Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập 12 Chương 2: Tìm kiếm sự cứu rỗi ( Part 3 )

Phiên bản Dịch · 2407 chữ

Ánh mắt của đạo tặc đó trở nên sắc bén.

“Không có gì, tôi cảm thấy tiếc cho cô gái đó.”

“Này! Cậu càng gây phiền nhiễu cho mọi người sau đợt tập luyện cùng tớ đấy?”

“Không có gì thay đổi cả. Khi đi ngủ cậu lại ôm tớ với mớ cơ bắp ngớ ngẩn của cậu làm cho hông tớ đau –“

“- Hai người đủ rồi đấy… Tôi xin lỗi về những gì chúng tôi vừa làm.”

“Xin đừng bận tâm. Tên của cô ấy là Neia Baraja. Cô ấy có giác quan rất sắc bén, và cô đã đóng góp rất nhiều trong chuyến hành trình của chúng tôi đến đây.”

“Tôi hiểu rồi.”

Câu trả lời bình thản không mang theo chút cảm xúc, không dễ thương chút nào.

“… ừm. Được rồi, vì đó là lỗi của bọn tôi, chúng ta vẫn chưa tiến triển thêm được chút gì cả. Nếu như không ai còn ý kiến nào khác, chúng ta bắt đầu thảo luận về vấn đề được chứ? Còn nữa, đừng nói chuyện vòng vo theo kiểu cách quý tộc nữa? Nói thẳng luôn vào vấn đề, được chứ?”

“Evileye!” Lakyus nói với giọng quở trách.

Đó là Magic Caster Evileye. Cô ấy mang theo một chiếc mặt nạ, có thể sử dụng những phép thuật mạnh mẽ, nhưng cô chưa bao giờ cởi nó ra trong bất kỳ trường hợp nào. Cô có dáng người nhỏ nhắn – có vài lời đồn rằng cô ấy là một chủng tộc có cơ thể nhỏ.

“Không sao cả. Bản thân tôi không am hiểu cách nói chuyện đó.”

“Đội trưởng…”

“… Fufu. Tốt, thủ lĩnh của bên kia cũng đã chấp thuận rồi – còn thủ lĩnh của chúng ta thì sao đây? Bên cạnh đó, một khi họ trả một khoản phí thích hợp, họ sẽ là khách hàng của chúng ta. Thay vì lãng phí thời gian thì không bằng chúng ta mau thảo luận vấn đề chi phí và đóng dấu thỏa thuận nó càng sớm càng tốt, nhỉ?”

Lakyus thở dài, và Evileye tiếp tục, có vẻ như đang chế giễu bọn họ.

“Tốt rồi, thủ lĩnh của chúng tôi cũng chấp thuận rồi, vậy chúng ta sẽ xác nhận nội dụng nhiệm vụ trước khi nói về chi phí? Chuyện cần nói là người đang làm loạn ở đất nước cô, Jaldabaoth?”

“Cô đã biết rồi sao?”

“Oi oi, cô nghĩ rằng chúng tôi sẽ không biết về những thứ mà những tên quý tộc biết sao? Cô phải biết là Vương Quốc cũng có những nhà lái buôn trên biển. Thêm nữa, Công hội Mạo hiểm giả cũng là nơi trao đổi thông tin. Nói thế, về chuyện đó? Cô cũng muốn chia sẻ những gì cô biết? Nói thẳng ra thì, chúng tôi sẽ vui hơn khi nhận được thông tin hơn là tiền.”

“Mm… Tôi có, có thể thảo luận một chút với Gustav không?”

Evileye vẫy tay ra hiệu rằng bọn họ có thể, và rồi Remedios và Gustav đứng dậy và đi vào căn phòng bên cạnh – một căn phòng ngủ.

“Vậy, chúng tôi có thể sử dụng bình nước này không?”

Gagaran chỉ vào bình nước và những chiếc cốc đặt xung quanh và đưa ra câu hỏi với Neia.

