Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ của nữ phụ pháo hôi (17)

Phiên bản Dịch · 2447 chữ

Chương 254: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (17)

Lái xe tới cửa nhà mình, Bạch Chỉ Lan suy đoán: "Bạn học của Lý Hiểu Na khẳng định đã xem phần trực tiếp của chúng ta."

"Nhìn thấy thì thế nào? Không thấy thì làm sao? Bọn trẻ có lòng tốt, vậy là được rồi." Lâm Đạm mở cửa xe, kê hai tấm ván, dắt con lừa lông ngắn đi xuống, dỡ từng chuồng gà chuồng vịt một.

Bạch Chỉ Lan nhìn buồng xe đầy ắp, thở dài nói: "Những thứ này đều mua cho con sao?"

"Không mua cho con thì mua cho ai? Dắt con lừa ra cạnh giếng tắm cho nó đi, sau đó đút cỏ cho nó ăn." Lâm Đạm xoa xoa đầu con lừa lông ngắn, chắc chắn nó tính tình ôn hòa, không tùy tiện đá người, lúc này mới đưa dây cương cho Bạch Chỉ Lan.

Bạch Chỉ Lan mặt đầy dè dặt nhận lấy sợi dây, khóe miệng không kìm được cong lên cao cao. Cô một tay dắt lừa lông ngắn, một tay dắt chó ngao, đi tới cạnh giếng giúp chúng tắm, cọ cọ mấy cái nhịn không được bắt đầu hát, chất giọng thanh thúy lộ vẻ vui sướng. Trẻ con trong thôn nhìn thấy con lừa nhỏ đều cảm thấy rất ngạc nhiên, rối rít chạy tới vây xem, cậu một câu tớ một câu hỏi Bạch Chỉ Lan đủ loại vấn đề.

"Nó là lừa hay ngựa ạ?"

"Nó là lừa."

"Sao nó lại lùn vậy ạ?"

"Nó mới có hai tháng tuổi thôi."

"Em có thể cưỡi nó không?"

"Phải chờ nó cao thêm chút nữa mới được."

"Nó tên là gì?"

"Nó tên Chạy Nhanh."

"Nhưng con lừa đâu chạy nhanh bằng con ngựa, gọi Chạy Nhanh không thích hợp."

"Chị cứ thích gọi nó là Chạy Nhanh đấy, quản nó có chạy nhanh hay không, chị đây vui là được."

Giọng Bạch Chỉ Lan cực kỳ ngạo kiều, đối mặt với sự nghi ngờ từ những người bạn nhỏ không hề nhượng bộ, phát huy triệt để tính ngay thẳng thiếu đánh. Nhưng nhìn thấy cô khóe mắt bờ môi thấm nụ cười, cả người tràn đầy năng lượng vui vẻ, người xem hoàn toàn không có cách nào chán ghét cô cho nổi.

Lâm Đạm đứng ở cửa nhìn Bạch Chỉ Lan một lúc lâu, khóe miệng không nhịn được hơi cong. Đây là nụ cười đầu tiên của cô từ khi bắt đầu quay chương trình đến nay, ngũ quan trong trẻo lạnh lùng nháy mắt hòa tan, tỏ ra ôn nhu sáng rỡ đến thế.

Người xem tên "Lãng" lập tức thưởng sáu trăm đồng, phát hiện số tiền thưởng không thể tăng thêm nữa, liền để lại một câu nói: 【 Hành vi hạn chế số lượng tiền khen thưởng này không tốt lắm, nên phân quyền hạn với người xem. Quyền hạn cao có thể tùy ý khen thưởng, quyền hạn thấp thì cần lượng sức mà làm, như vậy thì hợp lý hơn. 】

Mọi người nhao nhao tỏ vẻ đồng ý, sau đó chống má, say mê nhìn hai người cười xán lạn trong màn hình.

