Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 1 Chương 4: Xung đột ( part 2)

Phiên bản Dịch · 1923 chữ

Đối phương trả lời đúng như dự kiến của anh. Bởi vậy Momonga càng thêm nghiêm túc tự hỏi vấn đề tiếp theo: “Như vậy đi, ta sẽ sử dụng số tiền đó để mua hàng hóa trong thôn. Các ngươi hãy cho ta một cái giá hợp lí.”

Phía bên trong áo choàng, Ainz âm thầm mở rương đồ lấy ra hai đồng tiền vàng của Yggdrasil. Trong đó một đồng khắc khuôn mặt nghiêng của một người phụ nữ, đồng còn lại là hình của một người đàn ông. Đồng vàng đầu tiên là loại tiền tệ được nhà phát hành đưa vào sử dụng sau sự kiện ‘Valkyrie’ s Downfall’, đồng vàng thứ hai là tiền tệ cũ của trò chơi.

Tuy rằng giá trị giống nhau nhưng đối với Ainz thì ý nghĩa của nó khác nhau rất lớn.

Đồng vàng cũ là từ khi Ainz bắt đầu chơi Yggdrasil đến khi xây dựng Ainz Ooal Gown. Mà thời kì huy hoàng của guild, khi nhà phát hành tiến hành sửa đổi, khi đó phần lớn người chơi đã có lượng trang bị tương đối hoàn chỉnh, do đó, những đồng vàng mới chỉ được xem như một loại vật phẩm mà thôi.

Trở thành một skeleton mage, dùng ma thuật tiêu diệt những con quái trên bản đồ, nhặt những đồng tiền lơ lửng trên không. Một mình tiến vào mê cung, đánh bại những con quái vật hung mãnh, thông qua vô số khó khăn đạt được một núi tiền vàng chồng chất. về sau, khi những thành viên của guild cùng nhau tiến công chiếm đống mê cung, bán đi những thủy tinh dữ liệu mà họ kiếm được, kiếm về những đồng tiền vàng tượng trung cho một quá khứ huy hoàng.

Ainz lắc đầu, xua đi những trí nhớ hoài niệm này.

Anh đem đồng tiền cũ thu về, cầm trên tay đồng tiền mới.

“…Nếu sử dụng đồng vàng này, đại khái có thể mua được đồ vật như thế nào?”

Nhìn đồng tiền vàng trên mặt bàn, trưởng thôn và vợ trợn to hai mắt, ngạc nhiên.

“Đây là!!”

“Đây là tiền vàng tại một nơi rất xa. Thế nào, không thể sử dụng tại đây sao?”

“Hẳn là có thể…Xin chờ một chút.”

Nghe được câu nói có thể dùng, Ainz âm thầm thở ra một hơi, tiếp theo nhìn trưởng thôn đứng dậy, đi vào một căn phòng khác và mang trở lại một thứ gì đó mà bạn có thể nhìn thấy trong những cuốn sách lịch sử.

Một cái cân thời cổ.

Sau đó, vợ trưởng thôn cầm đồng tiền trên bàn cùng một cái gì đó hình tròn so sánh lớn nhỏ. Xem xét một chốc rồi mới đưa đồng vàng lên một bên cân, bên còn lại đặt vài quả cân nhỏ.

Cái này giống như là trọng lượng tiền tệ

Ainz nhớ lại hành động của vợ trưởng thôn, cân nhắc hàm ý trong đó.

Ban đầu là so sánh kích thước lớn nhỏ so với tiền vàng của vương quốc, sau đó là xác định hàm lượng vàng bên trong đồng tiền.

Thoạt nhìn thì đồng vàng có vẻ nặng hơn, cái cân đang nghiêng về phía của đồng tiền. Ngay lập tức, vợ trưởng thôn cho thêm một quả cân vào đầu kia, làm cho cân thăng bằng trở lại.

“Ước chừng đồng tiền này nặng gấp đôi đồng vàng thông thường…Xin hỏi, tôi có thể cạo bề mặt nó một chút được không?”

“Cái bà này, quá thô lỗ rồi đấy. Thật sự xin lỗi vì vợ của ta nói ra lời như vậy.”

Thì ra bà ta cho rằng đồng tiền này được mạ vàng. Nhưng Ainz hoàn toàn không để ý đến chuyện đó, cũng chẳng tức giận chút nào.

