Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ của nữ phụ pháo hôi (29)

Phiên bản Dịch · 2489 chữ

Chương 266: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (29)

An Lãng ngăn trở tay Lâm Đạm, ôn nhu nói: "Những việc này hoàn toàn có thể giao cho cánh đàn ông, mấy vị nữ sĩ mời vào nghỉ ngơi." Hắn cao hơn Lâm Đạm một cái đầu, liếc qua tầm hơn mét chín, âu phục đắt giá bao quanh thân thể hắn, triển lộ đường cong bắp thịt không hề bỏ sót. Hắn là một thương nhân, cũng là một chiến sĩ.

Biết được An Tử Thạch và An Trọng Anh sẽ tới nhà gỗ nhỏ quay chương trình, Lâm Đạm lên mạng tìm kiếm tin tức về người nhà họ An, tự nhiên biết được đời người An Lãng. Trước khi con trai cả nhà họ An xảy ra chuyện, hắn là quân nhân chính cống, cho dù chuyển nghề nhiều năm, huyết tính chuyên thuộc về quân nhân không hề biến mất nửa điểm. Lâm Đạm có thể ngửi được vị khói súng trên người hắn, có lẽ người ngoài sẽ thấy khẩn trương, sợ hãi, không dám đến, nhưng chẳng biết sao, cô lại rất thích. Cô có một loại hảo cảm tự nhiên đối với quân nhân.

"Cảm ơn." Cô cong mi mắt, nhếch môi cười cười.

Tay xách hành lý của An Lãng khựng lại hai giây khó phát hiện, sau đó ôn thanh nói: "Không cần cảm ơn, điều nên làm." Dứt lời nhìn về phía An Tử Thạch, biểu tình nghiêm nghị: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, tới dọn hành lý."

An Tử Thạch cam chịu số phận đi tới sau xe, xách từng cái vali xuống, rất nhanh chiếm hết chỗ trống trước nhà gỗ nhỏ. Bạch Chỉ Lan trợn mắt há mồm: "Mọi người đang dọn nhà sao?"

"Cô có bốn vali, chú An của cháu có một cái, còn lại đều của An Tử Thạch. Thằng bé này cực kỳ phiền." An Trọng Anh phun tào.

"Nếu cánh đàn ông đã xuất lực, vậy phụ nữ chúng ta vào nghỉ ngơi thôi." Lâm Đạm xoa đầu Bạch Chỉ Lan, phân phó: "Đi pha trà cho khách đi."

Tâm tình căng thẳng của Bạch Chỉ Lan lập tức bay hết, tung tăng chạy vào bếp đun nước. Người xem nhìn bóng người nảy nở cùng gương mặt tinh xảo của cô, không khỏi cảm thán y thuật của mẹ Bạch cao siêu.

"Chỉ Lan mập hơn nhiều, cũng đẹp hơn nhiều lắm, y thuật của cô tốt thật." Ngồi vào chỗ của mình, An Trọng Anh bắt chuyện.

Lâm Đạm nhìn kỹ dì một cái, nhắc nhở: "Cô thể chất hư hàn, cũng cần điều chỉnh."

An Trọng Anh ánh mắt sáng lên, lập tức muốn đào sâu, nhưng cố kỵ mấy chục camera xung quanh, chỉ đành từ bỏ. Đúng vào lúc này, Bạch Chỉ Lan bưng tới mấy chén trà, cắt đứt cuộc đối thoại của hai người. Lâm Đạm không hay nói, không thích giao thiệp, nhưng không có nghĩa EQ của cô không cao. Có một số việc cho dù cô liếc mắt là nhìn ra, song sẽ không lắm mồm.

Trong lúc ba người tán gẫu, An Lãng và An Tử Thạch cuối cùng cũng dọn xong tất cả hành lý. Người xem ngồi một bên khen thưởng cho hai người cố gắng lên, thật sự rất vui vẻ.

Lâm Đạm nhìn đồng hồ đeo tay nói: "Sắp bốn giờ rồi, các khách quý buổi tối muốn ăn gì, tôi đi làm."

