Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bỏ trốn khỏi Kim Sa Thành

Tiểu thuyết gốc · 5458 chữ

Một ngày trôi qua nhanh như gió thổi,Dương Thiên Hạo vẫn chưa trở lại quán trọ khiến cho đám đệ tử của Linh Quang Điện lo lắng,Lý Tự Nhiên như ngồi trên đống lửa cứ chốc chốc chạy ra khỏi quán trọ nhìn ngó xung quanh trên đường phố tấp nập người qua lại ,mong ngóng bóng dáng Hộ Pháp Y Phục Xanh Trời trở về nhưng chỉ thấy thất thỉu đi vào trong chẳng màn ăn uống.

-"Tại sao lại có tình tiết này chứ?Tăng Tông Chủ của Kim Sa Môn vốn không có giao tình gì với Trường Bạch Tiên,Bàng Tông Chủ và ông ấy chỉ gặp nhau ở Đại Hội Đấu Linh Đại Phái và các lần tụ họp quần hùng chống lại Ma Tộc,tại sao lại mở lời mời một vị Trưởng Lão của Trường Bạch Tiên đến Môn Phái? Có âm mưu gì chăng?Tăng Tông Chủ kia được ta giới thiệu sơ lược về xuất thân và khả năng chiến đấu rất đơn giản chỉ là Đại huynh của Dạ Vương Tăng Vỹ,linh đan cấp Đại Hoàng Kim,sau khi Cha chết thì kế vị Tông Chủ của Kim Sa Môn,hành vi đoan chính ít rời khỏi Kim Hà.Nay ông ta lại trở thành nhân vật có tiếp xúc với Dương Thiên Hạo...lẽ nào... cái lão này bị Ngạo Thế thao túng rồi ư? Như vậy Dương Thiên Hạo gặp nguy rồi...ta phải đi cứu Y mới được..."

Vừa nghĩ đến chuyện Dương Thiên Hạo có thể bị mắc bẫy Lý Tự Nhiên đã nhanh chân chạy đi Kim Sa Môn nhưng bị hệ thống truyện nhảy ra ngăn cản

-"Téng téng téng...Nhân vật phản diện Lý Tự Nhiên không hề đến Kim Sa Môn,chuyện ở Kim Sa Thành chỉ có nhân vật thứ chính Cố Chánh Phương thu xếp ,bạn đã vi phạm nguyên tác nếu còn ngoan cố sửa đổi tình tiết truyện bạn sẽ bị hệ thống trừng phạt...cảnh báo ..."

Lý Tự Nhiên cố chấp chạy ra ngoài thị phố

-"Tao cốc thèm nghe mày,nhân vật chính vô cớ bị mắc bẫy tại thôn vô danh sao mày không xuất hiện cảnh báo lệch nguyên tác đi..."

-"Dương Thiên Hạo trên đường đến Hắc Phong Đỉnh gặp nhiều cạm bẫy nguy hiểm nhưng vẫn vượt qua để giải cứu đệ tử của mình là Lâm Ngạn Hữu,nhân vật phản diện Lý Tự Nhiên chỉ âm thầm đi theo mục đích ám hại Cố Chánh Phương,đó là những gì hệ thống truyện ghi nhận... không có tình tiết Lý Tự Nhiên đi đến Kim Sa Môn,bạn phải theo nguyên tác ở bên cạnh ra tay ám hại Cố Chánh Phương."

-"Ám cái đầu mày,idol của tao đang gặp nguy,tao không có thời gian đi ám người khác đâu..."

"-Grừ...ngoan cố hả...trừng phạt...bắt đầu."

Hệ thống vừa dứt lời thì một luồng sét đánh từ trên trời giáng xuống Lý Tự Nhiên

-Uỳnh!

-Á!

Luồng điện giật cho Lý Tự Nhiên đứng hình ngã xuống đường,mặt mày cháy xém,đầu tóc rối bù bốc khói khét lẹt,làm cho dân chúng trên phố hoảng kinh la hét bỏ chạy.

-Trời đánh hắn rồi a...

-Ghê quá chạy vào nhà mau...

-Đâu có mưa lớn sao lại có sấm sét thế này...

-Hắn chết chưa a?

Cố Chánh Phương và một số sư đệ chạy đến xem xét

-Lý Tự Nhiên ngươi sao rồi?đỡ Hắn lên!

-Dạ dạ...

Lý Tự Nhiên không bị tổn thương nhưng cũng trãi qua một cơn chấn động cơ thể,Hắn run rẩy miệng lắp bắp chửi rủa,nhưng líu cả lưỡi nên chẳng ai hiểu Hắn đang nói gì

-À ợ ó,ệ ống ết iệt...ói ơi àm iệt ả..(Bà mợ nó hệ thống chết tiệt nói chơi làm thiệt hả?).

