Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 30

Phiên bản Dịch · 981 chữ

Khương Niệm đi Hứa gia mua trứng vịt, Hiện tại Hứa gia đang tồn một ít trứng vịt, qua mấy ngày định đi họp chợ bán.

“Vậy không bằng bán cho ta” Khương Niệm nhìn trứng vịt đều rất to, hơn nữa cũng mới mẻ, nàng tính toán muốn mua một ít mang về: “Hứa đại nương, trứng vịt bán thế nào?”

Lúc nguyên chủ còn sống, đều là Vương đại nương đi mua trứng vịt cho nhà mình, Vương đại nương kia người không thành thật, báo giá cả đương nhiên không đáng tin cậy.

“Nhà ta bình thường đều bán một văn tiền hai cái trứng, Khương nương tử ấn theo giá đó đi.”

Nhiều hộ gia đình phụ cận thôn xóm ven sông nuôi vịt, nên trứng vịt cũng không tính là hiếm lạ. Hơn nữa so với trứng gà lại tanh một chút, nên giá cả so với trứng gà rẻ hơn nửa văn tiền, một văn tiền có thể mua hai cái.

Khương Niệm nghĩ ăn trứng vịt so với thịt có lời hơn, mỗi ngày chỉ cần tốn một văn tiền liền có thể ăn được ai cái trứng, tính tổng cộng cần xuất ra hai mươi văn tiền mua trứng vịt.

“Ta mua 40 cái”.

“Vừa vặn tồn khoảng bốn mươi mấy cái trứng”. Hứa đại nương cười ha hả đem trứng vịt ra, bảo Khương Niệm đếm lại. Mặt khác tặng thêm hai thanh hành cho Khương Niệm “Khương nương tử, trứng vịt này xào hành ăn rất ngon.”

Khương Niệm nói: “Không cần không cần, nhà ta có rồi”.

“Khương nương tử đừng khách khi, cứ cầm đi, nhà ta trồng nhiều loại này, ăn không hết.” Hứa đại nương thật nhiệt tình làm Khương Niệm không có biện pháp cự tuyệt, chỉ có thể nhận lấy: “Đạ ta”.

“Đa tạ cái gì.”Hứa đại nương thân thiện nói: “Nói đi nói lại nhà ta chiếm không ít tiện nghi của Khương nương tử”.

“Khương nương tử, ngươi có tính toán mua vài con vịt nuôi để đẻ trứng không? Tự nuôi lấy trứng, sau này muốn ăn liền không cần tiêu tiền mua” Hứa đại nương muốn cùng Khương Niệm tạo mối quan hệ tốt, về sau có thể dính hào quang, cho nên lập tức hảo tâm hỏi một câu.

“Thật ra ta cũng đang có suy nghĩ tới”. Khương Niệm nói: “Chỉ là hiện tại xem mọi người đều không muốn bán vịt hoặc gà mái, bây giờ không mua được”.

“Ngươi muốn mua gà mái cùng vịt sợ là có chút khó khăn, mọi người đều muốn nuôi đẻ trứng” Hứa đại nương nói: “Bây giờ chỉ có thể mua gà con hoặc vịt con, chậm rãi nuôi lớn lên, sau đó mới đẻ trứng”.

Khương Niệm gật đầu: “Không biết có thể mua vịt con với gà con ở nơi nào”.

“Mùa đông trời lạnh thường gà con với vịt con sống không nổi nên bây giờ ít lắm, nếu không ngươi chờ đầu xuân sang năm hãy nuôi”. Hứa đại nương dừng một chút: “Lúc đó trong thôn có nhà ấm gà con cùng vịt con, sau đó ngươi đến mua vài coi về nuôi”.

“Chỉ có thể làm như vậy thôi”. Vốn dĩ Khương Niệm cũng tính năm sau mới mua vịt về nhà nuôi, nên nghe không có gì thất vọng lắm.

Hứa đại nương nói: “Đến lúc đó người trong thôn có ấp trứng, ta sẽ thông báo cho Khương nương tử”.

Khương Niệm gật đầu nói được.

Hứa đại nương nói thêm: “Khương nương tử về sau nếu muốn mua trứng vịt thì cứ đến tìm ta”.

Khương Niệm gật đầu.

Từ nhà mình đến Hứa gia tương đối gần, hơn nữa trừ bỏ hứa gia mỗi hộ ở thời đại này đều có tư tưởng trọng nam khinh nữ, mặt khác cũng không có khuyết điểm gì lớn. Cho nên Khương Niệm cũng không tính xích mích gì, nếu có trước sẽ suy xét đến Hứa gia.

Mua xong trứng vịt, Khương Niệm liền về nhà.

Tổng cộng 40 trứng vịt, Khương Niệm tính toán lấy một nửa là hột vịt muối, còn lại lưu trữ ăn dần.

Trước kia nãi nãi của nàng thích nhất lấy làm trứng vịt muối hoặc làm thành trứng vịt bắc thảo, so với trứng bắc thảo, Khương Niệm thích ăn hột vịt muối với cơm hơn.

Khương Niệm vào nhà liền mang 20 trứng vịt đi rửa sạch, phơi khô. Sau đó nấu nước muối, trong lúc chờ nước muối nguội, Khương Niệm đem bình lau sạch sẽ, bỏ từng trứng vịt vào, kế tiếp cho nước muối vào, đóng kín miệng bình, để vào một góc, chờ khoảng một tháng có thể ăn.

Biện pháp ướp trứng vịt muối này, lòng đỏ ra nhiều dầu, hương vị đặc biệt thơm.

Khương Niệm làm xong trứng vịt muối, Đậu Nha đứng bên cạnh liền hỏi: “Nương, thật nhiều trứng a”.

“Nương, khi nào có thể ăn được?”

“Tháng sau có thể ăn”. Khương Niệm đem cái bình để dưới góc nhà bếp, “Con không được vụng trộm mở nắp nghe không, mở ra trứng sẽ bị thối”.

Đậu Nha nhìn cái gì cũng tò mò, nếu không dặn trước bé vài câu, chỉ sợ bé lén mở nắp bình ra”.

“Dạ, không mở ra” Đậu Nha muốn ăn hột vịt muối thơm ngào ngạt nha, bé không muốn ăn trứng thối.

Đậu Nha nhón chân nhìn lướt qua số trứng còn lại trong giỏ trẻ, “Nương, kia trứng còn lại làm sao bây giờ”?

Khương Niệm đem trứng dư lại cất vào tủ chén, miễn cho Đậu Nha làm loạn làm bể trứng: “Mỗi buổi sáng nương sẽ nấu một cái cho Đậu Nha ăn được không?”

Đậu Nha mừng rỡ vỗ tay: “Được a”.

Bạn đang đọc Nông Gia Quả Phụ Dưỡng Oa Nhi Hằng Ngày của Giáp Ất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.