Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba năm bị phong ấn

Tiểu thuyết gốc · 7016 chữ

Với linh lực của Ngạo Thế,Hắn không khó để nhìn ra chỗ ẩn thân của Tăng Vỹ,một cái phát linh tức đã làm cho Tăng Vỹ hiện thân.

-Còn không ra!hừ...

-Ầm!

Tăng Vỹ bay lên né tránh vòng linh tức mạnh bạo chém nát cả đá xung quanh,Hắn đáp chân đứng đối diện Ngạo Thế.Lý Tự Nhiên cũng phóng lên cao né tránh nhưng lại đứng gần kết giới Cửa Động Tuyết Đàm,Hắn há hốc miệng như muốn thốt lên cảnh báo điều gì nhưng lại không dám nói

-Tăng Tăng Tiền Bối ở đó ở đó...

Ngạo Thế mặc y phục bình thường chỉ là một bộ hắc y có áo choàng trùm mũ,Hắn đeo mặt nạ sắt hình Huyết Giáp biểu tượng của Lan Nguyệt Điện che đi một phần mặt phía trên chỉ để lộ khuôn miệng .Tròng mắt sau chiếc mặt nạ đen láy nhưng ánh lên sát khí tà mị,chỉ đảo một cái cũng khiến kẻ đối diện bất an.Hắn liếc mắt nhìn sang Lý Tự Nhiên cười khẩy một cái

-Tiểu tử không ngờ ngươi cũng ở đây,Bảo Kiếm tốt,Ta sẽ thu phục ngươi một thể.

Lý Tự Nhiên ngu ngơ không hiểu gì nhưng cũng bình tĩnh đáp

-Ta thu phục ngươi thì có...

Tăng Vỹ liếc mắt nhìn Lý Tự Nhiên khiến Hắn im bật,Ngạo Thế cười nhạt nói

-Đồ đệ tốt,đến đây là muốn cản chân của Sư Tôn sao?Đạo bùa cảnh cáo ngươi lần trước quá nhẹ cho nên ngươi không biết sợ là gì nữa rồi...Mạn Đà La và Độc Long thật vô dụng chẳng thể giữ được chân của ngươi.

Tăng Vỹ ánh mắt long lên sòng sọc nhìn Ngạo Thế căm phẫn

-Im đi,ai là đồ đệ của ngươi,hôm nay ta sẽ chôn ngươi ở Tuyết Đàm Sơn này để trả thù cho Phụ Thân của Ta...Ngạo Thế đi chết đi...

Tăng Vỹ triệu ra Lang Độc Thủ tấn công Ngạo Thế, nhưng Hắn lúc ẩn lúc hiện tốc độ dịch chuyển nhanh hơn gió thổi,dù Tăng Vỹ có đuổi theo thế nào cũng không bắt kịp, những đòn vuốt độc cào trượt đã làm đá núi nổ tan tành.Ngạo Thế xuất thần nhập hóa hiện ngay sau lưng của Tăng Vỹ,gần đến độ có thể kề sát nói vào tai của Hắn

-Đồ nhi ...đi chết đi!

-Hả?

-Ầm!

-Tăng Tiền Bối cẩn thận...

Một chưởng của Ngạo Thế đánh vào lưng Tăng Vỹ đã khiến Hắn văng vào tảng đá làm nó nổ tung,Hắn ói máu nghiêng ngả đứng lên

-Ụa...Tiểu Tử khai triển trận...

Nghe xong Lý Tự Nhiên liền bắt ấn khởi động trận Diệt Ma vây giữ Ngạo Thế vào trung tâm.

-Hừ...có tâm tư ...

Thì ra Tăng Vỹ cố tình đứng vào trận pháp Diệt Ma để Ngạo Thế tiếp cận mình mà không nghi ngờ,thân pháp của Hắn tuy không bằng Ngạo Thế nhưng việc xác định linh tức dao động thì không yếu,Tăng Vỹ chịu đựng một chưởng của Ngạo Thế để có cơ hội thoát khỏi trận pháp và ra hiệu cho Lý Tự Nhiên khởi trận.

Trận Diệt Ma thi triển tám con rối hiện ra thành tám vị cao thủ trấn giữ tám phía ,phát linh lực tạo ra một trận oanh Thiên Lôi đánh xuống Ngạo Thế,Hắn không hề nao núng chỉ nhoẻn miệng cười

-Tiểu tử thúi chưa đủ linh lực để lập Pháp Trận này đâu...yaaa...

Ngạo Thế phát công một đòn đã đánh bay tám con rối,Oanh Thiên Lôi chưa tụ xong đã bị phá tan .Lúc này Tăng Vỹ triệu ra Sát Thế tung nó lên cao,Sát Thế cảm nhận được máu huyết của Ngạo Thế liền phát ra hàng trăm mũi thương bắn như trút về hướng của Hắn.Ngạo Thế dịch chuyển né tránh và đánh phá ám khí,nhưng những mũi giáo sắc bén từ Sát Thế vẫn bắn ra liên tục,bắn nát bộ y phục của Hắn tơi tả,có một mũi giáo lướt qua chiếc mặt nạ đánh rơi mũ trùm đầu xuống.

-Keng!

Lý Tự Nhiên trố mắt gắng nhìn xem chiếc mặc nạ kia có bị rơi ra hay không,nhưng nó vẫn dính chặt trên mặt Ngạo Thế.

-Hừ,chút nữa là nhìn được dung mạo của Hắn rồi...tên chết giẫm này không biết có phải là người quen của Dương Hạo hay không?

Ngạo Thế điên tiết gồng cứng người tụ linh lực ngưng đọng những mũi giáo sắp ghim vào mình.

-Yaaa...

-Uỳnh!

-Á!

Một cái phát công đã phá nát những mũi giáo và Sát Thế hất bay Tăng Vỹ vào vách đá,ói máu bất tỉnh.Ngạo Thế biến đổi đã mặc chiến bào của dòng dõi Hoàng Gia Ma Tộc Khiêm Lăng,ánh mắt chuyển đỏ,toàn thân đầy chướng khí đen.Hắn nhếch mép đưa tay về phía Tăng Vỹ hút một cái đã nhốt Hắn vào túi càn khôn.

-Linh lực của ngươi có tu luyện thêm ngàn năm cũng không phải là đối thủ của Sư Tôn...hừ ...

Lý Tự Nhiên thì bị hất văng vào kết giới bảo vệ Cửa Động,hàng trăm tia băng khí tấn công Hắn như vũ bão,khiến cho Hắn liên tục phát công phá vỡ.