Cố Chánh Phương cau mày vừa khó hiểu vừa hả dạ,biểu cảm không vui không buồn nói

-Hừ,đáng đời cho ngươi dám cãi lại lệnh của Sư Tôn... Người đã ra lệnh không cho toàn bộ đệ tử của Linh Quang Điện tự ý rời khỏi quán trọ ,phải chờ Người quay về,ngươi dám lén bỏ chạy ra đây định một mình bỏ trốn hả?Khiêng Hắn về!

-Dạ!

Lý Tự Nhiên mở to mắt trắng cố nói lớn nhưng vẫn là những câu không nghe rõ gì

-Ông ó,ông ó...a ông ó...ời ơi ét ánh ứng ọng ồi...aaaa...(Không có ta không có,trời ơi sét đánh cứng họng rồi.).

-Lý sư đệ về quán trọ thôi,ngươi đừng vùn vẫy nữa...

-Sao lại ngốc thế này chứ...

-Bị sét đánh mà vẫn sống ,Hắn đúng là mạng lớn nhỉ...

Thế là Lý Tự Nhiên bị đưa về quán trọ,Lâm Ngạn Hữu trông thấy Hắn thì giật cả mình,tuy nhiên vẫn ân cần điều trị cho Hắn

-Lý sư đệ cũng may cho ngươi chỉ là da bị ám khói đen không bị bỏng nếu bị bỏng thì ngươi sẽ trông càng đen thêm,Sư Tôn đã căn dặn ta phải để mắt đến ngươi , không ngờ lời Người nói thật không sai,chưa gì ngươi đã bị sét đánh.

-Huynh nói sao?Sư Tôn bảo huynh để mắt đến ta ư?

Lý Tự Nhiên cúi mặt ngẫm nghĩ

-"Y không còn giận ta sao?"

Lý Tự Nhiên uống thuốc , băng bó xong thì cũng hoạt động lại bình thường,Hắn suy nghĩ

-"Cái hệ thống truyện cứng nhắc này chỉ theo nội dung lập trình trước mà máy móc thực hành...làm cách nào mình có thể vừa đến Kim Sa Môn mà lại hợp nguyên tác không nhỉ?"

-Nhị sư huynh ta lo lắng cho Sư Tôn ,vì đã quá một ngày trôi qua rồi Y vẫn chưa trở về lại không phát truyền âm cho chúng ta...nghĩ Người đã bị mắc bẫy ở Kim Sa Môn nên Ta mới chạy đến đó,ai ngờ chưa đến nơi đã bị sét đánh...hic...

Lâm Ngạn Hữu ngạc nhiên nói

-Sao miệng mồm của đệ toàn nói những câu xúi quẩy thế hả?Sư Tôn tài giỏi như vậy chắc chắn sẽ không bị gì đâu?

-Huynh không cảm thấy kỳ lạ ư? Trường Bạch Tiên chúng ta và Kim Sa Môn đâu có thân thiết gì, chuyện của Tông Chủ thì liên quan gì đến Tăng Tông Chủ kia mà ông ta lại xen vào?Đây không phải là cố tình dẫn dụ Sư Tôn chúng ta đến Môn Phái của họ hay sao?

Sắc mặt của Lâm Ngạn Hữu biến đổi Y nói

-Đệ phân tích thì huynh mới hiểu ra đó... vậy vậy phải làm sao đây,chúng ta không thể cãi lệnh của Sư Tôn lại không thể đứng nhìn Người bị ám hại được.

Lý Tự Nhiên nói

-Chúng ta nên bí mật lẻn vào Kim Sa Môn để tìm Sư Tôn...nếu thấy người bình an thì lặng lẽ quay về quán trọ,vậy thì đâu phải nghịch ý của người.

-À...đệ nói có lý...nhưng Đại Sư huynh không dễ dàng cho chúng ta rời khỏi quán trọ này đâu a.

-Đệ có cách nhưng huynh phải phối hợp với đệ...

-Hả?ừm...

Lý Tự Nhiên mỉm cười suy nghĩ

-"Chỉ cần nhân vật thứ chính xuất hiện ở Kim Sa Môn thì tình tiết Lý Tự Nhiên ám hại Cố Chánh Phương sẽ diễn ra như nguyên tác vậy thì sự có mặt của ta ở Kim Sa Môn là hợp lý rồi...cái hệ thống càn dở kia xem ông đối phó với mày thế nào nhé,lý sự cùn là nghề của ông mày đây!"

Đêm đến Cố Chánh Phương đang ngồi tịnh tâm trong phòng thì nghe tiếng của Lâm Ngạn Hữu bên ngoài

-Là ai ?

Y phản ứng nhanh cũng dịch chuyển ra bên ngoài thì thấy Lâm Ngạn Hữu phóng lên mái nhà đuổi theo sau một bóng đen.

-Lâm sư đệ...

