Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đừng chỉ là Mộng Cảnh

Tiểu thuyết gốc · 4784 chữ

Đi cả ngày mệt mỏi đến tối đoàn người của Dương Thiên Hạo mới dừng lại tìm chỗ nghỉ chân, giữa cảnh núi rừng tăm tối lạnh lẽo ,mọi người đành phải đốt lửa sưởi ấm tạm ngồi ăn lương khô .Dương Thiên Hạo nói

-Để giữ an toàn chúng ta nên chia nhau canh gác.

Cố Chánh Phương nói

-Để đệ tử và các sư đệ đi xung quanh dò xét,tiện thể nhặt chút củi khô đốt cho đêm nay.

-Ừm,cẩn thận!

-Dạ...

Cố Chánh Phương cùng với hai sư đệ đi xung quanh tìm hiểu địa hình,bổng dưng nghe tiếng kêu cứu nho nhỏ vang lên

-Có ai không...cứu với...

Đệ tử A giật mình nói

-Á,Đại sư huynh dường như có yêu ma rên rỉ...

Cố Chánh Phương quan sát thì đúng là nghe được tiếng kêu cứu

-Ở đây không có yêu khí, không phải yêu ma...hai đệ chia ra tìm kiếm xem...

-Dạ...

Một lúc sau đệ tử B nói

-Đại sư huynh ở bên này...tiếng phát ra ở đây...

Cố Chánh Phương liền đi sang phóng một đạo bùa soi sáng,phía trước là một hố sâu và bên dưới dường như có động đậy.

-Là kẻ nào...dám giả ma giả quỷ ở đây hả?

Bên dưới hố từ trong đám bụi cỏ bò ra một cô nương khắp người bê bết máu

-Ta không phải yêu ma,ta là A hoàn ở Nhược Tiếu Sơn Trang trong rừng này,buổi chiều ta đi hái nấm đã vô ý rơi xuống hố này, chân ta bị gãy rồi không tìm được cách nào trèo lên,xin công tử cứu mạng...

Đệ tử A nói

-Đại sư huynh giữa rừng sâu hoang vắng thế này làm gì có ai sinh sống mà lại xây dựng Sơn Trang chứ,ả ta xem chừng là gian tà.

Đệ tử B nói

-Không phải đâu Đại sư huynh,ở thị phố Tô Hà Thành có một phường vải Nhược Tiếu nghe nói là của Nhược Tiếu Sơn Trang mở ra kinh doanh.

Cố Chánh Phương ngẫm nghĩ một lúc quyết định nhảy xuống hố cứu người.

-Nàng ta không phải yêu tà,có phải kẻ gian hay không để ta xuống xác minh,chúng ta không thể thấy chết không cứu được.

-Đại sư huynh cẩn thận...

Cố Chánh Phương xuống hố xem xét quả nhiên thấy một tiểu A hoàn bị thương gãy chân,hai tay đầy vết xước vì cố trèo lên.

-Công tử xin cứu mạng,A Hiên sẽ mãi ghi nhớ ân tình...xin cứu mạng...

-Cô nương đừng sợ,đưa tay cho ta...

Cố Chánh Phương không ngần ngại bế cô nương đó lên và bay ra khỏi hố.

-Công tử xin đa tạ ơn cứu mạng,công tử quý danh là gì ,tại sao đêm muộn lại ở trong rừng?Sơn Trang của ta ở phía trước,xin công tử giúp đỡ đưa ta về đó có được không?

Thấy A Hiên không có võ công lại bị thương cho nên Cố Chánh Phương buông bỏ phòng bị nói

-Ta là đệ tử của Trường Bạch Tiên Môn đang đi cùng Sư Tôn qua cánh rừng này,mọi người đang định ngủ lại nơi đây một đêm,ta phải trở về nói với Sư Tôn trước.

Cố Chánh Phương độ linh khí vào chân của A Hiên

-Ta không phải đại phu nên chỉ có thể dùng linh lực giảm đau cho cô nương,tạm thời vết thương sẽ không bị trở nặng phải mau chóng chữa trị.

A Hiên nói

-Thì ra công tử là người của tiên môn,vậy thì hay quá Lão Gia của ta cũng là một người có tu đạo rất quý trọng các tu nhân,hay là mọi người đến Sơn Trang Nhược Tiếu nghỉ qua đêm.

Cố Chánh Phương cảm thấy đây là một đề nghị tốt,liền bế A Hiên quay lại chỗ của Dương Thiên Hạo.

