Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mất mặt quá

Phiên bản Dịch · 1692 chữ

Tạ Linh Chi: “……”

Khóe miệng Tạ Linh Chi hơi run rẩy, cô buồn bực nói sang chuyện khác: “Cái đồ ngu ngốc này sao không nghĩ được biện pháp nào thế? Chẳng lẽ cứ loay hoay như vậy sao? Nếu ngay cả khẩu súng còn không cầm nổi thì bỏ thi đấu đi còn hơn.”

Quý Dữu không để mọi người cười nhạo được bao lâu, cũng không khiến những người bạn lo lắng bao lâu, đột nhiên cô buông khẩu súng ra rồi hét lên với chủ tiệm: “Ông chủ, trận đấu này của chúng ta là thi tỉ lệ bắn trúng đích phải không? Chứ không nói muốn đua sức trâu đúng chứ?”

Chủ tiệm: “…… Đúng là như vậy.”

Lập tức Quý Dữu nở nụ cười tươi rói: “Ông chủ, khẩu súng này nặng so với tôi quá, tôi không cầm lên được, tôi có thể mời hỗ trợ từ bên ngoài được không?”

Chủ tiệm: “……”

Trên khán đài: “Không được, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng.”

Quý Dữu phản bác: “Sao lại ảnh hưởng tới sự công bằng? Trận đấu này chỉ kiểm tra trình độ bắn súng chứ không phải kiểm tra thể lực cơ mà. Hơn nữa --- Ai đồng ý đến giúp tôi, nếu tôi giành được chiến thắng cuối cùng thì sẽ chia một nửa phần thưởng của tôi cho người đó!”

Xôn xao ~

Câu nói này vừa cất lên lập tức không có ai phản đối.

“Chọn tôi! Tôi khỏe lắm!”

“Chọn tôi đi! Tôi có cơ bắp này!”

Hãy chọn tôi! Cơ thể tôi mạnh mẽ đấy nha!”

…...

Chỉ trong phút chốc đã có vô số người hưởng ứng.

Quý Dữu quay đầu lại nhìn chằm chằm vào chủ tiệm với vẻ mặt mong chờ, chủ tiệm hơi do dự, theo lý thuyết mà nói, việc khiêng được khẩu súng này cũng trong phạm vi kiểm tra, nhưng theo như lời đối phương nói cũng không có vấn đề gì.

Trong lúc còn đang phân vân, bỗng nhiên dương đà Alpaca đứng bên cạnh gãi móng: “Be be……”

Chỉ thoáng chốc chủ tiệm không phân vân nữa mà gật đầu đồng ý luôn: “Có thể.”

Lập tức Quý Dữu tươi cười: “Cảm ơn ông chủ! Ông chủ, ông thật bao dung rộng lượng, hiểu lý lẽ và hào phóng, nhất định việc làm ăn của ông sẽ luôn thịnh vượng lâu dài!”

Sau đó.

Vấn đề chỉ là chọn lựa cu li cho mình mà thôi.

Đôi mắt của Quý Dữu đảo một vòng trên khán đài, những người hưởng ứng trên khán đài rất nhiệt tình, rất nhiệt tình, tất cả đều là những cái đầu dưa đang kích động và cánh tay đang múa may……

Nhạc Tê Quang rống to lên: “Số 4444! Chọn ba ba đi! Nếu con chọn ba ba thì sau này ba ba sẽ không cười nhạo con là đồ yếu nhớt nữa.”

Quý Dữu nghe thấy được vẫn coi như không nghe thấy.

Sở Kiều Kiều giơ tay cao lên mời chào: “Tớ! Tớ! Tớ này! Tớ khỏe nhất trong số những người ở đây!”

Đúng là như thế ---

Sau khi cân nhắc, Quý Dữu lựa chọn Sở Kiều Kiều ‘dọn gạch’ cho mình.