Không chằn chừ Cố Chánh Phương cũng chạy theo Lâm Ngạn Hữu,cả ba đuổi bắt nhau một lúc lâu thì đã bước vào khu vực của Kim Sa Môn.Lý Tự Nhiên nấp mình vào một gốc cây thay đổi trang phục và yểm chú điều khiển bộ hắc y đó nhảy vào bên trong Kim Sa Môn,Lâm Ngạn Hữu theo kế hoạch của Lý Tự Nhiên dẫn dụ Cố Chánh Phương đuổi theo mình khi bước vào khu vực của Kim Sa Môn thì dừng lại.Cố Chánh Phương cũng kịp nhìn thấy bộ hắc y bay vèo vào trong Biệt viện Kim Sa Môn mà không nhận ra Lý Tự Nhiên đang ẩn nấp phía xa,Y thắc mắc hỏi

-Lâm sư đệ tại sao đệ lại chạy ra đây?

-Ơ...Đại sư huynh...khi nãy ta đi từ phòng của Lý sư đệ ra định về phòng của mình thì bắt gặp một bóng đen bí ẩn đứng ở cửa phòng của huynh,vừa thấy động Hắn vội bỏ chạy,cảm giác khả nghi nên ta đuổi theo Hắn,đuổi đến đây thì mất dấu rồi.

Cố Chánh Phương cau mày nói

-Hắn đã vào bên trong biệt viện rồi...đây là Kim Sa Môn...

Lâm Ngạn Hữu căng thẳng nói

-Tên bí ẩn kia có quan hệ gì với Kim Sa Môn hay sao?Sư Tôn đã đến đây một ngày không tin tức gửi về...Đại sư huynh chúng ta nên vào trong tìm hiểu.

Cố Chánh Phương do dự nói

-Không được tự ý xâm nhập Đại Phái khác,làm vậy sẽ khiến đệ tử của Trường Bạch Tiên mang tiếng hành vi không đứng đắn,có đến cũng phải đường đường chính chính bước vào từ Cửa Lớn,đang đêm không thể bái phỏng,chúng ta đợi trời sáng sẽ yết kiến Tăng Tông Chủ.

Lâm Ngạn Hữu đành cùng Cố Chánh Phương đứng gần khu vực Kim Sa Môn chờ trời sáng.

Trời vừa hừng đông thì Cố Chánh Phương và Lâm Ngạn Hữu đến Cửa Lớn đòi bái phỏng Tăng Tông Chủ của Kim Sa Môn,trong khi hai người bọn họ chờ đệ tử canh gác vào thông truyền thì Lý Tự Nhiên đã dụng chú Dị Dung giả làm Viên Ý mà đột nhập vào bên trong Kim Sa Môn.Quả nhiên hệ thống truyện liền hiện ra cảnh báo

-"Téng téng téng...cảnh báo về việc sai tình tiết truyện...bạn đang xuất hiện vô lý ở Kim Sa Môn..."

-"Hừ...tao đang lên kế hoạch ám hại Cố Chánh Phương,Hắn xuất hiện ở đâu thì ta sẽ xuất hiện ở đó,nguyên tác không phải đã viết như thế sao hả?"

-"Ơ...cái tình tiết này..."

-"Hợp lý !"

Không thể cãi lại Lý Tự Nhiên nên hệ thống tự động biến đi.

Vì mang dung mạo của Viên Ý nên Lý Tự Nhiên bình thản mà bước đi trong biệt viện Kim Sa Môn mà không bị nghi ngờ,do Hắn là người đã thiết kế và vẽ ra kiến trúc Kim Sa Môn cho nên cũng nhớ được vị trí bố cục của các phòng ban.Lý Tự Nhiên đi thẳng đến tư phòng của Tăng Tông Chủ vì Hắn đã vẽ một mật thất được che đậy phía sau giường ngủ của ông ta làm nơi luyện công và cất giữ vật báu.

-"Hừ...Dương Thiên Hạo là khách đương nhiên sẽ không thể bị đưa vào nhà lao của Kim Sa Môn,càng không thể giam lỏng Y ở tư phòng dành cho khách sẽ dễ bị phát hiện ... chắc chắn sẽ bị đưa đến nơi bí ẩn mà giữ lại...Ngoài cái mật thất ở trong phòng của Tăng Tông Chủ ra thì chẳng có nơi nào tốt hơn.

Khi đến ngôi biệt viện dành riêng cho Tông Chủ của Kim Sa Môn ,Lý Tự Nhiên hoảng hốt chạy vội đến nấp sau một tiểu cảnh ở trong sân vì Hắn trông thấy Viên Ý cũng đang ở đây canh gác ngoài cửa phòng .Hơn hai mươi cao thủ có linh đan cấp Bạch Kim và Viên Ý đang đứng gác rất căng thẳng ở biệt viện này,cho thấy người bên trong rất quan trọng.

-Hừ canh giữ nghiêm ngặt như vậy bên trong hẳn là kẻ quan trọng, không phải Tăng Tông Chủ thì chính là Dương Thiên Hạo...nhưng bọn người này có linh tức toả ra xung quanh chắc chắn là cao thủ...một mình ta xông đến chỉ nạp mạng...làm gì bây giờ?

Đang loay hoay không biết phải làm gì thì có tiếng nói của một thiếu niên vang lên ở phía sau Lý Tự Nhiên

-Đại sư huynh,huynh ở đây làm gì vậy?

