Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vua sữa độc!

Phiên bản Dịch · 1587 chữ

Từ Châu: “!!!”

Quý Dữu: “!!!”

Xung quanh: “!!!”

Toàn bộ nơi này đều rơi vào tình trạng ngột ngạt.

Vài giây sau.

Tại hiện trường vang lên những tràng cười to:

“Mẹ kiếp!”

“Động tác gì thế này?”

“Sữa độc hả?”

*Sữa độc: Theo mình hiểu thì những lời Quý Dữu bơm cho Từ Châu (như vú em trong game ý) đáng lẽ là để tiếp sức cho Từ Châu, ai ngờ thành ra phản tác dụng nên mới gọi là sữa độc.

“Sữa độc khiến người ngạt thở!”

“Mẹ ơi…… Buồn cười chết đi được!”

Quý Dữu: “……”

Trơ mắt nhìn Từ Châu ngã xuống, cô quả thực đau lòng không thôi, Quý Dữu muốn vả vào miệng mình một cái.

Nhưng!!!

Nhạc Tê Quang ở bên cạnh xem cuộc vui không chê to chuyện, cậu ra vỗ đùi đen đét cười điên cuồng: “Cái này gọi là gì? Làn sóng sữa độc? Sữa độc cấp vũ trụ! Số 4444 ngu xuẩn này, ba ba không phục ai chỉ phục mày!”

Quý Dữu: “……”

Quý Dữu không muốn để ý tới cái đồ ngu xuẩn Nhạc Tê Quang này, cô nhìn về phía Từ Châu đang nằm trên mặt đất có vẻ như chưa gượng dậy nổi, lại nhìn về phía Trương Duệ đang dần dần thức tỉnh và đang loay hoay đứng dậy thì trong lòng sốt ruột.

Quý Dữu nhìn sốt ruột đến mức trán bắt đầu vã mồ hôi, thật sự không nhịn được nữa bèn lớn tiếng hét: “Tiểu Châu Châu! Cậu đứng lên cho tớ! Đứng lên! Hiện tại không phải là giờ ngủ, cậu đứng lên đi! Cậu đứng lên đi nào!!”

Tiếng kêu này thật sự quá kinh khủng, Từ Châu nằm trên mặt đất hơi nhắm lại mắt. Sau đó cậu ta phát hiện Trương Duệ vừa mới ngồi dậy được một nửa thì không biết bị thế lực tà ác gì ảnh hưởng hay bị kích thích, không ngờ Quý Dữu vừa mới nói xong vài giây đã ngã uỵch một tiếng xuống đất.

Từ Châu: “……”

Trương Duệ: “……”

Xung quanh: “……”

Lúc này, dường như ngay cả không khí cũng ngập tràn sự kỳ dị, qua thật lâu mà không ai nói lấy một lời.

Vài giây sau.

Đột nhiên Sở Kiều Kiều lui ra sau vài bước rồi dùng vẻ mặt hoảng sợ nhìn Quý Dữu và nói: “Bạn học Quý Dữu à, về sau lúc tớ thi đấu làm ơn nhất định đừng cổ vũ cho tớ nhé. Tớ…… Tớ sợ hãi……”

Quý Dữu: “……”

Thịnh Thanh Nhan lập tức nối gót theo: “Còn có người ta nữa nha…… Người ta chỉ là bé cưng yếu đuối nha, không chịu nổi sữa độc của cậu đâu nha……”

Thẩm Trường Thanh nhìn Quý Dữu hơi há miệng, vốn muốn nói cái gì lại tựa hồ nhịn xuống, nhưng ánh mắt cậu ta nhìn Quý Dữu không cần nói cũng biết tất cả ý định.

Nhạc Tê Nguyên thì sao?

Nhạc Tê Nguyên quay lưng đi, có ý muốn vạch rõ ranh giới với Quý Dữu, chỉ thiếu mỗi việc viết mấy chữ to trên đầu: [Tôi không quen biết cậu ta.]

Quý Dữu: “……”

Tuy nhiên, kỹ thuật sữa độc không phân biệt địch ta của Quý Dữu khiến người ta kinh ngạc cảm thán không thôi, đồng thời lại lần nữa sáng tạo cơ hội sống sót từ cõi chết, có vẻ như cậu ta đã khôi phục được một ít, đang nỗ lực thử bò dậy.

Nhưng!!!

Trương Duệ cũng không nhàn rỗi.

Vì thế, gần như hai người đồng thời cử động, từng chút, từng chút, từng chút…… Từ Châu vừa nâng chân lên thì Trương Duệ đã nâng được hai chân, Từ Châu thẳng lưng thì Trương Duệ cũng theo sát đằng sau không rớt lại dù chỉ một điểm……

Ai?

Cuối cùng là ai?

Ai là kẻ chiến thắng?

Hiện trường cực kỳ gấp gáp.

Quý Dữu lại lần nữa siết chặt nắm đấm, cô khẩn trương đến nỗi thậm chí nhét nắm đấm vào trong miệng cắn chặt, sợ bản thân lại bật ra một câu cho Từ Châu trúng độc chết vì sữa độc.

Nuôi con không dễ.

Bồi dưỡng lòng tự tin và khát vọng sinh tồn cho con trai càng không dễ, nhưng muốn đả kích lại quá dễ dàng.

Sau đó ---

Kết quả đã có nhưng Quý Dữu không đành lòng xem.

Trương Duệ đứng lên trước, Từ Châu chậm nửa nhịp.

Xong đời!

Quý Dữu lo lắng không thôi: Thằng con trai của minh trải qua trận đấu kinh hoàng này sẽ không đánh mất lòng tiến thủ chứ?

