Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ hoàng sàn catwalk (41)

Phiên bản Dịch · 2189 chữ

Chương 370: Nữ hoàng sàn catwalk (41)

Hôn kĩ của Baird vô cùng cao siêu, câu lấy đầu lưỡi Lâm Đạm, hướng dẫn cô không ngừng bay múa. Họ hô hấp quấn quít, nước sữa giao hòa, càng hôn càng sâu, qua ước chừng năm sáu phút mới thở hồng hộc tách ra.

Son môi của Lâm Đạm đã bị Baird ăn sạch không còn gì, môi có một chút chết lặng, hẳn đã sưng lên. Cô không có trí nhớ, nhưng có thể khẳng định trăm phần trăm, mình cho tới giờ chưa từng thể nghiệm qua nụ hôn kịch liệt như vậy, nếu không tâm tình cũng không dâng trào đến thế. Đúng như đánh giá trước đó cô dành cho Baird, nụ hôn của hắn vô cùng kích thích, cảm giác như vậy quá mới mẻ.

"Cảm giác thế nào, thân ái." Baird vẫn bưng gò má cô, đôi mắt tím thâm thúy như biển.

"So với nụ hôn trước đó thì tốt hơn." Lâm Đạm thành thực đáp.

Baird không nhịn được bật cười, cưng chiều vô tận nói: "Cục cưng, em biết không? Anh càng ngày càng yêu em, em như một kho báu vậy!"

Lâm Đạm gò má đỏ bừng, dường như càng say hơn trước đó. Thẳng tới lúc này cô mới phát hiện mình đang ngồi trên đùi Baird, váy hơi cuốn lên, lộ ra một đoạn bắp đùi trắng nõn, dây váy cũng rơi xuống một nửa, cảnh trí trước ngực người khác không nhìn thấy, Baird lại có thể xem trọn vẹn.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm cô giống như một ngọn lửa, bên trong ẩn chứa dục niệm điên cuồng, nhưng hắn vẫn đưa tay, nhẹ nhàng kéo dây váy của cô trở về. Lúc nào cần tấn công, lúc nào cần khắc chế, hắn hiểu biết hơn bất kỳ người nào.

Lâm Đạm giùng giằng muốn rời khỏi vòng ngực hắn, lại bị hắn bóp chặt eo thon.

"Đừng động, chúng ta đang làm việc, em còn nhớ chứ?"

"Công việc này cũng do anh cố ý sắp xếp đúng không? Anh còn giả vờ chưa xem qua kịch bản." Lâm Đạm an tĩnh lại, bởi cô phát hiện mình hình như đang ngồi trên một tòa núi lửa sắp phun trào.

"Anh rất vui vì mình đã sắp xếp công việc này, nếu kịch bản không viết như thế, em có thể tĩnh tâm nghe anh nói chuyện sao?" Baird ôm cô thật chặt, giọng nói hàm chứa ý cười, sau đó làm một lần hít thở sâu.

Đạo diễn giơ loa đứng ngoài sân, hoàn toàn không biết mình có nên hô cut hay không, cho đến khi Baird hoàn toàn bình phục lại cho anh một ánh mắt, anh mới la lớn: "OK, cảnh một qua!"

Giờ khắc này, các nhân viên làm việc mặt đỏ tới mang tai đồng loạt thở phào một hơi. Lúc hai người chung đụng giống như một ngọn lửa vậy, quá nóng bỏng, quá nhiệt liệt, quá triền miên, so với mấy bộ phim sắc tình lộ liễu càng thêm động lòng người. Mấy người đứng xem như họ nhìn thôi mà cũng không khống chế được trái tim thình thịch nhảy.

Baird đứng dậy liền khoác âu phục của mình lên đầu vai Lâm Đạm, cười nói với trợ lý: "Bảo bên công ty rượu mang mấy chai rượu vang tới phát miễn phí cho mọi người, mừng tôi thoát kiếp độc thân."

"Ok boss." Trợ lý lập tức lấy di động ra gọi điện, đám người đạo diễn ồ lên hoan hô. Phải biết thương hiệu rượu vang này giá thị trường rất đắt, một chai ít nhất hai chục nghìn đô, đủ bằng mấy tháng thu nhập của họ.

"Anh thoát kiếp độc thân rồi?" Tiếng thét chói tai của Bolsa phá vỡ hiện trường hài hòa. Chuyện không phải như anh nghĩ đấy chứ?

"Xin giới thiệu với mọi người, đây là bạn gái tôi, Lâm Đạm." Baird ôm Lâm Đạm thật chặt trong ngực.

Lâm Đạm bị Bolsa hung ác trợn mắt nhìn, thiếu chút nữa không nhịn được thở dài. Cái nhìn trước nay của cô với Baird thật sự sai hoàn toàn, người này căn bản không phải loại người ôn hòa gì, hắn có đầy đủ kiên nhẫn chờ đợi, vừa tới thời cơ, thế công của hắn sẽ trở nên vô cùng mãnh liệt, khi đó con mồi muốn chạy trốn cũng không kịp nữa rồi.