Tại sao lại là tôi, Neia bực bội khi cô ấy trả lời, “Mọi người cứ tự nhiên”. Cô muốn khen chính bản thân mình vì giọng điệu hoàn hảo mà không bị run rẩy.

Sau khi Gagaran rót nước cho mọi người, Remedios và Gustav quay lại.

“Chúng tôi sẽ trả thù lao cho các bạn, vậy các bạn có thể nói với chúng tôi những gì mà các bạn biết không?”

Huh, Neia đã nghĩ. Vì một vài lý do, cô đã đoán rằng Remedios, người đã phàn nàn về sự tốn kém khi ở trong một quán trọ, sẽ không chấp nhận. Có lẽ Gustav đã nói điều gì đó, song Neia không biết anh ta dùng lý do nào đó để thuyết phục cô ấy.

“Thế cũng được, mặc dù tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể nói với cô điều cô cần biết nếu cô nói cho chúng tôi về tình hình hiện tại của Thánh Quốc.”

“Xin hãy để chúng tôi trả khoản phí thích hợp.”

Gustav nhanh chóng đặt một túi da nhỏ lên trên bàn.

“Mm. Oi.”

Evileye hất cằm về phía một trong hai người đạo tặc. Để đáp trả, cô nàng đạo tặc đó ngay lập tức vọt tới và tóm lấy cái túi, nhẹ nhàng tung hứng trong lòng bàn tay của mình. Xong cô bắt lấy nó và gật đầu với Evileye.

“Được rồi. Vậy tôi, Evileye, sẽ thay mặt giải thích… Mặc dù, như tôi đã nói lúc nãy, thật thiếu thực tế vì cô đã đề nghị tất cả những thông tin chúng tôi có về Jaldabaoth. Hãy bắt đầu nói về những gì đã xảy ra ở đất nước cô. Nhưng trước đó, tôi muốn xác nhận vài điều với cô. Jaldabaoth của cô trông như thế này, đúng không?”

Evileye lấy một cây bút và tờ giấy từ bàn bên cạnh và bắt đầu vẽ với những tiếng sột soạc. Tuy nhiên, bức tranh của cô ấy giống như bức vẽ của một đứa nhóc với những nét vẽ nguệch ngoạc.

Remedios đang nói, “Không, không phải thế…” trước khi một trong hai người sinh đôi giật lấy tờ giấy và xé nó làm đôi.

“Cậu đang làm cái quái gì vậy?!”

Trong khi Evileye đang bối rối, người sinh đôi còn lại giật lấy cây bút rồi nhẹ nhàng rút ra một tờ giấy mới rồi vẽ lên đó, sau đó đưa cho Evileye xem tác phẩm cuối cùng. Magic Caster đeo mặt nạ lẩm bẩm, “Uguuu…” với một giọng bất mãn. Sự thật thì chất lượng của nó vượt xa với bức hình vừa nãy.

Vẻ ngoài của hắn rất khác với những gì được mô tả bằng lời. Hắn mặc trong một trang phục ngoại quốc và đeo một chiếc mặt nạ kỳ lạ. Sau khi thấy bức hình, Remedios giận dữ nắm chặt nắm đấm và gầm lên như một con thú hoang.

“Chính là tên khốn đó.”

Sau khi thấy điều này, cặp sinh đôi và Evileye dừng sự tranh luận giữa họ và quay lại hướng về phía Remedios.

“Vậy chúng tôi sẽ xác nhận một điều, rằng đây là đúng là tê-con quỷ kia. Được rồi, nếu những con quỷ như này xuất hiện hết con này đến con khác, chúng ta sẽ gặp rắc rối. Như người ta nói, trong cái rủi có cái may. Bây giờ–”

Evileye tiếp tục thuật lại những sự kiện đã xảy ra ở Vương Đô, và Neia thể hiện vẻ thống khổ trong lòng.

Cô biết rằng Jaldabaoth rất mạnh. Và cô biết rằng quân đoàn quỷ và và con quỷ có vảy có tồn tại, vậy nên cô không bị sốc bởi chúng. Nhưng sự thật rằng có năm cô hầu gái quỷ có thể tự mình hạ được toàn bộ những mạo hiểm giả hạng Adamantite càng khiến cho cảm giác của cô càng trở nên tuyệt vọng.