Thấy chính mình nhanh hơn một bước, Trương Duệ mừng như điên, cậu ta đắc ý cười to: “Ha ha ha…… Tiểu Châu Châu, tớ đã sớm nói cậu không so được với tớ mà! Sao cậu không tin chứ?”

Từ Châu: “……”

Hiện trường: “……”

Quanh đi quẩn lại vẫn là Trương Duệ dành chiến thắng.

Quá trình của sự việc này tuy nằm ngoài dự đoán của mọi người nhưng cũng nằm trong sự hợp tình hợp lý, đám quần chúng ăn dưa thi nhau thu lại tầm mắt, dự định xem trận đấu tiếp theo.

Bỗng nhiên ---

Từ Châu đứng thẳng vẫn không nhúc nhích bỗng nhiên bắn một pháo nằm ngoài suy đoán của mọi người.

Bùm ---

Hỏa lực đánh trúng Trương Duệ, Trương Duệ không hề có sức phản kháng đã bị đánh bay hất văng trên không trung vài vòng một lúc mới chậm chạp rơi xuống đất.

Trương Duệ trừng mắt: “……”

Cuối cùng Trương Duệ không thể đứng dậy được nữa.

Từ Châu cất họng pháo sâu hoắm rồi nhìn về phía Trương Duệ, ánh mắt bình tĩnh và nói với giọng điệu nhẹ nhàng: “Cậu không biết phải không? Tớ còn cất giấu một phát đạn pháo cuối cùng vì để dự phòng tình huống đột phát như hiện tại ---”

Trương Duệ: “!!!”

Trương Duệ khó thở, cậu ta mắng: “Từ Châu! Cậu trở nên hèn hạ rồi! Trước kia cậu không phải như vậy mà a a a……” Thân là anh em, thế mà lại bắn sau lưng! Đây là anh em plastic gì thế này? Điều này không thể tha thứ.

Từ Châu mỉm cười nhìn về phía Mục Kiếm Linh mong chờ hỏi: “Cô Mục, có phải em thắng hay không?”

Mục Kiếm Linh nở nụ cười hiếm thấy, cô gật đầu: “Ừ, không tệ.”

Đôi mắt đen nhánh của Từ Châu đột nhiên lóe lên ánh sáng.

Lúc này, cậu ta cảm giác có người vỗ lưng mình, cổ Từ Châu cứng đờ, không muốn quay đầu lại, nhưng mà ---

Quý Dữu không cho cậu ta cơ hội trốn tránh, cô đã nhảy ra đằng trước vỗ mạnh lên bả vai của Từ Châu vài cái rồi cười lớn: “Tiểu Châu Châu, làm tốt lắm! Quả nhiên tớ không nhìn lầm cậu, tương lai nhất định cậu sẽ có nhiều đất dụng võ!”

Tư Châu rất muốn nói cô câm miệng, nhưng --- Linh cảm đột nhiên giữ lại một tay này của cậu ta vẫn xuất phát từ số 4444 vô sỉ đáng ghét này, nếu không phải bị cô kích thích lần nữa thì chắc có lẽ Từ Châu cũng không nghĩ tới cách làm này.

Cho nên ---

Từ Châu không trực tiếp mở miệng bảo Quý Dữu câm miệng.

Quý Dữu rất vui vẻ, cô tươi cười hớn hở: “Chàng trai! Tương lai đáng mong chờ! Cố lên!”

Từ Châu mím môi: “Cảm ơn, nhưng --- Tớ muốn yên tĩnh.”

Quý Dữu: “……”

…...

Có thể nói trận chiến này của Từ Châu và Trương Duệ biến đổi bất ngờ, xuất sắc ngoạn mục, mang đến màn biểu diễn nhiệt huyết sôi trào, ngập tràn hứng khởi cho tất cả sinh viên tại đây!

Sau Trương Duệ và Từ Châu, một số cặp thách đấu kế tiếp cũng trở nên nhiệt huyết, mọi người bạn có qua có lại không nhượng bộ nhau, trận đấu phải gọi là xuất sắc! Nhưng thật đáng tiếc là cứ việc nhóm thách đấu ngoan cường đến đâu cuối cùng vẫn thất bại toàn bộ.

Đến cuối cùng, danh sách chính thức được công bố, vốn Từ Châu và Quý Dữu không được chọn đã thông qua thách đấu tiến vào tiểu đội đặc huấn. Đáng tiếc cho đồ xui xẻo Trương Duệ đã bị loại, sau khi Trương Duệ bị loại vẫn luôn có ánh mắt u oán trừng Từ Châu và Quý Dữu.

Toàn bộ quá trình Từ Châu không thèm để ý.

Còn Quý Dữu thì không chịu nổi, không hiểu nổi bèn hỏi: “Cậu trừng tớ làm gì?”

Trương Duệ không mở lời, cứ luôn trừng Quý Dữu, trong mắt gần như tràn ngập xấu hổ và giận dữ muốn chết……

Quý Dữu xoa xoa da gà đang nổi của mình: “Cậu lại trừng tớ nữa là tớ tố cáo cậu quấy rối tớ.”

Trương Duệ nghe thấy thế thì sợ tới mức run cả người, trước khi cậu ra quay đầu thì khinh bỉ lườm Quý Dữu và mắng: “Đồ dở hơi mới quầy rối cậu! Với kiểu quái đản kinh khủng của cậu, sống sót không tốt sao? Ai dám quấy rối, lại không phải mọc ra hai trái tim.”

Quý Dữu: “……”

Quý Dữu cảm nhận được ác ý sâu sắc ẩn chứa bên trong

Bạn đang đọc Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế (Dịch) của Liễu Thăng Thăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienChauVuNhien
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.