-Để ta nói với Sư Tôn chuyện này.

Cả ba quay về chỗ nghỉ chân,Nhậm Nhã vừa nhìn thấy Cố Chánh Phương bế theo một cô nương lạ mặt thì rất ngạc nhiên.

-Đại sư huynh,huynh mang ai về thế?

Tiểu Liên nhìn thấy cũng ngỡ ngàng

-Đại sư huynh thật phong tình nhỉ,hết Yêu nữ giờ đến thôn nữ.

Lý Tự Nhiên cũng mở to mắt chớp chớp

-"Ôi tiểu nam thần của ta,ta tạo cho ngươi tính cách nghiêm nghị , lạnh lùng với nữ nhân ,sau khi bị hacker thay đổi ,huynh lưu tình với Nguyệt Y Thần đã làm cho ta sốc lắm rồi bây giờ còn dám bế cả mỹ nữ trên tay luôn á!"

Dương Thiên Hạo nói

-Chánh Phương con bế ai thế?

-Sư Tôn,cô nương này là con cứu được từ hố sâu,chân cô ấy bị gãy rồi,đệ tử không thể bỏ mặc người gặp nạn.

A Hiên nói

-Tiên Gia,ta là A hoàn của Nhược Tiếu Sơn Trang trong rừng này, không may gặp nạn nhờ có công tử đây cứu giúp,ta xin mạo muội mời mọi người đến Sơn Trang nghỉ ngơi một đêm .

Dương Thiên Hạo ngạc nhiên nghiêng mặt nói với Lý Tự Nhiên ngồi bên cạnh

-Có Sơn Trang Nhược Tiếu trên đường về Trường Bạch Tiên à?

Lý Tự Nhiên mệt mỏi nói

-Chỉ vẽ thêm vào cho cảnh núi rừng bớt hoang vắng ,Trang chủ Tống Dy là tán tiên tự tu luyện chủ yếu tập trung buôn bán gấm vóc,nhưng rất phóng khoáng với đồng đạo giang hồ.Ta đưa Hắn vào tình tiết truyện khi đám đệ tử Linh Quang Điện xuống núi làm ủy thác đến ngủ nhờ một đêm, không ngờ lại xuất hiện ở cảnh này chứ.Ta tuy không muốn ngủ ở nơi sương gió thế này ,nhưng tình tiết có chút kỳ lạ,ta không hề viết ra tình huống Cố Chánh Phương cứu mỹ nhân ,tùy tiện đến Sơn Trang không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.

-Có khi nào là phụ bản do hệ thống truyện tạo ra không?

-Ta không biết nhưng mà ...át xì...lạnh ...nhưng mà có nơi ấm áp dừng chân cũng tốt...

Hắc Nguyệt Nương nói

-Dương Trưởng Lão mọi người đều đã mệt mỏi,nếu được nghỉ ở một nơi ấm áp hơn cũng tốt.

Lý Tự Nhiên cười méo xệch nhìn Dương Thiên Hạo

-Sư Nương đúng là hiểu lòng người nha...

Dương Thiên Hạo liếc mắt nghiêm mặt nhìn Lý Tự Nhiên khiến cho Hắn im bật không dám nói gì nữa.

-Vậy nghe theo ý của Hắc Giáo Chủ đây,phiền cô nương dẫn đường đến Sơn Trang.

Nhược Tiếu Sơn Trang nằm giữa rừng sâu xung quanh bị bao bọc bởi một lớp sương mù khó bị phát hiện,là một biệt viện

vô cùng bí ẩn.Lâm Ngạn Hữu cưỡi ngựa đi bên cạnh Cố Chánh Phương nói

-Trang Chủ của cô nương đúng là có sở thích khác lạ,trong thành Tô Hà phồn vinh náo nhiệt không ở lại đến chốn hoang vắng này lập Sơn Trang.

A Hiên ngồi phía trước Cố Chánh Phương nói

-Công tử đây không hiểu nên nghĩ thế,Trang chủ của ta cũng là một người thích tu đạo thuật,mỗi ngày đều luyện công đánh phá khắp nơi,vì sợ liên lụy cho bá tánh xung quanh nên đã chọn nơi này dựng Sơn Trang để yên tâm tu luyện.

Lý Tự Nhiên cười khẩy nói

-Nhưng cũng đâu cần thiết phải đến nơi u tịch thế này sinh sống.