Sở Kiều Kiều sung sướng chạy vào sân bắn rồi bước đến bên cạnh Quý Dữu, chỉ mất năm ba lần là đã cầm toàn bộ linh kiện của khẩu súng mà Quý Dữu mất bao sức còn chưa di chuyển được lên giá rồi lắp ráp xong, toàn bộ động tác trôi chảy gần như chưa tới một phút.

Súc vật!

Đúng là súc vật!

Lại còn là một con cái!

Quý Dữu: “……Cảm ơn.”

Sở Kiều Kiều nhìn chằm chằm vào cô rồi cười: “Không cần khách sáo. Bạn học Quý Dữu à, cậu thật sự rất xinh đẹp đấy.”

Quý Dữu giơ tay lên chỉ vào cửa và nói: “Công tác của cậu đã hoàn thành, mau trở về vị trí ngồi của cậu đi.”

Thật là ---

Kiểu nịnh hót này nghe nhiều đã hoàn toàn miễn dịch rồi.

Sau khi chuẩn bị trang thiết bị xong và cưỡng chế Sở Kiều Kiều rời đi, Quý Dữu bình tĩnh lại rồi bắt đầu cuộc thi bắn súng của mình. Tuy cô chưa từng cầm vào loại súng như này nhưng khi thi đấu cơ giáp trên Tinh Võng thì cô cũng đã từng bắn những khẩu đạn pháo, đó thực sự cũng là một bài kiểm tra độ chính xác.

Có thể nói Quý Dữu không phải là hoàn toàn không biết gì cả.

Ít nhất cô còn tự mình suy nghĩ và có sự lý giải của riêng mình.

Quý Dữu nhìn chằm chằm vào hướng bia ngắm. Khoảng cách quá xa, mục tiêu quá nhỏ, muốn một phát bắn trúng đích thực sự cực kỳ khó khăn. Trong khi Quý Dữu đang nhìn vào ống ngắm và cố gắng tìm kiếm điểm ngắm thì cô mới nhận ra là để làm được việc nhắm chuẩn đến mức độ chính xác này của Thẩm Trường Thanh và Nhạc Tê Nguyên khó khăn đến mức nào.

Huống hồ cái kiểu nhẹ nhàng linh hoạt không chút cố sức nào của Thịnh Thanh Nhan gần như không cần cố ý tìm đúng điểm, tùy tiện giơ tay lên là có thể trực tiếp bắn trúng hồng tâm, rốt cuộc trình độ bắn súng của cậu ta đã đạt tới trình độ đáng sợ cỡ nào đây?

Quả thực ---

Quý Dữu thầm kinh hãi.

Khó trách ---

Lúc trước Sở Kiều Kiều và Thẩm Trường Thanh từng nói qua thực lực của con hàng Thịnh Thanh Nhan này rất mạnh, chỉ là thường ngày tên nhóc này cực kỳ lười biếng, không thích học tập, cũng không thích thể hiện bản thân, nếu không thì tên nhóc này sẽ không danh không tiếng trong trường học như vậy.

Quý Dữu nhìn chằm chằm vào ống ngắm, trong lòng thầm cảm thán nhưng trên mặt không biểu hiện ra dù chỉ là một chút.

Ở đâu?

Ra tay bắt đầu từ đâu đây?

Ống ngắm này không nhìn rõ chút nào, hơn nữa là vì sao bia ngắm này cũng không đứng im tại chỗ chứ? Không ngờ nó lại di động với biên độ rất nhỏ.

Quá đáng!

Độ khó này vô tình lại tăng thêm rồi.

Trên khán đài, thấy Quý Dữu chậm chạp không bắn, mọi người la ó: “Bắn đi! Nhanh lên! Chần chừ cái gì?”

Thời gian tí tách trôi.

Bên này, Thẩm Trường Thanh đã bắn ba phát, đều bắn trúng hồng tâm.

Thịnh Thanh Nhan càng khoa trương hơn, đã bắn ra năm phát, toàn bộ đều trúng đích.

