Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những kẻ bị lãng quên.

Tiểu thuyết gốc · 1856 chữ

Là giọng của Long lão, tốc độ làm việc của ông ta đúng là không thể đùa được. Tôi dùng Thời Không cùng Tọa Độ để di chuyển về Đại điện, bước vào trong tôi thấy có thêm mười người nữa ngồi ở Đại điện có những người đang khá thoải mái, còn một số lại trông khá khó chịu và cọc cằn. Chính chúng tôi những con người duy nhất còn biết đến sự tồn tại của họ đã gọi họ là “Những kẻ bị lãng quên” bởi Bát Đại Thế Lực ít ra vẫn còn tồn tại trên thứ được gọi là Thuyết Âm Mưu còn những Kim Đan Giả kia gần như không hề được bất cứ ai biết đến, thậm chí đến Bát Đại Thế Lực cũng khó lòng mà tìm ra thông tin về họ.

- Tại hạ vô cùng vinh hạnh khi các vị đã đồng ý đến nơi này! – Tôi nói như dù hiểu rõ có những tên đã bị ép buộc đến đây.

Dù vậy tôi vẫn muốn tỏ ra thật sự kính trọng đến với mỗi một con người sẽ trở thành chủ lực của Vị Diện sắp tàn này.

- Vậy Giám Định Giả cuối cùng này muốn chúng ta làm gì nào. – Gã đứng lên nói là một Yêu Thụ Kim Đan cảnh Tam Tầng, hắn là người trẻ nhất trong số những người được “mời” đến.

Bởi những con người ngồi đây ít thì cũng đã sống từ khi Vị Diện này đang hình thành hoặc có những tên đến từ những Vị Diện khác. Tất cả những Kim Đan Giả ngồi đây đều thuộc Yêu Tộc, một chủng tộc bất tử chứ nhiều chủng loài khác nhau, “Yêu” là một Tộc chứa nhiều chủng chúng được phân biệt rõ ràng, bởi phàm là vật có khả năng hấp thụ Linh lực thì sẽ có thể “Hóa Yêu” thông thường Yêu tộc có ba giai đoạn: Từ Vị Khai Linh Trí, Yêu Hóa và Hóa Hình. Tất cả những Yêu Tộc ở đây đều đã bước vào giai đoạn Hóa Hình, đều là đỉnh cao của Yêu tộc, đều là những kẻ tồn tại từ khi Khai Thiên Lập Địa của Vị Diện này.

- Haiz! - Tôi thở dài rồi dùng uy áp nhắm vào hắn. – Ngươi là kẻ được phép lên tiếng ở đây à?

Dù cho uy áp của tôi không có tác dụng lên hắn, nhưng đó là uy áp của tôi, vậy còn uy áp của Long Lão thì sao? Hắn bị đè chặt xuống sàn không thể động đậy, nhưng chỉ được một lúc thì luồng uy áp đó đã bị hóa giải.

- Nào nào! Sao lại mất hòa khí như thế chứ! – Gã vừa lên tiếng là một Kim Đan giả Đỉnh Phong, ông vừa nói vừa vuốt ve bộ râu dài của mình.

Ông ta trông như một cụ già trăm tuổi trông rất ốm yếu nhưng mà lại ẩn chứa một sức mạnh gần như là mạnh nhất ở đây, Long lão cũng sẽ không dám quá lỗ mãng trước Yêu tộc này. Trong Đại Điện hiện có bốn thực thể có thực lực hơn hoặc ngang bằng với Long lão, đó là Tứ Đại Hung Thú bao gồm lão già vừa nói kia Hỗn Độn Hung Thú, một gã trung niên cường tráng Cùng Kỳ Hung Thú, một nữ nhân trẻ tuổi Thao Thiết Hung Thú và cuối cùng là Đào Ngột Hung Thú – Nhân dạng của nó là một thanh niên trẻ tuổi trông có vẻ tri thức. Đáng ra, Tứ Đại Hung Thú lẫn Tứ Đại Thần Thú nên ở một vị diện cao cấp hơn nhưng mà đây là thế hệ thứ 3 hoặc 4 của Tứ Đại Hung Thú bị lưu lạc đến nơi này.

