Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 7 Chương 2 : Bươm bướm sa lưới nhện ( Part 10)

Phiên bản Dịch · 2317 chữ

Khi đội trưởng của Heavy Masher, Greenham, tới gần hầm mộ, mắt anh hơi mở to ra. Nó còn hơn cả những gì anh tưởng tượng.

Dù họ coi đây là một hầm mộ nhỏ, nó chỉ nhỏ khi so sánh với đại lăng tẩm ở chính giữa. Khi lại gần, kích thước và kiến trúc hùng vĩ của nó hiện ra rõ ràng.

Những bức tường bằng đá trắng trông mượt mà bóng loáng. Dù chắc đã khá lâu từ khi xây dựng, hầm mộ vẫn chẳng có chút biểu hiện bị hao mòn vì mưa gió.

Phía trên ba bậc cấp bằng đá cẩm thạnh là một cánh cửa kim loại dày. Cánh cửa bóng loáng đến độ chẳng hề có chút gỉ sét. Kể cả thép đen cũng sáng loáng lên.

Quá rõ ràng là nơi này đã được chăm sóc kĩ lưỡng.

-Có nghĩa là nơi này đang có người ở.

Trong lúc Greenham đưa ra kết luận, người chiến hữu đạo chích của anh bước tới và chậm rãi xem xét, bắt đầu từ những bậc cấp.

Greenham nhận được tín hiệu lùi lại –cần thiết bởi vì [Silence] vẫn còn đó- và từ từ lùi lại. Việc này nhằm tránh những cạm bẫy diện rộng.

Người đạo chích tìm bẫy một cách kĩ lưỡng. Dù cho anh có cảm thấy mất kiên nhẫn thì cũng không thể làm khác được.

Linh hồn cư trú trong cơ thể con người, và khi cơ thể đó bắt đầu thối rữa, linh hồn sẽ được ý của thần linh triệu hồi. Thế nên người chết phải ngay lập tức được mai táng, thường là chôn cất dưới lòng đất, nhưng lại có chút khác biệt với những người có địa vị cao như quý tộc.

Nếu người chết được chôn ngay lập tức, họ cần phải đào xác lên để xác định rằng cơ thể đó đã phân hủy. Để thấy bằng chứng của sự phân hủy, xác chết sẽ được để lại một thời gian trước khi đem chôn. Tuy nhiên, xác chết sẽ không được đặt ở nhà của quý tộc.

Và thế là họ dùng những hầm mộ ở nghĩa trang. Sau khi đặt thi thể ở đó một thời gian, các tu sĩ sẽ đánh giá thi thể đã thối rữa và linh hồn đã được thần linh triệu hồi chưa trước khi đem chôn.

Nơi đặt xác là hầm mộ chung. Khu vực rộng rãi này có vài nền đá để đặt xác chết lên. Cảnh tượng những xác chết thối rữa được đặt thành hàng trông có vẻ kinh dị, nhưng đó là việc bình thường của thế giới này.

Mọi thứ khác hẳn đối với những quý tộc lớn có địa vị và tài sản. Thay vì hầm mộ chung, họ dùng hầm mộ gia tộc do tổ tiên để lại. Căn phòng nơi những kẻ có địa vị được thần linh triệu gọi và nơi an nghỉ cuối cùng –hâm mộ như thế được sở hữu và truyền lại trong gia đình như một biểu tượng quyền lực.

Thường thì đồ dùng hằng ngày và cả kho báu có thể sẽ được tìm thấy. Điều này có nghĩa rằng những hầm mộ chính là rương kho báu đối với những kẻ trộm mộ. Và vì vậy, nó thường được đặt đầy cạm bẫy nguy hiểm để ngăn cản kẻ xâm phạm.

Chắc chắn một hầm mộ vĩ đại thế này cũng giống vậy. Người đồng đội đạo chích của Greenham kiểm tra một cách kĩ lưỡng.

Sau khi người đạo chích làm xong vài kiểm tra và bước tới cánh cửa, âm thanh đột nhiên trở lại.

Thời gian hiệu lực của [Silence] đã hết. Vừa đúng thời gian. Người đạo chích lặng lẽ bước tới trước cánh cửa mà tìm kiếm một cách cẩn thận. Cuối cùng, anh ta đặt một thứ như ống nghe lên và nghe ngóng.

Sau vài giây, người đạo chích quay về phía Greenham cùng các đồng đội khác và lắc đầu. ‘Không có gì cả’.

Người đạo chích nghĩ nó thật kì lạ và nghiêng đầu.

Vì sao nơi này không bị khóa vẫn còn là một bí ẩn, nhưng vì người đạo chích không phát hiện ra thứ gì, tới phiên đội tiên phong đi tới.

Greenham tới phía trước và người đạo chích vươn tay tới cánh cửa. Đằng sau họ là một chiến binh cầm khiên.