-Yaa...sao ta lại xúi quẩy thế này...Tăng Tiền Bối...

Băng khí xuyên qua người của Hắn phá hủy kinh mạch khiến cho Lý Tự Nhiên phun máu đau đớn

-Phụt...a...cái trận pháp khốn nạn này...là ta vẽ ra sao?ặc... không ấn tượng gì cả...hic lần này phải chết ở đây sao?ặc...

Ngạo Thế nhìn sang Cửa Động đắc ý cười lớn

-Ha ha ha...Tiểu Tử thúi không phải ngươi là đệ nhất phản diện hay sao... ngươi vẫn chưa tham gia dự Đấu Linh Đại Phái,chưa gì đã thảm hại như vậy rồi à...

Lý Tự Nhiên cố gắng dùng chút sức tàn mở kết giới bảo hộ ,Hắn khụy một gối tay ôm ngực ,đau đớn nhăn mặt nói

-Ặc...tại sao ngươi biết ta là đệ nhất phản diện,lẽ nào ngươi chính là người chơi nhập vai nhân vật của hệ thống truyện này?Nhưng ta chẳng viết ra nhân vật nào tên là Ngạo Thế cả...

Ngạo Thế con ngươi khẽ dao động,mặt có chút bất ngờ

-Ngươi...ngươi không phải là nhân vật mặc định Lý Tự Nhiên... ngươi là Tác Giả truyện Đệ Nhất Mỹ Nam ...sao có thể... ngươi không phải nhập vai Hắc Nguyệt Nương,ta đoán nhầm sao...ngươi ,ngươi nhập vai Lý Tự Nhiên... không đúng ...sao linh lực lại yếu như vậy...

Lý Tự Nhiên ù ù cạc cạc chẳng hiểu tên Ngạo Thế này nói gì

-Ta là Lý Tự Nhiên bảo trì của công ty Dương Thị ,Ta nhập vai Lý Tự Nhiên không phải là do ngươi sắp đặt sao hả?Dương Hành,à hay là Quách Sỹ Luân đây... ngươi là ai hả?Có thù với ta sao?Ta vay tiền ngươi không trả ư?nên bọn ngươi mới bắt cóc Ta ép buộc tham gia vào cái hệ thống game chết tiệt này...hả?

Ngạo Thế nhìn kẻ bị giam trong trận pháp nửa nghi ngờ nửa kiêng kỵ,bất giác không dám động thủ

-Vô Lý... Ngươi không có Thần Đan... ngươi không phải Hắn...

Lý Tự Nhiên ngơ ngáo

-Thần Đan gì chứ?Hắn lại là kẻ nào nữa...đồng bọn của ngươi à...tên khốn kiếp ngươi mau thả ta ra khỏi cái hệ thống game chết tiệt này đi...ặc...

Ngạo Thế đảo mắt một lượt suy nghĩ

-"Nếu đây là Hắn lẽ nào lại không nhận ra Ta là ai,đấu nhau đã qua mấy phiên bản hệ thống truyện còn không hiểu nhau hay sao...Tác Giả truyện Lý Tự Nhiên ư?Nhân viên bảo trì của công ty?Hừ lại tạo ra một thân phận mới để qua mắt Ta ư?Hay hay hay lắm...Là Hắn cũng được không phải Hắn cũng chẳng sao,đằng nào cũng phải giết tên tiểu tử này để luyện thành Quỷ Thi Bất Diệt."

-Ngươi không phải Hắn thì đi chết đi...yaa...

-Uỳnh!

Ngạo Thế đánh một chưởng mạnh bạo quét bay trận pháp lẫn Lý Tự Nhiên văng thẳng vào Động Tuyết Đàm,Lý Tự Nhiên phun máu nằm ngửa ra đất ,mắt ngước nhìn lên trần động phủ đầy băng tuyết lạnh lẽo,cảnh vật mơ hồ,hư hư ảo ảo bổng hiện ra trước mắt Hắn hình dáng của Dương Thiên Hạo,Hắn đưa tay lên huơ huơ

-Ụa...ặc...Sư Tôn...ta không xong rồi...Dương Thiên Hạo...

...Dương Thiên Hạo và Hắc Nguyệt Nương bay đến chân núi Tuyết Đàm thì nghe tiếng nổ vang trời,ngước nhìn phía Đỉnh Tuyết Đàm xa xa đã tụ Oanh Thiên Lôi,cả hai ngỡ ngàng nhìn nhau

-Trận Diệt Ma đã khai triển rồi...Dương Trưởng Lão,Ngạo Thế đang ở trên Đỉnh Tuyết Đàm.

Dương Thiên Hạo trong lòng bất an

-"Lý Tự Nhiên hãy gắng chờ ta đến..."

Lúc này Mạn Đà La và Độc Long xuất hiện cản trở,bọn chúng còn kéo theo cả trăm yêu ma quỷ quái thuộc hạ.

-Hắc Hồ chạy đi đâu hả?

-Tên Tu Nhân thấp kém kia đứng lại...

Hắc Nguyệt Nương nhìn thấy hai Quỷ cấp Đại thì cười nhạt

-Hừ bọn ngươi là ai hả ,muốn chết sao ,dám cản đường của Bổn Giáo Chủ.

-Ôi ...khẩu khí thật đáng sợ...Hắc Hồ ngươi tưởng bản thân mình còn là Hồ Tiên ư,chẳng qua chỉ là một Yêu Tinh Tu Di trăm năm mà dám lớn tiếng với Bổn Cô nương sao?

Hắc Nguyệt Nương sắc mặt âm trầm nói

-Tên Quỷ Tướng kia là nô bộc của Lan Nguyệt Điện,còn Ả nữ quỷ chân thân là Hoa Yêu nhưng đã Hoán Cốt Quỷ...bọn chúng chắc là thuộc hạ của Ngạo Thế.

Dương Thiên Hạo triệu ra Xích Long Kiếm,vẻ mặt lạnh tanh nói

-Mặc cho bọn chúng là ai...dù có là Quỷ Vương Bá Dực Thanh Chi xuất hiện Ta cũng sẽ không khoan nhượng...yaa...

Dương Thiên Hạo bay lên chém một đường kiếm khí mạnh bạo,phát ra luồng lửa cháy rực,Thần Kiếm xuất kích đã quét bay phân nửa số yêu ma quỷ quái.Mạn Đà La và Độc Long kịp thời né tránh và lập tức đáp trả

-Hừ tên Tu Nhân thấp kém dám thị uy trước Độc Long Tướng ta ư...yaa...

-Hắc Hồ xem Mạn Đà La bổn cô nương ta chặt hết đuôi của ngươi đây...yaa...