Nhạc Tê Nguyên cũng bắn được 3 phát mà không trượt phát nào.

Từ Châu đâu?

Lần bắn đầu tiên Từ Châu không bị bắn trượt, hai lần bắn tiếp theo có thể là nắm bắt được nhịp điệu, nắm giữ được phương pháp nên mỗi lần bắn đều trúng mục tiêu.

Trong nhóm bạn của Quý Dữu, chỉ có mỗi mình cô là chưa hành động.

Trên khán đài, có một số người đã bắt đầu mất kiên nhẫn: “Lằng nhằng làm cái gì? Nhanh lên! Không muốn ra tay thì để tôi lên cho!”

Khắp nơi xì xào bàn tán, tiếng súng của thí sinh bên cạnh cũng xỏ xuyên vào lỗ tai của Quý Dữu nhưng cô vẫn nghiêm mặt và ném tất cả ra sau đầu không để ý tới. Không nghe, không nhìn, cô cứ không ngừng nhìn chằm chằm vào bia ngắm đang di động rồi bắt đầu nghĩ đến một vấn đề:

Bia ngắm này có bị tinh thần lực quấy nhiễu không?

Quý Dữu nghĩ tới liền làm theo, lập tức sai bảo Lão Ngũ trong thế giới tinh thần: “Lão Ngũ, chủ nhân có bị người cười nhạo hay không đều là ở mày, mày chịu trách nhiệm quấy nhiễu bia ngắm kia, đừng làm nó động đậy.”

Trong không gian tinh thần, Lão Ngũ và Lão Lục đang đuổi bắt và mổ lẫn nhau, nghe thấy thế thì bỗng nhiên cái cổ căng cứng lại: [Chủ nhân, Lão Ngũ không làm được ý……]

Thân là một sợi tơ trung thực, Lão Ngũ cũng không thổi phồng bản thân, cũng không nói câu sáo rỗng, cho nên nó lập tức nói cho chủ nhân biết nó bất lực.

Quý Dữu: “Thử xem.”

Không thử làm sao biết?

Không còn cách nào khác, Lão Ngũ đành phải căng cứng cái cổ và ra sức đi về phía trước.

Nhưng ---

Cho dù Lão Ngũ nỗ lực như thế nào thì bia ngắm di động kia giống như đứa trẻ nghịch ngợm hoạt bát vậy, không chịu nghe Lão Ngũ chỉ huy.

Trên khán đài: “Mẹ kiếp! Cô ta muốn nhùng nhằng tới khi nào? Lại nhùng nhằng nữa ông đây sắp ngủ được một giấc rồi! Mày muốn ông đây ngủ ba ngày ba đêm mới được biết kết quả à?

…...

Quý Dữu mắt điếc tai ngơ, nói với Lão Đại: “Lão Đại, đến lượt mày!”

Lão Đại to khỏe hơn Lão Ngũ nhưng Lão Đại dùng rất nhiều sức mà bia ngắm vẫn không có cách nào khống chế được.

Bọn Lão Nhị, Lão Tam, Lão Lục nhìn thấy tình trạng Lão Đại và Lão Ngũ thê thảm đến mức độ nào sau khi ra sức làm đến nỗi không thể cử động được thì thi nhau rụt cổ lại; sợ bản thân cũng bị điểm danh.

Quý Dữu không mở miệng gọi tơ ra làm việc nữa, cô đã xác định được một chuyện:

Sơi tơ tinh thần của mình không các cách nào quấy nhiễu vật chết. Vật chết, nhất là những vật thể không có hơi thở sinh mệnh, không có trí năng, không có máy thu phát tín hiệu, không có sóng điện từ…… Như bia ngắm thì tinh thần của mình không có biện pháp gây ra tác dụng khi phát động quấy nhiễu với chúng nó.

Bạn đang đọc Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế (Dịch) của Liễu Thăng Thăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienChauVuNhien
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.