-Trang Chủ của ta theo luyện võ công hệ mộc ,đến rừng sâu là thích hợp nhất,huống hồ Sơn Trang chúng ta kinh doanh về gấm vóc,nhờ có kỹ thuật riêng mà tạo ra loại vải thượng hạng chứ danh,khiến cho nhiều đối thủ thèm muốn,để tránh xung đột hiềm khích không đáng có,nên Trang chủ quyết định ẩn cư sản xuất,chỉ để lại một phường vải buôn bán ở trong thành duy trì phí sinh hoạt.

Lâm Ngạn Hữu gật gù

-Thì ra là vậy...

Chẳng mấy chốc thì đoàn người đi xuyên qua màn sương đến Nhược Tiếu Sơn Trang,A Hiên nhờ Cố Chánh Phương bế mình đi lại gần cửa lớn,cô nương gõ cửa gọi

-Người đâu mở cửa cho ta,ta là A Hiên!

Có tiếng bước chân dồn dập chạy đến,cánh cửa mở he hé, một tên gia đinh ló mặt ra

-Á tiểu thư,cô về rồi sao ?Tiểu Bính phải đổi cả thỏi bạc mới đuổi được bọn người của A Bách đi ,giành canh cửa chờ tiểu thư về ,ta chờ đến ngủ gật luôn rồi,Á tiểu thư cô cô bị thương rồi,đây đây là ai hả!?

Cố Chánh Phương ngạc nhiên nói

-Cô nương là tiểu thư của Nhược Tiếu Sơn Trang sao?

A Hiên nói

-Xin lỗi công tử ta đã nói dối ngươi,chỉ vì lần đầu gặp mặt ta không thể không đề phòng mà giấu thân phận.Tiểu Bính ta bị ngã gãy chân nhờ có công tử đây cứu giúp đưa về Sơn Trang,mau chuẩn bị phòng cho bọn họ nghỉ ngơi.

-Hả...đông thế à...dạ dạ...mời mời...

Lý Tự Nhiên và Dương Thiên Hạo nhìn nhau,cả hai có chung ý nghĩ nhưng tạm không nói ra.

Sau khi được an bày phòng nghỉ ngơi mọi người cũng nhanh chóng chợp mắt,tất cả nam nhân cùng ở trong một phòng lớn,nữ nhân cùng ở một phòng nhỏ,riêng Dương Thiên Hạo lại có tư phòng tách biệt.Tiểu Bính nói

-Lão gia của chúng tôi rất hiếu khách cho nên đã xây dựng một gian phòng lớn dành cho khách đến nghỉ ngơi,các công tử xin nghỉ ngơi ở đây,còn Dương Trưởng Lão xin mời đến tư phòng riêng.

Nguyệt Y Thần nghe xong bực tức nói

-Gì chứ,Sư Tôn của ta là Giáo Chủ cai quản một Thành Hắc Phong mà các ngươi không an bày tư phòng cho Người,vậy mà Dương Thiên Hạo lại có ư?đây là ý gì hả?

Tiểu Bính lúng túng nói

-Ơ ơ...xin cô nương bớt giận...vì Sơn Trang chúng tôi chưa từng tiếp vị Chưởng Môn Tông Chủ nào nên không có xây tư phòng dành tiếp đãi nhân vật lớn,vì số lượng nam nhân quá nhiều phòng khách đã hết giường nằm ,nên phải chuẩn bị tư phòng dành cho Dương Trưởng Lão đây nghỉ ,Tư phòng này vốn là phòng ngủ của công tử nhà ta,hiện tại người đã ra ngoài giao vải chưa về.Hắc Giáo Chủ là nữ nhân không tiện ở phòng này.

Hắc Nguyệt Nương nói

-Y Y đừng tranh cãi...Ta ở đâu cũng được,phòng có tận năm giường sao lại còn đòi hỏi quá đáng.

-Hắc Giáo Chủ thật thấu tình đạt lý...

Dương Thiên Hạo nói

-Lý Tự Nhiên theo ta,ta có chuyện muốn nói với ngươi!

-Dạ...

Đến tư phòng Dương Thiên Hạo liền nói

-Ngươi có cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ không?dường như bọn họ đã sắp đặt trước rồi.Tên Tống Dy kia không phải có tiếng là hiếu khách đó sao,chúng ta đến viếng thăm đêm tối vậy mà Hắn vẫn chưa lộ diện.