- Phải phải! Chúng ta đến để bàn bạc về sự tồn vong của vị diện này! Có lẽ các vị ở đây đều nhận ra sự hiện diện của ngoại tộc rồi nhỉ? – Tôi cũng đang tỏ ra tôn trọng và bày tỏ lòng thành của mình.

- Thế thì liên quan gì đến bọn ta? Vốn dĩ chúng ta dư sức để tự bảo vệ chính mình khỏi sự xâm lược của bọn chúng! Thế nên chẳng lý gì bọn ta phải liên minh với nhau để chống lại lũ ngoại vực cả. – Một yêu tộc lên tiếng.

Những gì hắn nói đều hoàn toàn hợp lý, việc tôi kêu gọi liên minh với những Yêu Tộc vốn dĩ đang ở đỉnh cao của Vị diện này, đều là do sự ích kỷ của bản thân muốn bảo vệ nơi này, nơi đã từng mang lại cho tôi khổ đau nhưng cũng mang lại cho tôi vô vàn kỷ niệm.

- Các vị không luyến tiếc nơi phàm trần này sao? – Tôi hỏi các Yêu tộc đang ngồi ở Đại Điện.

- Ngươi quên mất bọn ta được gọi là gì à? – Đào Ngột lên tiếng hỏi ngược lại tôi.

- “Những kẻ bị lãng quên” – Tôi lập tức trả lời câu hỏi của gã.

- Thế thì bọn ta làm gì có lý do gì để bảo vệ nơi này. – Hắn tiếp lời một cách nhanh chóng.

- Nhưng….

Tôi đang chuẩn bị giải thích thì Quy Lão đã chen lời vào.

- Các ngươi ở đây đều là Đại Yêu Vạn Năm hoặc cả Trăm Vạn Năm, ta cá chắc các ngươi biết vì sao chính các ngươi lại chọn Vị Diện này để tu luyện mà. Đặt biệt là Tứ Đại Hung Thú, phải không?

Cách giải thích của Quy Lão không phải không có tính xác thực, quả thật dù đây là Vị Diện đê cấp bị giới hạn tu vi nhưng không thể phủ nhận tiềm năng to lớn của nó với vô số vật phẩm, trận pháp, đan dược mang phẩm chất Thần Phẩm lẫn khả năng kích phát tiềm năng của từng giống loài nơi này. Bởi chính Vị Diện này tồn tại hai thứ đối lập với nhau. Đầu tiên là sự khắc nghiệt đến cùng cực, linh khí cực mỏng, “Công Thức Thế Giới” thì khắc nghiệt đến cùng cực và cả áp lực khủng khiếp của Vị Diện này lên mỗi một sinh linh. Thứ hai là một mảnh vỡ của Chân Giới nó đã phá vỡ kha khá Cấm chế từ đó ép cho hệ thống Cấm Chế phải tự điều chỉnh để chứa được những vật phẩm Thần Phẩm trở lên kia. Thế nên lời của Quy lão hoàn toàn đúng, tất cả bọn chúng đều có thể nhìn ra những thứ đó sau sống cả vạn năm.

- Thế thì không lý nào mà lũ ngoại vực có thể thích nghi với môi trường này được! – Yêu Thụ lúc đầu lại lên tiếng.

Lần này, không phải Long lão nữa mà là Hung Thú Cùng Kỳ cho hắn đo đất.

- Tên ngu, ngươi nghĩ đám Tư Cát và Dracula đang làm gì? Kể cả đám chưa bao giờ chịu thò mặt ra mà lần này chúng còn mất đi hai chiến lực Độ Kiếp cảnh mà vẫn tòi ra để làm việc.

- Phải! Tại hạ tin rằng các vị đều hiểu được tính nghiêm trọng của vấn đề lần này. Nó sẽ không phải là một trận tranh chấp nhỏ lẻ như những lần trước đâu, mà sẽ thật sự là một trận đại chiến toàn diện. Thậm chí chúng ta còn không có chút ít gì về địch cả, không thể do thám vì có thể đánh rắn động cỏ. Thế nên ta phải bung hết những gì mình có để trông đợi có được cơ hội chiến thắng mong manh.