"Chị đang mong đợi lời này của em đấy!" An Trọng Anh khẽ cười nói: "Chị muốn ăn món cá bột xào tép, trước kia chị từng tới thành phố H ăn một lần, rất thơm rất giòn xốp, chị một mực không quên được."

"Cháu gần đây đang giảm cân, dì Lâm cứ tùy tiện làm mấy món là được rồi ạ." An Tử Thạch khoát tay nói.

"Tôi muốn ăn gà hầm hạt dẻ, cá không xương, thịt kho, đậu hủ viên." An Lãng một hơi báo bốn món.

Một khán giả kinh ngạc nói: 【 Đù, Boss An có phải từng xem trực tiếp của mẹ Bạch không? Món ăn hắn gọi toàn món Bạch Chỉ Lan thích ăn, mẹ Bạch thường xuyên làm. 】

【 Không thể nào. An Lãng là con cá sấu thương trường, cả ngày bận muốn chết, thời gian đâu xem trực tiếp? Tôi nói mấy fan Bạch Chỉ Lan tém tém thôi, ít dát vàng lên mặt Bạch Chỉ Lan với mẹ cô ta được không? Hai người họ dù dáng dấp đẹp, cũng chẳng phải nhân dân tệ, không phải ai ai cũng thích. An Lãng là nhân vật tầng thứ nào? Nếu không nể mặt cháu trai, An Lãng căn bản sẽ chẳng tham gia tiết mục này, Bạch Chỉ Lan và mẹ cô ta ngay cả vạt áo hắn cũng chẳng sờ tới đâu! 】

Những lời này vừa xuất hiện trên màn hình, An Lãng đã thẳng thắn nói: "Tôi thường xuyên xem trực tiếp của cô, một mực muốn ăn thử đồ ăn cô làm."

Mặt anti nháy mắt bị An Lãng táng cho mấy phát, người xem còn lại vừa thấy huyền huyễn vừa thấy thoải mái sung sướng. Tài nấu nướng của mẹ Bạch quả nhiên không người địch nổi!

Bạch Chỉ Lan tựa như nghĩ tới cái gì, lỡ miệng nói: "Chú An, chú không phải thổ hào Lãng kia đấy chứ?"

Lâm Đạm nhìn thẳng người đàn ông cao lớn tuấn mỹ, mặt đầy kinh ngạc.

An Lãng không hề kiêng kỵ gật đầu: "Là tôi, cho nên lần này tôi coi như mộ danh mà tới, hi vọng không khiến hai người thấy đường đột."

Người xem tập thể tắt tiếng, sau mấy giây bắt đầu ồn ào chè chén: 【 A a a a a! Tui từng xuất hiện trên cùng một màn hình với Lãng daddy đó! Tại sao tui không screenshot lưu niệm chứ a a a! 】

【 WTF? Tuôi còn từng đùa giỡn An đại lão nè! Tuôi xong rồi! 】

【 Khó trách thổ hào Lãng tặng quà chẳng ngại tay tí nào, hóa ra nhà có mỏ thật! 】

【 Mấy anti nói thổ hào Lãng là kim chủ của Bạch Chỉ Lan, giờ bị vả mặt chết chưa? Bạch Chỉ Lan căn bản không biết Lãng là An đại lão ok? Bọn họ bây giờ mới nhận nhau! 】

【 Các thím hình như bỏ qua trọng điểm rồi? An Lãng bảo hắn vì mẹ Bạch tới đấy, các thím có nghe thấy không? Mẹ Bạch năm nay ngoài bốn mươi, An Lãng năm nay bốn mươi sáu, bọn họ đều độc thân, hơn nữa trai tài gái sắc, đừng xứng đôi vậy chứ! Người thân của An Lãng chỉ có hai, một là An Trọng Anh, hai là An Tử Thạch, hôm nay hắn mang tới hết rồi, đây là tiết tấu tới nhà xem mắt sao? 】

【 Thím nghĩ nhiều rồi, nhà họ An là nhà nào? Sao có thể để một phụ nữ nông thôn từng kết hôn có một con vào cửa? 】

Trên mạng ồn ào nhốn nháo, Lâm Đạm vẫn ổn định như lúc ban đầu, không bởi lời của An Lãng mà thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ), cũng không lộ ra phòng bị hay hời hợt. Cô thích người tính cách thẳng thắn, vì vậy mỉm cười nói: "Không đường đột. Mấy hộp tương tôi gửi cho anh đợt trước có hợp vị anh không?"