-Hừ ...Cô nương sao ta phỉ!

Một trận chiến ác liệt đã diễn ra,Mạn Đà La tuy đã thay Cốt Quỷ nhưng Tu Di xét cho cùng cũng không thể bằng Hắc Nguyệt Nương,chân thân Hoa Mạn Đà La căn bản không sánh ngang tầm với Hồ Ly nên khi cả hai xuất thần thức đánh nhau Mạn Đà La đã bị Hắc Nguyệt Nương đánh trọng thương.

Dương Thiên Hạo thả ra Xích Long đánh với nguyên thần của Độc Long là Con Thủy Long một mắt,tuy nước có thể trị lửa nhưng Thủy Long là yêu thú còn Xích Long là Thần thú Tu Di chênh lệch nên Xích Long đã đánh hạ Thủy Long khiến cho Độc Long hoảng kinh ôm thương tích bỏ chạy.Đám yêu ma thấy Quỷ Tướng thua trận cũng chia nhau trốn khỏi,Mạn Đà La bị thương nguyên thần tổn hại tạm thời bị phong bế hiện hình đoá hoa .Dương Thiên Hạo nói

-Hắc Giáo Chủ đừng phí thời gian nữa đi mau...

Hắc Nguyệt Nương đành tha mạng cho Mạn Đà La nhanh chân bay lên Đỉnh Tuyết Đàm.

-Ừm...

Trong Động Tuyết Đàm rộng lớn khắp chốn đều phủ một màu băng tuyết lạnh giá,ngoài những phiến đá nhấp nhô tuyệt nhiên trống rỗng, không hề thấy dấu vết của con Cuồng Long Hắc Đế,Lý Tự Nhiên nằm vật vờ ở nơi trống trãi,trên lớp băng dày,cơ thể sắp bị đông cứng,chỉ còn chút hơi thở đứt quãng,mắt của Hắn nheo nheo,chống chọi lại cơn buồn ngủ đang kéo đến.

-Không được ngủ...ta không thể ngủ...phải gặp được Dương Thiên Hạo... không ngủ...

Tiếng bước chân chậm rãi đang tiến đến gần Lý Tự Nhiên, những tiếp rốp rốp bẻ khớp ngón tay của Ngạo Thế cũng nghe rõ mồn một

-Hơ...thật không ngờ ý chí của tên tiểu tử ngươi cũng mạnh thật, không hổ danh là đệ nhất phản diện...nhưng xui xẻo cho ngươi vì phiên bản hệ thống truyện này đã bị phá vỡ không theo nguyên tác truyện nữa,nhân vật nhập vai có thể tự ý thay đổi nội dung tình tiết truyện nếu như bản thân game thủ có năng lực, những tên tân thủ như ngươi thì không thể sắp đặt lại tình tiết truyện được,nhưng Ta thì khác...Ta đã ở trong hệ thống game này qua nhiều phiên bản,vừa chơi vừa cải thiện nó...ngươi là tân thủ nhập vai Lý Tự Nhiên sống sót lâu nhất mà ta từng gặp đấy,ở các phiên bản cũ Hắn đã không thể còn mạng rời Hà Gia thôn bái sư rồi...

Tai của Lý Tự Nhiên ù lên,lúc nghe được lúc không nên những gì Ngạo Thế đang nói Hắn hoàn toàn mù tịt,chẳng hiểu gì,chỉ nghe được câu nhân vật nhập vai có thể thay đổi tình tiết truyện.

-Ặc...hừ...hừ...điên...đồ điên...ặc...

Ngạo Thế cười ha hả vang dội khắp hang động

-Ha ha ha...Điên sao?đúng đúng đúng...Bố ta cũng nói vậy,giáo viên nói vậy, người thân nói vậy...tất cả mọi người đều nói vậy...nhưng ngươi nhìn xem...Tên điên Ta đây đã tạo ra một trò chơi trực tuyến thực tế ảo này...Thú vị không?hiện tại chỉ có vài người tham gia...nhưng sau những lần cải thiện sẽ càng lúc càng nhiều người tham gia...tất cả mọi người đều sẽ được đưa vào hệ thống game...ha ha ha...lúc đó Ta chính là Bá Chủ thống trị thế giới này...

Lý Tự Nhiên không hiểu hết ý đồ điên cuồng của Ngạo Thế nhưng vẫn mơ hồ hiểu rằng tên này đang ủ mưu phát tán loại vi rút nào đó

-"Muốn tất cả mọi người đều đồng loạt nhập vai nhân vật game thực tế ảo chỉ có thể là phát tán mã độc,hoặc vi rút thôi...đúng là biến thái mà..."

Nhưng dù có nghĩ ra được âm mưu của Ngạo Thế là gì thì cơ thể thương tích hiện tại của Lý Tự Nhiên cũng không thể ngăn chặn hay kháng cự được nữa.

Ngạo Thế đưa tay ra vận linh lực muốn kết liễu Lý Tự Nhiên

-Ngươi dù có là Hắn hay không thì cũng phải chết trong tay ta...loại bỏ ngươi cũng rất tiếc dù sao từ khi mở phiên bản đầu ngươi đã tham gia và sống sót qua nhiều phiên bản nhưng không có ngươi cũng chẳng sao , ta sẽ nâng cấp cho Dương Hạo thay thế ngươi...Ta sẽ cho người an tán ngươi đàng hoàng, không phải dùng axit rửa thịt của ngươi...ha ha ha ha...

-Uỳnh!

Một luồng lửa quét đến khiến Ngạo Thế đổi hướng chưởng lực xoay người đánh trả,hai chưởng lực chạm nhau nổ tung,nhưng dù lửa có phát tán văng khắp động ,băng tuyết vẫn không bị tan.

Dương Thiên Hạo và Hắc Nguyệt Nương đã chạy vào kịp lúc cứu được Lý Tự Nhiên

-Lý Tự Nhiên!

Lý Tự Nhiên mơ màng liếc mắt nhìn sang dù không thấy rõ Dương Thiên Hạo nhưng hình dáng quen thuộc không thể nhầm lẫn với ai được,Hắn cố gắng thốt lên vài lời ra khỏi cổ họng đang đau buốt

-Sư...Tôn...ư...

-A Nhiên...

Hắn ngất lịm không một chút động đậy,Ngạo Thế nhoẻn miệng cười không ra tiếng nhìn Dương Thiên Hạo nói

-Dương Thiên Hạo chúng ta lại gặp nhau rồi...xem chừng linh lực của ngươi đã có chút tiến triển...

