Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ của nữ phụ pháo hôi (53)

Phiên bản Dịch · 2436 chữ

Chương 290: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (53)

Lưu Mạn Ny biết được Bạch Chỉ Lan không bị lộ trong chương trình, tâm tư thất vọng tí nữa thì không che đậy được trước ống kính. Cũng may Lâm Đạm không khiến bà ta thất vọng, chuẩn bị tự mình ra tay sửa đổi lễ phục. Ả cho rằng ả là ai?

"Quần áo sửa xong cô nhớ thông báo với tôi một tiếng, tôi ngược lại muốn xem cô ta có thể sửa thành dạng gì." Lưu Mạn Ny cười lạnh nói với trợ lý.

Trợ lý vội vàng đồng ý, sau đó hiếu kỳ nói: "Phu nhân, ngài cảm thấy cái váy này còn cứu được không?"

"Cứu được, đổi thành áo bó ngực và quần cộc, giảm bớt diện tích màu huỳnh quang đi. Nhưng đổi như vậy tuy rằng đẹp mắt, song khí phong trần lại nặng, không thích hợp mặc trong trường hợp trọng đại." Lưu Mạn Ny tùy ý phê bình mấy câu liền đi, trợ lý theo sau lưng bà ta không ngừng nịnh nọt: "Vẫn là phu nhân ánh mắt tốt, phu nhân dù sao cũng là cao tài sinh tốt nghiệp học viện thiết kế chuyên nghiệp, người bình thường không so được..."

Cùng lúc đó, từ khóa #Mẹ Bạch mạnh bạo sửa lễ phục# đã thay thế cho #Lễ phục hư hại Bạch Chỉ Lan suýt thì lộ# cùng #J từ chối hợp tác với Bạch Chỉ Lan#, leo lên vị trí #1 top search. Rất nhiều người cảm thấy hứng thú với thiết kế thời trang, thậm chí người trong nghề cũng chạy vào xem náo nhiệt, hơn nữa mỗi người phát biểu quan điểm của mình.

【 Cái váy này không dễ sửa, màu sắc chính là vết thương trí mạng. 】

【 Dưới tình huống không có vải vóc thừa, tôi sẽ hủy bỏ toàn bộ phần thân dưới của váy đi, chỉ chừa lại mảnh lụa bên trong, đổi nó thành một cái áo hồng quần trắng. 】

【 Tôi sẽ cho lụa trắng bên trong làm nền phần màu hồng bên ngoài, gia tăng cảm giác mông lung, giảm bớt tính sắc bén của màu sắc. 】

【 Tôi thì đổi váy bồng thành quần, phía trước chen một đường chỉ nghiêng, lộ ra cặp đùi đẹp của Bạch Chỉ Lan. 】

【 Ế, máy may tới rồi, mẹ Bạch sắp bắt đầu sửa. 】

Người xem lập tức nhìn chăm chú màn hình vi tính, thấy Lâm Đạm ngay cả nhỏ bé cũng không thèm đo, trực tiếp cầm kéo cắt váy ra, sau đó hủy đi từng tầng lụa trắng bên trong.

Người xem lòng tràn đầy mong đợi giống quả bóng da xì hơi, vừa lắc đầu vừa gõ chữ: 【 Trông là biết người ngoài nghề! Thất vọng! 】

【 Đúng vậy, trước hết hẳn nên vẽ bản thiết kế, quyết định to nhỏ ra sao, sau đó dùng phấn vạch ra đường cắt trên vải, cuối cùng mới cầm kéo. Nếu cắt bừa, vải vóc chỉ có tí như thế, cắt hỏng thì làm thế nào? 】

【 Cắt hỏng cũng không sợ, dù sao An tổng có thể giúp mà. An tổng hình như đã gọi điện bảo người mang lễ phục tới rồi. 】

【 Aiz, thật thất vọng. Trông dáng vẻ trầm ổn của mẹ Bạch, tôi còn tưởng rằng dì là vương giả cơ, kết quả một kéo cắt xuống mới biết là đồng thau! 】

【 Xong rồi, hai tay áo đã cắt bỏ, tôi không dám nhìn nữa! Cái váy đáng thương, mày vốn đã xấu, cuối cùng còn xấu hơn! 】

Người xem vừa than thở vừa nồng nhiệt xem Lâm Đạm quơ cây kéo; An Trọng Anh đứng bên cạnh cô hỗ trợ đưa công cụ; An Lãng mang một cái ghế tới ngồi trước máy may, trong mắt toàn là tín nhiệm và dịu dàng.