"Ăn rất ngon." Nhớ tới món tương nọ, An Lãng không khỏi lộ ra nụ cười vui thích.

An Tử Thạch kinh ngạc nói: "Hóa ra mấy hộp tương kia do dì Lâm làm ạ? Cháu sáng nào cũng ăn mì trộn với nó mà chẳng cho gì thêm, mùi vị kia quá ngon! Dì Lâm, nếu dì mở một công xưởng chuyên sản xuất tương, tuyệt đối có thể kiếm rất nhiều tiền."

An Lãng bất đắc dĩ cười nói: "Cô gửi cho tôi bốn hộp tương, thằng nhóc này thừa dịp tôi không chú ý, lén lén lút lút ăn sạch hai hộp."

"Còn lại hai hộp bị em trai chị khóa vào tủ rượu, lúc ăn cơm mới lấy ra." An Trọng Anh đi theo phun tào.

Lâm Đạm khẽ cười nói: "Nếu mọi người thích ăn, em sẽ làm thêm một chút, lúc về mọi người có thể mang theo."

"Cảm ơn dì Lâm, cháu thích nhất tương thịt trâu, dì làm nhiều vị này nhé." An Tử Thạch thuận thế yêu cầu.

An Lãng ôn hòa, "Khẩu vị gì tôi cũng thích."

Lâm Đạm một bên đồng ý một bên đứng lên, giải thích: "Vậy mọi người cứ ngồi trước, tôi lên núi hái hạt dẻ. Chỉ Lan thích ăn gà hầm hạt dẻ, hàng dự trữ trong nhà bị con bé ăn sạch rồi." Dứt lời nhìn về phía con gái, dặn dò: "Chỉ Lan, con mang khách vào phòng đi, mẹ rất nhanh sẽ về."

An Trọng Anh và An Tử Thạch đang định gật đầu, An Lãng lại đề nghị: "Tôi cùng cô lên núi hái hạt dẻ, đường núi không dễ đi, một mình cô đi không quá an toàn."

Lâm Đạm nhìn âu phục và giày da đắt tiền của hắn, lắc đầu: "Hai hôm nay trời vừa đổ mưa, đường lên núi đầy bùn đất, anh ăn mặc thế này không tiện đi."

"Không sao, tôi có mang theo đồ thường cùng giày cao su." An Lãng mở vali của mình, lấy ra một đôi ủng dài và một bộ quần áo tập huấn. Những thứ này hắn mang về nhà từ thời mới giải ngũ, mười mấy năm trôi qua, vóc người hắn không thay đổi tí nào, vẫn mặc vừa.

Lâm Đạm sửng sốt lúc lâu mới chậm rãi gật đầu. Vị An Lãng tiên sinh này hình như không giống miêu tả trên mạng lắm, hắn không hề lạnh lùng, nghiêm túc, cứng nhắc chút nào, ngược lại hết sức bình dị gần gũi.

Người xem: 【 Boss An mà không phải chuẩn bị trước khi tới, tui liền livestream ăn bàn phím! Đến cửa gặp mặt, sau đó cùng làm việc, thủ tục cấu kết đối tượng tiêu chuẩn đây mà. 】

【 Người không biết đừng nói bừa! An Lãng trước kia từng làm lính, chuẩn bị mấy bộ đồ tập huấn thì làm sao? Nếu trong cuộc sống thường ngày hắn chỉ thích đi ủng cao su thì sao? Mẹ Bạch Chỉ Lan đơn giản chỉ là cây tỏi, xứng với An Lãng nổi sao? 】

【 Lầu trên à tui khuyên bác đừng nói chuyện quá tuyệt tình, cẩn thận bị Boss An vả mặt giờ. Tui cảm thấy mẹ Bạch rất tốt, không có chuyện xứng hay không xứng. 】

Lâm Đạm không có lý do gì từ chối An Lãng, không thể làm gì khác hơn là để hắn đi thay quần áo, sau đó mình cũng đổi một bộ quần áo thường, đi ủng vào. An Trọng Anh và An Tử Thạch sao có thể bỏ qua cơ hội xem náo nhiệt, nhao nhao bày tỏ mình cũng phải đi, còn mượn đạo diễn hai bộ quần áo và hai đôi ủng.