-Hú hồn hú vía!

Lý Tự Nhiên giật bấn người nhìn ra sau thì thấy một tên đệ tử của Kim Sa Môn đang bưng khay gỗ đặt những dĩa thức ăn và chén cơm trắng,đầu của Hắn linh hoạt nghĩ ngay đến đây chính là tên đệ tử sai vặt trong Kim Sa Môn.

-À là sư đệ hả,khi nãy ta đánh rơi ngọc bội ở đây nên đang tìm kiếm...sư đệ mang cơm đến rồi à?

Tên đệ tử này chỉ đi đến sân là gặp ngay Lý Tự Nhiên chưa kịp ngó đến biệt viện kia nên không thấy có một Viên Ý đang đứng canh ở xa,Hắn nói

-Dạ đệ canh đúng giờ cơm sáng là mang đến ngay cho Dương Trưởng Lão không dám chậm trễ.

Lý Tự Nhiên như mở cờ trong bụng mừng thầm

-"Ta đoán đúng rồi...Sư Tôn đang bị giam trong đó...phải vào bên trong cứu người..."

-Sư đệ này giày của ngươi dính bùn đất dơ như vậy đi vào trong phòng sẽ làm bẩn sàn nhà của Sư Tôn, mau lau đi.

-Ơ giày của đệ bị bẩn sao,ở đâu?

-Ậy ngươi ngó như vậy sao thấy được,đưa khay cơm cho ta bưng giúp,cúi mặt xuống mà nhìn.

-Dạ dạ...

Vừa cầm khay cơm sang tay,Lý Tự Nhiên điểm chú bắn vào gáy của tên đệ tử kia khi Hắn cúi xuống xem giày của mình.

-Chíu.

-Á!

Tên đệ tử bất tỉnh nhân sự,Lý Tự Nhiên vội Dị Dung thành Hắn ,bưng cơm đi đến cửa

-Đại sư huynh ta mang cơm đến...

Viên Ý cảm giác tên sư đệ này hôm nay có gì đó rất lạ nhưng nghĩ mãi chẳng ra,thấy Hắn cứ cúi đầu như giấu đi ánh mắt nên bảo Hắn nhìn thẳng mình

-Ngươi cúi mặt xuống làm gì, người bên trong đâu phải Vương Chúa.

Lý Tự Nhiên ngẩng đầu lên đáp

-Dạ tại mũi chân của đệ bị ngứa,đệ chỉ xem nó có bị dính gì không.

Viên Ý linh lực không cao nên không phát hiện ra thuật Dị Dung mà Lý Tự Nhiên đã dụng,nên không nghi ngờ gì bảo Hắn đem cơm vào.

-Vào đi!

-Dạ!

Khi Lý Tự Nhiên bước qua ngạch cửa thì hai tên đệ tử của Kim Sa Môn vội đóng lại,Hắn không bận tâm,rón rén đi vào thêm mấy bước.Đối diện cửa là một tấm bình phong lớn có vẽ bức long hổ phân tranh rất khí thế ,Lý Tự Nhiên lại đi tiếp vừa qua khỏi tấm bình phong là gặp ngay một dáng người quen thuộc trong bộ y phục xanh trời đang ung dung ngồi uống trà,khiến cho tâm tư Lý Tự Nhiên xao động.Nghe tiếng mở cửa người này nghiêng non nửa mặt sang nhìn thì thấy Lý Tự Nhiên đứng trơ ra với khay cơm trên tay.

-Ngươi là Lý Tự Nhiên?

Lý Tự Nhiên chớp chớp mắt vừa ngỡ ngàng vừa mừng rỡ

-"Đúng là cao thủ chỉ nhìn một cái đã nhận ra ta đang dụng thuật Dị Dung."

-Sư Tôn ,đệ tử đích thực là Lý Tự Nhiên vì lo cho sự an nguy của Sư Tôn nên đệ tử mạo muội đến đây...Ơ?

Người ngồi ở bàn trà kia đã xoay mặt đối diện với Lý Tự Nhiên khiến cho Hắn hoảng kinh bất động,cả người run rẩy

-Ngươi,ngươi... không phải Sư Tôn...Dạ Dạ Vương...

Dung mạo của người đối diện với Lý Tự Nhiên có đôi phần giống với Dạ Vương Tăng Vỹ nhưng trông cứng tuổi hơn Hắn,Lý Tự Nhiên thầm nghĩ

-"Không đúng,Tăng Vỹ khi luyện Thần Võ Lang Thủ đã bị hủy dung, không thể còn đẹp như vậy..."

-Ngươi ngươi không phải Tăng Vỹ ngươi ngươi là ai hả?

Người này từ tốn đứng lên khiến cho Lý Tự Nhiên hai chân như mềm nhũn súyt chút là khụy gối Hắn cố đứng vững nhưng tay của Hắn đã đánh rơi khay cơm xuống đất

-Xoảng!