Hắc Nguyệt Nương nói

-Ngươi đã sát hại Nhị Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện có đúng không?Hoán Linh Đổi Cốt mạo danh của Hắn đi tàn sát khắp nơi.

Ngạo Thế chao mài,vẻ mặt khinh khỉnh nói

-Hừ...con Hắc Hồ luôn rình rập Cung Điện của ta đây mà...sao hả yêu Cha yêu cả con trai luôn à?muốn thay mặt Bạch Diễn Tình à không phải là Tiên Trưởng Tuyết Hạo Điện Thập Nhị Bạch Hồ mới đúng ,đòi công bằng cho Đông Kỳ Mẫn sao?chung tình thật đó,nhưng tiếc rằng ông ta không có hứng thú với ngươi.

-Ngươi...im đi...

Hắc Nguyệt Nương cả giận phóng bảy chiếc đuôi đánh Ngạo Thế,Hắn nhanh dịch chuyển né tránh và đáp trả

Dương Thiên Hạo nhân thời cơ chạy đến ôm lấy Lý Tự Nhiên lên

-A Nhiên,A Nhiên...

Lúc này người của Lý Tự Nhiên đã lạnh tanh, không còn chút sinh khí nào khiến cho Dương Thiên Hạo lòng dạ đau xót,Y ôm chặt Hắn vào lòng giữ ấm,môi Y run bần bật không phải vì lạnh mà vì cảm xúc rối loạn,như đã mất đi thứ gì đó rất quý giá lại như bị tổn thương tâm can đến cùng cực

-Lý Tự Nhiên...mở mắt ra đi,nhìn Ta đi,Sư Tôn đã đến rồi đây...Ta thật hồ đồ tại sao,tại sao lại để ngươi đi vào nguy hiểm...tại sao có thể tin tưởng ngươi tự bảo vệ được mình...tại sao lại cho rằng Sát Thế của Tăng Vỹ sẽ cản nổi chân của Ngạo Thế...A Nhiên...ta sai rồi...ta đã hại chết ngươi...

Mắt của Dương Thiên Hạo đỏ lên,nước mắt cũng tuông xuống,một vị Chân Nhân tự cao lãnh đạm trãi qua những trận chiến đầy gió tanh mưa máu suốt bao năm ,sinh ly tử biệt biết bao lần nhưng chưa hề nao núng,đổ lệ giờ đã phải khóc vì đau lòng .

-Không thể nào...A Nhiên...chúng ta còn phải về thế giới thực...cậu không thể chết ở đây...hic..hic...

Dương Thiên Hạo truyền linh lực giữ lại hồn phách của Lý Tự Nhiên,bất chấp tu di bị hao tổn,lúc này hệ thống truyện của Y hiện ra

-Téng téng...cảnh báo bạn đang bị cạn kiệt linh lực,nếu chỉ số nội công bị âm bạn sẽ phải chịu hình phạt phong bế...nhân vật không thể hoạt động trong thời gian quy định...

Dương Thiên Hạo bất chấp những lời cảnh báo vẫn không ngừng truyền linh lực để giữ mạng của Lý Tự Nhiên.

Hắc Nguyệt Nương không phải là đối thủ của Ngạo Thế,nên bị Hắn đánh đứt mất hai chiếc đuôi, nổi đau đớn khi bị đứt đuôi như Lôi Điện đánh phá linh hồn ,khiến cho Hắc Nguyệt Nương la hét thê thảm vang dội khắp núi đồi.

-Aaaaa...

Mỗi chiếc đuôi là một lần thăng cấp Yêu Đan của Hồ Ly,nó chứa đựng cả quá trình tu luyện vượt Thiên Kiếp hơn mấy trăm năm ,mất đuôi đồng nghĩa là giảm Tu Di,Yêu Đan tổn hại.

Ngạo Thế đắc ý tiếp tục tấn công

-Hắc Hồ hoá ra ngươi cũng không phải là Hắn...yếu như vậy không xứng đánh với ta,để ta moi Yêu Đan của ngươi ra luyện hoá thành Đan Dược...yaaa

Dương Thiên Hạo không thể dừng tay truyền linh lực cho Lý Tự Nhiên nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn Hắc Nguyệt Nương bị Ngạo Thế giết hại,nên phóng Xích Long Kiếm lên cao thả Xích Long ra đánh với Ngạo Thế.

-Hắc Giáo Chủ chạy khỏi đây đi...Xích Long...

-Graoooo...

Ngạo Thế nhìn thấy Xích Long Thần Thú của Thần Quốc xuất hiện thì có chút kiêng dè.

-Hừ hôm nay bất kể là kẻ nào cũng không thể rời khỏi đây...yaaa...

Hắn tung một đạo bùa lên cao,tức thì Tuyết Đàm Sơn bị chướng độc đen ngòm vây hãm,Hắc Nguyệt Nương không thể xông ra ngoài,Xích Long cũng bị hạn chế uy lực,nó bay vờn tấn công Ngạo Thế nhưng vẫn không thể chạm vào Hắn, tên giảo hoạt này lợi dụng độc chướng ẩn nấp đánh lén ,khiến Xích Long không thể xác định đúng mục tiêu,đánh phá một cách vô thức.Hắc Nguyệt Nương không rời đi được lại mang trọng thương đành mở một kết giới bảo vệ chụp xuống chỗ của Dương Thiên Hạo và ngồi dưỡng thần,hy vọng Xích Long có thể tiêu diệt Ngạo Thế.

-Hắc Giáo Chủ...

-Dương Trưởng Lão,độc khí này không bình thường,Ta không đủ linh lực để hoá giải,đành đặt hy vọng vào Xích Long...

-Ta xin lỗi không thể dừng tay cứu đồ đệ của mình,đã để Hắc Giáo Chủ gặp nguy hiểm...

-Xin đừng nói thế...Ta cũng có môn đồ,ta hiểu nỗi khổ của Dương Trưởng Lão...xem tình hình dường như tên Ngạo Thế này cũng không dễ đối phó với Xích Long...nhưng Hắn giảo hoạt như vậy sợ Xích Long không trụ được lâu...

...Ở Vô Ưu Tự....

Thụ Linh Ấn bắt đầu phát huy ma lực,nó hút lấy kết giới bao bọc Vô Ưu Tự khiến cho ánh linh quang của kết giới mờ dần,bọn người đồng đạo hoảng hốt

-Nhìn kìa cái thứ đó đã bắt đầu hoạt động rồi kìa...

-Làm gì bây giờ...nó nó đang phá kết giới...

-Chúng ta vẫn chưa thể khôi phục linh lực nếu kết giới bị phá thì tên Ma Tộc kia sẽ giết hết chúng ta...

