Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sở Bình Phàm Lên Đường !

Phiên bản Dịch · 1041 chữ

Editor: Kingofbattle

Hôm nay, là ngày Sở Bình Phàm thoát ra Tiểu Thế Giới.

Đương nhiên là U Nhi cũng dính chặt hắn.

Hai người đã trở thành bạn tốt.

Sở Bình Phàm đột phá Đế Cảnh tầng ba.

Tuy là thời gian ở Cửu vực trôi qua rất ngắn, nhưng mà hắn đã trải qua rèn luyện rất nhiều năm trong Tiểu Thế Giới .

Tính tình cũng trở nên trầm ổn không ít.

Có lẽ nguyên nhân do trời sinh, Sở Bình Phàm vẫn mang bộ dáng chất phác khờ khạo, cũng có chút đáng yêu.

Hắn cũng là người tương đối chất phác.

Khí chất này cũng rất phù hợp.

"Thập Tam thúc, con muốn đi một chuyến tới Đông châu. "

Sở Bình Phàm cung kính nói.

Sở Huyền nhìn hắn một cái, bèn nói: "Ngươi nghĩ kỹ chưa? "

Sớm muộn gì ngày này cũng tới.

Trước kia Sở Bình Phàm chăm chỉ tu luyện, còn không phải vì ngày hôm nay sao?

Không phải là vì đi Đông châu, cứu phụ mẫu của mình, trang bức vả mặt người của gia tộc mẫu thân sao?

Đế Cảnh tầng ba, xét cho cùng thì thực lực cũng không yếu.

Cho dù Đế Cảnh tầng chín bình thường, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của hắn.

Điểm mấu chốt, là hắn chỉ mới mười sáu tuổi!

"Con đã nghĩ kỹ rồi! "

Sở Bình Phàm siết chặt nắm tay.

Đến nay, hắn vẫn không thể quên cảnh tượng kia khi còn nhỏ.

"Nếu ngươi đã nghĩ kỹ, vậy thì thực hiện thôi. "

Sở Huyền khẽ gật đầu.

"Đa tạ Thập Tam thúc! "

"Nhớ kỹ, mặc kệ đối phương có thân phận hay bối cảnh gì, cũng không cần quan tâm, muốn giết cứ giết!"

"Đương nhiên, ngươi cũng không nên tạo sát nghiệt. "

Sở Huyền Trịnh trọng dặn dò.

"Vâng, Thập Tam thúc, con sẽ biết chừng mực. "

Sở Huyền hài lòng gật đầu, đứa trẻ Bình Phàm này, tâm địa vẫn rất lương thiện.

U Nhi quấn trên vai Sở Bình Phàm, lộ ra một cái đầu, có vẻ lo sợ mà nói: "Tổ gia gia, ta cũng muốn đi theo. "

Sở Huyền liếc nhìn nữ quỷ ranh ma này, lại vừa đáng yêu, gọi mình là tổ gia gia, hắn không nhịn được mà nổi da gà.

Nhưng mà hắn là quỷ tổ, là người tạo ra quỷ tộc, gọi hắn một tiếng tổ gia gia, thật ra cũng không có gì sai.

"Các ngươi đi đi. "

"Cám ơn tổ gia gia! "

U Nhi rất hưng phấn, lượn vòng xung quanh người Sở Bình Phàm.

Sở Huyền cũng rất coi trọng U Nhi, trước mắt nàng chính là đệ nhất thiên kiêu của quỷ tộc.

Thiên phú rất thích hợp tu luyện Hoàng Tuyền Cổ Kinh, tương lai quỷ tộc sẽ trông cậy vào nàng để dẫn đầu quật khởi, tranh đoạt đại khí vận.

Sở Bình Phàm muốn đi xa.

Sở Vân liền xuất quan, luyện chế ra một đống đan dược, để cho Sở Bình Phàm mang theo dùng trên đường.

Hạng Tinh luyện chế ra không ít con dấu được khắc trận cấm, thấp nhất cũng là bí bảo Đế binh, là vũ khí có lực sát thương lớn mà hắn vừa luyện chế.

Tuy nhiên chỉ là một kiện bí bảo, nhưng có thể sử dụng nhiều lần.

Hơn nữa uy lực cũng rất mạnh.

Tô Tiên Nhi chợt nhận ra bản thân không có gì để tặng.

Đan dược, Sở Vân đã đưa.

Vũ khí, bí bảo thì Hạng Tinh đưa.

Nàng biết tặng cái gì đây?

Chuyện này làm cho nàng rất khó xử.

Từ nhỏ đến lớn, Sở Bình Phàm đều do nàng chiếu cố, cho nên nàng rất thương Sở Bình Phàm.

Nghĩ một lát, Tô Tiên Nhi hái tới mấy đoá hoa thiên tài địa bảo do nàng chăm sóc, len lén đưa cho Sở Bình Phàm, nói: "Những thứ này đều là bảo bối tốt, thời khắc mấu chốt có thể cần tới. "

"Cảm tạ Tô cô cô. "

Trước khi Sở Bình Phàm rời đi, có dập đầu ba cái về phía Sở Huyền, hai mắt đỏ hồng, dứt khoát bước ra khỏi tiểu viện.

Đây là lần đầu tiên hắn chính thức rời khỏi đây.

Lần trước đó, bất quá chỉ đi dạo một vòng mà thôi, hơn nữa còn ngồi trên lưng Hám Thiên Kim Bằng.

Chuyến đi lần này, tất nhiên sẽ đòi lại công đạo cho bản thân hắn!

Sở Vân cùng Tô Tiên Nhi, rất lưu luyến khi tiễn biệt.

Hạng Tinh đứng ở trước tiểu viện, thổn thức không thôi.

Hắn cũng phải quay về Đông châu Nam vực, triển lộ tài năng, nói cho những người kia biết, mình chính là đệ nhất thiên tài, không còn là quái vật trong mắt bọn họ!

Thở ra một ngụm ác khí đã giấu kín trong lòng.

Sở Huyền ngồi trên ghế, liếc nhìn Hạng Tinh, mở miệng nói: "Hạng Tinh. "

"Sư tôn! "

Hạng Tinh cung kính đáp.

"Ngươi phải chăm chỉ tu hành, sẽ có lúc áo gấm về làng, hiện tại thời cơ vẫn chưa chín muồi. "

"Vâng, thưa sư tôn! "

Hạng Tinh liền trở về bình thường.

Ánh mắt Sở Huyền nhìn về phía xa xăm, Sở Bình Phàm đi lần này, chắc chắn sẽ tạo ra giông tố, dẫn tới vô số tranh đấu.

Cây cao thì phải chịu gió lớn!

Nhất là đối với gia tộc của mẫu thân hắn, không có bất kỳ hảo cảm gì, có lẽ đối phương sẽ cảm thấy Sở Bình Phàm là mối hoạ trong tương lai, sẽ ra tay diệt trừ.

Hơn nữa, khoảng cách Chiến Ma Cổ Địa đã rất gần.

Chỉ sợ một ít người đứng phía sau, đã chuẩn bị hành động.

Như Thần cảnh Nhân tộc, cùng Thần lão Ma tộc.

Một khi phát hiện tư chất của Sở Bình Phàm quá kinh người, bọn họ sẽ tìm cách bóp chết Sở Bình Phàm từ trong trứng nước, để đề phòng bố cục không bị người khác đứng ra phá hỏng.

Bạn đang đọc Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch ! của Bán Đạo Thanh Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 465

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.