Viên Ý bên ngoài nghe động liền cất tiếng hỏi

-Sư Tôn bên trong đã xảy ra chuyện gì?

Người kia bấy giờ mới lên tiếng

-Không có gì,là ta sơ ý làm đổ chung trà!

-Dạ!

Nhìn vẻ mặt thất thần vì sợ hãi của Lý Tự Nhiên người này không nói gì chỉ đi về phía giường ngủ và vặn tay vào một góc giường,tức thì một mật thất sau chiếc giường mở ra.

-Lý thiếu hiệp,Dương Trưởng Lão ở trong này.

Lý Tự Nhiên ngơ ngác lẫn lo lắng hỏi

-Ngươi ngươi đã làm gì Sư Tôn của ta hả?

Người kia không trả lời mà bước vào trong mật thất,Lý Tự Nhiên không nghĩ nhiều cũng chạy theo sau.

Bên trong mật thất là một gian phòng bày biện như phòng bên ngoài,giữa gian phòng vẫn có một bàn trà ,hai bên vách là những kệ gỗ với những hộc chứa kỳ trân dị bảo,có kệ đặt vũ khí các loại,có một giường đá bằng ngọc thạch xanh biếc để ngồi luyện công và trên đó có một người đang nằm,mà khi nhìn rõ ra dung mạo người nằm kia Lý Tự Nhiên sững sốt vội chạy đến bên cạnh.

-Sư Tôn,Sư Tôn... người sao vậy?Grừ...cái tên ôn dịch kia ngươi đã làm gì Sư Tôn của ta hả?

Người này vẫn chậm rãi nói

-Ta là Tăng Viễn Tông Chủ của Kim Sa Môn.

Lý Tự Nhiên bối rối suy nghĩ

-"Tăng Viễn ư?Đại huynh của Dạ Vương Tăng Vỹ ?ôi trời mình vẽ ra Hắn mà quên mất,dung mạo hai huynh đệ nhà này giống nhau đến tám phần ,Tăng Viễn hơn Tăng Vỹ năm tuổi...vậy bây giờ Hắn ta khoảng Ba mươi tuổi ư?Đẹp trai thế này!"

-Tăng Tông Chủ ngươi cố tình dẫn dụ Sư Tôn của ta đến đây rồi giam lỏng người với ý đồ gì hả?Tại sao Y lại bất tỉnh thế kia ngươi đã làm gì Y hả?

-Lý thiếu hiệp nên bình tĩnh nghe ta giải thích...

...Một ngày trước khi Dương Thiên Hạo đến Kim Sa Môn...

Viên Ý theo lệnh của Tăng Viễn đưa Dương Thiên Hạo ra phía sau hậu viện của Kim Sa Môn,nơi đây là một cánh rừng thưa có một căn nhà gỗ đơn sơ bên cạnh dòng suối nhỏ,gần đấy thì có một tiểu đình dùng để ngồi uống trà ngắm cảnh ,thoạt nhìn Dương Thiên Hạo nghĩ đến mái nhà tranh ở nơi thôn dã bình yên của người chủ mang tâm hồn giản dị .Có một người đang đứng quay lưng, mặt hướng về dòng suối ,y phục màu nâu nhạt đơn giản nhưng được may bằng vải đắt tiền,tóc người này búi cao cài kim quan bạc,dáng cao lớn bệ vệ,thân hình một chín một mười so với Dương Thiên Hạo.Viên Ý thi lễ nói

-Sư Tôn đệ tử đã mời được Dương Trưởng Lão đến .

Người này quay người đối diện với Dương Thiên Hạo khiến cho Y con ngươi khẽ co rút một cái

-Tăng Vỹ?

Tăng Viễn đưa tay thủ lễ nói

-Tại hạ là Tăng Viễn,đại huynh của Dạ Vương Tăng Vỹ,Dương Trưởng Lão chớ hiểu lầm.Xin mời Trưởng Lão đến tiểu đình uống chung trà rồi chúng ta nói chuyện.

Đoạn Hắn nói với đệ tử của mình

-Con lui ra đi,có gì ta sẽ gọi.

-Dạ ,đồ nhi xin cáo lui.

Dương Thiên Hạo không hỏi nhiều chỉ muốn đi ngay vào vấn đề nên nói

-Không cần phiền phức như vậy,giữa Trường Bạch Tiên và Kim Sa Môn tuy có nhiều lần tham dự Đấu Linh Đại Phái và chiến đấu chống Ma Tộc nhưng Tăng Tông Chủ và Tông Chủ của Ta dường như chẳng có giao tình gì,tại sao lại biết rõ chuyện về việc "Chất Vấn "sắp tới ở Vô Ưu Tự?Ngươi mời ta đến đây để làm gì?

