Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn muỗng nhỏ

Phiên bản Dịch · 767 chữ

Chương 6

Khương Niệm rửa mặt cho Đậu Nha, đem tóc tán loạn buộc lại thành hai bím tóc nhỏ, tiểu oa nhi dơ hầy nháy mắt trở nên sạch sẽ.

Khương Niệm nhìn Đậu Nha, khuôn mặt bé nhỏ bằng lòng bàn tay, đôi mắt đen to tròn ngập nước, bởi vì vừa mới khóc nên đôi mắt đỏ hửng giống như con thỏ nhỏ thập phần đáng yêu.

Khương Niệm nhẹ nhàng sờ sờ khuôn mặt Đậu Nha, trắng noãn mềm mại cảm giác thật tốt, “Đói bụng sao?”

Đậu Nha chu môi nhỏ, vỗ vỗ bụng, “Bụng con nói là đói đói lắm”.

“Vậy ngoan ngoãn ngồi trên ghế, nương đi xem có gì ăn không” Khương Niệm đứng dậy đi đến nhà bếp thấy nồi chén, gáo, bồn nằm loạn rải rác khắp nơi, chiến tích do Vương đại lại.

Khương Niệm tìm khắp nhà bếp trong chốc lát phát hiện trừ bỏ một chén mễ bên ngoài thì chỉ có hai trứng vịt cùng một củ cải, nguyên liệu nấu ăn tuy thiếu nhưng miễn cưỡng vẫn có thể nấu thành hai món

Khương Niệm lấy gạo đi nấu cơm, kết quả quay lại người lại phát hiện Đậu Nha đang lo lắng nhìn chính mình, “Làm sao vậy?”

Đậu Nha nhăn nhăn mày, “Nương biết nấu cơm sao?”

“Đương nhiên rồi.” Khương Niệm không chỉ nấu cơm mà còn biết làm mấy món lẩu

Nấu cơm là khi nàng còn bé sống ở nông thôn, còn làm mấy món lẩu là lúc cha mẹ nàng chưa ly hôn, bọn họ chính là bán mấy đồ xiên que bên đường sau đó phát triển lên bán lẩu. Tuy rằng nàng không bên cha mẹ quá nhiều năm, nhưng vẫn có thời điểm đi ra cửa hàng của họ, nhàn rỗi không có việc gì làm thì học một ít bí phương.

“Nương, vẫn là kêu cái người xấu tới nấu cơm đi”. Đậu Nha vẫn lo lắng, trong lòng bé nương thường ngày trừ bỏ khóc liền chỉ biết thêu hoa, những cái khác đều không biết, cho nên bé sợ nương không nấu được cơm ngon.

“ Người xấu khi từ nay về sau sẽ không đến nhà chúng ta nữa.”Khương Niệm dời Đậu Nha sang một bên, “Trước trời tối liền có cơm ăn, không cần cản trở nương.”

Đậu Nha thật sự lo lắng, nhưng nghĩ đến lần đầu tiên nương làm cơm cho chính mình ăn, đáy lòng vẫn có điểm chờ mong.

Khương Niệm nấu cơm, lại dùng nước sôi để nguội bỏ vào trứng, chưng một chén canh trứng, mặt khác lại cắt củ cải ra xào lên, đều là đồ thanh đạm, thích hợp cho hài tử ăn.

“Đậu Nha mau tới ăn cơm”. Khương Niệm đỡ Đậu Nha bò lên trên ghế dựa, chờ bé ngồi xong nàng đưa cơm cho bé.

Đậu Nha vóc dáng lùn, nửa quỳ nửa ngồi trên ghế nhìn Khương Niệm làm đồ ăn, mắt thấy đồ ăn nương làm không có biến thành đen tuyền cũng không có mùi vị kỳ quái, hẳn có thể ăn đi?

Khương Niệm đói lã người nên sớm động đũa, ăn được hai ngụm liền phát hiện Đậu Nha trông mong nhìn mình, “Như thế nào? Muốn nương đút ăn?”

Tiểu hài tử ba tuổi rưỡi hẳn là muốn người khác đút ăn đi? Khương Niệm cũng không biết được chính xác thế nào.

Đậu Nha lắc đầu, bé khi còn nhỏ liền có thể tự chính mình ăn cơm, chỉ là thường ngày bé đều dùng muỗng để ăn a, “Muốn muỗng nhỏ của con.”

Muỗng nhỏ?

Khương Niệm đem muỗng ăn canh trứng đưa cho Đậu Nha, “Đây”

“Ai nha.. Không phải cái này, Nương”. Đậu Nha không vui dẩu miệng, từ trên ghế bò xuống, lộc cộc chạy đến ngăn tủ bên cạnh lấy cây muỗng gỗ nhỏ chính mình, sau đó lại lộc cộc chạy trở về trèo lên ghế tiếp tục ăn cơm.

“.....” Khương Niệm lấy muỗng múc một miếng trứng mềm mềm bỏ vào chén Đậu Nha, “Mau ăn”

Đậu Nha cũng đói bụng, cầm muỗng nhỏ của mình ăn từng ngụm xong lại lùa cơm vào miệng.

Khương Niệm lại gắp củ cải cho bé “Nương làm đồ ăn có ngon không?”

Đậu Nha miệng nhỏ không ngừng nuốt nuốt lại ăn một ngụm, ăn tới phùng phùng hai má “Rất ngon”.

Khương Niệm thấy bé thích ăn, vừa lòng cười cười, lại múc cho bé thêm canh trứng, “Vậy ăn nhiều một chút”.

Bạn đang đọc Nông Gia Quả Phụ Dưỡng Oa Nhi Hằng Ngày của Giáp Ất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.