Lý Tự Nhiên mở hé cửa sổ nhìn ra ngoài hành lang vắng vẻ nói

-Đúng là kỳ lạ!Cả đoàn người vào nhà của mình,mà đám gia nô không thông truyền cho Lão gia ư?Bọn họ còn cố tình chia tách Sư Tôn ra khỏi mọi người...nhưng Tống Dy và chúng ta đâu có thù oán gì,cố tình tiếp cận để làm gì?

-Bọn giang hồ đồng đạo chúng ta gặp trên đường đều bị phần thưởng của Ngạo Thế làm mờ mắt,vị Trang chủ này cũng là một tán tiên tự tu luyện,Ta nghĩ có khả năng cao là đã bị Ngạo Thế sai khiến rồi,ta đã truyền mật tin bảo các đệ tử đề phòng tập kích.

-Hừ...tưởng được ngủ một đêm ấm cúng ,ai ngờ lại phải cảnh giác cả đêm,ta mệt quá Sư Tôn...

-Ngươi ở đây nghỉ ngơi,Ta ra ngoài thám thính Sơn Trang...

-Ơ Sư Tôn bỏ ta một mình ở đây á...

-Ngươi không phải nói là mệt đấy sao...

-Không mệt, không mệt nữa...ta đi cùng Sư Tôn,dù sao ta cũng là người đã vẽ ra Sơn Trang này,vị trí bố cục các phòng đều nắm rõ,ta sẽ đưa Sư Tôn đi dò thám.

-Hừm...cũng được...để ta dùng thuật Con rối giả giọng và hình dạng che mắt mọi người.

Dương Thiên Hạo lấy trong tay áo ra hai tấm hình nhân sau đó điểm chú biến thành bản thân và Lý Tự Nhiên.Con rối Dương Thiên Hạo lên giường ngủ ,còn Con rối Lý Tự Nhiên đi về phòng chung.

Lâm Ngạn Hữu vừa nhìn thấy đã hỏi

-Lý sư đệ,Sư Tôn nói gì với đệ vậy,sao lâu như vậy mới về?.

Con rối Lý Tự Nhiên đi thẳng đến giường nằm xuống đắp chăn kín đầu nói

-Sư Tôn mắng ta lười nhác trên đường đi cứ ngáp ngủ bên tai Người làm cho Người bực bội,bảo ngày mai đổi lại ta cầm cương cưỡi ngựa,mệt quá ta ngủ trước.

Đệ tử A nói

-Ế Lý sư huynh đó là chỗ của ta...

Lâm Ngạn Hữu cười khẩy nói

-Cưỡi cùng ngựa với Sư Tôn mà còn dám ngáy ngủ ư?Thôi mặc kệ Hắn đi, đệ hãy đổi chỗ với Lý sư đệ đi...

-Dạ...

Cố Chánh Phương từ nãy giờ quan sát đã phát hiện ra Lý Tự Nhiên có điều bất thường.

-"Là thuật Con Rối ,Sư Tôn truyền tin bảo mọi người cảnh giác chia nhau canh chừng... Còn Người lại đưa Lý Tự Nhiên đi đâu chứ?"

Nửa đêm A Khương mở mắt bước xuống giường ,Hắn nhìn thấy Cố Chánh Phương vẫn chưa ngủ ,Y canh gác phiên đầu

-Đại sư huynh!

-Ngươi không ngủ ,định đi đâu hả?

-Ta ta ta muốn đi nhà xí...

-Hừ...thật lắm chuyện...A Minh...

A Minh là người gác phiên tiếp theo,nghe Cố Chánh Phương gọi liền ngồi bật dậy

-Đại sư huynh đổi phiên sao ạ?

-Ngươi đi cùng Hắn...đề phòng bất trắc...

A Khương gãi đầu nói

-Đi ... Nhà xí...

-Hả...?

A Khương vừa bước vào nhà xí thì bên ngoài liền xuất hiện mấy cái bóng đen di chuyển thần tốc áp sát A Minh.Bọn họ đánh nhau vài ba chiêu thì A Minh bị ném bột trắng khiến cho cả người mất hết sức lực ngã xuống ngất xỉu.

-Ai?

-Bốp,bốp...

-A Khương mau chạy đi...

-Hừ... muốn chạy sao...

-Ặc ặc...đây là...các ngươi...ư...