【 Bạch Chỉ Lan và mẹ mình tuyệt đối là đôi mẹ con ngôi sao có giá trị nhan sắc cao nhất! Lúc hai người cười còn rạng rỡ hơn cả thái dương! Mị đã bị hai người lây nhiễm, muốn cùng hai người cười đến cuối đời. 】

【 Đây là lần đầu tiên tui thấy Bạch Chỉ Lan cười vui vẻ, ngây thơ, thuần túy như vậy đấy, như một đứa trẻ không buồn không lo. Đây mới là diện mạo thật sự của cô ấy phải không? Bạch Trúc có một trường đua ngựa cùng mấy chục con ngựa đua thuần huyết, cũng chẳng thấy cô nàng cao hứng bao nhiêu, nhưng Bạch Chỉ Lan chỉ được một con lừa đã như lấy được món bảo bối. Cô ấy phải chăng có quá ít, cho nên luôn biết thế nào là đủ. Sao thế này, tự nhiên tui thương cô ấy quá! 】

【 Đau lòng cái beep! Người ta mua ngựa cô ta mua lừa, thật low! 】

【 Mua lừa thì làm sao? Tôi chỉ thích thái độ rộng rãi bằng phẳng, tự biết thỏa mãn trong cuộc sống thường ngày của họ thôi! Đây mới là hạnh phúc thật sự hiểu không! Bạch Trúc mặc Channel, đeo túi LV, chân đạp Paris Family, cả người toàn hàng hiệu, đi xe sang, ở nhà sang trọng, nhưng dáng vẻ cô ta cười lên đến là giả dối! Mẹ cô ta cả người đều là châu báu, mặt lại cứng ngắc như miếng cao su, từ đầu tới đuôi đều là giả bộ hết. Xem Bạch Chỉ Lan và mẹ cô ấy đi, nấu mì ăn sáng, quần áo giản dị, đi dạo chợ mua đồ ăn, lái xe công nông, nhưng người ta vui vẻ như thế, thỏa mãn như thế, bởi vì tư tưởng của hai người căn bản không cùng tầng thứ với Bạch Trúc và Lưu Mạn Ny! 】

【 Nói không sai, tư tưởng cảnh giới không giống nhau, thật sự không thể so sánh! Bạch Trúc mua ngựa, Bạch Chỉ Lan mua lừa, nhưng người ta chính là thấy cao hứng đấy, các thánh quản được chắc? Tôi mới từ trực tiếp của Bạch Trúc sang đây đây, bên kia đang ngồi du thuyền xa hoa kia kìa, những người bình thường chúng ta chỉ có nhìn mà thèm, chứ có trải nghiệm gì hay đáng nói? Nhưng xem trực tiếp của Bạch Chỉ Lan, tôi thấy được cảm giác vui thích hạnh phúc từ trong thâm tâm, cùng với năng lượng tích cực tràn đầy. Hai người không trang điểm, không ăn mặc thời trang, song tôi cảm thấy họ còn thuận mắt hơn bất kỳ người nào khác! Đây mới là cuộc sống mà bình thường chúng ta trải qua! 】

【 Nói không sai, trực tiếp của Bạch Chỉ Lan là phần có hơi thở quê hương nhất, tràn đầy năng lượng tích cực nhất, tui thích! Mọi người nhìn số người xem trực tiếp đi, trừ An Tử Thạch, chỗ Bạch Chỉ Lan là nhiều nhất, số lượng người xem trực tiếp đạt tới hơn ba triệu, đây là sự chứng minh tốt nhất! 】

Chẳng qua ra ngoài đi chợ một chút, mua thịt gà vịt cá cùng một con lừa lông ngắn, weibo của Bạch Chỉ Lan đã tăng hơn mấy trăm ngàn follower. Cô tính tình nóng nảy, thường thường cùng cư dân mạng mắng chửi máu chó đầy đầu, ấn tượng của người qua đường với cô tự nhiên không quá tốt. Nhưng bây giờ, mọi người phát hiện bỏ qua trang điểm tinh xảo cùng lối ăn mặc xa hoa, bản thân cô lại chân thực đáng yêu đến thế. Cô cầm ống nước cao su xối nước vào lừa lông ngắn và cún con, hành động tinh nghịch cùng nét cười sáng rỡ trong nháy mắt bắt được trái tim vô số người xem.