-Làm gì bây giờ,ai nghĩ ra cách nào đối phó không hả?

Bá Dực Tử Vân thấy Thụ Linh Ấn hút kết giới chuyển hoá linh khí thanh tẩy thành ma khí thì có chút nghi ngờ

-"Vật này bắt nguồn từ thời Thượng Cổ sơ khai do một Dị Thần bị lưu đày tạo ra để chống chọi lại với người của Thần Tộc ...tên Điên Ngạo Thế đã trãi qua tu luyện đứng đầu ba phiên bản hệ thống game mới có thể lấy được, báu vật khó tìm thế này lại chỉ đem ra hỗ trợ ta giết Dương Thiên Hạo thôi sao?Thật đáng ngờ."

Tăng Viễn trốn trong Đại Điện Vô Ưu Tự nhác thấy Bá Dực Tử Vân không chú ý đến mình nên mới dám lên tiếng

-Các vị tên Bá Dực Tử Vân đó vừa xuất hiện đã gọi tên của Dương Thiên Hạo cho thấy mục đích mà Hắn đến đây chỉ nhắm vào Dương Thiên Hạo...chúng ta cứ cho hai con rối này ra đánh lạc hướng Hắn,nhân thời cơ rời khỏi Vô Ưu Sơn.

Cố Chánh Phương lên tiếng phản đối

-Tăng Tông Chủ đừng nhân cơ hội mà trả thù riêng,nếu hai con rối này bị vạch trần tên Bá Dực Tử Vân sẽ nhận ra mình bị lừa ,Hắn đuổi theo đến Cấm Địa hợp lực với Ngạo Thế Ma Tôn há không phải đã hại Sư Tôn của ta vào thế hung hiểm à.

-Hừ...cái gì là Ngạo Thế Ma Tôn từ đầu đến giờ không phải chỉ thấy có mỗi tên Bá Dực Tử Vân hay sao ,theo ta nghĩ tên Dương Thiên Hạo đã đưa Hắc Nguyệt Nương và tên tiểu tử Lý Tự Nhiên rời khỏi Vô Ưu Sơn từ lâu rồi,để lại chúng ta ở đây chịu trận cản chân tên Bá Dực Tử Vân.

Lâm Ngạn Hữu nổi giận nói

-Tăng Tông Chủ ông thật biết cưỡng từ đạt lý,suy diễn đen tối,rõ ràng là Sư Tôn của ta và Hắc Giáo Chủ đi cản chân Ngạo Thế Ma Tôn phá phong ấn,cả Huyền Tâm Đại Sư cũng cảm nhận được kết giới Cấm Địa bị ai đó công phá vậy mà qua miệng của ông lại thành ra tệ hại như vậy,chưa hết ở Kim Hà ông cho người truy sát chúng ta và Lý Sư Đệ,đệ tử Linh Quang Điện ta còn chưa tính sổ với ông nay ông còn dám ngậm máu phun người vu cáo bọn ta.

Tăng Viễn cả giận tống cho Lâm Ngạn Hữu một chưởng,Cố Chánh Phương đáp trả giải vây cho Lâm Ngạn Hữu

-Tiểu tử thúi dám vô lễ với tiền bối à...yaa...

-Lâm sư đệ cẩn thận,Tăng Tông Chủ ông manh động rồi...

Huyền Tâm Đại Sư lên tiếng

-Bây giờ yêu ma đang ở trước mắt,mọi người nên hợp sức đối phó,ân oán riêng xin để sau này tính toán,Tăng Tông Chủ Lão nạp đây tin vào khí chất hào kiệt quang minh lỗi lạc của Dương Trưởng Lão...Vật kia đang hút đi linh khí của kết giới nếu kết giới biến mất chúng ta cũng không tránh khỏi thương vong...các vị Vô Ưu Sơn chẳng những là thánh địa của Tăng lữ Vô Ưu Tự mà còn là ấn chú áp chế Ma Thú Cuồng Long cho nên đệ tử của Vô Ưu Tự sẽ không bỏ Môn Phái mà rời đi,ở phía dưới tượng Phật Chánh Điện là một mật đạo dẫn sang ngọn núi Khai Tâm ,khi kết giới bị phá đệ tử Vô Ưu Tự sẽ đánh cản Bá Dực Tử Vân,mọi người theo sự hướng dẫn của tiểu sa di mà rời khỏi đây.

Tuệ Tĩnh Sư Thái nói

-A Di Đà Phật...chúng tôi sao có thể ham sống sợ chết mà bỏ mặc đồng đạo được chứ.

Khưu Kỳ Tông Chủ nói

-Xin Huyền Tâm Đại Sư hãy cùng đi với chúng tôi...

-A Di Đà Phật...đây là kiếp nạn của Vô Ưu Tự phải để Vô Ưu Tự tiếp nhận...các vị xin đừng bận tâm.

Bàng Tông Chủ nói

-Chúng ta hiện tại không thể dụng linh lực ở lại chỉ gây thêm phiền toái cho Vô Ưu Tự,chi bằng rời đi đến Khai Tâm Sơn rồi triệu tập chi viện đến giúp đỡ.

Các chưởng môn khác cũng đều tán thành ý kiến của Bàng Tông Chủ vì thế nghe theo sự chỉ dẫn của đệ tử Vô Ưu Tự mà rời đi.

Kết giới bị phá những đệ tử trấn giữ Môn Phái liền bay lên đánh phá Thụ Linh Ấn và Bá Dực Tử Vân,hai con rối Dương Thiên Hạo và Hắc Nguyệt Nương cũng tham chiến ,nhưng Thụ Linh Ấn đã hút cạn linh lực,hồn phách của bọn họ,chỉ còn những cái xác rỗng rơi xuống sân Chính Điện,nằm vươn vãi trên đất .Hai con rối và Huyền Tâm Đại Sư cùng các cao tăng trấn phái cũng bị hút cạn linh lực và hồn phách khi chưa kịp ra tay đánh vào Bá Dực Tử Vân.

-Á...

Bá Dực Tử Vân nhìn thấy hai con rối hiện hình là hai tấm bùa hình người thì hiểu ra Dương Thiên Hạo và Hắc Nguyệt Nương đã đến Tuyết Đàm Sơn.

-Hừ thuật che mắt ta ư?