Bọn người bí ẩn kia đạp cửa nhà xí để lôi A Khương ra,nhưng A Khương này bổng dưng bốc cháy rồi trở thành bụi tàn.

-Ra đây!Á...hắn bốc cháy rồi...

-Bùa thế mạng...hừ chạy rồi...mau chóng khống chế đám đệ tử kia...đừng để tên đó làm kinh động đến Dương Thiên Hạo và Hắc Nguyệt Nương...

-Vâng...

A Khương đã chạy ra khỏi khu nhà khách,Hắn ngồi lại một nơi khuất trong hoa viên biệt viện.

-Hừm...đám ngu xuẩn này,đã nói trước là chờ tín hiệu rồi ra tay ,vậy mà dám làm hỏng kế hoạch của ta,thế thì cho các ngươi cùng vào Mộng Cảnh giúp ta trừ khử Lý Tự Nhiên...

Hoá ra trong lúc bọn võ lâm đồng đạo kia tụ hội bàn kế thì A Khương đã xuất hiện,Hắn đeo mặt nạ đứng trên ngọn cây nói vọng xuống

-Ha ha ha đúng là ngu ngốc...các ngươi tưởng rằng Hắc Nguyệt Nương dễ bị hạ độc lắm sao?

-Hừ...ngươi là ai hả tiểu tử thối kia dám nghe lén bọn ta nói chuyện...chết đi...

Người này vừa dứt lời đã tung một chưởng đánh nổ cành cây mà A Khương đứng,Hắn nhanh dịch chuyển né tránh,đáp trả một đạo bùa,đạo bùa linh quang đen chữ viết đỏ nhanh hút lấy cả xác thịt lẫn hồn phách của tên kia làm Hắn tan biến,khiến cho những người có mặt đều sợ hãi hoảng hốt

-Hừ dám vô lễ với ta ư...yaa...

-Uỳnh!

-Aaaaaa...

-Kiếm Thánh ...hắn hắn bị hút hồn vào đạo bùa kia rồi...

-Tà quái...mọi người Hắn là tà ma ngoại đạo tấn công Hắn đi...

Cả bọn chưa kịp ra tay thì đạo bùa đen đã phát ra ma tức đánh dạt bọn họ văng ra.

-Ầm...

-Á...

-Ngươi ngươi là ai hả... muốn giết bọn ta sao?

A Khương chầm chậm đi đến vài bước,hai tay chấp sau lưng ung dung nói

-Ta là Sứ Giả của Ngạo Thế Ma Tôn,đến để giúp các ngươi giết Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên.

Bọn người kia run rẩy

-Sứ Sứ Giả của Ngạo Thế Ma Tôn...

-Các ngươi không cần phải sợ,ta đến chỉ để giúp các ngươi hoàn thành tốt thoả thuận,phần thưởng vẫn là của các ngươi...

-Vậy,vậy chúng tôi phải làm gì?

-Ta đoán chừng bọn người của Dương Thiên Hạo sẽ không đi qua rừng Châu Mộc về Trường Bạch Tiên Môn,họ sẽ đi xuyên rừng hoang tiếp giáp giữa Tô Hà và Ngọc Hà để rút ngắn lộ trình,ở đây có một Sơn Trang gọi là Nhược Tiếu,các ngươi đến đây thiết phục Trang chủ cùng nhau liên kết ,mai phục chờ Bọn người của Dương Thiên Hạo đến.

-Ta biết tên Tống Dy kia,Hắn rất kỳ quái không phải là kẻ dễ tin người,khó mà tiếp cận.

A Khương ném cho bọn chúng một lọ thuốc.

-Đây là Hoá Cốt Thủy,nếu bàn bạc không được thì lấy đối phó Hắn.

-Hoá Cốt Thủy?

Bọn người này nghe theo sự chỉ dẫn của A Khương đã tìm đến Nhược Tiếu Sơn Trang gặp Tống Dy,hai bên bàn bạc không xong,liền xảy ra tranh chấp,Tống Dy bị Hoá Cốt Thủy tạt vào người,độc tố ngấm vào xương,tu di bị phong ấn.Nhanh chóng bị đám người đồng đạo kia khống chế tất cả người của Sơn Trang,chỉ để lại A Hiên và Tiểu Bính để làm mồi nhử dẫn dắt nhóm người Dương Thiên Hạo sập bẫy.