Một đám người hội họp ngoài cửa, Lâm Đạm phát găng tay và nón lá, nhắc nhở: "Ngoài vỏ hạt dẻ có gai, mũ và găng tay nhất định phải đeo, cẩn thận bị thương."

An Tử Thạch liếc chú mình một cái, nhịn cười nói: "Dì Lâm, chú của cháu tay quá lớn, cái găng tay của dì không vừa."

"Đúng là hơi nhỏ." Lâm Đạm nhìn bàn tay An Lãng, bất đắc dĩ nói: "Nhà chỉ có hai người là tôi và Lan Lan, cho nên tôi toàn mua găng tay loại nhỏ. Hay là lúc hái hạt dẻ anh đứng ra xa một chút?"

"Không sao, tôi có chuẩn bị găng tay đây." An Lãng giống như làm ảo thuật rút ra một đôi găng tay từ trong túi.

Bạch Chỉ Lan bị hắn chọc cười, trêu: "Chú An, chú chuẩn bị đầy đủ thật đấy, không phải vì đặc biệt tới làm việc cùng bọn cháu đấy chứ?" Gặp mặt rồi cô mới phát hiện An Lãng không nghiêm túc tí nào, ngược lại đối với mình phá lệ thân thiết, lâu dần cô không còn khẩn trương ban đầu nữa.

An Lãng nhìn Lâm Đạm một cái, thẳng thắn nói: "Không sai, chú đặc biệt tới làm việc cho mẹ cháu."

Trên mạng nhất thời vang lên tiếng vả mặt bốp bốp bốp, mấy người trước đó kêu gào Lâm Đạm không xứng toàn bộ câm miệng, ngay cả fan An Tử Thạch cũng không dám chê Bạch Chỉ Lan nữa. Nếu An Lãng quả thật coi trọng mẹ Bạch, thế thì Bạch Chỉ Lan sẽ thành em gái An Tử Thạch, một phát từ ngôi sao hạng ba nhảy lên thành danh môn khuê tú, ai chọc nổi?

【 Không thể nào? Phát triển này vượt qua dự liệu của tui rồi. Đây là đang quay chương trình mà? Sao lại biến thành hiện trường xem mắt cỡ lớn vậy hả? Tui không tin, nhất định là tui suy nghĩ nhiều rồi! 】

【 Sao lại không được? Bạch Chỉ Lan hỏi boss có phải tới giúp hai người làm việc không, Boss An đã trả lời rõ ràng: "Chú đặc biệt tới làm việc cho mẹ cháu", câu này còn chưa đủ rõ sao? 】

【 Hai chữ "đặc biệt" này dùng thật hay! Bất kể làm người hay làm việc, phong cách An đại lão luôn không đổi, trực tiếp đâm thẳng, không hề che giấu! 】

【 Có thể hắn nói đùa thôi. 】 Có người yếu ớt nói.

Lâm Đạm không phải kẻ ngốc, tự nhiên nghe ra được hàm ý trong lời An Lãng, song cô chẳng phải kẻ tự luyến cuồng hay mê trai mà lập tức sa vào. Người đàn ông này với cô mà nói quá mức xa lạ, cô căn bản không hiểu hắn, nói chi tới tiếp nhận? Cứ coi như hắn nói đùa thôi, loại chuyện cảm tình này chỉ có thể thuận theo tự nhiên, không thể cưỡng cầu.

Nghĩ tới đây, cô khẽ mỉm cười, yên lặng cho qua.

An Lãng nhìn phản ứng của cô, không cảm thấy thất vọng hay buồn rầu gì. Trước khi tới đây, hắn đã chuẩn bị xong để chịu đựng các loại đả kích và từ chối, nếu như dễ dàng buông tha, hắn chỉ cần xóa nick Liệp Ưng, từ đây không xem trực tiếp nữa, cần gì ngàn dặm xa xôi chạy tới một chuyến?

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 650

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.