Thụ Linh Ấn sau khi hút lấy linh lực,hồn phách của hơn mấy trăm đệ tử của Vô Ưu Tự thì vẫn không ngừng phát huy ma khí,đến cả những linh hồn của các cao tăng đã khuất chôn cất trong nghĩa địa Vô Ưu cũng bị hút vào,Bá Dực Tử Vân bổng dưng đưa hai tay ôm lấy đầu nhăn nhó mặt mài

-Á...khốn kiếp đến Ta cũng bị ảnh hưởng... không được...rời khỏi đây giữa mạng trước...

Bá Dực Tử Vân liền dịch chuyển biến mất để lại Thụ Linh Ấn vẫn không ngừng hút linh hồn và oán khí.Ở dưới mật đạo sâu , những kẻ đi phía sau cũng bị ma tức Thụ Linh Ấn xuyên qua đất hút lấy linh hồn,tạo ra cảnh tượng xô đẩy nhau bỏ chạy vô cùng hỗn loạn.

-Á...bọn bọn họ chết rồi,chạy mau...

-Chư vị bình tĩnh chớ loạn...

-Nguyệt cô nương đi sát bên ta...

-Á Cố Chánh Phương,ngươi đâu rồi...

-Đệ tử Trường Bạch Tiên áp sát vào vách đá....

-Sư huynh,đại sư huynh...

-Tông Chủ đừng bỏ ta...

-Chạy mau...

...Tâm thức của Lý Tự Nhiên...

-Đây là đâu...ơ...ta chết rồi sao?

Tiếng nói quen thuộc lại cất lên

-Chưa chết...nhưng cũng không sống được nữa...nếu linh lực dừng chuyển vào thì ngươi sẽ chết...

-Lại là ngươi ư?yaa...tay chân ta bị trói nữa rồi sao?

-Hừ...đừng vùn vẫy nữa , không thể thoát ra được đâu... không gian này là tâm trí của ngươi,sóng não của ngươi đang bị thiết bị điện tử chi phối nếu cố chống cự sẽ bị nổ não đấy.

-Ngươi...ngươi là đồng phạm với Ngạo Thế...tại sao ngươi có thể xuất hiện trong tâm trí của ta...

-Ha ha ha...đồng phạm á...cũng có thể xem là vậy...nhưng cũng không hẳn là thế...chẳng qua là hai ý tưởng lớn gặp nhau,cùng nhau hợp tác...nhưng có vẻ như hiện tại Hắn muốn loại bỏ ta ra khỏi dự án này rồi...nhưng không dễ như vậy đâu...

-Hợp tác ư?Cái hệ thống game chết tiệt này là do các ngươi hợp tác tạo ra ư?bọn biến thái này,mau thả ta ra...

-Thả ngươi ư?Ta không có khả năng đó...nhưng ta có thể giúp ngươi chống lại Ngạo Thế...

-Grừ...ta không cần,thả ta ra...

-Ngươi không muốn cứu Dương Thiên Hạo ư? nếu ngươi không tỉnh lại thì Hắn sẽ bị Ngạo Thế giết hại đấy...

Lý Tự Nhiên nghe đến Dương Thiên Hạo gặp nguy hiểm trong lòng lo lắng

-Ngươi nói sao...Y đang gặp nguy sao...

-Hừ...tình tiết thả Cuồng Long Hắc Đế vẫn diễn ra, người ngăn cản chuyện này vẫn là Dương Thiên Hạo,Ngạo Thế không thể thay đổi tình tiết chính nhưng có thể làm lệch kết quả,mục đích của Hắn là đôi mắt của Cuồng Long,Quái Cốt Xuyên Giáp cũng cần đến đôi mắt này,ngươi phải hợp nhất với ta đoạt lấy vật báu...

-Ta bị trọng thương sắp chết,linh lực đã cạn,tỉnh lại cũng không thể đánh nhau...

-Hừ có ta đây...ta chính là Thần Đan của ngươi...bởi vì bị phong bế trong người ngươi cho nên Ngạo Thế không nhìn ra linh tức của ta...nếu ngươi tĩnh lặng không kháng cự,Ta có thể xuất hiện...

-Thần Đan ư?nhân vật Lý Tự Nhiên làm gì có Thần Đan?

-Ngươi không cần phải hiểu nguyên nhân này,Ta hỏi ngươi có muốn cứu Dương Thiên Hạo hay không...

Lý Tự Nhiên bậm môi mím chặt

-Muốn.

...Động Tuyết Đàm...

Ngạo Thế đưa tay triệu hồi Thụ Linh Ấn ngay lập tức nó xuất hiện bay lơ lửng trong lòng tay của Hắn,ma lực tích tụ cực mạnh,vừa hiện ra đã áp chế Xích Long khiến cho nó di chuyển chậm lại.

-Hừ... con rồng thối đi chết đi...yaa...

Ma lực bắn ra đẩy văng Xích Long vào vách động,cả trăm ác trớ xuất hiện trên thân thể của nó đục khoét khiến cho Xích Long đau đớn gào rú giãy dụa

-Graoooo...graooo...

Dương Thiên Hạo đành niệm chú thu lại Xích Long vào kiếm

-Xích Long...thu...

Hắc Nguyệt Nương hoảng hốt nói

-Đó là Thụ Linh Ấn,Thần Khí Thượng Cổ...tại sao Hắn có thể triệu hồi được nó chứ,với linh lực của Hắn không thể nào điều khiển được Thụ Linh Ấn...ngay cả Tiên Nhân của Tiên Giới cũng không thể khống chế ,phải là Dị Thần có Tu Di hơn hai mươi ngàn năm hoặc là Thần Dân của Thần Tộc mới có khả năng đó.

-Tăng Vỹ nói tên Ngạo Thế này từng là Dị Thần,sau khi Hoán Linh Đổi Cốt có khi nào vẫn giữ được Thần lực không?

-Không,ta không cảm nhận được Thần lực gì cả...

Ngạo Thế đánh hạ Xích Long lại quay sang phá kết giới của Hắc Nguyệt Nương,thổi bay cả ba người trong kết giới vào vách động.

-Hừ...đến lượt đám chuột nhắt các ngươi rồi...yaa...

-Uỳnh...

-Á...

Hắc Nguyệt Nương không thể cầm cự ngất đi,Dương Thiên Hạo ói máu nghiêng ngả đứng lên quét một đường kiếm đáp trả,nhưng bị Ngạo Thế gạt phăng đi kiếm khí chém vào đá nổ tung

-Yaa...

-Còn yếu kém lắm...

-Uỳnh!

Dương Thiên Hạo chỉ mũi kiếm về phía Ngạo Thế nói

-Nhân vật mặc định của hệ thống truyện đã ngất cả rồi,nói đi Ngươi thực chất là ai nhập vai vào Ngạo Thế hả?Dương Hành?Quách Sỹ Luân?âm mưu của ngươi có phải là làm hại công ty Dương Thị không,nói đi?