Tăng Viễn chậm rãi nói

-Ta cũng không muốn vòng vo,Ta mời Dương Trưởng Lão đến đây là vì hai ngày trước tên tội đồ của Kim Sa Môn Dạ Vương Tăng Vỹ đã trở lại Kim Hà,Hắn đã dẫn dụ ta rời khỏi môn phái đến một khu rừng hoang cho xem những vết tích kỳ quái do ma tức để lại.Hắn bảo có một tên Ngạo Thế Ma Tôn sẽ xuất hiện làm rối loạn Đêm Hội Hoa Đăng ở Vô Ưu Tự,còn tiết lộ một số cao thủ tán tiên tham dự Đại hội đã bị Khống Hồn Kỳ điều khiển trong đó có Bàng Tông Chủ của quý phái,Hắn mong ta đừng dấn thân vào nguy hiểm,nếu không tin có thể tìm gặp Dương Trưởng Lão đây mà xác thực về tên Ngạo Thế kia.Sự việc hệ trọng nên ta đã phái Đại đệ tử của mình đến Tô Hà tìm hiểu, không ngờ Hắn đã gặp Dương Trưởng Lão ở Hương Giang thôn,vì thế Ta đã mời Ngươi đến đây để hỏi rõ .

Dương Thiên Hạo nghe xong ngỡ ngàng,ánh mắt chứa đầy sự khó hiểu

-"Gì chứ,tên Ngạo Thế kia sẽ làm loạn Vô Ưu Tự như mình đã suy đoán ư?Tên Dạ Vương Tăng Vỹ tại sao lại nói ra điều này với Ta, không phải Hắn cũng muốn ám hại Ta sao, không trực tiếp nói ra chuyện này khi ở Trần Gia thôn mà đi nhờ Đại huynh của mình chuyển lời cho ta,lẽ nào Hắn có mưu đồ gì?còn một điều rất lạ là tại sao Tăng Vỹ lại hiểu rõ Ngạo Thế như vậy?"

-Ngạo Thế Ma Tôn kia đã đánh cắp Khống Hồn Kỳ của Hắc Nguyệt Giáo đến Trường Bạch Tiên và các môn phái khác gây loạn hòng đổ tội lên Bàng Tông Chủ của Ta,vì để chứng minh Trường Bạch Tiên vô tội Ta đã hứa đưa Thánh Nữ của Hắc Nguyệt Giáo về Hắc Phong Đỉnh và tìm kiếm Khống Hồn Kỳ,không ngờ Dạ Vương lại hiểu rõ về Ngạo Thế như vậy,có thể biết kế hoạch làm loạn của Hắn ở Vô Ưu Tự.

Tăng Viễn sắc mặt nghiêm trọng nói

-Theo lời của Dương Trưởng Lão đây quả thực là có một tên Ngạo Thế Ma Tôn đang quấy phá Trung Nguyên sao?Vậy Đại Hội Hoa Đăng sẽ trở thành một trận chiến thanh trừng ư?

-Ta không chắn chắc sẽ xảy ra chuyện gì ở Vô Ưu Tự nhưng Tăng Tông Chủ đây nói Bàng Tông Chủ bị Khống Hồn Kỳ điều khiển là thế nào,trong khi trước lúc từ biệt rời Trường Bạch Tiên ta vẫn thấy Y bình an không có biểu hiện gì đáng ngờ.

Tăng Viễn cau mày xem chừng cũng không thể xác định lời của Tăng Vỹ là thực hay không

-Ta cũng không biết đó có phải là thực hay không,tên Tăng Vỹ kia vốn là tội đồ của Kim Sa Môn rất có thể Hắn đang giễu cợt Ta , muốn ta ở Đại Hội nghi ngờ Bàng Tông Chủ.

Dương Thiên Hạo đảo mắt suy nghĩ

-"Dạ Vương Tăng Vỹ không phải là kẻ mưu mô như vậy,Hắn xưa nay ngông cuồng tàn khốc,có điều gì chướng mắt là xông đến gây chiến tận nơi, không cần phải bày trò ...rất có thể lời Hắn nói là thật,dù sao Tăng Viễn cũng là Đại huynh của Hắn,ngăn cản Y đến Đại Hội lần này cũng chỉ là giúp Y tránh xung đột.Nhưng tại sao Hắn biết Bàng Tông Chủ bị trúng Khống Hồn Đại Pháp?"

-Ta và Dạ Vương Tăng Vỹ đã nhiều lần giao chiến,Hắn tuy là Tà Ma Ngoại Đạo nhưng cũng không giống kẻ tiểu nhân mượn đao giết người dài dòng như vậy.Ta nghĩ Hắn đã nói thật.

-Nếu như Dương Trưởng Lão đã xác nhận lời cảnh báo này là thật thì Bàng Tông Chủ của quý phái và một số vị Tán Tiên chưa rõ thân phận kia đã trở thành Rối Nhân cho tên Ngạo Thế điều khiển rồi sao?

-Ta phải trở về Trường Bạch Tiên để xác định một lần cho rõ,rồi sẽ trả lời Tăng Tông Chủ đây.

-Sự tình cấp bách ta cũng không làm mất thì giờ của Dương Trưởng Lão.

Tăng Viễn vừa dứt lời thì một tràn ma tức mạnh bạo ập đến khiến cho cả hai phát linh lực đáp trả.