Hẳn là không có ai trong Thánh Quốc nhìn thấy những nàng hầu quỷ đó. Vậy chúng là con át chủ bài của Jaldabaoth? Nghĩ đến việc hắn ẩn giấu những thứ như thế…

“- Vậy, các cô ước lượng tỉ lệ độ khó của Jaldabaoth vào khoảng bao nhiêu?”

Câu hỏi của Gustav khiến cho Blue Rose nhìn nhau, nhưng cuối cùng vẫn là Evileye đứng ra nói thay cho mọi người.

“Để tôi làm rõ điều này trước, giá trị này chỉ là để tham khảo. Nó có thể cao hơn, cũng có thể thấp hơn, vậy tôi hy vọng anh sẽ để ý điều đó trong đầu. Chúng tôi ước lượng độ khó của con quỷ đó vào khoảng 200.”

“200…”

Gustav thở hổn hển. Neia cũng gần như cũng hổn hển theo, song cô đã ngăn lại và áp chế được nó. Một vài Thánh Hiệp Sĩ xếp hàng bê bức tường thì không kiềm chế được như vậy. Remedios là người duy nhất vẫn giữ được bình tĩnh, biểu hiện của cô ấy không hề thay đổi.

Nếu Neia nhớ không lầm, quái vật có độ khó 100 đã không phải là một thứ mà con người có thể đánh bại.

“Chính xác thì độ khó 200 mạnh như thế nào?”

Evileye thì có vẻ gặp chút rắc rối khi trả lời câu hỏi trực tiếp của Remedios.

“Tuy rằng những sinh vật có độ khó 200 chưa từng xuất hiện ở thế giới loài người trước đây… chà, những con rồng già thì cũng khoảng 100.”

“Một con rồng già… tuy rằng trước đây tôi chưa từng đánh với chúng, có phải nó cũng giống như Vệ Thần Đại Dương?”

Vệ Thần Đại Dương được nhắc đến là một con Rồng Biển (Sea Dragon) cư ngụ dưới biển.

Nó có 2 tay và 2 chân, và một cái đuôi to dài thay thế đôi cánh đã bị thoái hóa. Nó giống một con Rắn Biển (Sea Serpent) hơn là một con rồng, và trí tuệ của nó có thể ngang bằng hoặc vượt qua nhân loại. Nó là một sinh vật khá nhân từ và sẽ bảo vệ những con thuyền nếu nó được cấp đồ cúng.

Neia đã rất may mắn khi được thấy nó một lần từ phía xa, khi họ đi đến Rimun trong kỳ nghỉ.

Nó nhô cái đầu của nó lên cao lên khỏi mặt biển, và nó có vẻ oai vệ xứng với danh hiệu Vệ Thần. Thật khó để có thể tưởng tượng một con người nào có thể đánh bại sinh vật như vậy.

“Đoàn trưởng Remedios. Nếu chúng ta sử dụng việc đánh bại Vệ Thần như một cơ sở để đánh giá… hừm, nếu có một ngư dân ở đây, ông ta hẳn sẽ nhìn chúng ta bằng ánh mắt thù địch. Ngoài ra, điều đó có nghĩa rằng hắn ta mạnh gấp đôi một con rồng cổ đại.”

“Đúng vậy. Chúng tôi đã xác định được rằng anh ta mạnh hơn những Ma vương trong truyền thuyết, những kẻ đã bị đánh bại bởi Mười ba anh hùng. Nói đến điều này, sự xuất hiện của hắn trong thế giới loài người sẽ là một thảm kịch và nhiều quốc gia sẽ bị hủy diệt. Đó là sức mạnh của hắn.”

“Tuy nhiên, tôi nghe rằng khi mà Jaldabaoth gây hại ở Vương Quốc, hắn đã bị Momon-dono đẩy lùi. Điều đó có nghĩa rằng Momon-dono chắc hẳn cũng mạnh như vậy, đúng chứ?”

