Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 26

Phiên bản Dịch · 727 chữ

Trời chập tối, Lý Tú Nga mang theo một con cá lại đây.

“Khương nương tử, buồi chiều công công nhà ta đi bờ sông câu cá. Vận khí tốt, câu được hai con cá, bà bà kêu ta mang qua cho ngươi một con.”

“Này, làm ta thật xấu hổ” Khương Niệm nhìn cá trên tay Lý Tú Nga, là một con cá mè trắng, khoảng chừng một cân rưỡi, bởi vì không tiếp nước, hiện tại nhìn có vẻ sắp chết.

“Khương nương tử đừng khách khí, ngươi nhất định phải nhận lấy nha.” Lý Tú Nga hiểu chuyện nói: “Lần này giúp nhà ngươi chặt cây trúc làm lều, công việc nhẹ nhàng như vậy, công công nhà ta nhận từ ngươi không ít tiền công. Một nhà chúng ta đáy lòng thập phần áy náy, hơn nữa ta còn đốn củi giúp ngươi.... Khương nương tử nhất định phải nhận.”

“Vẫn là cầm mang về bán đi.” Khương Niệm cuộc sống nhà Lý Tú Nga tương đối khó khăn, ngày thường trong nhà có vật phẩm gì đều mang đi huyện thành bán.

Lý Tú Nga tiếp tục khuyên nhủ: Khương nương tử, ngươi cũng đừng khách khí với ta, một con cá không đáng mấy văn tiền.

Khương Niệm thật lâu chưa ăn cá, nên có chút hoài niệm món canh cá tươi ngon, bất quá đây là cá mè trắng, nấu thành canh thì có chút kỳ quái, nếu làm thành có viên hoặc cá hầm cải chua quả thật không tồi.

Vừa vặn mấy hôm trước nàng làm đồ chua, có thể lấy ra một miếng cải chua ăn thử mùi vị thế nào.

Vì vậy Khương Niệm cũng không khách khí nói: “Vậy đa tạ tẩu tử.”

Lý Tú Nga cười nói: “Không cần khách khí, khi nào muốn ăn cá thì đến lúc đó nói với ta, công công nhà ta không thích ăn cá nhưng rảnh rồi liền thích đi câu cá.”

Hiện tại vào đông, công việc trong đất không vội lắm, tuổi tác lại càng lớn, thời gian rảnh rồi một chút, lão nhân liền cầm cần câu tự chế đến bờ sông câu cá, câu nhiều cá có thể cầm đi bán lấy tiền trợ cấp gia dụng, cũng có lúc để nhà ăn đỡ thèm.

Bất quá thịt cá tanh, nên các thôn dân đa phần không thích ăn, cho nên lúc này Hứa đại gia mới hào phóng cho nhà Khương Niệm hẳn một con. Một là muốn bày tỏ cảm ơn, hai là tiếp tục lôi kéo mối quan hệ, vạn nhất về sau có chuyện tốt thì Khương Niệm nhớ ra tìm đến nhà bọn họ.

Khương Niệm liền sáng tỏ, nhưng cũng không so đo, dù sao giữa người với người trừ bỏ mối quan hệ tình thâm huyết thống, vẫn có mối quan hệ về lợi ích, chỉ cần đôi bên có lợi là được, cũng có thể an ổn duy trì lâu dài.

Nhận cá xong, Khương Niệm liền đi nhà bếp xử lý cá.

Đời trước cha mẹ nàng kinh doanh tiệm lẩu, nên thỉnh thoảng cũng ghé qua hỗ trợ, nên nàng cũng có tay nghề sát cá, động tác lưu loát, một dao liền làm con cá ngất đi, máu tươi đỏ chót chảy ra.

Cá chết đi, Khương Niệm đè đầu cá bắt đầu đánh vẩy cá, xong lại rút mang, mổ bụng, đem nội tạng trên trong lấy ra, chỉ còn lại một thân thịt cá trắng tinh.

Đậu Nha nhìn động tác trôi chảy của Khương Niệm sát cá trên thớt liền há hốc miệng. “Oa.............”

Khương Niệm nhìn dáng vẻ khoa trương của bé không khỏi buồn cười: “Oa cái gì oa...?”

Đậu Nha không chút keo kiệt mà khen ngợi: “Nương thật lợi hại”.

“Khương Niệm cười hỏi: “Nương lợi hại chỗ nào?”

“Nương làm nó a” Đậu Nha lùi hai bước, bụm mặt: “Con hơi sợ”.

Khương Niệm: “......................”

“Tiểu khuê nữ, hiện tại con mới sợ có phải hay không hơi trễ?”

“Không muộn không muộn”. Đậu Nha xua tay nói, “Con tiểu hài có lá gan nhỏ”.

Khương Niệm nghĩ Đậu Nha ngày thường bộ dáng lá gan lớn bắt côn trùng, leo cây,... nên nhất thời im lặng, tiểu nha đầu cứ giả bộ đi.

Bạn đang đọc Nông Gia Quả Phụ Dưỡng Oa Nhi Hằng Ngày của Giáp Ất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.