Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế hoạch Đại Chiến. (1)

Tiểu thuyết gốc · 1706 chữ

- Cổ Tộc – Tộc trưởng Diệp Thần đã đến. – Quy lão cất tiếng.

- Đại Côn Luân – Đệ Nhất Thống Lĩnh Trần Cổ đã đến.

- Atlantic – Người Đại Diện Albert Edwards đã đến.

- Vương gia Alexandros – Gia chủ Alexandros Wilson đã đến.

Sau một tràng giới thiệu, tất cả những người đứng đầu của mỗi nhà tham gia vào việc lần này cũng đã đến hết. Nhưng mà Diệp Tuyết đâu? Rõ ràng Vạn Cổ Chi Thể phải là người có quyền lực tối cao của Cổ Tộc chứ. Chỉ trong một khắc tim tôi bỗng hẫn đi một nhịp.

- Lần nào gặp ngươi ta cũng thấy khó chịu Quy Nhất à! – Trần Cổ lên tiếng để phá đi bầu không khí căng như dây đàn hiện giờ.

Nhưng mà ý ông ta nói cũng có phần đúng, bởi Huyền Vũ nhất mạch là một chủng yêu tộc cao cấp ngang bằng với Tứ Đại Hung Thú mà Phản Tổ Huyền Quy là một cá thể dị biệt nó không bị những cá thể Thuần Chủng điều khiển mà lại có thể phản kháng gần như là tự do và còn xảy ra xung đột huyết mạch với chính chủng tộc của mình, thế nên Phản Tổ Huyền Quy cực kỳ hung hăng nó sẵn sàng giết bất cứ kẻ nào trong tầm mắt.

- Có vẻ các vị đều mang hết Bảo Vật Trấn Gia của mình ra hết rồi nhỉ? Cả những Thủ Hộ Giả nữa. – Tôi lên tiếng trước để hỏi về tình hình.

Cũng như muốn thăm dò bọn họ sẽ dốc bao nhiêu vốn liếng để chống lại bọn ngoại vực.

- Phải! Nhưng mà chẳng phải ngươi mới là người dốc hết ruột gan ra sao? – Wilson hỏi tôi.

- Đúng ta thật sự nghiêm túc với trận này. Võ gia sẽ luôn sẵn sàng dùng Tam Bảo Trấn Gia bất cứ lúc nào cấp bách. – Tôi đã trả lời với không một chút chần chừ nào.

- Nhưng mà ngươi tin vào thứ gì để chắc chắn thắng được trận này? – Một giọng nói đang run sợ phát ra, là Albert hỏi tôi.

Nhìn hắn đang toát cả mồ hôi, chân thì nhịp liên hồi, trông rất lo lắng gần như sắp hoảng loạn đến nơi rồi. Không ai nói được gì cả, bởi mỗi một người đã ngồi đây tức là đã hiểu được cuộc chiến sắp tới đã không phải là một trận công bằng với sự chênh lệch thực lực rõ rệt Hạ Cấp Vị Diện có thể có sự tồn tại của Đại Thừa cường giả, lúc này tôi chỉ biết cầu mong chúng sẽ không mang theo Đại năng Đại Thừa kỳ. Chưa kể đến chúng còn là một nền văn minh công nghệ cao là một thể thống nhất không có nội chiến. Thiên lão sẽ không phải là một át chủ bài mà là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của vị diện này, tôi không mong Thiên lão thực sự phải xuất hiện bởi lúc đó là tình thế không thể vãn hồi được nữa.

- Ta phải thừa nhận, không có bất cứ một thứ gì giờ đây chúng ta có thể tin vào để chiến thắng. Hiện đang có nội chiến trong vị diện tám nhà thì giờ chỉ còn lại sáu nhà. Nhưng mà….

Không để tôi nói tiếp thì Albert đã cắt lời.

- Ngươi có biết bọn Illuminaty đã gần như hoàn thành trận pháp dịch chuyển và trận pháp vô hiệu hóa hệ thống cấm chế rồi không? – Giọng nói vẫn gắp rút và sợ hãi như vậy.

- Ta biết nhưng chúng ta không còn bất cứ lựa chọn nào để bảo vệ vị diện này ngoài chiến đấu, hay là các ngươi chấp nhận quỳ như bọn chó trung thành dưới chân lũ ngoại vực đó?? – Là Tiêu Du lên tiếng.

Hắn đánh đúng vào tự tôn của những kẻ đang ngồi đây, bởi chính họ đã không đầu hàng mới đến và ngồi đây.

- Mẹ kiếp! Có chết lão tử cũng phải đánh! – Người lên tiếng là Wilson, máu chiến thần đã nổi lên trong huyết mạch của ông ta rồi.

Trưởng tộc Alexandros thực sự là một cỗ máy chiến tranh đúng nghĩa sau bao năm đọc và tìm hiểu về nhà Alexandros, tôi nhận thấy trưởng tộc của họ có khao khát chiến tranh vô cùng mãnh liệt nếu không muốn gọi là bạo chúa thực sự. Đó là một trong các hậu quả khi mượn sức mạnh từ thần Chiến Tranh Ares quá nhiều đến nỗi nó đã thấm nhuần vào huyết mạch qua từng đời trưởng tộc một. Nếu không có 12 vị Thủ Tọa khác trấn áp chắc hẳn các đời tộc trường trước đã xâm chiếm hành tinh này.

- Hội Tứ Cực sẽ dốc hết tất cả để chống lại ngoại vực, nếu đó là điều chủ thượng muốn.

- Đại Côn Luân cũng sẽ bảo vệ vị diện này.

Phía Atlantic vẫn còn đang rất do dự.