Bọn họ lao đầu vào fan club của cô, không phải bởi tài hoa, cũng chẳng phải bởi vẻ đẹp của cô, mà chỉ vì cô không ngụy trang, không giả bộ, cô trở về làm chính mình.

"Ôi vỡi, đệt đệt đệt đệt!" Tiểu Quả cầm di động thét chói tai: "Chị Vũ Vi, chị xem này, follower weibo chị Chỉ Lan tăng tới hai mươi lăm triệu rồi này! A? Bạch Trúc đang giảm follower, ha ha ha, mấy phút giảm hơn trăm ngàn, hả giận mà! Ai bảo cô ta cướp tài nguyên của chúng ta, ai bảo cô ta bắt nạt người khác! Cô ta bình thường luôn treo bảng hiệu danh môn thủy mì, quay chương trình còn không quên khoe khoang gia thế, lần này ngu chưa, bị người xem ghét rồi đấy! Không trải qua thất bại, cô ta còn tưởng mình là tiên nữ hạ phàm kia kìa!"

Quách Vũ Vi nhìn chằm chằm màn hình di động, biểu tình có chút lo lắng. Một lát sau, một cú điện thoại gọi tới, cô ta vội vàng chạy tới căn phòng cách vách nghe, thái độ thần thần bí bí. Chỉ tiếc Tiểu Quả vô tâm, cũng không chú ý tới.

Tiểu Quả cầm điện thoại di động chạy tới cạnh giếng nước, muốn nói tin tốt cho Bạch Chỉ Lan, bỗng phát hiện weibo offical của chương trình đăng thông báo: Từ ngày hôm nay, website mở chế độ phân quyền hạn, người xem cấp bậc cao có quyền hạn cao, có thể tùy tiện khen thưởng, người xem cấp bậc thấp thì quyền hạn thấp, số lượng tiền khen thưởng mỗi ngày không thể vượt qua sáu trăm.

Khu bình luận bùng nổ, người xem rối rít hỏi chi tiết cụ thể về việc phân cấp độ, sau đó tra rõ cấp bậc của mình. Đúng vào lúc mọi người còn đang rối bòng bong, vị thổ hào tên "Lãng" liên tục tặng quà cho trực tiếp của Bạch Chỉ Lan, giá trị lên đến một triệu hai trăm ngàn, khiến một đám sợ ngây người.

Website vừa thông báo quy tắc mới, hắn đã lập tức thưởng ngay, cứ như chế độ phân cấp này đặc biệt thiết lập ra vì hắn vậy. Phải biết, trực tiếp Liệp Ưng là website trực tiếp lớn nhất Trung Quốc, mà đài truyền hình XX là lão đại trong các đài truyền hình, chịu trách nhiệm chương trình là Universal Entertainment do An Tử Thạch sáng lập, ba phương hợp tác đều là đại lão hàng đầu, lại bởi một người mà tùy tiện thay đổi quy tắc trò chơi, vậy người này có thân phận thế nào?

Người xem suy nghĩ tỉ mỉ cực kỳ, rốt cuộc ý thức được sau lưng Bạch Chỉ Lan là một nhân vật lớn không lường được.

Tiểu Quả vừa mừng vừa sợ, rất muốn báo tin cho Bạch Chỉ Lan, lại ngại trực tiếp còn đang quay, không có cách nào trao đổi với cô cả.

Lâm Đạm đứng ở cửa, nhìn Bạch Chỉ Lan vui vẻ như đứa bé một hồi, lúc này mới trở lại phòng bếp, giết một con gà, bóc nửa cân hạt dẻ, chuẩn bị làm hạt dẻ hầm gà. Biết Bạch Chỉ Lan không thích ăn thịt có xương, cô dùng dao phay cắt bên cổ gà một chút, tạo thành lỗ hổng chưa tới 5 cm, sau đó từ từ rút xương cổ ra, lại phân biệt cắt mấy nhát chỗ khớp xương gà, lộn da thịt, rút từng cái xương cánh ra. Động tác của cô như nước chảy mây trôi, không hề đình trệ chút nào, không tới mấy phút, bộ xương gà hoàn chỉnh bị cô để sang một bên, còn dư lại toàn là thịt gà mập mạp.