“Không sao cả…chẳng qua nếu như là vàng ròng thì các ngươi phải thu mua theo đúng giá thị trường nha.”

“Không, không cần, thật sự xin lỗi.”

Bà vợ trưởng thôn cúi đầu xin lỗi, đem đồng tiền trả lại.

“Đừng để ý, xác nhận vẫn là cần thiết. Xem qua đồng vàng này, các ngươi cảm thấy thế nào? Có phải giống như một tác phẩm nghệ thuật không.”

“Đúng vậy, rất đẹp. Đây là tiền tệ của quốc gia nào vậy?”

“Điều này…Quốc gia đó không còn tồn tại nữa rồi.”

“Như vậy sao…”

“…Tuy rằng giá trị của nó gấp đôi đồng vàng thông thường, hơn nữa bên trên điêu khắc một tác phẩm nghệ thuật, đồng vàng này hẳn là có giá cao hơn một chút. Phải vậy không?”

“Có lẽ là như vậy…Nhưng mà chúng tôi không phải là thương nhân, cũng không hiểu lắm về giá trị của nghệ thuật…”

“Ha ha ha, nói như vậy cũng không sai. Như vậy đi, tính đồng tiền này bằng hai đồng vàng thông thường. Thế nào?”

“Đương, đương nhiên.”

“Kì thật ta còn một vài đồng tiền như vậy, các ngươi có thể cung cấp nhưng vật dụng gì cho ta đây? Đương nhiên, các ngươi có thể cung cấp bao nhiêu, ta liền mua bấy nhiêu. Giá cả có thể dùng giá mua bán bình thường phán định. Dĩ nhiên, các ngươi có thể kiểm tra những đồng vàng đó. Mời…”

“Ainz Ooal Gown-sama!”

Thanh âm của trưởng thôn đột nhiên trầm xuống, làm cho tâm trạng của Ainz nảy lên một cái. Biểu tình so với lúc trước càng thêm cứng rắn, mơ hồ lộ ra vài phần khí thế.

“Gọi ta là Ainz được rồi.”

“Ainz-sama sao?” Giọng nói của trưởng thôn mang theo một phần hoài nghi, nhưng ông ta ngẫm nghĩ một lát rồi nói:

“Ta hiểu rõ Ainz-sama muốn nói điều gì.”

Ainz hoài nghi không biết có phải trên đầu của mình hiện lên một dấu chấm hỏi to đùng hay không.

Có điểm hiểu lầm, nhưng thật sự không biết ý của trưởng thôn là như thế nao, do đó anh không biết phải trả lời sao cho hợp lí.

“Tôi biết Ainz-sama không muốn mình bị xem nhẹ, cũng hiểu ý của ngài muốn một khoản thù lao xứng đáng với những gì ngài bỏ ra. Để mời một nhân vật mạnh mẽ như Ainz-sama hẳn là cần rất nhiều tiền. Cho nên ngoại trừ 3000 tiền đồng, ngài còn muốn những loại vật phẩm nào?”

Đầu óc Ainz rối loạn, không hiểu trưởng thôn muốn nói cái gì, có chút cảm thấy may mắn khi mình đang đeo mặt nạ. Anh xuất ra đồng vàng kia mục đích là muốn xem có thể mua được vật phẩm loại gì, đẳng cấp thế nào, qua đó đại khái biết được tiêu chuẩn mua bán tại thế giới này. Chính là sự tình sao lại thành ra như vậy chứ.

Không thấy Ainz trả lời, trưởng thôn nói tiếp:

“Nói ra thì xấu hổ nhưng hiện tại chúng tôi chỉ có thể cẩm ra nhiều nhất 3000 tiền đồng. Tuy rằng ngài nhất định sẽ có hoài nghi nhưng đối với ân nhân cứu mạng thì tôi tuyệt đối không dám dấu diếm điều gì.”

Trên mặt trưởng thôn tràn ngập vẻ chân thành, thoạt nhìn không giống như đang nói dối. Nếu bị ông ta lừa gạt thì Ainz chỉ có thể tự trách mình không có mắt nhìn người thôi.