- Được rồi! Nếu như ngài đại diện không muốn chúng tôi cũng không thể cưỡng ép được, vậy thì chúng tôi sẽ chiến đấu với lự…

- Không! Bọn ta sẽ chiến đấu! – Không để tôi dứt lời một gã khác đã đạp bung cửa phòng họp mà bước vào.

- Carlson Walker – Một trong hai Đại Diện của Atlantic. – Tiêu Du lên tiếng trước khi ông ta kịp tự giới thiệu.

- Hahaha! – Nở một nụ cười sảng khoái rồi ông ta nói. – Không hổ là Đệ Nhị Tình Báo. Bọn ta đã bàn bạc ở trụ sở chính rồi, tất cả trưởng lão đều đồng ý đánh trận này, kể cả ba vị Thủ Hộ Giả! – Khen xong gã quay qua nói với Albert về những gì đã bàn bạc tại nhà chính.

Atlantic hoạt động giống một công ty hơn là gia tộc chỉ là nơi đó có 2 nhà mạnh nhất nắm giữ toàn bộ là Edwards và Walker, thế nên mới tồn tại hai người Đại Diện cho cả thế lực.

- Nếu như mọi người đã thống nhất được việc thành lập Liên Minh vậy chúng ta có hai vấn đề mới! Thứ nhất, ai sẽ là Minh Chủ? Liên Minh không thể tự hoạt động được. Thứ hai, chúng ta phải chiến đấu ở đâu? – Tiêu Du nêu lên vấn đề hiện giờ.

Bây giờ, các nhà đều đã tồn tại hiềm khích từ 3000 năm trước đến giờ, chắc chắn sẽ không nhường cho nhau vị trí Minh Chủ này, còn cả phía mấy vị Kim Đan bị lãng quên nữa.

- Haiz! – Tôi thở dài trong bất lực.

Tôi nghĩ tốt nhất là để Trần Cổ hoặc Hỗn Độn làm Minh Chủ là sẽ ít bị dị nghị và ít nhất sẽ không xảy ra hiềm khích. Trong lúc tôi đang chán nản thở dài thở ngắn thì đột nhiên nhận ra tất cả đang nhìn về phía tôi.

- Không phải người triệu tập chúng ta nên là Minh Chủ sao? – Diệp Thần có vẻ ngạc nhiên mà hỏi.

- Phải, bên đó còn là Đệ Nhất Tình Báo nữa chứ. – Trần Cổ tiếp lời.

- Atlantic không có dị nghị.

- Alexandros đồng ý!

- Hội Tứ Cực cũng đồng tình!

Đến cả Hỗn Độn cũng góp một tay vào, làm cho không có lão bất tử Yêu tộc nào dám ho he. Tôi bất lực đến cùng cực, vốn dĩ muốn đưa cho ai đó làm để không quá lao lực nhưng cuối cùng lại về tay mình.

- Haiz! Cảm ơn các vị đã tin tưởng, vậy về chiến trường thì như thế nào? Chúng ta không muốn bị lộ trước công chúng nhưng cũng muốn bảo vệ mọi người ở vị diện này. – Tôi bất lực mà phải bắt đầu công việc của mình.

- Đánh trên mặt trăng đi! Tu giả Thiên cảnh trở lên đã có thể thở được trong không gian rồi mà! – Wilson nói với giọng đầy đắc ý.

- Vậy bọn Tư Cát thì sao? Bọn Huyết tộc sẽ để yên ư! Chưa kể đến đám Illuminaty nếu chúng dùng trận dịch chuyển thay vì là trận hạ cánh thì sao? – Tiêu Du là người đã hỏi những câu hỏi áp chế đó.

Wilson cũng ậm ừ rồi ngồi xuống tiếp tục suy nghĩ.

- Thế thì dùng trận pháp! – Trần Cổ lên tiếng.

- Chiến tranh với Vị Diện Hạ Cấp đó! Không phải vài trận nhỏ lẻ đâu mà trận với chả pháp, không giam được chúng còn tiêu tốn tài nguyên, chưa tính đến đám Tư Cát là Bậc Thầy về Trận Pháp! – Vẫn là Tiêu Du cùng những lập luận đá đi ý chí của người khác.

- Trận pháp vẫn là một cách hay nhưng mà thay vì dùng để chặn chúng ở bên trong thì dùng trận che mắt. Nó không tác động đến trận chiến, nên sẽ chúng sẽ bỏ qua thứ vô dụng đó và chúng ta sẽ chiến đấu trên không! – Diệp Thần nêu ra ý kiến cũng như giải thích lý do để ý kiến đó khả thi.

- Ngài quên mất vì sao chúng tôi phải lập nên một hãng hàng không rồi à? – Tiêu Du hỏi với giọng điệu đầy bất lực.

Trên Vị Diện này không thể bay được kể cả có tu vi cao như thế nào đi chăng nữa, thế nên mới phải có hãng hàng không được lập ra cũng như dịch chuyển trận. Ngoại trừ một số chủng loài đặc biệt có thể bay ra thì không ai có khả năng đó cả. Lúc này cả phòng họp đã trầm xuống gần như không có một kế hoạch nào phù hợp với cuộc chiến này.

- Được rồi! Vậy phải xuất thế thôi. – Trần Cổ là người đứng lên nói câu đó.

- Không được! Người thường sẽ không tiếp nhận nổi việc này đâu! – Albert phản bác.

- Vậy thì làm cho họ tiếp nhận được là ổn chứ gì? – Trần Cổ hỏi với giọng điệu thần bí.

Bạn đang đọc Phá Giới Thần Đế sáng tác bởi Kevintui
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kevintui
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.