năm trăm dặm, với tốc độ phi hành của chúng ta cũng chỉ cần một ngày là đến nơi "

" Hắc, tới sớm mới tốt, giờ này người ta bắt đầu bày bán rồi, đến sớm mới mua được đồ ngon nha ". Lục Bá Tuấn sờ lên cái đầu đinh của mình cười hề hề

Vết sẹo nơi má trái theo đó như con rết co giật có chút doạ người.

Đây cũng là cả hai trong một lần đi phường thị bị phỉ tu chặn đường cướp của, Lục Bá Tuấn vì sơ suất nên xem chút nữa bị một cây phi đao đâm xuyên đầu, cũng may là được Lục Ngạn cứu kịp một mạng.

Sau đó dưới sự kỳ kèo của Lục Bá Tuấn, Lục Ngạn cũng chỉ đành chào thua, lấy ra phi hành pháp khí Hắc Ngọc Phi Luân của mình nhảy lên.

Hắc Ngọc Phi Luân là món thượng phẩm pháp khí duy nhất mà Lục Ngạn từng chế tạo thành công, bề ngoài giống như một cái bánh răng lớn với các cạnh sắc nhọn.

Tiến có thể công, lui có thể thủ, tốc độ phi hành cũng nhanh, có thể nói là toàn diện.

Lục Bá Tuấn thấy Hắc Ngọc Phi Luân thì liền thèm nhỏ dãi, lầm bầm lầu bầu.

" Sau này A Ngạn ngươi có đổi pháp khí thì nhớ bán lại cho ta, ta đến giờ còn chưa có món thượng phẩm pháp khí nào đâu "

Nói xong cũng lấy ra cái Trúc Linh Chu trung phẩm của mình nhảy lên.

Hai người dần lên cao, mở ra hộ tráo tránh không khí thổi mạnh, đến khoảng trăm trượng thì liền hoá thành hai dãy độn quang lao vút đi trong mây.

Thái Nam sơn là một ngọn núi nhỏ nằm ở Lam Châu, lúc ban đầu là hoang vu vắng vẻ, nhưng về sau được một tán tu phát hiện ra vị trí thuận lợi nằm giữa đường đến các đại tiên thành, phường thị, nên liền quyết định thành lập một chỗ giao dịch nhỏ cho các tán tu.

Mỗi năm năm mở hội một lần.

Dần dần, Thái Nam tiểu hội càng làm càng lớn, đến cả rất nhiều con em gia tộc đều biết đến danh khí, cũng thường xuyên tìm đến trao đổi tài nguyên.

Năm nay càng là trùng gần với Thăng Tiên Đại Hội do Thất phái tổ chức, cho nên càng là thu hút vô số tu sĩ đến từ khắp mọi nơi, náo nhiệt vô cùng.

Trong đó không thiếu đệ tử Lục gia đến góp cái vui, chỉ có Lục Ngạn thời gian đều trôi qua rất bận rộn, lại ít giao tiếp nhân mạch nên mới chưa từng nghe nói đến.

Lần này nếu không phải Lục Bá Tuấn đến rủ rê thì Lục Ngạn còn không biết có cái tiểu hội như vậy, lúc đầu vẫn là dự định cự tuyệt nhưng khi nghe đến cái tên Thái Nam thì liền tự nhiên có một đoạn ký ức trong đầu chạy ngang qua.

Thái Nam tiểu hội, Thăng Thiên đại hội, Việt Quốc thất phái, Yểm Nguyệt Tông.

U là trời, đây chẳng lẽ là Phàm nhân tu tiên thế giới?

Xâu chuỗi lại mọi thứ thì Lục Ngạn liền có suy đoán, mà càng nghĩ hắn lại càng thấy hợp lý, thảo nào trước giờ cứ cảm giác mấy cái danh từ đọc được trong điển tịch quen quen.

Nhưng lúc đó cũng không nghĩ quá nhiều.

Phàm Nhân tu tiên truyện, là một tác phẩm tiểu thuyết tiên hiệp đã được animation thành hoạt ảnh ở kiếp trước của Lục Ngạn, hắn cũng có từng xem qua một lần nhưng cũng chỉ mới tới lúc nam chính đi vào Loạn Tinh Hải.

Sau đó thì xuyên không, thời gian lại qua quá dài, bận rộn với cuộc sống mới nên gần như quên béng mất cốt truyện rồi, chỉ nhớ được đại khái hình ảnh của các mỹ nhân trong truyện.

Khụ, đừng trách hắn, đàn ông mà, lúc xem hoạt hoạ thì chủ yếu ngắm gái đẹp thôi chứ nội dung biết chút là được rồi.

Sau khi nhớ ra, lại xác định năm nay Thái Nam tiểu hội năm năm một lần và Thăng Thiên đại hội mười năm một lần trùng nhau, xác suất rất lớn chính là lúc mà nam chính Hàn Lập cũng tham dự, cho nên Lục Ngạn cũng liền góp góp cái mặt.

Tuy hắn không có ý định cướp Chưởng Thiên Bình, mà có muốn thì hiện tại cũng không đủ thực lực, tuy nhiên cùng Hàn Lập đánh cái quen thì sau này cũng dễ từ đối phương mua sắm tài nguyên hơn.

Còn có các lộ mỹ nữ mà Hàn Lập bỏ qua...khụ!

Nói chung là chuyến này nhất định phải đi, rồi còn phải ghé qua Gia Nguyên thành.

" Xem ra sau này có bận rộn rồi ". Lục Ngạn ngồi trên Hắc Ngọc Phi Luân khẽ mỉm cười

Chặng đường năm trăm dặm theo hắn suy nghĩ vu vơ, cùng trò chuyện câu được câu không với Lục Bá Tuấn thì cũng đến, hai người liền hạ xuống cách Thái Nam sơn vài dặm đường.

Đạp lên Khinh Thân Thuật nhanh chóng đi đến nơi diễn ra tiểu hội.

Bạn đang đọc Phàm Nhân: Từ Giám Định Vạn Vật Bắt Đầu Tu Tiên sáng tác bởi TiếuThếNhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiếuThếNhân
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.