Đám người đồng đạo tấn công vào phòng khách lớn để khống chế đệ tử của Dương Thiên Hạo,bọn họ không phải là đối thủ của Cố Chánh Phương nên bị đánh hạ

-Chúng ta không gây thù chuốc oán gì với Sơn Trang cớ sao các ngươi lại tập kích bọn ta?Ta đã ra tay cứu giúp A Hiên tiểu thư vậy mà Tống lão gia đối xử với chúng ta như thế ư?

Một tên bị khốn tiên tác trói chặt ngoan cố nói

-Hừ... không cần kết thù oán,bọn ta chỉ muốn các ngươi chịu chết ...

Lâm Ngạn Hữu nổi giận đạp cho Hắn một cái ngã lăn quay

-Cái thứ gì đây hả? không thù oán lại muốn bọn ta chết.

Cố Chánh Phương nói

-Không đơn giản như vậy,nói ,các ngươi có mưu đồ gì hả?

Một nhóm ba người chạy đến còn áp giải A Minh đang bị thương

-Thả huynh đệ của ta ra,nếu không ta giết Hắn.

Tên này manh động cứa nhẹ vào cổ của A Minh gây vết thương khiến cho Cố Chánh Phương không thể không nghe theo.

-Á...mọi người mặc kệ ta,Cố sư huynh đừng nghe lời bọn chúng hãy đi bảo vệ Sư Tôn...a ...

-A Minh sư đệ...

Lâm Ngạn Hữu nổi nóng hét lên giận dữ

-Bọn tiểu nhân Nhược Tiếu Sơn Trang các ngươi,lấy oán trả ơn ư?thật phí công Sư huynh của ta đã cứu Tiểu Thư các ngươi,Trang Chủ của các ngươi đã sai các ngươi làm thế sao,bảo Hắn ra đây...

Một tên trong số bọn chúng nói

-Chúng ta không phải là gia nô của Sơn Trang này,Tống Dy không đủ tư cách ra lệnh cho chúng ta...

Trong lúc hai bên còn đang tranh cãi bổng dưng một màn sương đỏ ập xuống khiến tất cả hoảng loạn.

-Á chuyện gì thế này,sao sao lại có sương máu...

Cố Chánh Phương hét lớn

-Mọi người mau ngưng khí mở kết giới bảo vệ...

Y nhanh cơ hội phóng linh lực kéo A Minh về bên cạnh,chưa kịp mở kết giới đã ngất lịm đi.

-A Minh...

-Sư huynh...

Tất cả những người có mặt ở sân khu phòng khách đều bất tỉnh ,ngã hết xuống đất.

Về phía Hắc Nguyệt Nương ,bà ta nghe động tĩnh bên ngoài vội chạy ra xem xét,đã bị một đám tán tiên bao vây,trong đó có bốn cao thủ tu di linh đan Cận Hoàng Kim.

-Hắc Nguyệt Nương mau xuôi tay chịu trói đi,khởi trận!

Bốn tên cao thủ đứng bốn phía lập trận thanh tẩy vây khốn Hắc Nguyệt Nương vào một bát quái linh quang vàng ,những chữ bùa chú từ bát quái dâng lên cao tạo ra một lồng chụp trấn áp Hắc Nguyệt Nương.Bà ta chỉ cười nhẹ xem thường

-Thanh Tẩy yêu khí ư?các ngươi xem thường Bổn Giáo Chủ quá rồi...yaaa...

Nguyệt Y Thần,Nhậm Nhã và Tiểu Liên cũng chạy ra theo thì bị đám tán tiên còn lại tấn công,tạo ra cảnh đánh nhau hỗn loạn.

-Sư Tôn...cái đám vô danh hỗn chướng này dám tấn công Bổn cô nương hả.?

-Uỳnh...

-Keng,keng...

-Nhậm Nhã sư tỷ làm sao đây?

-Đánh trả!

-Yaaa...

Bốn cao thủ kia dùng linh lực áp chế Hắc Nguyệt Nương nhưng tu di của Hắc Nguyệt Nương cao hơn bọn họ,dù bà ta đang bị thương vẫn có thể đánh bại bọn chúng,Trận bị phá bốn tên đó văng tứ phía bất tỉnh.

-Hừ... không tự lượng sức...

Thế nhưng màn sương máu bao phủ khiến cho Hắc Nguyệt Nương bất ngờ,chưa kịp định thần đã ngất đi

-Sương máu này...ư...

Cả ba người Nguyệt Y Thần,Nhậm Nhã và Tiểu Liên cùng mấy tên tán tiên kia cũng mất ý thức ngã xuống đất.