-Có ám muội!

-Choang!

Cây rừng xung quanh bị hai linh lực va nhau cắt đôi thân ngã rạp hàng loạt tạo thành một khoảng trống mênh mông tận nửa đặm.Đất dưới chân bổng dưng đùn lên thành ụ khắp nơi,rồi nổ lóc bóc thả ra những đám khói tím kỳ quái.Tăng Viễn bay lên đưa tay áo che mũi nói

-Cẩn thận khói độc!

Dương Thiên Hạo cũng bay lên không trung né tránh và đáp trả hàng loạt chưởng lực thanh tẩy xoá tan khói độc kia.

-Hừ...quân đánh lén mau lộ diện đi yaaa...

-Uỳnh ùynh ùynh...

Khói bụi tan đi cả hai đáp chân xuống đất thì một bóng đen xuất hiện,kẻ này có thân hình nhỏ nhắn chỉ cao tầm 1m70,mảnh khảnh.Hắn cất tiếng cười ma quái nghe chói tai

-He he he he...

Tăng Viễn và Dương Thiên Hạo rất kinh ngạc vì ma tức toả ra từ kẻ này có vòng khí màu tím đỏ là vòng khí đặc thù của Quỷ cấp Đại thuộc Hoàng Gia Ma Tộc.Tăng Viễn nghiêm trọng nói

-Dương Trưởng Lão cẩn thận Hắn là Quỷ cấp Đại còn là dòng dõi Hoàng Gia Ma Tộc...

Dương Thiên Hạo cũng lo lắng suy nghĩ

-"Tại sao giữa Trung Nguyên lại xuất hiện một tên Ma Tộc Hoàng Gia thế này...ma lực cường hãn nếu gộp cả Tăng Viễn và ta lại cũng không thể đánh lại Hắn..."

-Hừ...ngươi là ai?

Tên Ma Tộc này không trả lời liền tung hai cánh tay về phía trước tức thì từ trong ống tay áo của Hắn bắn ra muôn vàn xúc tua đen ngòm,như những vòi Bạch Tuộc phun vào hai người đối diện.Tăng Viễn triệu hồi Thần Võ là một trường kiếm ,thi triển Phi Phong Kiếm trận nhưng chỉ tách được tám thanh kiếm,kiếm chém liên hồi như mưa trút cắt đứt hàng trăm xúc tu kia thành mảnh vụn.Dương Thiên Hạo ánh mắt loé sáng nghĩ ra được điều gì liền triệu Xích Long Kiếm ra tay hét lên

-Tăng Tông Chủ cẩn thận, có gian trá...

Quả nhiên những xúc tua bị cắt đứt thành vụn kia vừa rơi chạm đất đã nổ thành những cột khói đen độc chướng,khiến mặt đất như sôi ùn ục.Tăng Viễn chỉ kịp thu trận không kịp tránh khói độc,nhờ Dương Thiên Hạo nhanh trí dùng Xích Long Kiếm quét bay độc chướng cứu Tăng Viễn một mạng.Nhưng tên Ma Tộc kia đâu đứng yên Hắn tung một chưởng về phía Dương Thiên Hạo,Y chỉ kịp chém tách chưởng lực kia ra làm hai hướng mà chẳng kịp tập trung linh lực đáp trả,khi chưởng lực của tên Ma Tộc bị tách đôi,lộ ra Hắn đứng đối diện với Dương Thiên Hạo,Hắn nhếch mép đẩy cho Y một chưởng.Dương Thiên Hạo ăn trọn cú đánh văng xa làm gẫy đổ cả hàng cây rừng,Tăng Viễn tung kiếm vây khốn tên Ma Tộc nhưng có vẻ Phi Phong trận này chẳng làm cho Hắn quan tâm,Hắn đáp trả bằng phát ra ma tức mạnh bạo đã thổi bay kiếm lẫn Tăng Viễn văng đi.Cả hai người Tăng Viễn và Dương Thiên Hạo đều bị thương bất tỉnh,tên Ma Tộc tiến đến đứng nhìn Dương Thiên Hạo một lúc lâu

-Hừ...Tổng Giám Đốc Dương Hạo... ngươi cũng có ngày này...tên Ngạo Thế kia không nói dối ta...cả ngươi cũng bị đưa vào hệ thống truyện tranh Đệ Nhất Mỹ Nam Trung Nguyên Thiên Kiều Bá Mị này...ha ha ha...thật thảm hại...ha ha ha...ở thế giới thực giết người sẽ bị luật pháp trừng trị,nhưng ngươi bị chết trong game thực tế ảo thì đó là số phận của ngươi...để ta tiễn ngươi đi một đoạn...

Tên Ma Tộc này vừa giơ tay định kết liễu Dương Thiên Hạo thì hệ thống truyện nhảy ra

-Cảnh báo đây là nhân vật chính của hệ thống truyện tranh nếu bạn sát hại Hắn thì cả hệ thống sẽ sập đổ,cảnh báo.

