Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp cướp

Tiểu thuyết gốc · 1135 chữ

Tin đại công tử của gia tộc Morgan bị điều đến phía nam của Varik khiến nhiều người ngỡ ngàng. Ai ai cũng không ngờ được rằng John Morgan có thể thản nhiên đưa con của hắn tới vùng nguy hiểm. Mọi người đều biết rằng vợ cả của hắn Elise De La Serre không ưa gì Leroy, nên chuyện này khiến cho mọi người cảm thán không ngớt. Đa phần là xót thương cho số phận của Leroy. Nhưng đây là quyết định của gia chủ một đại gia tộc, nên không ai có thể can thiệp được gì.

Quá trình diễn ra hết sức nhanh chóng, Leroy cũng không cần thủ tục rườm rà như chúc phúc, chào tạm biệt,.... Mà hắn trực tiếp lấy đi 10 vạn kim tệ làm lộ phí, một con ngựa tốt cùng lương khô trong vòng 1 tháng để ăn trên đường.

Khi ra khỏi đại môn của gia tộc Morgan, Leroy quay đầu lại nhìn một chút, hắn nhủ thầm:

- John Morgan. Ngày trước ngươi đã phụ lòng mẹ của ta. Nay ngươi cũng vì vẫy đuôi trước mặt lão già De la Serre kia mà làm như thế này đối với ta. Hừ! Từ nay trở đi ta với ngươi không có quan hệ gì cả! Ngươi không xứng làm cha của ta. Ta cũng thề từ bỏ họ tên Leroy Morgan. Từ giờ trở đi, tên của ta là: Minato Namikaze!

Cái tên này thực ra là tình cờ hắn nghĩ tới. Bởi vì trong một lần nói chuyện với đại trưởng lão, hắn biết được họ của mẫu thân hắn không ngờ lại là họ Namikaze! Hơn nữa nhiều lần hắn nhìn chính bản thân hắn ở trong gương: Mái tóc màu vàng kim bù xù, 2 lọn tóc dài dọc theo 2 bên má. Hắn trông giống hệt "Soái ca Làng lá" như đúc! Điều này làm cho hắn luôn tự nhủ: Sau này nếu có cơ hội, mình phải đổi tên thành Minato mới được. Hiện tại, cơ hội đó đã đến, và hắn đã làm điều đó, không một chút bận tâm. Đối với hắn, gia tộc Morgan chỉ là một đám người xa lạ, không có tình thân. Hắn cũng không cần thiết phải giữ lại cái họ này làm gì.

----------------------------------

Hành trình từ vương đô của Varik đến thành Jortio ở phía cực Nam mất 4 tháng. Leroy - giờ đây là Minato Namikaze - chỉ mang theo lương thực trong vài ngày. Sau khi hết lương thực, hắn tiến đến những khu rừng nhỏ để săn thú. Do những khu rừng này rất gần với nơi có người ở, nên số lượng ma thú cấp cao cực kỳ ít, họa hoằn lắm cũng chỉ có 1 hoặc 2 con thỉnh thoảng đi lại trong rừng mà thôi. Ngoài ra, là vô số những con ma thú không cấp bậc hoặc ma thú cấp 1. Đối với những con ma thú này, chỉ cần bố trí một chút cạm bẫy là có thể bắt được, và thế là đến tối hắn có một bữa ăn thịnh soạn.

Cứ như vậy cho tới khi hắn đi được một phần ba quãng đường. Chỉ còn 200 dặm nữa là đến một tòa thành của Varik - Brevis. Gấp lại bản đồ, Minato thúc ngựa đi tới. Bất thình lình, một mũi tên từ trong rừng cây bắn trúng con ngựa, khiến nó lăn ra đất, chết ngay tại chỗ. Minato không cẩn thận bị ngựa đè trúng chân, không nhúc nhích được. Bỗng nhiên, một tấm lưới lớn vung lên, trùm lên người hắn, sau đó, một đám người mang theo vũ khí xông ra. Một tên nhanh nhảu đi đầu lấy một cây gậy đánh vào gáy Minato, trước khi ngất đi, hắn chỉ biết rằng: mình đã gặp cướp!

----------------------------------

Không biết bao lâu sau, Minato tỉnh lại. Hắn thấy mình đã bị trói vào một cây cột, trong một hang động tối om. Phía xa xa, một đám người ăn mặc rách rưới đang quây quần quanh một đống lửa, chia nhau chiến lợi phẩm vừa đoạt được.

- Ái chà! Tên nhóc này không ngờ cũng giàu phết! Mang theo nhiều kim tệ đến vậy! Ây cha! Chúng bây, hình như thằng nhóc này có chút thân phận!

Một tên sơn tặc cười lớn:

- Thân phận gì? Cho dù hắn là người của gia tộc lớn đi chăng nữa, chỉ cần không tìm thấy xác, không có bằng chứng, ai biết là chúng ta làm?? Ha ha ha!

Những tên khác gật đầu khen đúng. Một tên đang gặm cái đùi gà, trên tay hắn là một bộ quần áo của Minato, hắn kinh ngạc:

- Ô kìa! Không ngờ thằng nhóc này là người của gia tộc Morgan! Hơn nữa vị trí cũng không thấp đâu! Các ngươi xem chất liệu vải này! Tơ tằm thượng hạng đó! Hôm nay đã bắt phải cá lớn rồi! Ha ha ha ha!

Tất cả đều hưng phấn cười lớn. Nhưng Minato chỉ cười lạnh. Nếu như các ngươi biết ta là ai thì sẽ không hưng phấn đến vậy đâu, có khi lại còn nổi giận muốn giết ta nữa đó.

Một tên sơn tặc mang theo một đĩa thịt lớn tới trước mặt Minato, trêu trọc:

- Nhóc con! Gọi ông nội đi thì tao sẽ cho mày ăn! Ha ha ha ha!

Đằng sau hắn, có mấy tên thấy cảnh này cũng cười theo. Minato cười lạnh:

- Phắc! Ranh con! Muốn bố mày gọi ông nội sao? Quỳ xuống dập đầu gọi tổ tông, tao có thể suy xét.

- Ây dô! Mới tí tuổi đầu thôi mà đã mạnh miệng gớm! Ê! Carlos! Nó bảo mày gọi nó là tổ tông đấy! Ha ha ha ha! - Một tên sơn tặc lớn tiếng trêu đùa.

- Cái đệt! Dám trả treo hả? Này thì tổ tông này! Này thì dập đầu này!

Bốp!! Bốp!! Bốp!!

Tên cướp tên là Carlos bị đồng bọn trêu thẹn quá hóa giận, liên tục đấm vào bụng của Minato, khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi.

- Hừ! Thằng yếu sinh lý! Chỉ có thế thôi à? Tao có thể làm thế này cả ngày!

Mặc dù phần bụng đau nhói, nhưng Minato vẫn lên tiếng khiêu khích Carlos, dường như hắn không muốn sống vậy.

- Ồ? Để tao xem mày còn chống đỡ được bao lâu?

- Ê Carlos! Nhớ đừng đánh chết nó! Nếu không là không đòi được tiền chuộc đâu!

- Tao biết rồi! Tự tao có chừng mực!

Bốp!! Bốp!!

Liên tiếp những cú đấm giã vào mặt và bụng của Minato. Bỗng nhiên lúc này, một âm thanh vang lên làm cho hắn vui mừng:

- Ê nhóc! Cậu làm sao thế?

Kurama đã tỉnh!!

Bạn đang đọc Pandora Gaia sáng tác bởi sirqaizer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sirqaizer
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.