Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ánh sáng của cô......

Phiên bản Dịch · 1594 chữ

Có một loại cảm xúc, thường ngày rất kiềm chế, bị trói chặt vào một góc trong tận đáy lòng, không chạm vào cũng bỏ mặc không để ý tới…… Nó rất ngoan ngoãn, không dám chạy lung tung.

Nhưng ---

Một khi chỉ hơi chạm vào nó một chút, nó có thể nổi loạn ngay lập tức và nhấn chìm lấy bạn.

Thi Nhã ôm mặt, thân hình lẻ loi gầy yếu run nhè nhẹ……

Bỗng nhiên ---

Tiếng thông báo của hệ thống quang não kéo lại Thi Nhã đang ngập ngụa trong nỗi bi thương. Thi Nhã ngẩng đầu lau đi những giọt nước mắt trên mặt rồi xem tin nhắn mới gửi của Quý Dữu.

Những lời này có thể cảm nhận rất rõ sự cẩn thận, khẩn trương, bồn chồn…… Của đối phương.

Thi Nhã cứ để cho nước mắt không nghe lời, tay cô run rẩy nhắn đi vài chữ: [Thuận mắt mà thôi.]

Gửi xong.

Cô lại ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Thật sự thuận mắt sao?

Cô gái tên Quý Dữu rất hoạt bát, rất nổi bật, trên thực tế Thi Nhã đã bị cô hấp dẫn ngay từ lần đầu nhìn thấy.

Bởi vì ---

Ánh sáng trong mắt cô gái này rất rực rỡ, lúc ấy Thi Nhã chờ cha trở về ở cạnh điểm chờ, mỗi người đi ra từ dã ngoại Thi Nhã đều quan sát một lần, cô gái này vừa xuất hiện thì Thi Nhã liền thấy.

Cô mang theo một chiếc giỏ tinh xảo chứa đầy Thiết Lê Mộc trong đó, cô đang ríu rít nói gì đó với những người bạn của cô bằng ngôn ngữ vui sướng, trong mắt sáng ngời ngập tràn niềm vui……

Thi Nhãn thầm nghĩ đợi chút nữa cha trở về mình cũng muốn nắm tay cha, làm nũng bảo cha nghe lời mình không bao giờ làm việc nguy hiểm thế này nữa.

Tuy nhiên ---

Có một số ảo tưởng chỉ có thể tồn tại trong tâm trí.

Có một số thứ đã trở thành hy vọng xa vời.

…...

Sau khi bị các chú cưỡng chế kéo lên phi thuyền, Thi Nhã khóc đến khi ngất đi, hoặc có thể nói cô tự thôi miên mình để bản thân cô ngất đi không muốn tỉnh lại đối mặt với tất cả sự thật nghiệt ngã này.

Nhưng phi thuyền vẫn đến bến đỗ, mộng rồi cũng sẽ tỉnh.

Khi cô mở mắt ra lần nữa, cô nhìn thấy chiếc giỏ tre trong tay, trong đó là những sợi Thiết Lê Mộc đã được xử lý sạch sẽ…… Nét mặt của Thi Nhã không có biểu cảm gì.

Cô đặt cái rổ này trên phi thuyền không muốn nhận.

Nhưng ---

Nụ cười rạng rỡ trên gương mặt của cô gái đó cùng với ánh sáng trong mắt, và cả trái tim mềm mại của cô…… Thi Nhã vẫn luôn nhớ rõ.

Thậm chí Thi Nhã còn âm thầm lén chạy đến con phố ở khu 10 nơi cô gái này cư trú trộm nhìn cô……

Trước khi sinh viên năm nhất mới nhập học, Thi Nhã đã từng chịu khó xem hết danh sách 5.000 sinh viên sắp nhập học nhưng không phát hiện tên cô gái đó.

Không có.

Cô gái đó không tới.

Cô gái đó còn ở tinh cầu rác vật lộn để sinh tồn.

Đúng vậy……

Cô gái bơ vơ không nơi nương tựa bị bôi nhọ bị vu khống, sau khi bị nhà trường cho thôi học còn có biện pháp gì có thể thay đổi vận mệnh đây?

Không có.

Căn bản là không có.

Cuộc sống sau khi mất cha của Thi Nhã đã rơi vào trạng thái có xác không hồn, cô cũng không biết vì sao mình lại cố chấp với cô gái kia, vì sao vẫn luôn chú ý đến cô. Bởi vậy mà sau khi tân sinh viên chính thức nhập học và đến báo danh thì Thi Nhã lại lần nữa chịu khó lật xem từng danh sách tân sinh viên nhập học, cuối cùng --- Ở danh sách cuối cô đã phát hiện tên của cô gái đó: [Quý Dữu.]

Ồ, được đặt tên theo một loại trái cây.

*Dữu có nghĩa là cây bưởi, quả bưởi. Chúng ta có thể gọi Quý Bưởi.

Thật dễ nghe.

Thi Nhã không biết cô gái này dùng biện pháp gì trở thành sinh viên ban tự túc, nhưng nghĩ đến về sau có thể thường xuyên thấy cô gái đó trong trường học thì cuộc sống tăm tối của cô dường như đột nhiên được thắp lên tia sáng.

Ánh sáng này lay động chiếu sáng thế giới tăm tối của cô.

…...

Thuận mắt sao?

Đúng là thuận mắt.

Nhưng --- Không chỉ có thế.