Hắn đây là đang tuyên cáo chủ quyền, cũng là đang bức Lâm Đạm tiếp nhận thực tế, nhưng Lâm Đạm nếu đã đồng ý rồi, thì tuyệt không đổi ý.

"Giới thiệu với anh một chút, đây là bạn trai em." Cô nói với Bolsa.

"Chúa tôi! Em điên rồi sao?" Bolsa vò mái tóc mình, đầy mặt không dám tin.

"Em không điên, em chỉ là bỗng dưng muốn yêu đương." Lâm Đạm nghiêm túc giải thích. Cô hình như chưa từng đứng đắn nói chuyện yêu đương lần nào, cho nên muốn thể nghiệm một chút.

"Anh sẽ yêu em thật tốt." Baird kéo Lâm Đạm vào ngực mình, nhẹ hôn lên mái tóc đen của cô.

"Được thôi, tùy hai người, dù sao anh cũng không xen vào." Bolsa bứt tóc, mặt đầy hoảng hốt đi ra ngoài.

Hiện trường một mảnh vui mừng, đạo diễn mở mấy chai rượu vang, để mọi người chia nhau uống, Lâm Đạm và Baird trang điểm lại xong liền trở về tiếp tục quay. Lần này, bầu không khí giữa hai người đã khác với trước, rất tự nhiên liền ôm nhau bắt đầu khiêu vũ.

Máy hát đang phát một bài Jazz thư giãn, Lâm Đạm một tay nắm tay Baird, một tay ôm eo hắn. Baird lại kéo hai cánh tay cô, hướng dẫn cô vòng lên cổ mình, thấp giọng nói: "Ôm anh thế này."

Lâm Đạm không có kinh nghiệm yêu đương chỉ có thể phối hợp.

Baird lúc này mới đặt bàn tay mình lên phần lưng trần của cô, bước chân nhẹ nhàng, theo âm nhạc chậm rãi khiên vũ. Trước khi xác lập quan hệ, hắn thân sĩ dịu dàng, luôn tận lực tránh tiếp xúc tay chân với Lâm Đạm; sau khi xác lập quan hệ, hắn lộ ra bản tính cường thế, đôi tay đặt trên tấm lưng trần của Lâm Đạm nhẹ nhàng di chuyển, sau đó dùng lực ấn eo cô, để cô kín kẽ dán vào mình.

Lâm Đạm không hề giãy giụa, thứ nhất, họ đang làm việc, thứ hai, họ đã là bạn trai bạn gái, chuyện thân mật hơn nữa cũng sẽ xảy ra, cần gì phải kháng cự?

"Anh nằm mơ cũng muốn ôm em như vậy." Baird ghé vào bên tai cô nói nhỏ, giọng khàn khàn dị thường.

Lâm Đạm không lên tiếng, Baird liền hôn một cái lên vành tai cô.

Âm nhạc càng ngày càng thư giãn, mí mắt Lâm Đạm càng ngày càng nặng. Cô đã liên tục công tác hơn nửa tháng, mỗi ngày chỉ ngủ chưa đầy bốn tiếng, lại uống rượu, tự nhiên thấy hơi mệt mỏi.

Baird thời khắc chú ý tới trạng thái của cô, dịu dàng nói: "Giẫm lên chân anh, ôm chặt cổ anh, anh mang em khiêu vũ."

Lâm Đạm không chút nghĩ ngợi liền giẫm đôi chân trần lên giày Baird, hai tay ôm chặt cổ đối phương, giao sức nặng toàn thân qua. Baird thuận thế ôm chặt eo cô, nâng thân thể cô, từ từ khiên vũ trong phòng khách. Hắn một người chịu sức nặng của hai người, trong mắt lại tràn đầy thỏa mãn.

Lâm Đạm buông thả mình đắm chìm trong ngực hắn. Cô quên đây là công việc, quên có người xung quanh, chỉ muốn nghỉ ngơi tại bến cảng ấm áp này một lát. Hóa ra yêu là thế này, có thể giao phó, có thể tín nhiệm, có thể buông lỏng. Nghĩ đến đây, trái tim cô dâng lên một cỗ ấm áp.

Baird cúi đầu hôn tóc và gò má cô, nhẹ nhàng vỗ về lưng cô.

Một màn này quá dịu dàng lãng mạn, cho dù đã sớm quay được cảnh quay hài lòng, đạo diễn cũng không quấy rầy hai người, mà nhẹ nhàng hô cut, sau đó mang theo những người không có phận sự giải tán.

---

Lâm Đạm lúc tỉnh lại phát hiện mình nằm trên chiếc ghế salon bọc nhung tím đậm, đầu gối lên đùi Baird, mà đối phương đang nhìn cô, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen mượt.

