Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiểm tra đấu khí và ma pháp (Tiếp)

Tiểu thuyết gốc · 880 chữ

Đại trưởng lão tiếp tục nói:

- Trước mặt ngươi bây giờ là một đá trắc thí tiêu chuẩn của đại lục. Ngươi hãy tới đánh toàn lực vào nó, xem đấu khí của ngươi tới trình độ nào!

Trước mặt Leroy là một tảng đá cao hơn 2 mét, trên đó có 10 vạch lớn, dưới mỗi vạch lớn lại có 10 vạch nhỏ, tượng trưng cho 10 cấp bậc của chiến sĩ. Leroy tiến đến, dùng hết sức đánh mạnh vào tảng đá.

Chát!!!!

Tảng đá vẫn đứng yên, nhưng không có hiện tượng gì xảy ra. Trong phòng, một số trưởng lão thở dài một hơi. Như vậy không phải là chiến sĩ, vậy có khả năng là một ma pháp sư sao? Đại trưởng lão thấy vậy cũng không có biểu cảm gì, nói tiếp:

- Được rồi, như vậy ngươi không có năng khiếu làm một chiến sĩ. Như vậy đi, hiện tại ngươi hãy niệm chú hỏa cầu, tấn công ta. Để xem ngươi có thiên phú học ma pháp hay không.

Leroy gật đầu, bắt đầu niệm chú:

- Hỡi nguyên tố lửa, hãy nghe theo sự điều khiển của ta! Fire Attack!!

Hắn hô lên, điệu bộ giống như tiêu chuẩn niệm chú thông thường. Nhưng vẫn như trước, không có chuyện gì xảy ra. Tất cả mọi người, trừ John Morgan cùng Elise, đều hít vào một hơi. Không có ma pháp, cũng chẳng có đấu khí? Vậy, hắn chẳng phải là một phế tài? Chuyện này ở trên đại lục không phải là chuyện hiếm, chẳng qua không ngờ lại xảy ra trên đầu gia tộc Morgan, vốn có truyền thống tu luyện đấu khí và ma pháp lâu đời.

- Chuyện này....

Đại trưởng lão bất ngờ tới mức không biết phải làm sao. Đây là chuyện từ trước tới nay chưa từng có. Lão đành quay sang xin ý kiến của gia chủ.

John Morgan từ đầu tới cuối chỉ quan tâm tới vợ hắn cùng 2 người con của nàng, còn đối với Leroy, hắn không thèm bận tâm mảy may tới một chút.

- Đại công tử Leroy Morgan. Không tu luyện được đấu khí cùng ma pháp, hiện tại tước bỏ tư cách thừa kế, giao cho nhiệm vụ thương điếm gia tộc ở phía Nam! - Hắn lạnh lùng ra lệnh.

Mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh. Thật tàn nhẫn! Thương điếm phía Nam của gia tộc Morgan nằm giáp ranh với khu rừng Sương Mù, là nơi tập trung của các thương đội, mạo hiểm giả, ngoài ra còn có những tên tội phạm chống truy nã. Một nơi nguy hiểm như vậy mà gia chủ vẫn có thể cho một đứa trẻ mới 13 tuổi, không chút nào bảo vệ mình tới đó để trông coi sản nghiệp gia tộc. Thật là tàn nhẫn!

Mọi người nghĩ vậy, nhưng John Morgan thì lại khác. Từ trước đến nay, hắn chỉ coi lợi ích làm đầu. Mẹ của Leroy thân phận thấp kém, làm sao sánh bằng tiểu thư của gia tộc công tước De la Serre? Chỉ cần không phải thằng ngu cũng biết phải lựa chọn như thế nào. Chính vì vậy hắn không ngần ngại đẩy Leroy tới đó. Trong mắt hắn, Leroy có cũng được, mà không có cũng không sao. Hắn chỉ quan tâm nịnh hót công tước De La Serre vì lão có rất nhiều mối quan hệ.

Dường như đã biết vận mệnh của mình, Leroy cũng không có biểu cảm gì, chỉ xoay người đi về phòng thu thập đồ đạc. Hắn đã quá chán nản với cuộc sống ở đây. Đối với hắn, đây là kết quả tốt nhất, bởi vì hắn đã có một kế hoạch khác trong đầu.

Bước vào trong phòng ngủ, hắn bỗng dừng lại, lên tiếng:

- Đại trưởng lão, ngài có gì muốn nói sao?

Hóa ra đại trưởng lão Lucas đã đi theo hắn về tới tận đây. Nhìn thấy vậy, lão thở dài:

- Leroy, ài... chuyện này cũng thật là khó xử...

- Không có gì khó xử cả đại trưởng lão à. Thế giới này mạnh được yếu thua, đó là đương nhiên. Kẻ yếu tất sẽ bị đào thải, ta là một trong số đó.

- Nhưng mà... mọi việc không đến nỗi phải như thế này... Ngươi hãy đợi vài ngày, ta sẽ cố gắng nói giúp ngươi...

- Không cần đâu. Nhưng dù sao ta cũng cảm ơn tấm lòng của ngài. Sau này nếu có thể, ta sẽ báo đáp!

Leroy quay đi, hiển nhiên muốn tiễn khách. Đại trưởng lão muốn nói gì, nhưng phát hiện ra mình không nói gì, chỉ biết thở dài quay đi. Lão nhìn thấy Leroy lớn lên, biết được hoàn cảnh của hắn, nhưng quyền lực của hắn có hạng, hắn không thể làm gì khác, chỉ có thể bí mật bảo vệ cho Leroy không bị bắt nạt quá thảm mà thôi. Nay hắn bị điều đi nơi khác, không biết hắn sẽ sống ra sao.

- Chỉ trách... gia chủ tâm hám lợi quá lớn... không biết là phúc hay họa...

Lắc đầu, lão xoay người bỏ đi, chỉ còn lại Leroy cô đơn một mình trong căn phòng nhỏ.

Bạn đang đọc Pandora Gaia sáng tác bởi sirqaizer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sirqaizer
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.