“Tôi biết số tiền nhỏ này không thể thỏa mãn một nhân vật mạnh mẽ như Ainz-sama. Nếu như đem toàn bộ tài sản của dân trong thôn tập hơp lại có lẽ sẽ đạt tới mức mà Ngài mong muốn. Nhưng…hiện tại ngôi làng của chúng tôi đã bị phá hủy, nếu thanh toán vượt quá 3000 tiền đồng này thì dân làng không thể nào sống sót qua mùa đông được. Còn có vật tư thì cũng giống như vậy, bởi vì một vài dân làng đã chết, do đó sẽ có nhiều đồng ruộng sẽ trở nên thiếu nhân lực. Cho nên nếu như đem vật tư giao cho Ngài thì cuộc sống tương lai sẽ vô cùng khó khăn. Cho nên…tuy rằng nói ra thì vô cùng thô lỗ, nhưng có thể xin Ngài…ít nhất cho chúng tôi trả tiền cho Ngài theo từng đợt được không (Trans: Ý là trả góp ấy)?”

A? Cơ hội tới rồi?

Giống như là đang ở trong một phiến rừng rậm mà đột nhiên tầm nhìn trở nên quang đãng, Ainz giả vờ suy nghĩ. Mục tiêu hiện tại đang ở trước mắt, chỉ cần mở miệng là có thể đi đến thành công. Vài giây sau, Ainz nói:

“Ta hiểu. Ta không cần thù lao.”

“A? Vì…Vì sao?”

Trưởng thôn cùng vợ đều kinh ngạc nhìn về phía Ainz. Anh nhẹ nhàng giơ bàn tay lên, biểu thị đang còn muốn nói tiếp. Trong một cuộc đàm phán, phải tự hỏi cái gì nên nói, cái gì không nên nói, điều đó quả thực vô cùng phiền toái, cũng không biết là có thể lấy được thông tin mà mình mong muốn hay không. Nhưng vẫn phải cố gắng mà làm thôi.

“Ta là một Magic Caster, ở tại Nazarik- một nơi nghiên cứu phép thuật, gần đây mới đi ra bên ngoài.”

“Quả nhiên là như vậy. Vậy thì trang phục này cũng hiểu được”

“A. Chính là như vậy.”

Ainz vuốt vuốt cái Mặt Nạ Ghen Tị, thuận miệng nói ra một cái lí do.

Magic Caster ai cũng ăn mặc trang phục kì quái thế này, quang cảnh trên đường sẽ như thế nào đây?

Những hình ảnh của đường phố tại Bali* hiện lên trong tâm trí của Ainz, có chút chờ mong quang cảnh như vậy xuất hiện tại thế giới này. Nhưng Ainz bỗng nhận ra một điều khác thường, chính là nơi này cũng sử dụng danh hiệu giống như trong Yggdrasil.

(*: Bali là một hòn đảo tại Indonesia)

Magic Caster, đây là một danh từ bao hàm rất rộng. Chính là bao gồm trong đó có Holy Hermit, Priest, Druid, Mystic, Sorcerer, Magician, Bard, Miko, Alchemist, Saint, tất cả các loại Class liên quan đến ma thuật, ở Yggdrasil đều được gọi chung bằng cái tên là Magic Caster. Nếu thế giới này cũng là như vậy thì cũng khá là lạ.

Ainz quan sát phản ứng của đối phương, rồi nói tiếp:

“…Ta mặc dù không cần trả thù lao, nhưng thân là một Magic Caster, ta rất cần nhiều loại công cụ khác nhau, đương nhiên trong đó có cả sự sợ hãi và tri thức. Những cái đó có thể coi là những công cụ để kiếm tiền. Chỉ là như ta đã nói, trước đây ta chỉ chăm chú vào nghiên cứu ma thuật, cho nên đối với những sự vật xung quanh đây không hiểu rõ cho lắm, cho nên muốn từ hai vị tìm hiểu thêm một ít thông tin. Hơn nữa hi vọng hai người không đem chuyện mua bán hôm nay để lộ cho người khác biết. Đấy chính là thù lao mà ta yêu cầu.”

Đột nhiên lại có bánh từ trên trời rơi xuống. Thậm chí so với ăn bánh miễn phí còn tốt hơn.

Ra tay cứu giúp người ta, sau đó yêu cầu thù lao hợp lí, đùng một cái lại nói là không cần thù lao, chỉ cần là người bình thường đều sẽ thấy chuyện này vô cùng quái dị.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 264

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.