-Gì...vậy...ư...

Hai sư đồ Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên ra khỏi phòng là đi đến ngay Mật thất luyện công và để vật phẩm quý giá của Trang chủ Tống Dy.

-Tên Trang chủ này ắt hẳn là kẻ đầu xỏ trong chuyện dẫn dụ chúng ta đến Sơn Trang,Sư Tôn tuy hắn không phải là đối thủ của Sư Tôn nhưng mật thất là nơi hắn tu luyện cũng nên cẩn thận.

-Ngươi thiết kế gì trong đó hả?

-Không có gì cả,ta chỉ vẽ đại khái là Tống Dy có một mật thất để tu luyện linh lực,vẽ cái cửa thôi à ,ta không viết nhiều về nhân vật phổ thông,nhưng những nhân vật trong hệ thống game thì có sinh mạng mà,họ tự ý thức phát triển tam sinh quan,bọn họ được ta vẽ cho nhà cửa thì tự trang trí theo sở thích riêng,ta đâu quản chuyện nhỏ nhặt như vậy,Ta chỉ nhắc nhở Sư Tôn nên cẩn thận.

-Một Trang chủ phổ thông mờ nhạt bây giờ xuất hiện trong tình tiết truyện Dương Thiên Hạo gặp mai phục trên đường về Trường Bạch Tiên ,đã là điều bất hợp lý rồi,nói không liên quan đến Ngạo Thế thật không tin nổi...

Vừa mở cửa thì có một tia nước bắn ra,Dương Thiên Hạo liền điểm linh lực hoá giải.

-Cẩn thận!

Đó chính là Hoá Cốt Thủy.Bọn tán tiên vô danh thấy Dương Thiên Hạo né tránh được Hoá Cốt Thủy thì có chút e dè,nhưng cũng hô hoán nhau tấn công

-Giết Hắn đi...yaa...

Từ trong mật thất túa ra cả chục tên tán tiên vừa đánh kiếm vừa chưởng linh lực tấn công liên hồi vào Dương Thiên Hạo,nhưng Y không hề nao núng,mặt không động thanh sắc,tung chưởng đáp trả,một chưởng của Y cũng đủ quét sạch bọn tạp nham kia văng trở vào mật thất.

-Hừ...tiểu nhân ...yaa...

-Uỳnh!

-Á...

Có hai tên võ công cao cường vẫn còn trụ lại tiếp tục tấn công Dương Thiên Hạo,nhưng bị Y đánh văng

-Dương Thiên Hạo nạp mạng đi...

Hắn tung Ám khí bắn vào Y,liền bị Lý Tự Nhiên bắn linh lực cản phá.

-Sư Tôn cẩn thận...cản...Hừ... không thù không oán mà ra tay ác độc thật..

-Khốn kiếp...yaa...

-Ư...

Hắn bị Dương Thiên Hạo đánh văng vào vách ngất lịm,tên còn lại bay vào trong mật thất.

Lý Tự Nhiên vỗ tay hào hứng nói

-Sư Tôn hay quá!

-Đừng làm trò khỉ,vào trong xem...

-Trò Khỉ gì chứ?

Cả hai bước vào trong thì thấy cảnh tượng hãi hùng,ngoài bọn tán tiên đang lăn lộn đau đớn thì có những thi thể nằm la liệt bên trong,khiến cho Lý Tự Nhiên há hốc mồm

-Cái cái này là gì hả...A Hiên cô nương,Tiểu Bính...các ngươi các ngươi,bọn họ...

Dương Thiên Hạo nắm cổ áo của tên khi nãy lên hỏi

-Các ngươi là ai,tại sao dẫn dụ bọn ta đến đây ,các ngươi có phải là người đã thảm sát bọn họ không hả?

Tên này hốt hoảng sợ hãi nói

-Xin xin Dương Trưởng Lão tha tha mạng...chủ mưu không phải bọn ta...là là Ngạo Thế Ma Tôn...Hắn treo thưởng Bí Thuật luyện Tiên Cốt khiến cho chúng ta nhất thời tham lam nên liên thủ nhau đối phó các ngươi.Chuyện dẫn dụ các ngươi đến ở Nhược Tiếu Sơn Trang này là kế của Sứ Giả ,Hoá Cốt Thủy cũng là do Hắn đưa cho bọn ta dùng để khống chế linh lực của ngươi và Hắc Nguyệt Nương...

