Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có sữa chính là mẹ

Phiên bản Dịch · 1668 chữ

Sau khi xác nhận thành viên của tiểu đội đặc huấn, Quý Dữu và sinh viên được chọn rất mong chờ giảng viên Mục Kiếm Linh có thể lập tức thông báo về hình thức đặc huấn. Đương Nhiên --- Mọi người đều tập trung chú ý vào 100 điểm tích lũy và 20 học phần sau khi hoàn thanh xong đặc huấn.

Đây mới là điều quan trọng nhất!

Nhạc Tê Quang nghĩ đến số dư điểm tích lũy của mình thì sắc mặt trở nên rối rắm, cuối cùng đánh liều chạy lên hỏi Mục Kiếm Linh: “Thưa cô, 100 điểm tích lũy của em có thể dự chi trước được không?”

Mục Kiếm Linh liếc nhìn cậu ta nhưng không mở miệng.

Nhạc Tê Quang tùy tiện nói: “Dù sao sớm hay muộn 100 điểm tích lũy này cũng là của em, đưa sớm đưa muộn cũng không khác gì nhau, cô à, cô giúp em dự chi trước đi.” Cậu ta đang lo bản thân không có điểm tích lũy sửa chữa cơ giáp trên mạng nội bộ của liên minh đây.

Tối hôm qua thi đấu không cẩn thận đã phá hủy cả cơ giáp, hôm nay nếu không sửa xong cơ giáp thì cậu ta không có cách nào tiếp tục thi đấu.

Nhạc Tê Quang rất sốt ruột.

Nhưng ---

Mục Kiếm Linh nghe vậy thì thờ ơ nói: “Vì sao lúc trò ăn bữa tối lại không thể cùng ăn luôn bữa sáng?”

Nhạc Tê Quang: “……”

Nhạc Tê Quang cố gắng hết sức tranh thủ cơ hội: “Thưa cô, tính chất của hai việc này không giống nhau, không thể đánh đồng được.”

Mục Kiếm Linh liếc nhìn cậu ta hỏi lại: “Sao lại không giống nhau? Tôi cảm thấy hai việc này giống nhau.”

Nhạc Tê Quang: “……”

Nhạc Tê Quang thất bại ê chề quay trở về.

Thân là một phú bà giàu sự nhiều điểm tích lũy, Quý Dữu không quá mặn mà với điểm tích lũy, cô khá tò mò rốt cuộc nội dung đặc huấn là cái gì.

Vì thế Quý Dữu chờ mãi không nhịn được đành hỏi: “Thưa cô, có thể thông báo cho bọn em biết nội dung đặc huấn được không? Bọn em có cần chuẩn bị trước không?’

Vấn đề này được mọi người rất quan tâm, bởi vậy có không ít người dừng lại chăm chú lắng tai nghe.

Mục Kiếm Linh nói: “Không cần chuẩn bị trước, chỉ cần các trò nghe lời là được.”

Mọi người: “……”

Chẳng lẽ --- Mọi người còn chưa nghe lời sao?

Trên đời này đã không tìm ra được sinh viên chịu nghe lời như bọn họ đúng chứ? Quả thực đã đến mức giảng viên Mục nói một mọi người không dám nói hai.

Hu hu ~

Mục Kiếm Linh không nhắc lại mà để cho mấy trăm sinh viên không được chọn tiếp tục làm quen với thao tác cơ giáp, còn những người được chọn bắt đầu huấn luyện trọng lực.

Trong quá trình huấn luyện cực kỳ khô khan và nhạt nhẽo, nhóm Quý Dữu đều cắn răng kiên trì cho đến khi giảng viên Mục Kiếm Linh bảo ngừng thì mọi người mới dừng lại.

Ngày này sau khi tan học, Quý Dữu và những sinh viên tham gia đặc huấn cũng không kịp thời gian lúc nhà ăn cung ứng đồ ăn tự nhiên, không có cách nào, Quý Dữu không đi nhà ăn mà trực tiếp trở về ký túc xá ăn tạm một lọ dịch dinh dưỡng.

Trong khoảng thời gian này, khẩu vị ăn uống đã bị dưỡng kén ăn nên khi ăn dịch dinh dưỡng không chỉ bản thân Quý Dữu cảm thấy khó chịu mà trong thế giới tinh thần, sáu sợi tơ tham ăn đều bắt đầu kháng nghị.

Lão Đại thẳng thắn nhất, sau khi kháng nghị đã dẫn dắt năm sợi tơ còn lại trịnh trọng tuyên bố lập trường của chúng nó: [Từ hôm nay trở đi, nói không với đồ ăn rác rưởi!]

Lão Nhị hùa theo: [Từ hôm nay trở đi, nói không với đồ ăn rác rưởi!]

Lão Tam giống như trên.

Lão Tứ, Lão Ngũ và Lão Lục cũng đứng lên kiên quyết tỏ vẻ từ chối đồ ăn rác rưởi.

Lão Tứ là đứa lảm nhảm nhất trong đám còn lại, không chỉ biểu đạt lập trường mà còn ríu ra ríu rít quấy rầy Quý Dữu: [Chủ nhân! Xin không tiếp tục lấy đồ ăn rác rưởi để nhục nhã ti ti chúng em, ti ti cũng có tôn nghiêm đấy nha.]

Quý Dữu: “……”

Quý Dữu đau đầu.

Thành thật mà nói, trước kia không thể nhìn thấy đám tơ tinh thần gây ồn ào này, cô cảm giác thế giới của mình rất yên tĩnh và thoải mái…… Nhưng từ khi sợi tinh thần trở nên sinh động và giao tiếp được với cô thì cô thường xuyên cảm thấy chúng nó rất phiền phức.