Ngạo Thế ha ha cười lớn nói

-Ha ha ha...Ngươi đừng đánh đồng thiên tài như Ta với hai tên vô dụng kia có được không,sao trí thông minh của ngươi giảm sút tệ hại như vậy chứ?Làm hại Dương Thị ư?cái tập đoàn chết tiệt đó bổn Thiếu Gia không thèm đâu,để lại cho ngươi và cái lão già cố chấp kia đi...

Dương Thiên Hạo chợt giật bấn người,đôi mắt long lên sòng sọc,vẻ mặt cả giận nói

-Ngươi,đúng là ngươi rồi, không nghi ngờ gì nữa...Dương Phát.

Ngạo Thế vỗ tay cười ha hả đắc ý

-Hay,hay...đoán đúng lắm,quả là không hổ danh Anh Trai của ta...ha ha ha...

Dương Thiên Hạo cả người run rẩy

-Thằng điên này...sao mày có thể trốn khỏi bệnh viện ở Đảo Hoang mà về đây hả?mày là chủ mưu của vụ bắt cóc này sao?

Ngạo Thế đanh mặt lại đôi mắt trở nên hung dữ nói

-Điên hả?các người dám vứt bỏ ta ở Đảo Hoang,để mặc Ta cho bọn bác sĩ mỗi ngày đều tiêm thuốc ...ta là ai hả... không phải máu mủ của họ Dương sao?

-Mày im đi!tại sao mày lại bị nhốt ở Hoang Đảo,mày đã quên sao?Tên ác quỷ biến thái...

-Hừ... không nhắc chuyện cũ nữa...giờ thì đã đến lúc ta chuyển đổi thân phận của ngươi rồi...giết chết ngươi...lập trình lại nhân vật khác cho ngươi...ha ha ha...yaaa...

-Grừ...thằng điên...yaaa...

-Uỳnh,ùynh...

Dù có cố sức chống trả Dương Thiên Hạo cũng không đánh lại Ngạo Thế ,Y bị thương nặng không thể di chuyển nữa,đôi mắt mờ dần nhìn về phía Lý Tự Nhiên đầy tiếc nuối.Ngạo Thế chầm chậm vừa đi lanh quanh vừa nói

-Anh Trai...hệ thống game này là một bước tiến của công ty,nếu được tung ra thị trường thì Dương Thị sẽ càng lớn mạnh...ngoan ngoãn nhập vai hoàn thành đại nghiệp của em trai đi...

-Ặc ...điên rồ...mày bắt cóc,ép người kết nối sóng não với thiết bị điện tử,thí nghiệm game thực tế ảo là phạm pháp,còn muốn kéo Dương Thị vào chịu tội chung sao...nằm mơ...âm mưu của mày sẽ sớm bị Bố phát hiện thôi...ông sẽ không để yên cho mày tác quái...ặc...

-Ha ha ha...anh nghĩ tôi ngốc đến độ không lường trước chuyện này á...tôi đã cho người đi đối phó với ông ta rồi...

-Mày,mày...khốn nạn...ặc...

-Ha ha ha...anh trai để em cho anh xem cảnh tượng đặc sắc khi Cuồng Long Hắc Đế thức tỉnh trước khi hoán đổi thân phận với nó nha,ha ha ha...chi tiết Cuồng Long Hắc Đế bị mù mắt đi tàn sát sinh linh khắp Trung Nguyên có phấn khích không...ha ha ha...

Dương Thiên Hạo trợn mắt kinh hãi

-Tên điên...

Ngạo Thế tung Thụ Linh Ấn lên cao,hút linh hồn và ma lực của Cuồng Long Hắc Đế bị áp chế bên dưới lòng đất Tuyết Đàm.Bị sự đánh thức của Thụ Linh Ấn,con Ma Thú cuối cùng cũng mở mắt bay thẳng lên,phá vỡ đỉnh Tuyết Đàm,gào rú vang vọng khắp đất trời.

-Uỳnh!

-Graoooo..

Một con Hắc Long to lớn như cột đình ,toàn thân toả ra ám khí chết chốc ,đôi mắt đỏ như lửa bay vờn uốn lượn trên bầu trời Tuyết Đàm,nó vừa xuất động đã gây ra cảnh tượng mây đen che phủ ,một vùng Vô Ưu Sơn bị mưa lớn,sấm chớp trút xuống như oán giận.

Ngạo Thế bay lên dùng Thụ Linh Ấn tấn công Cuồng Long Hắc Đế,nhưng Hắn đã xem thường Ma Thú Thượng Cổ này,Cuồng Long không giống như Ma Thú bình thường,bị giam càng lâu oán khí tích tụ càng nhiều càng khiến cho nó trở nên mạnh bạo gấp trăm lần .Khi xưa nó bị Cao Tăng áp chế vì ma lực không cao,trãi qua mấy trăm năm tích tụ oán khí giờ nó đã trở thành Ma Thú Bất Diệt,chỉ có Thần mới thu phục được nó.Ngạo Thế vẫn chưa lấy lại được linh lực của Dị Thần nên không thể chống chọi nổi sức mạnh của Cuồng Long,bị nó hất ngã xuống động

-Á...ụa...

Ngạo thế bị thương hộc máu, linh đan tổn hại, biết Thụ Linh Ấn không thể giữ nổi chân của Cuồng Long ở Đỉnh Tuyết Đàm nên dịch chuyển bỏ chạy.

Lý Tự Nhiên mở mắt bay thẳng lên cao biến đổi thành Dị Thần,mặc chiến bào đỏ,tóc búi cao cài kim quang bạc,hộ uyển chân tay bằng bạc , trán có Thần ấn,ánh mắt trở nên u ám đầy sát khí.

-Yaaaa...

Lý Tự Nhiên dùng chưởng lực đánh nhau với Cuồng Long,hơn nửa ngày ác chiến mới có thể đánh hạ con Ma Thú rơi xuống động Tuyết Đàm, Cuồng Long không thể cử động nữa ,miệng nó ngáp ngáp cố thở ,Lý Tự Nhiên tuy đánh thắng Cuồng Long nhưng bản thân cũng đầy thương tích,nhưng Hắn đáp xuống vẫn nở nụ cười khẩy đắc ý,liền móc lấy đôi mắt của Ma Thú thu vào tay.

-Ha ha ha...dám chống đối Bổn Toạ chỉ có con đường chết...