Đại điện bỗng lắng xuống chẳng còn ai lên tiếng nữa, có lẽ họ đã có được câu trả lời cho bản thân rồi.

- Lão phu sẽ tham gia! – Hỗn Độn là người đầu tiên đưa tay chấp thuận.

Dần dần dưới sức ảnh hưởng của mình những Yêu tộc còn lại cũng chấp thuận gia nhập. Kể cả ba Hung Thú còn lại cũng thuận theo số đông, có vẻ Hỗn Độn là trụ cột tinh thần của tất cả Yêu tộc nơi này.

- Gia chủ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! – Một tiếng hét thất thanh vang lên ngay trên Đại Điện.

Thần Ninh rơi xuống, Long lão định đỡ lấy nhưng trước khi ông định làm thế thì một cái bóng khác đã nhanh hơn một bước. Đó là Cổ Thần Khôi, một trong ba món Trấn Gia Bảo Vật - trạng thái kích hoạt bị động.

- Ngươi vẫn như thế. – Long lão lẫn Quy lão đồng thanh nói cũng như biểu lộ biểu cảm bất lực trước sự phá phách này.

- Thần Hộ Pháp vẫn vô tư như vậy. Vậy là người đã chuẩn bị xong chúng rồi chứ.

Vừa nói xong thì Thần Ninh đã ném đến chỗ tôi 5 đồng Cổ Ngữ dùng để kích hoạt Cổ Thần Khôi – Phế. Dù là sản phẩm chưa được hoàn thiện nhưng mà nó vẫn là chiến lực mạnh nhất của Vị Diện này về mặt tu vi nếu như không tính hai lão quái vật Thiên lão và sư phụ tôi. Ở trạng thái bị động nó có thể hoạt động như một Kim Đan Giả Đỉnh Phong nhưng khi kích hoạt hoàn toàn tu vi nó sẽ tăng vọt vượt qua Kim Đan cụ thể thì trong Thánh Địa cũng không có ghi chép chi tiết. Thật sự tôi không hề muốn dùng đến đồng Cổ Ngữ để kích hoạt bởi mỗi một đồng Cổ Ngữ lại chứa một thứ gì đó mới mẻ về thế giới ngoài kia.

- Haiz! Hy vọng nó không được sử dụng kể cả Bảo Vật còn lại!

- Vậy thì chúng ta cần phải bàn đến kế hoạch rồi, thưa Gia Chủ Võ Gia. – Hỗn Độn lên tiếng.

- Phải! Xin mời các vị đi theo Quản gia để đến phòng họp, tại hạ sẽ lập tức mời những người khác để các vị gặp mặt. – Tôi cũng cảm thấy đến lúc phải tập hợp rồi.

Phải hành động thật nhanh, dù cho đã có một vài lực lượng nhỏ của mỗi nhà được cử đi để quấy rối cũng như ngăn cản chút ít kế hoạch của bọn Illuminaty nhưng nó sẽ không giữ chân được quá lâu. Tôi cho phép dùng trận pháp dịch chuyển và gửi tọa độ chính xác của Võ Gia Đại Điện cho mỗi nhà thông qua Hội Tứ Cực. Chỉ cần nghĩ đến việc sắp được gặp lại nàng lại càng khiến tim tôi trở nên bấn loạn, có lẽ là tác dụng của Tình Cổ nhưng chấp nhận nó có vẻ dễ chịu hơn nhiều việc luôn phải đốt cháy Tinh Thần lực của bản thân để khống chế. Sau một lúc, người đứng đầu của 4 nhà đều đã có mặt, tôi đã đợi họ ngay trong phòng họp, đây là lần đầu tiên Võ gia chủ trì Đại Hội Bát gia.

Bạn đang đọc Phá Giới Thần Đế sáng tác bởi Kevintui
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kevintui
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.