Thi Nhã vốn muốn giải thích với cô gái này nhưng suy nghĩ hồi lâu, cô đột nhiên dừng tay:

Cô đã quên mất hai người vốn là bèo nước gặp nhau, vẫn nên để như thế đi.

Cô ấy --- Là ánh sáng của mình.

Nhưng --- Mình cũng không cần trở thành người trong cuộc đời của cô ấy.

Bởi vì cô ấy nặng tình như vậy, chung quy mình và cô ấy sẽ trở thành người xa lạ.

Cho nên!!!

Vì sao mình không khống chế được?

Không nên kết bạn với cô ấy, vẫn nên duy trì khoảng cách không xa không gần như này thì hơn.

Trong lúc nhất thời, Thi Nhã cảm thấy hơi hối hận, sự hối hận đột nhiên mọc rễ nảy mầm rồi trưởng thành thành một đại thụ che trời, thậm chí cô còn nghĩ đến hiện tại có nên xóa cô ấy khỏi danh bạ của mình không?

Tay cô run rẩy, trên cái tên Quý Dữu vuốt một lần, rồi lại một lần……

Đúng lúc này, tin nhắn của Quý Dữu lại gửi đến: [Chị à, hóa ra là nhìn em thuận mắt nha, em cho rằng chị âm thầm thích em cơ đấy, dù sao khuôn mặt của em đáng yêu thế cơ mà, à không --- Những lời ở trên đều là nói nhảm đấy, chị đừng để ý tới nhé. Em muốn nói cho chị biết em cũng thấy chị thuận mắt nha, hơn nữa em rất thích chị, cho nên --- Chúng ta bí mật rồi nhé, về sau phải cho em thêm chút nước thịt xương sườn kho tàu nha…… Là nước thịt nha…… Người ta không tham đâu, có nước thịt là thỏa mãn lắm rồi!]

Ngón tay Thi Nhã hơi run.

Cô đọc đi đọc lại những câu này, khóe miệng chợt nở nụ cười bất đắc dĩ.

Ừ ---

Cứ giữ lại số liên lạc đi, lưu trữ mà thôi, chưa chắc đã cần liên hệ.

Lưu lại đi.

Lưu lại đi.

…...

Nghĩ đến đây, ngón tay của Thi Nhã vốn đặt trên phím xóa rất lâu đột nhiên thu lại, cô nhìn về phía tin nhắn của Quý Dữu, khóe miệng vô thức nở nụ cười: [Ngủ đi.]

Về phần Quý Dữu, khi gửi xong tin nhắn đó cô còn cảm thấy thẹn thùng và xấu hổ, cô…… Thực ra cô cũng không để tâm tới nước thịt xương sườn kho tàu đâu……

Chính là ---

Chính là tìm chủ đề gì đó để giảm bớt sự xấu hổ, cũng muốn nói vài câu với đàn chị Thi Nhã……

Cho nên ---

Mới nói muốn nước thịt xương sườn mà thôi.

Hiện tại vừa nhìn thấy đàn chị Thi Nhã nói buồn ngủ, Quý Dữu cũng không dám quấy rầy cô nữa đành nhắn lại: [Chị Thi Nhã ngủ ngon nhé, cầu mong những giấc mơ đẹp sẽ làm bạn với chị cả đêm.]

Giấc mơ đẹp?

Nhưng --- Cả đời này chị sẽ không có đâu.

Rõ ràng biết như thế nhưng Thi Nhã vẫn không nhịn được đọc đi đọc lại mấy chữ Quý Dữu gửi tới, nước mắt như vỡ đê trên khuôn mặt của cô lặng yên ngừng lại, trong mắt lóng lánh nước vô thức lộ ra ánh cười.

Quý Dữu đợi chốc lát cũng không chờ được tin nhắn trả lời của đàn chị Thi Nhã, nghĩ đến tính cách của cô, Quý Dữu cũng không cảm thấy thương tâm khổ sở gì, đàn chị Thi Nhã thêm bạn với mình đã là sự tiến bộ rất lớn rồi.

Đồng thời, Quý Dữu cũng đang suy nghĩ mình nên chuẩn bị món quà gì cho đàn chị Thi Nhã đây?

Món quá này không thể cầu kỳ quá, cũng không thể quá khoe khoang…… Tất nhiên đó là thứ mà đàn chị Thi Nhã cần, phải là thứ để đàn chị Thi Nhã thích nữa, mà bản thân còn có đủ khả năng lấy ra được.

Ừm?

Nên là cái gì đây?

Rối rắm một lúc mà Quý Dữu vẫn chưa nghĩ ra.

Nghĩ tới nghĩ lui, Quý Dữu cảm thấy mình hiểu về đàn chị Thi Nhã quá ít, môn học chính của đàn chị là gì? Ngày thường đi học ở đâu, giảng viên là ai? Chơi thân với bạn học nào…… Quý Dữu phát hiện tất cả những điều này cô không hề biết đến!

Không được!

Không thể được!

Quý Dữu quyết định xem liệu ngày mai có thể thêm số liên lạc của đàn anh cặn bã Hà Tất rồi hỏi thăm sở thích của đàn chị Thi Nhã hay không.

Đàn anh cặn bã Hà Tất chắc hẳn đáng tin cậy chứ nhỉ?

Bạn đang đọc Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế (Dịch) của Liễu Thăng Thăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienChauVuNhien
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.