Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 7 Chương 2 : Bươm bướm sa lưới nhện ( Part 11)

Phiên bản Dịch · 1601 chữ

“Chúng ta sẽ nhận được thêm một nửa số này là năm mươi đồng vàng. Mười đồng mỗi người, một khoảng thưởng thêm đáng sợ.” “Thật vậy…Có khi di tích này là cả một kho báu kếch sù.” “Không thể tin được. Thật không thể tin được.” “Thật. Quá lãng phí khi cứ để mớ kho báu này ở đây. Hãy dùng chúng thật tốt nào.” Vừa nói, người phù thủy vừa cầm lên một chiếc nhẫn với viên hồng ngọc lớn và hôn lên viên đá quý. “To quá-” Người tu sĩ nhúng tay vào, cầm lên những đồng vàng và thả xuống.

Âm thanh trong suốt của những đồng vàng va vào nhau kêu leng keng. “Tôi chưa bao giờ nhìn thấy những đồng vàng này trước đây. Chúng từ thời đại và vùng đất nào nhỉ?” Dùng dao khía nhẹ lên mặt đồng vàng, người đạo tắc thở dài nói: “Đây là vàng nguyên chất. Chỉ khối lượng cũng đã gấp đôi bình thường, giá trị của nó hẳn còn cao hơn thế dựa vào giá trị thẩm mỹ.” “Thật vậy –Kukuku…” Tiếng cười phát ra từ nhóm người không thể làm gì khác ngoài việc cười.

Chỉ chia mớ tài sản ở đây thôi cũng đã là một khoản không hề nhỏ chút nào. “Mọi người, hãy cảm tạ thần linh sau đi. Lấy những gì có thể mang theo và đi tới mục tiêu chính thôi. Phần của chúng ta sẽ mất nếu đến chậm đấy.” “–Ho!” Greenham nhận được một lời đáp đầy tinh thần, ngập tràn hứng khởi và sự hăng hái.

Đại lăng tẩm được đặt ở vị trí trung tâm của di tích. Những bức tượng chiến binh khổng lồ trông như thể sẽ sống dậy bất cứ lúc nào được đặt quanh hầm mộ lớn giống như những hiệp sĩ đang bảo vệ nhà vua. Hekkeran giấu mình ở chỗ chân bức tượng chiến binh nhìn chằm chằm về hướng một trong những hầm mộ nhỏ hơn.

Sau một chốc, Hekkeran để ý thấy năm người chạy ra từ hầm mộ nhỏ. Họ chạy nhanh nhưng vẫn chú ý ẩn mình, Hekkeran cứ tưởng rằng có ai đó đang theo dõi họ hay có gì đó kì lạ đã xảy ra. Cuối cùng, sau khi xác nhận rằng mọi thứ đều ổn, Hekkeran thở phào nhẹ nhõm.

Cậu phát tín hiệu bằng cách ló đầu ra từ bóng của bức tượng khổng lồ và Greenham lập tức chạy tới hay khi đã nhìn thấy cậu. “Anh trễ đấy Greenham.” “Cám ơn vì đã chờ lâu đến vậy.” “Chúng ta không có quyết định giờ tập trung lại nên không sao. Thay vào đó hãy đổi vị trí và quyết định sẽ làm gì tiếp theo thôi.” Hekkeran cúi người và dẫn đường một cách thận trọng.

Được vài bước, Greenham hỏi. “Chỉ muốn hỏi chút thôi, nhóm của cậu có tìm thấy kho báu gì không?” Không thể giấu nổi sự thích thú và nhớ lại cảm giác của mình lúc đó, cậu vừa cười vừa nói: “Tất nhiên, đầy ứ hự luôn. Anh già cũng nói y chang.” “Mọi người cũng vậy à. Tới nghĩa trang này đúng là quyết định đúng đắn.” “Đúng đấy. Tôi biết ơn con người vĩ đại được chôn ở đây quá đi mất.” “Hmm. Nên là vậy, nhưng mà chúng ta đã tìm được quá nhiều châu báu rồi, có khi nên xét đến khả năng rằng sẽ chẳng còn gì ở chỗ mà chủ nhân ngôi mộ này được cả nhỉ??” “Chà, tôi cá là sẽ còn nhiều hơn nữa cơ.” “Hmm –cá bao nhiêu đây?” “Tuyệt. Lát nữa tôi sẽ tìm thêm và tôi sẽ lấy cả một khoản kha khá của a nữa. Vậy là tốt nhất. Ah, vấn đề là cả hai chúng ta đều đang đặt cược cho cùng một bên.” Hai người họ chẳng nói chẳng rằng, khóe môi cong lên thành một nụ cười. “Đúng vậy. Nhân tiện, cái gì thế kia?” Trước mặt Greenham, bên cạnh chân của bức tượng khổng lồ là một thứ gì đó trong như một bia đá tưởng niệm. “Đó hả?” Hekkeran vẫn không dừng lại, cùng lúc trả lời Greenham. Những từ viết trên bia đá là thứ mà cả ba nhóm đến trước anh chưa từng thấy trước đây. Họ hy vọng dù chỉ là mong manh rằng nhóm Greenham có thể biết. “Cái gì đó giống như bia đá tưởng niệm, được khắc mấy thứ có thể là từ ngữ.” “Được khắc mấy thứ có thể là từ ngữ? Sao nghe lờ mờ thế?” “Nó là ngôn ngữ không xác định. Không phải ngôn ngữ của Vương Quốc hay Đế Quốc, hay thậm chí là những cổ ngữ ở gần khu này. Nhưng tôi có thể đọc được số 2.” “Số? Theo lý thường thì có thể là năm mà nơi này được xây dựng. Nhưng mà chỉ một số thì ít quá.” “Arche nghĩ nó có thể là mật khẩu cho thứ gì đó trong khu di tích…Thôi, cứ để trong đầu được rồi.” “Ừ, quyết định vậy đi.” Sau khi băng qua những bước tượng khổng lồ và trèo lên dãy tường nghiêng nghiêng dài và hẹp được xếp từ những quan tài đá, họ thấy một lối đi mở sẵn. “Mùi hôi thối của xác chết.” “Ahh. Là nó, ta vẫn hay ngửi thấy cái mùi này từ đám sương mù dày đặc ở bình nguyên Kattse.” Greenham mở giọng nhỏ nhẹ đồng tình với Hekkeran.