Remedios nuốt nước bọt, và tiếp tục.

“Hay là nó ám chỉ rằng – anh ấy đã sử dụng một loại vật phẩm đặc biệt khi đánh bại Jaldabaoth?”

Ngay tức khắc, thái độ của Evileye thay đổi.

Neia không thể thấy được mặt cô ấy, nhưng cô có thể cảm nhận được khuôn mặt dưới lớp mặt nạ kia đang đỏ lên.

“Tôi không nghĩ rằng anh ấy sử dụng bất kỳ vật phẩm nào như vậy. Tuy nhiên, Momon-sama đã chiến đấu tuyệt vời khi đụng độ với Jaldabaoth. Vào lúc đó, tôi đang giao chiến với những thuộc hạ của hắn, vậy nên tôi không thể thấy toàn bộ trận chiến, song nó là một trận chiến kinh khủng. Nó là trận chiến của anh hùng trong những người anh hùng, nhà vô địch trong những nhà vô địch.”

“Vậy, vậy sao?”

Đó là tất cả những gì Gustav đã có thể nặn ra sau khi bị nghiền ép bởi khí thế của Evileye khi cô ấy thể hiện ra.

“Chính xác! Ah, đó thật sự là một trận chiến phi thường. Momon-sama đã bảo vệ tôi khi anh ấy đang chiến đấu với Jaldabaoth, có biết không.”

“Vậy anh ấy đã đấu với Jaldabaoth – con quái vật đó – và đẩy lui hắn? Là thật sao?”

“Cái gì?! Ý cô là những gì tôi nhìn thấy bằng chính mắt mình là giả dối?!”

Evileye bật lại câu hỏi của Remedios bằng một phản ứng dữ dội. Gustav cố gắng để quét đi bầu không khí không thoải mái vừa rồi đi.

“À, không, ý của đội trưởng chúng tôi là nếu nhóm Darkness có thể tấn công điểm yếu nào đó của Jaldabaoth, thì có lẽ chúng ta có thể cũng làm gì đó. Tôi xin lỗi vì đã không nói rõ ràng.”

“Không, chúng tôi nên xin lỗi vì tính tình trẻ con của Evileye khi nói chuyện với khách hàng của mình.”

Câu trả lời đó đến từ Lakyus. Chuyện gì thế này, hai nhân vật chính bị đẩy qua một bên và những nhân vật phụ tham gia vào và hóa giải mâu thuẫn giữa hai người kia.

“Ừm…Tsk, giả sử như Jaldabaoth thật sự có điểm vài điểm yếu, Momon-sama chiến thắng bằng cách tấn công vào đó. Thật khó để tưởng tượng rằng một con quỷ như hắn sẽ để điểm yếu của mình lộ ra.”

“Đúng vậy… Có lẽ anh ấy đã dùng một vật phẩm hay một người thuộc hạ nào đó hỗ trợ ở phía sau.”

Tuy rằng đây là lần đầu tiên cô nghe đến những nữ hầu quỷ, song Jaldabaoth có không ít thuộc hạ quỷ mạnh mẽ.

Sau khi tra hỏi những tên á nhân mà họ bắt được, họ biết được rằng có ít nhất 3 tên.

Đó là con quỷ đã thống trị vùng hoang vu, nơi những tộc á nhân sinh sống.

Rồi một con quỷ đã thống trị thành phố cảng Rimun.

Và còn lại là con quỷ có vảy kẻ chỉ huy đội quân á nhân.

“Đúng rồi, các bạn có thể nói chúng tôi về chi tiết về con quỷ có vảy các bạn đã đề cập ban đầu không?”

“Đúng rồi, có thể nói cho chúng tôi biết về những năng lực của nó?”

Cô ấy mô tả năng lực của nó và họ đã chiến đấu với nó như thế nào. Câu chuyện của Lakyus kết thúc với việc Brain Unglaus – người ngang đẳng cấp với Gazef – giết con quỷ đó.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi m1234n
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 731

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.