Lý Tự Nhiên nói

-Tại sao lại giết những người kia,bọn họ dường như là gia nô của Sơn Trang, không phải các ngươi là đồng bọn với Tống Dy hay sao?

-Chúng ta ban đầu đến để lôi kéo Tống Dy liên kết nhưng Hắn không đồng ý cho nên bọn ta đã giết Hắn chiếm Sơn Trang, những người kia mồm mép không giữ được nên phải trừ khử hết.

Dương Thiên Hạo nổi giận đánh cho Hắn một chưởng chết tươi

-Độc ác...cả lão nhân gia cũng không tha...ngươi không đáng sống...

-Á...

Lý Tự Nhiên đi đến xem xét,dựa vào y phục quý giá trên thi thể mà khẳng định

-Tống Dy,hắn đúng là đã chết rồi,da thịt bị Hoá Cốt Thủy ăn mòn cả rồi...có đến hơn bốn chục mạng người trong Sơn Trang đều bị giết hại...bọn tán tiên này quá tàn nhẫn...

Lúc này sương máu xuất hiện bao trùm cả mật thất

-Uý trời khói gì mà đỏ lờm thế này...ể...ta chóng mặt...Sư Tôn...ư...

Dương Thiên Hạo thấy sương máu bất ngờ thổi đến liền mở kết giới thanh tẩy nhưng vô hiệu,Y cũng ngất lịm.

-Lý Tự Nhiên...ư...

...Lan Nguyệt Điện ở Tây Quỷ Thành...

-Uỳnh!

Ngạo Thế đang ngồi vận công luyện chú bổng dưng một đạo bùa xuất hiện đánh vào ngực Hắn,tốc độ và sức công phá vượt tầm kiểm soát của Hắn khiến cho Hắn ăn trọn đòn phản công.

-Á!ư...khốn kiếp Chú Phản Phệ...biết hoá giải Chú Thuật Thượng Cổ của Ta ngoài Hắn ra thì không ai trong hệ thống game này biết ...chắc chắn là Hắn...hừ...ẩn thân lâu như vậy bây giờ bị lộ hành tung rồi nhé...Trên Hắc Phong Đỉnh ngoài Con Hồ Ly Đen ra còn có Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên...lẽ nào ngươi nhập vai vào một trong hai kẻ này?hừ... không ngờ Ta nghĩ ra cách đổi nhân vật từ Dị Thần sang Tiên nửa Yêu để che giấu hành tung,ngươi cũng biết cách đổi vai nhân vật để qua mặt Ta...có ý nghĩa...ha ha ha...

Một luồng ma tức ập đến ,Ngạo Thế tung chưởng phản công đẩy lui,Hắn hạ đầu mài nói

-Bá Dực Tử Vân ngươi chán sống rồi à?

Bá Dực Tử Vân xuất hiện cười ngạo nghễ nói

-Ngươi bị bùa chú phản phệ rồi,nội thương không nhẹ,ma lực cũng bị giảm sút,có thể làm gì được ta hả?

Vừa dứt lời Hắn ra tay đánh một chưởng về phía Ngạo Thế,Ngạo Thế liền dịch chuyển tránh né

-Hừ...ngu xuẩn...

Ngạo Thế đưa một tay ra tức thì lòng bàn tay của Hắn xuất hiện một viên đan đỏ phát ra linh quang đen trắng,Hắn bóp mạnh viên đan khiến cho Bá Dực Tử Vân đau đớn la hét,máu miệng trào ra,gân cốt nổi lên ,toàn thân tê cứng.

-Á...đừng,đừng...ta ta ta chỉ thử ngươi thôi...aa...giết ta...ai ...giúp ngươi hạ Cuồng Long Hắc Đế...ta có dòng máu Hoàng Gia Ma Tộc...chỉ có ta mới lấy đôi mắt của nó ra...aa...

-Hừ...tên nhãi nhép ngươi...Quách Sỹ Luân...bên ngoài thế giới thực ngươi chẳng qua chỉ là con chó phản chủ...đến hệ thống game này ngươi được làm Hoàng Tử Ma Tộc thì quên mất bản thân mình là ai rồi à?Nếu còn dám bất kính...ta sẽ cho ngươi đăng xuất khỏi thế giới thực,ném xác xuống biển cho cá ăn.

-Ta ta ta...biết rồi...xin xin tha tội...

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.