Nó không phải là một mùi quá mạnh tới mức buồn nôn, nhưng mùi của sinh vật bất tử lại đi kèm với cái lạnh ở trong nghĩa trang phả tới.

Cả nhóm tự trấn tĩnh lại mình và nhìn thấy một không gian rộng lớn bên trong khi bước vào. Vô số nền đá được đặt ở hai bên trái phải, ở đầu bên kia là cầu thang đi xuống. Cánh cửa dẫn xuống dưới được mở rộng và bầu không khí bất an từ bên trong tràn ra. “Lối này.” Với Hekkeran dẫn dường, Greenham và những người khác đi xuống cầu thang.

Ở dưới cầu thang là phòng chôn cất với một cánh cửa ở phía bên kia. Ngoài ra chẳng còn có cánh cửa nào cả.

Nó hẹp hơn hẳn so với hầm mộ ở trên, nhưng vẫn còn rộng rãi chán. Nhóm ‘Foresight’ của Hekkeran, “Thiên Vũ’ của Eruya và nhóm của Parupatra cũng đều ở đây cả. “Tốt lắm, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây? Kế hoạch là chia ra và thu thập thông tin. Có ý kiến gì mới sau khi tìm kiếm các hầm mộ không?” Nói xong, Hekkeran nhìn qua một lượt những người đang tập trung ở đây. Xem chừng không có ý kiến gì mới cả. Là dục vọng đang lấp lánh quanh họ hay chỉ đơn giản là do phản quang? Chả biết, nhưng mắt của mọi người rất sinh động. Tất cả có vẻ đầy thích thú và không thể chờ để được đi vào trong nghĩa trang. “Có đề nghị này. Nhóm của tôi sẽ kiểm tra cửa ẩn và tìm kiếm bên ngoài.” Đó là lời của trưởng nhóm họ, nhưng xem ra các thành viên có chút không vui. Hẳn là vì đống châu báu mà họ đã thấy. Họ không thể đồng ý dù nó là ý kiến của một trưởng nhóm dày dạn kinh nghiệm. Chắc họ đang tưởng tượng cảnh cả đống kho báu bay đi ngay trước mặt đây. “Cậu thấy sao? Chúng ta đã tìm kiếm trên bên mặt rồi, nhưng vẫn chưa kĩ càng. Có khả năng là có một trong những hầm mộ nhỏ có mật thất dẫn vào trong, đúng không? Phần còn lại của nghĩa trang không đáng để khảo sát sao?” “Lão đại có lý đấy. Ta nghe nói kể cả di tích Sasasharu trong lời mà các thi sĩ vẫn ngâm nga cũng có mật đạo dẫn thẳng vào trung tâm di tích nằm ngay cạnh lối vào đấy.” “Ah, Greenham. Chúng tôi đã kiểm tra tất cả con đường trên căn phòng này, nhưng không hề thấy mật đạo nào cả.” “Thế nên ta mới đề nghị việc này. Để bù lại việc nhóm ta phải chịu công việc thiệt thòi này, hay là hãy chia cho ta một phần các ngươi tìm được ở tầng này. Yup, mười phần trăm mỗi nhóm thì sao? Và ngày mai, hãy để nhóm ta xuống tầng dưới nữa đầu tiên?” “Ta không có phản đối với đề nghị này.” Người đầu tiên lên tiếng là Greenham. Một lúc sau Hekkeran cũng đồng ý. “Tốt, mọi người đều đã đồng ý! Còn ngươi thì sao Uzruth?” “Tôi thấy không thoải mái lắm, nhưng mà chỉ có mười phần trăm nên, vậy đi.” Lão đại chỉ đơn giản cười vào giọng nói mỉa mai của hắn. Cuối cùng thì chính Eruya lại là kẻ tỏ vẻ khó chịu sau khi thái độ giả tạo của hắn lại chẳng được đáp lại. “Ah, Lão đại. Có thể tiện đường cho tôi nhờ chút không. Chúng tôi tìm thấy một biểu ngữ làm bằng sợi vàng trong hầm mộ chúng tôi tìm, nhưng trông nó hơi quá khổ để mang theo. Có thể phiền ông mang nó về không?” “Ta đồng ý với Hekkeran. Có hơi phiền hà, nhưng ông có thể giúp chúng tôi không?” “Đã vậy thì, mang theo cái của tôi nữa.”

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 195

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.