Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại gia năm lượng

Tiểu thuyết gốc · 746 chữ

Tú Lan được thả ra, ho sù sụ, vì lực bóp mạnh nên nàng ứa cả nước mắt, miệng cũng không ngừng lẩm bẩm chửi : “ đồ điên, đồ chết bầm, tắm thì tự mà tắm, không có tay chân sao, còn bắt ta hầu tắm.”

Yêu mị nam nhân cười cười, khuôn mặt đã chuyển sang dạng vô sỉ, mặt dày : “ Ngươi chê ta bẩn vậy ta phải bắt ngươi tắm cho ta sạch thì thôi, sao? Không làm?’’

Tú Lan hạ hỏa, kêu bản thân phải bình tĩnh, không chấp nhặt tên thần kinh, mặt vênh lên : “ muốn bản đại gia ta tắm cho cũng được, đưa 4 lượng bạc đây, coi như tiền thù lao và tiền phòng, ngươi muốn ở thì phải trả tiền, không ai phục vụ ngươi miễn phí.”

“ Hừ, đại gia mà còn thèm 4 lượng bạc, đại gia cái khỉ khô, thôi ta là con người hào phóng, cho ngươi hẳn 5 lượng, ra kỳ lưng cho ta.” Rồi ném cho Tú Lan năm lượng.

Nhìn hắn cởi từng lớp đồ ra làm Tú Lan rợn tóc gáy nghĩ lại cạnh tượng đêm hôm trước, eo ơi, bẩn chết ta, rồi run run bước đến thùng tắm, lấy khăn kì thật mạnh vào lưng hắn, phải kỳ cho sạch, cho sạch, bẩn quá!

Yêu mị nam nhân bị kỳ mạnh đến đỏ cả da, tức giận : “ Ngươi bị bệnh à, kỳ nhẹ thôi,muốn kỳ rách da ta sao, ta mà bị rách miếng da nào, liệu hồn!”

Tú Lan rung mình, hừ, nhẹ thì nhẹ, nhưng mà vẫn bẩn chết được.

Tên yêu mị nam nhân tắm xong, Tú Lan cũng nhảy lên giường chuẩn bị ngủ thì lại bị người khác kéo chân , tức giận quát : “ Ngươi bị điên à, đêm hôm ta muốn ngủ, kéo chân ta làm cái gì, đồ dở hơi cám lợn.”

Yêu mị nam nhân giật giật mí mắt, miệng hừ : “ Phòng này do ta bao, giường này phải là ta ngủ, ngươi cút xuống nằm đất đi, giường này cũng không đủ chỗ cho ngươi.” Rồi đá Tú Lan xuống giường, còn bản thân thì ung dung cời giầy đắp chăn ngủ.

Tú Lan cảm thấy bản thân chưa bao giờ chịu uất ức như vậy, sao lại có tên điên này nhảy ra phá hủy cuộc sống tươi đẹp của nàng chứ, đồ chết tiệt, đồ kỹ nam, rồi xoa cái lưng vừa bị đạp lết thân ra cái ghế dựa, nhắm mắt ngủ.

Trong giấc ngủ ngon, yêu mị mĩ nam bỗng dưng mơ thấy có tảng đá đè vào vai hắn làm cho vai hắn tê không chịu được, chân lại không biết vì sao không thể nhấc lên liền giật mình tỉnh dậy. Ai ngờ mở mắt ra thì thấy ai kia đang dựa vào vai hắn ngủ không biết trời trăng là gì, hai chân gác lên đùi hắn, đúng là nặng chết mà, tê hết cả chân, một tay thò qua eo hắn, tay còn lại ôm eo, tư thế có bao nhiêu ám muội, có bấy nhiêu ám muội.

Yêu mị mĩ nam đen mặt, gỡ tay ai kia ra, đẩy đầu nàng ra khỏi vai hắn, còn cầm lấy đôi chân không an phận của nàng mà hất ra, định đạp cho nàng một cước xuống đất thì đã bị nàng quay lại ôm chặt, đầu lại dựa vào vai hắn, chân lần này vừa thọc vào giữa, vừa gác lên, còn không quên quặp chặt, khuôn mặt lại còn tỏ vẻ thỏa mãn muốn ăn đấm làm yêu mị mĩ nam chỉ muốn động thủ ngay lập tức. Đường đường là đại nam nhân, hai mươi năm tuổi đầu, trên giang hồ nghe danh Nguyệt Dạ cũng phải nhường đi mấy phần lại bị một tên nam nhân, không phải là một tên tiểu tử vô lễ, dám ôm hắn ngủ thì thôi, lại còn gác , khuôn mặt lại tỏ vẻ thích thú vô sỉ không tả xiết, đúng là mất mặt. Nguyệt Dạ dằng mấy chi không an phận của Tú Lan ra, nhưng không hiểu dằng kiểu gì cũng không ra, liền thối chí, vừa giận , vừa tức ngủ quên lúc nào không biết. Nhưng hắn lại không biết rằng, từ lúc nhận biết được mọi thứ, đêm nay là đêm hắn ngủ ngon nhất.

Bạn đang đọc Oan Gia Nô Tài sáng tác bởi LanTangzee
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LanTangzee
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.