Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phật Thị !

Phiên bản Dịch · 1036 chữ

Editor: Kingofbattle

"Đa tạ sư tôn! "

Sắc mặt Tiêu Lương lộ ra vẻ mong chờ, loại cường giả kinh khủng như sư tôn, sẽ truyền cho mình công pháp tuyệt thế gì đây?

Công pháp mà Liễu Phiêu Phiêu truyền cho hắn, tuy là rất mạnh mẽ, nhưng mà không biết vì sao, Tiêu Lương cảm giác, môn công pháp này chưa thể phát huy hết khả năng của mình.

Sở Huyền đưa tay điểm nhẹ về trước, kích phát năng lực Thánh Sư Quang Hoàn, đánh ra một đạo lực lượng, trực tiếp truyền Chiến Đạo Vô Cực vào bên trong thần hồn Tiêu Lương.

Oanh!

Chiến ý trên người Tiêu Lương lập tức sôi trào, dường như cả người đều lột xác, chiến ý gần như muốn hoá thành thực chất.

Liễu Phiêu Phiêu rất kinh hãi.

Chiến ý gần như muốn hoá hình?

Vị tiền bối kia, rốt cuộc đã truyền cho Tiêu Lương công pháp gì?

Tiêu Lương khẽ nhắm mắt, cảm ngộ Chiến Đạo Vô Cực.

Nửa giờ sau, mới tỉnh lại từ trạng thái cảm ngộ.

Hắn vô cùng khiếp sợ trước sự mạnh mẽ của Chiến Đạo Vô Cực.

Chỉ cần tu luyện công pháp này, hắn có tự tin, lực chiến của mình, sẽ tăng lên gấp mười lần.

"Đa tạ sư tôn đã truyền pháp! "

Tiêu Lương kích động dập đầu liên tục mấy cái.

"Ngươi đứng lên đi, đã là đệ tử của ta, há có thể bủn xỉn ? "

Sở Huyền truyền các loại bí thuật phù hợp cho Tiêu Lương, đồng thời cũng tặng Diệt Thần Tinh Mang cho hắn.

Đương nhiên, vì tránh hấp dẫn ánh mắt của người khác, Sở Huyền đã thi triển một ít thủ đoạn, che đậy thần thái của Diệt Thần Tinh Mang.

Khiến cho nó trở thành một cây thương bình thường.

Tiêu Lương cầm Diệt Thần Tinh Mang trong tay, trong lòng rất kích động, người ngoài có lẽ không phân biệt được, uy lực của Diệt Thần Tinh Mang.

Nhưng mà, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng.

Cây trường thương này, mạnh mẽ tới mức nào.

Tuyệt đối là cấp bậc thần khí.

Thậm chí còn mạnh hơn thần khí?

Ngoại trừ Diệt Thần Tinh Mang, Sở Huyền cũng cho hắn một ít bí phù, vũ khí.

Vạn Vực phù đặc chế, cũng cho hắn một miếng.

Tiêu Lương rất biết ơn, đây là đãi ngộ của đệ tử sao?

Trước kia, hắn chỉ vì một món Bảo khí, một gốc linh dược, thế mà hao tốn biết bao nhiêu công sức, trải qua trăm cay nghìn đắng mới có được.

"Ngươi cố gắng tu luyện đi, Cửu vực sắp xảy ra đại sự, chỉ có người đủ thực lực mới tự bảo vệ mình, nguy cơ luôn đi kèm kỳ ngộ, chớ để cho vi sư thất vọng. "

"Vâng, thưa sư tôn! "

Sở Huyền hơi cảm khái, nếu không tính đệ tử ký danh, thì hắn đã thu sáu đệ tử.

Dựa theo trình tự nhập môn, thì hiện tại Tiêu Lương là đệ tử nhỏ nhất.

Cùng học chung một số bí thuật, chỉ cần bọn hắn gặp nhau, tất nhiên có thể phát hiện ra điểm tương đồng.

"Nam Châu tồn tại nhiều cơ duyên, hãy cố nắm chắc. "

Sở Huyền đang chuẩn bị ngắt liên hệ, đột nhiên nhìn thấy ánh mắt mong đợi của Liễu Phiêu Phiêu, đang nhìn hắn.

Sở Huyền liền lấy ra một tấm lụa mỏng, đưa tới trước mặt nàng.

"Đây là bí bảo thần hồn, có thể bảo vệ thần hồn ngươi bất diệt, ngươi đang ở trạng thái thần hồn, hảo hảo cảm ngộ Ký Thiên Địa Tiểu Thuật, tái tạo nhục thân chỉ là chuyện nhỏ. "

"Đa tạ tiền bối! "

Liễu Phiêu Phiêu mừng rỡ đáp.

Sở Huyền bèn gật đầu, nếu Liễu Phiêu Phiêu trở thành đạo lữ của Tiêu Lương, không chừng sau này, cũng phải gọi mình là sư tôn.

Không thể quá keo kiệt, một món bí bảo thần hồn mà thôi, không tính là gì.

Hắn liền đánh ra ấn ký Vạn Thiên Kính, rơi vào trên người Tiêu Lương, có thể tuỳ lúc liên hệ.

Trước khi đóng Vạn Thiên Kính, Sở Huyền nói một câu: "Trước ngươi có mấy vị sư huynh, khi nào gặp nhau, tự nhiên có thể nhận ra, đồng môn không thể tương tàn! "

"Vâng, thưa sư tôn! "

Sở Huyền ngắt liên hệ với Vạn Thiên Kính, chỉ mong đợi Tiêu Lương sẽ mang lại cho mình bất ngờ lớn.

Lần này, hắn không có tẩy não Tiêu Lương, hy vọng vị đệ tử này sẽ không xuất hiện tư tưởng lệch lạc.

Tiêu Lương cũng không gấp gáp rời đi, mà vẫn ở trong sơn cốc, tu luyện Chiến Đạo Vô Cực, cùng với các loại bí thuật được Sở Huyền truyền thụ.

Liễu Phiêu Phiêu thì là tu luyện Ký Thiên Địa Tiểu Thuật.

Gửi thần hồn vào trong thiên địa.

Sở Huyền chú ý một ít tình huống của Đinh Việt cùng Vương Lạc.

Đinh Việt đang thăm dò một Bí Cảnh nào đó.

Vương Lạc cũng tương tự.

Theo thời gian Chiến Ma Cổ Địa mở ra ngày càng gần, Bắc Vực đã tiến vào một loại trạng thái yên tĩnh, tất cả thế lực lớn đều chuẩn bị vì Chiến Ma Cổ Địa.

Mà trận thi đấu tranh danh ngạch, tất cả thế lực lớn đã bàn bạc xong, quyết định tổ chức tại Nam Châu.

Thời gian, vẫn chưa xác định được.

Tam tông nhị quốc, thì liên hệ với thế lực sau lưng ngày càng nhiều.

Tần Khả Vận, Nữ Đế Đại Tần, đã bế quan tu luyện, rất ít khi xuất hiện.

Mà kẻ phản bội ở Tần gia, vẫn giữ liên lạc cùng Đế Quốc Đại Càn.

Mỗi thế lực đều có kẻ nằm vùng, thường xuyên trao đổi tin tức hơn.

Cũng có một ít kẻ phản bội, bị phát hiện, sau đó chết rất thảm.

Sở Huyền vẫn núp lùm trong tiểu viện, ngồi xem sóng gió nổi lên.

Bạn đang đọc Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch ! của Bán Đạo Thanh Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 570

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.