Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu sửa bến tàu

Phiên bản Dịch · 912 chữ

Nghe động tĩnh bên ngoài, Khương Niệm buông thanh gỗ trong tay, “Nương ra ngoài nhìn xem thử ai đến.”

“Ở đây” Khương Niệm mở cửa viện, nhìn thấy con dâu cả của thôn trưởng Trương thị. Khương Niệm ngày thường ở phía tây của thôn, ít gặp gỡ với mọi người, hôm nay như thế nào đích thân con dâu thôn trưởng lại đến đây?

“Có chuyện gì sao?”

Trương thị nói: “Khương nương tử hiện tại có thời gian liền đi đến sân phơi lúa với ta một chuyến? Cha chồng ta mới nhận được tin tức từ nha môn huyện thành, muốn cùng thông báo với thôn dân một tiếng”.

Khương Niệm gật gật đầu: “Được, đi bây giờ luôn sao?”

“Ừ, đi ngay bây giờ”.

Khương Niệm nói: “Đợi ta thu thập một chút liền đi qua”.

“Vậy ngươi nhanh lên”. Trương thị gật đầu: “ Mọi người đều đã tập trung đông đủ ở sân phơi lúa rồi”.

“Được”. Khương Niệm về phòng, thấy Đậu Nha còn ở trong phòng đang nghiên cứu tiếp theo nên bắt thế nào để thanh gỗ đừng đổ, “Đậu Nha, nương muốn đi trong thôn một chuyến, con ở nhà một mình được không?”

Đậu Nha vừa nghe, lập tức từ trên ghế tuột xuống: “Con muốn đi”.

“Đi bên ngoài sẽ bị trúng gió, đến lúc đó phải uống thuốc đắng”. Ngoài trời gió lạnh thổi không ngớt, hơn nữa sân phơi lúa gần bờ sông, lại càng thêm lạnh, nên Khương Niệm sợ Đậu Nha bị cảm.

“Nhưng con muốn đi cùng nương a”. Đậu Nha nắm lấy tay áo Khương Niệm, không cho nàng đi, đáng thương chớp mắt: “Ở một mình hơi sợ”.

Khương Niệm nghĩ lại để tiểu hài tử ở nhà một mình rất nguy hiểm, vạn nhất có trộm vào nhà bắt tiểu hài tử đi làm sao bây giờ?

“Vậy để nương mặc thêm quần áo thêm cho con” Khương Niệm tìm kiện quần áo mùa hè khoác lên từng đoạn từ đầu tới chân cho bé, chỉ lộ ra đôi mắt to ngập nước.

Đậu Nha sờ sờ đầu mình: “Bao kín hết a”.

“Nên như vậy, sẽ không bị gió lạnh thổi vào”. Khương Niệm nhìn tiểu thôn cô Đậu Nha được bao từ đầu đến chân, liền không nhịn được cười, “Được rồi, xuất phát đi thôi”.

Khương Niệm khóa lại cửa viện, nắm tay Đậu Nha ra ngoài, “Có lạnh không?”

Đậu Nha trả lời: “Không lạnh”.

“Không có bị thổi vào mũi nên không lạnh”.

Khương Niệm ừ một tiếng, “Có chỗ nào không thoải mái, liền nói với nương”.

Đậu Nha ngoan ngoãn nói: “Dạ”.

Hai mẹ con đến sân phơi lúa, thấy mọi người tập trung khá đông, tất cả đang gom lại một chỗ bàn tán “Cũng không biết thôn trưởng gọi chúng ta đến đây làm gì?”

“Không biết thôn trưởng như thế nào mà bây giờ còn chưa đến?”

“Nhà ta còn phải đi đốn củi, trong nhà củi lửa còn chưa trữ đủ”.

“Năm nay lạnh hơn so với năm trước, củi lửa nhà ta cũng chưa nhiều lắm”.

Có người hô lên một tiếng: “Thôn trưởng đến rồi”.

Khương Niệm nhìn thông trưởng đang đi đến chỗ này, thần sắc có chút ngưng trọng, hình như phát sinh chuyện lớn gì đó.

“Thôn trưởng, ngài kêu chúng ta đến đây là có chuyện gì?”

“Phải đó, chúng ta còn đang nóng lòng muốn đi làm công đây này”.

Thôn trưởng nhìn mọi người, vẫy vẫy tay, ý bảo mọi người yên lăng, “Đợi mọi người đến đông đủ hết ta liền nói”.

“Hôm nay huyện luyện triệu tập thôn trưởng của các thôn đi huyện nha để thông báo một chuyện”. Thôn trưởng thở dài, “Thanh Châu sắp tu sửa tuyến đường, mà tuyến đường này đi qua Trường Dương huyện của chúng ta, đến lúc đó bến tàu ở Trường Dương huyện cũng sẽ được tư sửa”.

Khương Niệm nghe được thông báo từ thôn trưởng, đáy lòng liền vui hẳn lên, thật sự sẽ khai tuyến đường này a.

“Cái gì? Muốn tu sửa tuyến đường? Còn muốn tu sửa thêm bến tàu?”

“Nói vậy về sau chúng ta có thể đi thuyền tới Thanh Châu?”

“Đây chính là chuyện tốt nha.”

“Cũng không biết con sông này có đi qua nhà mẹ đẻ ta ở huyện thành không nữa, nếu có thì về sau có thể bắt thuyền đi thăm người thân cũng dễ”.

“Mọi người trước hết yên lặng nghe ta nói hết”. Thôn trưởng trầm giọng nói: “Tuy nói tu sửa tuyến đường này là chuyện tốt, nhưng việc tu sửa đường không phải là công việc nhẹ nhàng. Hiện tại phủ nha đem công việc này phân công cho mỗi huyện thành, Trường Dương huyện chúng ta phụ trách một trăm dặm đường sông.”

“Dài như vậy?” Các thôn dân vẻ mặt kinh ngạc, sôi nổi hô lên.

Thôn trưởng: “Mặt khác, nha môn còn cho thêm kỳ hạn, yêu cầu trong vòng một năm phải tu sửa xong để có thể thông tàu thuyền.”

“Một năm phải làm xong” Có người kinh ngạc, thời gian như thế nào lại gấp như vậy, cũng có người cảm thấy làm sớm một chút cũng tốt, “Hoàn thành sớm như vậy cũng tốt”.

Thôn trưởng khụ một tiếng, tin tức tệ hại hơn vẫn còn phía sau.

Bạn đang đọc Nông Gia Quả Phụ Dưỡng Oa Nhi Hằng Ngày của Giáp Ất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.