Nói tới hiện tại đi, mình chỉ không kịp thời gian nhà ăn cung ứng đồ ăn tự nhiên đành phải ăn tạm chút dịch dinh dưỡng, thế mà cũng bị sợi tinh thần ghét bỏ.

Cô trêu ai chọc ai?

Không ăn được đồ ăn tự nhiên, không hưởng thụ được sự cưng chiều của đàn chị Thi Nhã cô đã rất sốt ruột không phải sao?

Quý Dữu đen mặt: “Chúng mày còn ầm ĩ nữa thì ba ngày tiếp theo mỗi ngày tao sẽ ăn dịch dinh dưỡng.”

Sáu sợi tơ: “……”

Sáu sợi tơ sợ tới mức cả đám cứng đờ.

Một lúc sau.

Lão Tứ run run cơ thể hỏi một cách yếu ớt: [Chủ nhân, chủ nhân, chủ nhân nghiêm túc đấy hả?]

Quý Dữu hừ nói: “Hừ hừ…...Nhìn tao giống không nghiêm túc?”

Cơ thể Lão Tứ cứng ngắc.

Chính…… Chính là nhìn quá nghiêm túc nên mọi người mới sợ hãi đó.

Bị Quý Dữu dọa dẫm, Lão Tứ lắm mồm không dám lải nhải nữa.

Đám tơ còn lại nghĩ đến hậu quả cũng không dám ho he tiếp……

Nhất thời, toàn bộ thế giới tinh thần tràn ngập sự yên tĩnh quái lạ cùng với nỗi ưu thương không thể giải thích được.

Môt lúc sau, Lão Đại là đứa to mọng và uy nghiêm nhất nhóm nghĩ không thể cứ im lặng mãi được, nó dũng cảm đứng lên quẫy đuôi bắt đầu tranh luận và nói đạo lý với chủ nhân ác độc: [Chủ nhân! Ngài không thể đối xử với nhóm ti ti như vậy, ngài cứ như vậy sẽ mất đi tình yêu của chúng tôi đấy…… Nhóm ti ti không thích chủ nhân là sẽ không ra sức làm việc cho chủ nhân nha……]

Quý Dữu đáp trả: “Hừ hừ ~ Nhưng chúng mày vô cớ gây rối cũng sẽ mất đi tình yêu của chủ nhân, chủ nhân không thương yêu ti ti thì sẽ không bao giờ muốn tìm đồ ăn ngon cho ti ti nha……”

Lão Đại: “……”

Thôi được rồi.

Ai bảo chủ nhân khống chế được mạch máu của mọi người đây.

Lão Đại tự kỷ.

Lão Đại không muốn nói đạo lý nữa.

Trên thực tế, không thể nói rõ đạo lý với một chủ nhân càn quấy không nói đạo lý được.

Sau khi thành công làm đám sợi tinh thần đang kháng nghị trở nên tự kỷ, Quý Dữu cũng am hiểu rõ đạo lý đánh một đòn cho một viên đường, cô lập tức lấy ra một quả táo to từ trong gói hàng chuyển phát nhanh mà hôm nay cô đã mua trên mạng.

Quý Dữu mua tất cả là hai quả táo, mỗi quả nặng 200 gam với trị giá 810 điểm tín dụng, đây là Quý Dữu cắn răng quyết tâm mua trái cây ngon về làm quà cho mình.

Khi còn ở tinh cầu rác, cô luôn suy nghĩ về quả tào này vô số ngày đêm nhưng nề hà là lúc ấy rỗng túi đành cắn răng không mua.

“Răng rắc……”

“Răng rắc……”

Quý Dữu không nói tiếng nào, cô đi rửa sạch quả táo, lau chùi rồi cắn từng miếng phát ra âm thanh giòn rụm. Quả táo đắt tiền đúng là xứng với giá tiền này, thấm nhuần hương vị ngọt ngào xem lẫn vị chua, nhiều nước, mang hương thơm dễ chịu.

Quý Dữu vừa mới nuốt vào bụng đã cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều thoải mái.

Lúc này, sáu sợi tơ trong thế giới tinh thần của cô cũng từ tự kỷ nháy mắt đã khôi phục sự sống, từng đứa như đã quên mất lần lên án vừa rồi, chúng vòng quanh Quý Dữu điên cuồng nịnh hót:

Lão Đại: [Ăn ngon! Ăn ngon! Chủ nhân, ngài là chủ nhân tốt nhất trên thế giới này.]

Lão Nhị: [Em mãi mãi thích chủ nhân! Còn thích ăn quả táo này nữa!]

Lão Tam: [Oa! Quả táo là thứ ngon nhất mà em từng ăn, chủ nhân cũng là chủ nhân tốt nhất trên thế giới.]

Lão Tứ không hổ là đứa thông minh hơn các sợ tơ khác, lúc này còn biết tự kiểm điểm lỗi lầm của mình: [Ô oa…… Tứ Tứ trách lầm chủ nhân rồi, chủ nhân yêu chúng em nhất, chủ nhân! Chủ nhân! Em cũng mãi mãi thích chủ nhân……]

Lão Ngũ đâu? Quả nhiên là đứa thành thật nhất trong nhóm, ăn xong liền xin làm việc cho chủ nhân: [Chủ nhân! Ăn ngon quá! Chủ nhân, có gì cần Lão Ngũ làm không? Lão Ngũ sẽ lập tức hỗ trợ chủ nhân.]

Lão Lục nối đuôi theo: [Ăn ngon! Ăn ngon! Ăn ngon! Thích chủ nhân! Yêu chủ nhân!]

Quý Dữu: “A ---”

Một đám tham ăn ai có sữa chính là mẹ, muốn chúng mày thì có ích gì?

Bạn đang đọc Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế (Dịch) của Liễu Thăng Thăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienChauVuNhien
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.