Greenham đẩy tay nắm cửa xuống và chậm rãi mở cửa. Có lẽ đã được tra dầu kĩ hoặc là người chăm sóc nơi này đã làm việc một cách nghiêm túc, cánh cửa nặng nề dễ mở hơn hẳn lúc nhìn.

Đứng giữa Greenham và cánh cửa là người chiến binh sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào, giơ khiêng để đề phòng đòn tấn công bất ngờ hoặc cạm bẫy.

Tuy nhiên, chẳng có gì đại loại như tên bắn ra hay gì cả. Cánh cửa sắt mở tung và bóng tối thăm thẳm hiện ra trước mắt Heavy Masher. “Continual Light.” Magic Caster Ma lực hệ triệu hồi một ánh sáng ma pháp. Độ sáng của ánh sáng ma pháp có thể được điều chỉnh tùy ý. Cả hầm mộ được chiếu sáng. Bằng một thần chú khác, vũ khí của chiến binh cũng phát sáng theo.

Những gì được chiếu sáng là một căn phòng trông rất dễ nhầm với một gian buồng của quý tộc.

Ở giữa căn phòng là một quan tài đá thường thấy ở đền thờ. Nó dài 2.5 mét và được chạm trổ những hình điêu khắc. Bốn bưc tượng ngọc thachj được khắc thành hình những chiến binh đầy đủ áo giáp và trang bị với kiếm, khiên và giáp toàn thân đứng ở mỗi góc.

Và còn- “-Hmm, có chút trí nhớ nào khớp với biểu tượng đó không?” “Erm, tôi không biết.” Trên tường là một biểu ngữ với cạnh màu vàng mang biểu tượng mà chưa ai từng thấy trước đây. Có thể Vương Quốc không phải quốc gia của họ, nhưng người đạo chích và Magic Caster đã nhớ rõ huy hiệu của rất nhiều quý tộc và vua chúa. Nếu họ không thể nhận ra nó, vậy đây không phải nơi của một quý tộc trong vùng. “Có thể nó là một quý tộc từ trước khi Vương Quốc được thành lập?” “Ý cậu là từ hơn hai trăm năm trước?” Có rất nhiều nơi bị phá hủy bởi Ma Thần hai trăm năm trước, nên có rất ít nơi có niên đại hơn hai trăm năm. Vương Quốc, Thánh Quốc, Cộng Hòa và Đế Quốc đều được thành lập trong khoảng hai trăm năm trở lại đây. “Nếu là vậy, tại sao nó lại được bảo dưỡng kĩ càng trong thời gian lâu như vậy? Mục đích của nó là gì?” “Có thể nó được yểm ma pháp bảo tồn? Chắc là do ma pháp đã sửa chữa nó.” “Nhân tiện đội trưởng này. Anh có thể ngưng nói chuyện kiểu kì lạ đó, đúng không? Chỉ có chúng ta ở đây thôi mà.” “Hmmm…” Greenham chau mày, và thả lòng người. “Ahh, thiệt mệt quá đi. Cái gì mà mi mi ta ta, thật ngu ngốc.” “Anh đã vất vả rồi. Như cậu ta nói, chỉ có mỗi chúng ta thôi thì đâu có sao đúng không?” “Nah, không làm vậy được, cái kiểu nói năng cứng nhắc đó khiến tôi trông như một worker có năng lực. Sẽ khá phiền phức nếu đổi qua đổi lại, không phải sao? Các cậu không biết chính sách làm việc của tôi à?” Greenham đáp lại nụ cười khổ của các đồng đội bằng một nụ cười khổ của chính mình.

Greenham vốn là con thứ ba của một nông dân ở Vương Quốc. Nhưng mọi người thường nói, nếu nhiều người cùng chia đất làm ruộng, thì sau vài thế hệ, phần đất mà mỗi người có thể kế thừa sẽ dần nhỏ lại. Nông sản mà mỗi gia đình có thể thu hoạch cũng giảm theo. Đó là lý do mà con cả sẽ được thừa kế mảnh đất, con thứ có thể làm phụ giúp, những những đứa khác sẽ chẳng có gì cả. Việc họ chuyển tới thành phố để tìm kế sinh nhai là chuyện thường.

Tuy nhiên, Greenham được ban cho một cơ thể khỏe mạnh, và nó đã làm việc tốt. Nhưng nói cho cùng thì anh vẫn chỉ là một nông dân gần như chẳng có tí giáo dục nào, trong cả đọc, viết và cả phép tắc lịch sự.

Đúng là worker chỉ chú ý vào năng lực và hoàn thành yêu cầu được giao, chứ không phải phép tắc. Tuy nhiên, nó không được tốt cho lắm với một trưởng nhóm như anh. Anh cũng khá cố gắng trong khoản đó, nhưng không giống như tài năng anh có với cơ thể mình, anh không có tài ăn nói và cứ thế bỏ qua. Greenham giữ vị trí trưởng nhóm vì được đánh giá cao trong tất cả các phương diện khác. Tuy nhiên, để không làm mất mặt những đồng đội của mình, Greenham bắt đầu nói chuyện một cách kì cục. “Nói chuyện một cách kì cục cũng bình thường như một cách để giới thiệu cho nhóm của tôi.” Đó là những gì anh muốn khách hàng của mình nghĩ.