Nguyên chủ vốn biết may quần áo, mà kỹ thuật của Lâm Đạm dường như còn tinh ranh hơn, cô thật nhanh cắt bỏ phần vải dư thừa, sau đó may kín chỗ vải còn lại lại. Trong tiếng kêu roẹt roẹt của máy may, một chiếc váy đuôi cá dần dần thành hình, đuôi váy lượn sóng kéo dài, tỏ ra hết sức hoa lệ.

【 Wow, thật là nhanh! 】

【 Vẽ bản thiết kế, quyết định to nhỏ, tiến hành cắt từng bước từng bước ném đâu rồi? 】

【 Tôi không phải nhân sĩ chuyên nghiệp, nhưng tôi nhìn ra được, tay nghề của mẹ Bạch tốt không phải bình thường! Nửa giờ đã đổi váy bồng thành đầm dài đuôi cá hoa lệ, đến thầy của tôi cũng không có công lực này! 】

【 Kiểu dáng quả thực không có gì để bới móc! Rất có cảm giác thời thượng, đường chỉ cũng hết sức mịn, nhưng màu sắc này quả thực không thể cứu vớt được! 】

【 Không sai, màu sắc mới là vết thương lớn nhất! 】

【 Dầu gì cũng đã dễ coi hơn trước đấy rồi! Mẹ Bạch trâu bò đại phát! 】

Người xem không ngừng khen ngợi, hiển nhiên cho rằng đổi thành như vậy đã là không dễ dàng.

An Trọng Anh treo váy lên ma nơ canh, khẽ cười nói: "Lâm Đạm, em thành thật nói đi, em có phải nữ siêu nhân không? Sao em cái gì cũng biết làm thế? Cái váy này trông thuận mắt hơn lúc nãy nhiều." Chẳng qua chưa đạt tới tiêu chuẩn tham dự lễ trao giải âm nhạc. Song lời như thế An Trọng Anh ngại nói ngay trước mặt Lâm Đạm, chỉ đành gửi hi vọng vào bộ lễ phục em trai đặt mau mau đến.

Lâm Đạm cắt lụa trắng bên trong thành một đống dải dài chiều rộng 8 inch, xếp chồng lên nhau, dùng chỉ trắng may lên, lắc đầu nói: "Còn chưa sửa xong."

"Em kéo lớp lót trong này lên làm gì, theo kẽ hở may lên mặt trên sao? Có phải hơi lôi thôi rồi không?" An Trọng Anh một lời khó nói hết nhìn chỗ lụa trắng này. Dì rất khó tưởng tượng nếu may hết chỗ này lên trên thì cái váy trông sẽ thế nào.

【 Phốc! Tui không nhịn được! Tui vừa nghĩ tới Bạch Chỉ Lan sẽ mặc thành cây thông Noel là không nhịn được muốn cười. 】

【 Không phải cây thông Noel, mà là cây cầu nguyện, không phải từ một kẽ hở chui ra, mà là rất nhiều kẽ hở, các thím hiểu không? 】

【 Có thể hiểu được, mấy dải dài này không phải đâm ngang thì là đâm dọc, đều xấu cả, không có gì khác biệt! Đổi thành như vậy đã đẹp rồi, cần gì vẽ rắn thêm chân? 】

Người xem mặt đầy tiếc nuối nhìn cái váy vốn đã sửa rất tốt.