Đoạn Hắn quay sang Dương Thiên Hạo lúc bấy giờ đã nằm bất tỉnh

-Hừ...tên Điên Dương Phát kia không ngờ lại nương tay với anh trai của mình...ậy ...nếu không thể xuống tay,vậy để Bổn Toạ giúp cho ngươi rời khỏi hệ thống game này sớm một chút,dù sao sớm muộn gì ngươi cũng phải chết thôi...

Lý Tự Nhiên đưa tay vận linh lực hòng giết hại Dương Thiên Hạo,nhưng Y đột nhiên nheo nheo mắt thều thào gọi tên Hắn

-A Nhiên...A Nhiên...

Hắn chùng tay,lặng đi một lúc,lại ôm đầu nghiêng ngả

-Lại thế nữa rồi...aa...cái tên này...a...sao nhạy cảm với giọng nói của Dương Thiên Hạo thế này...aa...Ta không muốn bị kéo về... không...

Lý Tự Nhiên quỳ gối,một tay ôm đầu ,một tay chống xuống đất vật vã một hồi thì biến đổi ,y phục trở lại bình thường,Hắn lấy lại ý thức của mình.

-Aaaa...đau đầu quá...

Hắn nhìn thấy Dương Thiên Hạo bất tỉnh vội chạy đến đỡ Y ngã đầu vào vai mình

-Sư Tôn, Sư Tôn...

Hệ thống game xuất hiện

-Téng téng téng cảnh báo hãy mau chóng hoàn thành nhiệm vụ thả Cuồng Long Hắc Đế...

-Gì chứ nó không phải đã được giải phong ấn rồi sao...

-Ấn chú vẫn còn trên trán nó chưa được hoá giải...

Lý Tự Nhiên vội đặt Dương Thiên Hạo nằm xuống chạy đến giải ấn chú trên trán của Cuồng Long.

-Téng téng téng chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ, nhận phần thưởng đột phá linh đan.

-Yaaa...

-Nhiệm vụ tiếp theo tham chiến U Minh Nhai.

-Nhận!

Lý Tự Nhiên đột phá linh đan lên cấp Tuyệt Đại Hoàng Kim,nhưng chưa vui được bao lâu thì con Cuồng Long mù mắt tỉnh dậy,bay lên điên cuồng gào rú.

-Á...nó nó vẫn chưa chết ư?

Để tránh đất đá rơi làm tổn thương Dương Thiên Hạo và Hắc Nguyệt Nương nên Lý Tự Nhiên đã đưa bọn họ dịch chuyển xuống chân núi Tuyết Đàm,độ linh lực cứu chữa.Mưa rơi vào mặt làm cả hai tỉnh lại nhìn thấy Cuồng Long hoành hành trên đỉnh Tuyết Đàm, không khỏi kinh ngạc.

-Ặc...Lý Tự Nhiên...Ngạo Thế đâu....Cuồng Long Hắc Đế phá phong ấn rồi sao...

-A Nhiên...ngươi tỉnh lại rồi...Cuồng Long... không thể để nó rời khỏi Tuyết Đàm,sẽ gây hoạ nhân gian...ặc...

-Sư Tôn đừng cử động,ta không sao,Ngạo Thế bị Cuồng Long đánh trọng thương bỏ chạy rồi...ta đã nâng cấp linh đan,có thể áp chế nó...để ta đi ...chờ ta...

Nói xong Lý Tự Nhiên bay lên đỉnh Tuyết Đàm ,chưởng linh lực áp chế Cuồng Long xuống động,nhưng dù cho Hắn sử dụng hết tất cả bùa chú mà mình biết được vẫn không thể Phong ấn lại Ma Thú này.

-Quái lạ ,tại sao lại như vậy ,nó vẫn không bị áp chế...hệ thống chết tiệt nói dối ta hả?

Hệ thống truyện xuất hiện nói

-Muốn phong ấn Cuồng Long Hắc Đế phải dùng cả nguyên thần của bản thân mình...nó không phải Ma Thú tầm thường đâu.

-Hả...gì chứ,khác nào giam luôn cả ta ở đây...

-Tùy bạn lựa chọn,một là hi sinh vì đại nghĩa,hai là nhìn nhân gian bị tàn phá.

-Khốn kiếp biến đi...

Hắc Nguyệt Nương ở chân núi quan sát cũng hiểu tình hình nói

-Ta e rằng Hắn không thể Phong ấn được con Ma Thú Thượng Cổ này đâu...bởi vì chỉ có một cách duy nhất là dùng nguyên thần của bản thân cùng nhau bị áp chế dưới động Tuyết Đàm như Cao Tăng năm xưa.

Dương Thiên Hạo ngỡ ngàng lo lắng nói

-Gì chứ... không thể nào...Lý Tự Nhiên không thể bị phong ấn ở đây...

Y nghiêng ngả đứng lên lại bay lên đỉnh Tuyết Đàm,Hắc Nguyệt Nương không thể vận linh lực nên không thể đi theo

-Dương Trưởng Lão đừng đi...

Vừa đặt chân lên động băng tuyết Dương Thiên Hạo đã tiếp linh lực cùng giữ Cuồng Long

-A Nhiên...

-Sư Tôn...sao Người lại lên đây...nguy hiểm lắm...xin Người trở xuống chân núi đi...

-Không...để ta...để ta áp chế nó...ngươi đi đi...mọi chuyện đều là ta liên lụy ngươi...ta đã biết thân phận thật của Ngạo Thế rồi...ngươi không phải bị dày vò trong hệ thống game này...rời khỏi đây tìm cách thoát ra ngoài...đi đi...

Lý Tự Nhiên kinh ngạc nhưng vẫn không đi

-Không Sư Tôn,có đi cùng đi...

Cuồng Long lại đột phá hất Dương Thiên Hạo văng vào vách động,Lý Tự Nhiên phải dừng tay bay sang đỡ Y để Y tránh không bị va đập

-Graoooo

-Á...

-Sư Tôn...

Dương Thiên Hạo ói máu bất tỉnh ,Cuồng Long bay lên,quá nguy cấp Lý Tự Nhiên đành dụng chú Di Vật đưa Dương Thiên Hạo đến cạnh Hắc Nguyệt Nương và truyền âm

-Hắc Giáo Chủ hãy chăm sóc cho Sư Tôn của ta...

Nói xong Hắn khống chế Cuồng Long cùng nhau bị phong ấn dưới lòng đất Tuyết Đàm Sơn.

-Yaaa... con rồng thúi đồng quy vu tận đi...aaaa...

-Graoooo...

Mây tan,mưa tạnh,bầu trời Vô Ưu Sơn trong sáng trở lại.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.