Cô bỏ xương gà và xương heo, giò heo vào nước sôi ninh lấy nước đợi dùng, sau đó băm thịt gà thành các khối lớn nhỏ, trần qua trừ mùi tanh, lại bỏ hạt dẻ vào nước sôi nấu năm phút.

Tài nấu nướng của Lâm Đạm đã sớm xuất thần nhập hóa, đạt tới đỉnh cao, thủ pháp tháo xương gà sạch sẽ lưu loát, có thể sánh cùng đầu bếp trong 《 Đầu bếp róc thịt trâu 》, nhìn cô xuống bếp chính là một loại hưởng thụ.

Trực tiếp vẫn đang chia đôi màn hình chiếu nhất cử nhất động của hai mẹ con, nhưng bên Bạch Chỉ Lan chẳng còn ai thèm chú ý nữa, mọi người đều chảy nước miếng, nhìn chằm chằm Lâm Đạm đang nấu nướng. Cô đem gà bỏ vào nồi xào, được thì thêm gia vị, hơi nước trắng quanh quẩn quanh thân cô, khiến cô tỏ ra phá lệ ôn nhu. Cô múc một thìa canh, nhẹ nhàng nếm thử một hớp, động tác ưu nhã tới đỉnh cao.

【 Đây đại khái là hình mẫu tốt nhất cho bốn chữ "hiền thê lương mẫu" đi? 】 Có người xem thở dài nói.

【 Tui vừa ăn xong, bây giờ lại đói, muốn chui vào màn hình ăn gà hầm hạt dẻ mẹ Bạch làm? 】

【 Chúng ta lập team tới nhà mẹ Bạch ăn cơm có được không? Nhìn tiếp nữa tui phải đổi màn hình với bàn phím mất! Cứ đến giờ cơm là mẹ Bạch bắt đầu hành hạ người khác! 】

Website liên tục thông báo: Lãng khen thưởng 999 tàu lặn nguyên tử, Lãng khen thưởng 999 tàu lặn nguyên tử...

Vị thổ hào thân phận thần bí này cứ tặng quà liên tục không ngừng, tất cả mọi người nhìn ngu luôn. Sau đó không lâu, đầu bếp cấp quốc gia Viên Trọng Nhất cũng tặng mấy tàu lặn nguyên tử, dùng font chữ to phát sáng năm màu hô hào: 【 Lâm nữ sĩ, có cơ hội chúng ta gặp mặt nhau, dùng nấu nướng kết bạn thế nào? 】

Lâm Đạm hoàn toàn không hay biết gì, đậy nắp nồi lại, dùng lửa nhỏ liu riu hầm gà, sau đó bắt đầu cắt đậu hủ. Nhân viên quay phim một bên chĩa ống kính vào gò má ôn nhu điềm tĩnh của cô, một bên tiến tới gần nồi, giống con chó nhỏ liều mạng ngửi mùi thơm từ gà hầm. Động tác anh ta hơi lớn, vô tình khiến cả tiếng mình nuốt nước miếng lẫn cả vào, chọc người xem cười rộ.

Tiểu Quả đứng ở cửa cười híp mắt nhìn Bạch Chỉ Lan, phát hiện điện thoại di động cứ réo không ngừng, mở ra nhìn mới phát hiện lại là vị thổ hào kia tặng quà, đã tới hai triệu mà vẫn chưa có ý ngừng. Đầu bếp cấp quốc gia Viên Trọng Nhất cũng vào trực tiếp xem, mấy phút liền tặng mấy trăm nghìn.

Tiểu Quả sợ hết hồn hết vía chuyển tới trang chủ website, kiểm tra bảng ái tâm, quả nhiên phát hiện tên Bạch Chỉ Lan đứng đầu bảng, một mình thổ hào Lãng cống hiến đến ba bốn triệu, áp cả nam thần quốc dân An Tử Thạch.

"Ôi mẹ ơi, đại thần này là ai thế hả? Chẳng lẽ vừa ý chị Chỉ Lan nhà mình? Nhỡ người ta muốn quy tắc ngầm với chị Chỉ Lan thì phải làm sao đây?" Tiểu Quả lo lắng lẩm bẩm.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 735

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.