【 Không xem không xem nữa! Bạch Chỉ Lan với mẹ cô ấy xem như vật cách điện với thời thượng. Kỹ thuật cắt may giỏi thì sao? Không có mắt thẩm mỹ mới là vấn đề lớn nhất! Không phải cứ tùy tiện làm là được, còn cần có thiên phú. 】

Trong tiếng oán thán của người xem, Lâm Đạm cắt mấy đường chỉ dọc đi, chỉ để lại đường chỉ ngang. Bởi cô may từng đường từng đường dày đặc lên trên, lụa mỏng sau khi cắt bỏ chỉ dọc không hề rơi xuống, ngược lại biến thành trạng thái lông xù, có chút giống lông chim, song nhẵn nhụi nhẹ nhàng hơn lông chim; có chút giống tua rua, song rối tung mềm mại hơn tua rua nhiều.

An Trọng Anh nhìn ngây người, An Lãng đã cầm lụa mỏng hỗ trợ cắt chỉ dọc, phân phó: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, tới trợ giúp."

"À ừ/vâng!" An Trọng Anh và An Tử Thạch vội vàng đi tới.

【 Làm gì vậy? Tui xem không hiểu. 】

【 Tôi hiểu đại khái rồi, nhưng tôi không nói! Tôi có thể tưởng tượng được bộ dáng sau cùng của chiếc váy này, mẹ Bạch là thiên tài!!!! 】

【 Tôi cũng nhìn ra, tôi cũng không nói! Chờ thành phẩm sau cùng đi. 】

【 Trong đầu mẹ Bạch là gì vậy? Là tất cả vẻ đẹp trên thế giới sao? Là linh quang chớp động sao? 】

Không nghi ngờ chút nào, đại đa số người nói những lời này toàn nhân sĩ trong nghề, người ngoài nghề trước mắt còn chưa đoán ra nước cờ của Lâm Đạm. Khi tất cả lụa mỏng bị tháo thành dải giống lông chim, Lâm Đạm cắt phần vải hồng thành từng dây nhỏ, xâu kim, khâu từng vòng "lông chim" cẩn thận lên mặt váy.

Công trình này vô cùng rườm rà và khô khan, rất nhiều người xem không có kiên nhẫn chờ đợi, lục tục rời đi, cũng có nhiều người lưu lại.

Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng... Lâm Đạm không ngủ không nghỉ khâu một đêm, An Lãng canh giữ cạnh cô một đêm, thỉnh thoảng hỗ trợ xâu kim. An Trọng Anh và An Tử Thạch sớm đã gục xuống bàn ngủ, Bạch Chỉ Lan một mực không ra khỏi phòng, cô gái nhỏ hẳn bị kinh sợ không nhỏ, trước mắt không có cách nào đối diện với máy quay.

Khi cái "lông chim" cuối cùng được khâu xong, Lâm Đạm đứng lên nhìn thành phẩm, ngẫm nghĩ một hồi, liền cắt vải hồng còn thừa thành dải dài, may thành cái đai lưng đơn giản, thắt nơ bướm ở hông lễ phục.

"Thật đẹp!" An Lãng thở dài nói.

Lâm Đạm quay đầu nhìn hắn một cái, trong mắt tràn đầy ý cười.

Người xem sáng sớm bò dậy bị dọa sợ mềm nhũn đầu gối, hướng Lâm Đạm quỳ xuống: 【 Fuck fuck fuck fuck fuck! Đây là bộ lễ phục rác rưởi hôm qua đây á! Mị đọc sách ít lắm nhá, các chế đừng lừa mị nha! 】

【 Ai lừa thím làm gì! Bọn tui tối qua xem trực tiếp suốt đêm, thấy tận mắt kỳ tích phát sinh. Đừng spam màn hình nữa, quỳ xuống cho mẹ Bạch 666 đi! 】

【 Không thể 6 hơn được nữa!!! Đây không phải sửa bình thường, mà là ma làm!!! Tôi cảm giác cái váy này đang sáng lên!!! 】

Chỉ thấy trong màn hình HD, một cái đầm dài đuôi cá may đầy "lông chim" tinh vi mềm mại treo trên ma nơ canh bằng gỗ. "Lông chim" thuần trắng dày đặc bao trùm cả cái váy, màu huỳnh quang nhức mắt từ kẽ hở giữa các lông chim thấm ra, đổi thành màu hồng phấn nhạt nhòa, nhu hòa như nước, mông lung như sương mù, màu sắc này đơn giản chính là màu sắc tất cả phụ nữ yêu thích nhất!