Mặc dù vậy, người ta vẫn thường khinh rẻ anh. Tuy nhiên, hình tượng đó so với hình ảnh nông dân quèn vẫn còn tốt chán. “Được rồi, giờ nghỉ đã hết. Tới đi các chàng trai.” Greenham nhắc nhở và mọi người bắt đầu đi mà không phàn nàn tiếng nào.

Đầu tiên là người đạo chích cẩn trọng vào trong hầm mộ để tìm bẫy.

Nhóm còn lại đặt những thanh kim loại dày vào giữa cánh cửa để nó không bị đóng sập hoàn toàn nếu có một cơ chế đóng cửa nào đó. Để tránh ánh sáng lộ ra ngoài, cánh cửa được đóng lại một nửa. Trong khi người đạo chích thận trọng kiểm tra căn phòng, Greenham và những người khác không hề hạ thấp cảnh giác. Ánh sáng vẫn còn đó. Vẫn rất có thể họ đã bị để ý.

Trong khi Greenham và những người khác hạ thấp mình quan sát xung quanh, người đạo chích đi tới khu vực dưới tấm biểu ngữ và quan sát nó một chút. Sau khi hạ quyết tâm, anh ta đưa tay chạm tấm biểu ngữ, và hoảng loạn rụt tay lại ngay lúc vừa chạm vào. “Không có vấn đề gì cả, mọi người vào đi.” Người đạo chích nhìn về phía Greenham và những người khác đồng thời chỉ vào tấm biểu ngữ. “…Thứ này thực sự rất có giá, được làm từ sợi vàng đấy.” “Hảảảả!? Sợi vàng? Cứ để nó như thế, đầu bọn này có vấn đề à?” Tất cả bọn họ đều giật nãy lên ngạc nhiên. Mọi người tập trung lại dưới tấm biểu ngữ và lần lượt chạm vào nó. Cái lạnh dưới ngón tay họ chắc chắn là của kim loại.

Nhìn qua nó có thể thấy đánh giá của người đạo tặc là chính xác. Từ kích thước, trọng lượng và giá trị nghệ thuật, thứ này phải đáng giá cả một gia tài. “Khách hàng của chúng ta trúng vụ này rồi. Mặc dù thù lao đầy đủ của chúng ta, đúng hơn là của cả bốn nhóm vẫn chưa được tính, nhưng nơi này chắc chắn có cả núi kho báu.” “Chúng ta mang nó theo chứ?” Greenham trả lời câu hỏi. “Nó to quá, và nặng nữa. Hãy quay lại lấy nó sau, có phản đối gì không?” “Không. Mang thứ này theo cũng khó thật. Kết quả kiểm tra cũng không có cạm bẫy hay cửa ẩn gì cả.” “…Vậy thì, mời.” Greenham gật đầu với một ma lực hệ ma pháp sư. Đồng đội của anh đáp lại bằng cách niệm thần chú. “ Detect Magic –Tôi không thể phát hiện bất kì cạm bẫy ma pháp nào cả. Chúng ta có thể bỏ qua khả năng có ai đó đang nấp với ma pháp ẩn nấp.

Ánh mắt họ hướng vào quan tài đá ở giữa căn phòng.

Người đạo chích dành khá nhiều thời gian để điều tra và kết luận rằng không hề có cạm bẫy nào cả.

Greenham và người chiến binh gật đầu với nhau, bắt đầu mở nắp quan tài. Tưởng chừng sẽ nặng vì nó khá to, nhưng kết cục nó lại nhẹ hơn họ nghĩ. Họ dùng quá nhiều sức đến nỗi tí nữa thì té ngửa.

Nắp quan tài được mở, để lộ vô số ánh sáng lấp lánh bên trong.

Vàng, bạc và đá quý đủ màu, cùng với vô số trang sức lấp lánh, cả trăm đồng vàng rải rác tứ tung.

Họ đã mong chờ thứ gì đó ngon lành sau khi nhìn tấm biểu ngữ, nhưng cảnh này vẫn khiến cho Greenham cười toe toét. Người đạo chích đang quan sát thận trọng cầm một món lên –một cái vòng cổ bằng vàng.

Đó là một mẩu trang sức hoàn hảo. Nó trông như một cái vòng cổ bằng vàng đơn giản, nhưng khi nhìn kĩ mới thấy, chuỗi dây có những hình chạm khắc rất đẹp. “…Tính thấp lắm thì cũng cả trăm đồng vàng. Nếu gặp đúng người, có khi có thể được cả trăm rưỡi.” Phản ứng của mọi người khi nghe ước tính có sự khác biệt. Người thì huýt sáo còn kẻ thì cười nhe răng. Một điểm chung là sự phấn khích và ngọn lửa tham vọng đang cháy trong mắt họ.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 194

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.