Tên Ma Tộc trợn mắt hung hãn như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn Dương Thiên Hạo mà nghiến răng nghiến lợi,gân thái dương giật đùng đùng

-Khốn nạn thật...aaaaaa...

Hắn kêu rống lên một tràn khiếp đảm vẻ mặt không cam tâm nhìn Dương Thiên Hạo nói

-Hừ... không giết ngươi cũng không sao,nhưng đừng hòng sống yên thân...

Hắn thi chú vừa định điểm vào người của Dương Thiên Hạo thì Y tỉnh lại vừa kịp né tránh ,nhưng Y đã bị thương nên không thể đánh trả chỉ bỏ chạy.Lúc này Tăng Viễn cũng bước ra từ đống đổ nát tung chưởng giải vây

-Dương Trưởng Lão...yaa...

-Uỳnh...

-Hừ... thật vướng tay ...

Kẻ Ma Tộc chuyển sang đáp trả đánh cho Tăng Viễn văng vào cây té nhàu thổ huyết bất tỉnh, đoạn Hắn bắn bùa chú đánh ngã Dương Thiên Hạo khiến cho Y cũng ngất đi.Hắn đắc chí cười lớn một lúc rồi biến mất,qua độ nửa ngày Viên Ý cùng một số đệ tử của Kim Sa Môn chạy đến,bọn họ nhanh chóng tìm thấy Tăng Viễn và lay Y tỉnh lại.Tăng Viễn tuy đang bị thương nhưng vẫn tìm kiếm Dương Thiên Hạo.

-Dương Trưởng Lão?

Dương Thiên Hạo bị trọng thương sau khi được Tăng Viễn đỡ lên chỉ nói được vài câu

-Ngũ đệ tử của ta...Lý Tự Nhiên...biết giải chú...đừng làm kinh động...ư...

Máu chảy từ khoé miệng Y nhuộm đỏ cằm và cổ áo,khiến cho Tăng Viễn bàng hoàng,điểm lên người của Dương Thiên Hạo vài huyệt đạo rồi sai đệ tử mang Y về thẳng Tư phòng của mình.

...Hiện tại...

Tăng Viễn nói

-Chú thuật tà quái của tên Ma Tộc đó quá lợi hại ta không thể giải trừ cho Y,nên phải tạm giữ Y lại trong phòng chăm sóc và nghĩ ra cách tìm đưa Lý thiếu hiệp đến như lời Dương Trưởng Lão nhờ cậy,nhưng chưa nghĩ ra cách nào thì thiếu hiệp đã tìm đến.

Lý Tự Nhiên nghe xong trong lòng nghi vấn

-"Thật là ảo diệu khi ngươi chưa một lần gặp ta mà lại khẳng định ta là Lý Tự Nhiên, Sư Tôn của ta ngất lịm như vậy thì làm sao ăn cơm được mà cho người mang cơm, ngẫu nhiên hả ?dẫn dụ ta đến đây thì đúng hơn ,câu chuyện hay đấy nhưng quá nhiều sơ hở rồi Tăng Tông Chủ."

-Ta chỉ là đệ tử mới nhập môn chưa được nửa năm,tuy ta có chút thông minh,hoạt bát ,anh tuấn,khiêm tốn đi đâu cũng được mến mộ nhưng thật chẳng biết chi về chú thuật của Ma Tộc cả , Đại Sư huynh của ta là Cố Chánh Phương thì khác nha Hắn rất giỏi về chuyện này,Y còn là hậu duệ của Tiên Nhân,khả năng giải chú thuật cao hơn ta nhiều.

Tăng Viễn ánh mắt có chút không tự nhiên,cau mày nói

-Cố Chánh Phương ư?Nhưng trước khi Dương Trưởng Lão ngất đi chỉ nhắc đến tên của thiếu hiệp.

-Ta cũng không hiểu ý của Sư Tôn là gì,hay Tăng Tông Chủ hãy cho người mời Đại Sư huynh của ta đến đây rồi bàn tính.

-Ừm...chuyện này...cũng được...

Vừa nói xong thì bên ngoài tiếng của Viên Ý cất lên

-Sư Tôn đệ tử có chuyện muốn bẩm báo...

Tăng Viễn liền quay đi

-Ta ra bên ngoài một chút thiếu hiệp ở lại chăm sóc cho Dương Trưởng Lão.

-Ừm,Tăng Tông Chủ đi thông thả...

Nghe tiếng cửa ngoài đóng lại,Lý Tự Nhiên ba chân bốn cẳng vội cõng Dương Thiên Hạo lên lưng

-Chạy thôi Sư Tôn,lần này trổ nóc nhà cũng phải chạy cho nhanh,tên Tăng Viễn này có vấn đề a...úi da...

Lý Tự Nhiên quên mất rằng thân thể của Dương Thiên Hạo cao lớn hơn Hắn gấp ba lần,vừa đưa Y rời khỏi giường thì bị thân hình Hộ Pháp của Y đè bẹp nằm sấp mặt xuống đất.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.