Một cái đai lưng màu hồng nhạt quấn lên, màu sắc mãnh liệt cho chiếc váy phiêu dật thêm cảm giác tiên khí linh động. Chân váy uốn sóng kéo dài thật dài, bị gió nhẹ nhàng thổi phất, lông chim rối rít chập chờn, ảo mộng tựa lưu vân.

【 A a a a a! Mau nói cho tui biết, tui chẳng qua mới ngủ một giấc, sao cái váy mai hồng huỳnh quang xấu xí bỗng biến thành váy tiên lông chim màu hồng nhạt thế này?! Lông chim từ đâu đến, quá mềm quá bông quá phiêu dật đi chứ? Đi nơi nào tìm ra loại lông chim phẩm chất tốt như thế chứ hả? Mẹ Bạch là Doraemon sao?!!! 】

【 Lông chim dùng lụa lót bên trong làm đấy, thím mai bật chiếu lại đê. Mẹ Bạch quá trâu! Tui phục rồi! 】

【 Đầu gối tôi cũng quỳ bể luôn! Cái váy mấy trăm nghìn được mẹ Bạch sửa xong có thể bán được một triệu! Cao cấp, ưu nhã, thời thượng, nhẹ nhàng, phiêu dật, nhu mỹ, tôi có thể dùng tất cả từ ngữ ưu mỹ nhất hình dung cái váy này! So ra, mấy thiết kế do Lưu Mạn Ny vẽ ra thật sự quá tục! Đây mới là tác phẩm tuyệt đỉnh, từ trong đến ngoài đều lộ ra linh khí! 】

【 Cái váy này trong một đêm mọc cánh thành tiên rồi! Sự thật chứng minh mẹ Bạch vĩnh viễn là vương giả! Vật cách điện với thời thượng, phi! Cái váy tiên mẹ Bạch làm mà không tính là thời thượng, các nhà thiết kế khác không cần lăn lộn trong giới thời trang nữa, nhà thiết kế dẫn đầu của J cũng chỉ đến thế thôi. 】

【 Đẹp muốn say! 】

Người xem sắp sợ rơi cả con ngươi vì tài nghệ của Lâm Đạm, màn hình bị spam một loạt mấy chữ to —— mẹ Bạch 666! Vô số trái tim hồng và hoa đồng tiền rơi xuống, che phủ kín màn hình. Bỗng nhiên một thét chói tai truyền tới, mọi người dừng lại động tác, chờ spam chạy hết, gương mặt An Trọng Anh và An Tử Thạch lộ ra, hai người che miệng, trợn mắt, biểu tình mười phần rung động.

"Đây là cái váy ngày hôm qua?" An Trọng Anh vây quanh cái váy không ngừng xoay vòng, đôi mắt càng ngày càng sáng: "Sửa thành thế này sao? Lâm Đạm, chị nhất định phải mặc thử nó một chút!"

An Trọng Anh hô lên tiếng lòng của tất cả phái nữ, có một khán giả nói như sau: 【 Thứ mẹ Bạch làm ra không phải là váy, mà là giấc mơ của tất cả phụ nữ! Mỗi một người phụ nữ trong mơ cũng đều xuất hiện một cái váy lông chim màu hồng phấn, nó nhẹ nhàng, thuần mỹ, phiên dật, nó khiến họ bộc lộ tài năng trong đám người, biến thành thiên sứ! 】

Lâm Đạm quả quyết từ chối: "Không được, đây là váy của con gái em." Dứt lời gõ cánh cửa phòng khóa cả đêm của Bạch Chỉ Lan.

An Trọng Anh che nửa gương mặt, khẽ cười nói: "Đúng là sủng nữ cuồng ma mà."

Người xem trực tiếp khóc hô: 【 Mẹ Bạch, mẹ có cần con gái nữa không? Kiểu con gái cả ngày quỳ dưới đất ôm bắp đùi mẹ hô 666 ý! 】

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 576

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.