"Mình thiếp đi?" Lâm Đạm cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, vừa ngồi dậy thì phát hiện ngón áp út tay trái mình đang đeo một chiếc nhẫn kim cương lớn bằng trứng bồ câu.

"Đây là cái gì?" Cô giơ tay lên.

"Món quà anh tặng cho em." Baird vén lên mái tóc rối bời bên má cô.

"Cái này quá quý trọng." Lâm Đạm muốn tháo xuống.

"Nếu chúng ta chia tay, thì em trả nó lại cho anh." Baird bọc bàn tay nhỏ bé của cô trong tay mình.

Lâm Đạm buông tha giãy giụa, bất đắc dĩ nói: "Quảng cáo quay xong rồi sao?"

"Quay xong rồi, chúng ta trở về thôi." Baird bưng gò má cô, không nói lời nào liền cho cô một nụ hôn triều miên.

Lâm Đạm từ lúc bắt đầu tay chân luống cuống tới về sau hưởng thụ cuối cùng đến giờ từ từ đáp lại, tiến bộ rất lớn. Cô vốn không phải một kẻ ngốc, chỉ cần dùng trái tim, rất nhanh có thể học được nên sống chung với người yêu như thế nào.

Baird con ngươi tối sầm trong chớp, hôn cô càng nóng bỏng hơn, áp cô trở về ghế salon.

Năm phút sau, Bolsa ở bên ngoài dùng sức gõ cửa, không nhịn được nói: "Đi thôi, nên về nhà rồi!"

Baird dùng hết toàn lực mới khiến mình thoát ra được khỏi nụ hôn này, cười nhẹ nói: "Lần này em ngồi xe ai?"

Lâm Đạm cất giọng nói: "Bolsa, anh đi trước đi, Baird sẽ đưa em về."

Ngoài cửa truyền tới âm thanh bị đánh bại của Bolsa, sau đó là tiếng bước chân dần dần đi xa. Baird chôn mặt trong cổ Lâm Đạm trầm thấp cười khẽ, ẩn nhẫn lâu như vậy, hắn rốt cuộc hái được trái cây ngon ngọt nhất, không nhịn được thở dài nói: "Biết không thân ái, em còn đáng yêu hơn vô số lần tưởng tượng của anh. Trong lòng nghĩ cái gì em liền nói cái đó, chưa từng giấu giếm cái gì."

Men rượu trong người Lâm Đạm đã sớm lui, gò má lại đỏ hơn cả trước đó, nhíu mày nói: "Anh đi ra, cần phải về rồi."

Baird một bên cười khẽ một bên kéo cô đứng lên, bọc áo khoác lên người cô, cúc áo cài chắc từng cái một, buộc dây lưng thành nơ con bướm xinh đẹp, lại ngồi xổm xuống giúp cô lau sạch chân, đi giày cao gót, sau đó nắm chặt tay cô, giọng vui thích: "Đi thôi, mang em về nhà."

Trợ lý chờ bên ngoài thấy sếp rốt cuộc không lên xe một mình nữa, trên mặt không khỏi lộ biểu tình vui mừng, quay đầu nói: "Cô Lâm, cô đói không? Boss chuẩn bị rất nhiều đồ ăn cho cô, đặt trong tủ lạnh, đều mua trong ngày, rất tươi mới, cô có thể yên tâm hưởng dụng."

Nếu không đợi được cô Lâm, số đồ ăn này đến tối sẽ có người xử lý sạch sẽ, sau đó ngày thứ hai lại đổi mới. Vì thời khắc này, không ai biết boss đã âm thầm cố gắng bao nhiêu.

"Được, cảm ơn." Lâm Đạm lễ phép gật đầu.

Baird đã mở tủ lạnh, lấy ra một hộp sữa bò, cắm ống hút đưa lên miệng Lâm Đạm, ôn nhu dặn dò: "Trước uống hộp sữa lấp bụng một chút, anh lập tức mang em đi ăn cơm. Công việc là công việc, cuộc sống là cuộc sống, hai thứ phải tách bạch. Coi công việc thành cuộc sống, điều này không thể thực hiện, hơn nữa cơ thể em cũng chịu không nổi."

Lâm Đạm thề muốn làm việc cho tốt không khỏi bừng tỉnh. Nếu bên người không có người này, ai sẽ nói với cô những lời ấy? Ai sẽ quan tâm cô có mệt hay không, có khổ hay không, thân thể có khỏe hay không?

"Sao vậy?" Baird xoa mái tóc đen nhánh của cô.

"Em không sao, chỉ là chợt phát hiện mình đã làm một quyết định chính xác." Lâm Đạm bằng phẳng nói.

Baird lập tức bật cười, trong con ngươi lóe lên ánh sáng chói mắt. Lúc mở ra video bạn mình gửi tới, hắn cũng đã làm ra một quyết định chính xác.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 373

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.