Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 22

Phiên bản Dịch · 711 chữ

Chuyện củi lửa coi như giải quyết xong, Khương Niệm liền thở phào nhẹ nhõm. Tuy thân mình tốt lên một chút, nhưng nguyên bản thân thể này vẫn hư nhược, nàng liền ở nhà làm cơm, quét tước, giặt quần áo, làm một ít việc nhẹ vẫn được đi.

Đợi Lý Tú Nga cùng Hạ Hà rời đi, Khương Niệm mang quần áo ra bờ sông giặt giũ. Sẵn tiện mang Đậu Nha ra ngoài một chuyến xem như tiêu thực.

Được ăn no nên tâm tình Đậu Nha vô cùng cao hứng, bé mặc chiếc váy nhỏ màu vàng nhạt nhảy nhót đi phía trước, chạy được vài bước sau đó ngồi xổm xuống, chổng mông hái bông hoa dại bên đường.

Khương Niệm đi phía sau nhìn thấy trong tay Đậu Nha cầm hoa dại, bông hoa dại không sợ cái lạnh sương sớm, ngoại nghễ nở ra rất đẹp, ai dè vận khí của nó không tốt, gặp phải khỉ con quậy phá Đậu Nha.

Khương Niệm thấy Đậu Nha còn muốn hái nữa, vội ngăn bé lại: “Hái một cái đủ rồi.”

“A?” Đậu Nha ngây ngốc nhìn Khương Niệm, bé còn muốn hái thêm.

Khương Niệm lừa bé nói: “Đóa hoa này nổ lực nhiều lắm mới có thể nở lớn như thế này, con đem bọn chúng hái đi, bọn chúng sẽ khóc.”

“Hoa sẽ khóc?” Đậu Nha đem bông hoa dại nhỏ áp lên tai, cẩn thận nghe ngóng, “Nương gạt người, nó không khóc”.

“Nó là hoa, con là người, làm sao có thể nghe hiểu được”, Khương Niệm tiến gần lại, “Mau đứng lên”.

Đậu Nha đứng lên, cầm bông hoa, “Nương, nó thật đẹp mắt.”

“Đúng vậy nha, nó thật đẹp”. Khương Niệm nhẹ giọng nói: “Vốn dĩ nó có thể đẹp trong nhiều ngày hơn nữa, lúc này bị con hái đi, rất mau nó sẽ bị héo đi, đến lúc đó một chút cũng không đẹp”.

Đậu Nha mới không tin đâu

Đậu Nha giơ hoa nhỏ lên: “Nương mang lên đầu cho con đi. Con muốn xinh đẹp”.

“....” Khương Niệm thấy Đậu Nha một câu đều không nghe vào tai, nàng cạn lời, nhưng vẫn đem hoa dại cắm lên dây cột tóc màu hồng nhạt hình con bướm cho bé.

Đậu Nha nhìn Khương Niệm, chớp chớp mắt: “Nương, mang đẹp không?”

Khương Niệm sửa sang lại đầu tóc cho bé “Ừ, đẹp..”

Đậu Nha sờ bím tóc nhỏ có gắn hoa dại, “Nương con đẹp sao?”

Khương Niệm nhìn biểu tình khoa trương của Đậu Nha, khẽ thở dài, nguyên chủ như thế nào lại dưỡng một tiểu nha đầu tinh quái như thế này?

Đậu Nha thấy Khương Niệm không trả lời, sốt ruột hỏi: “Nương, đẹp sao?”

Khương Niệm ừ một tiếng, có lệ đáp: “Đẹp, con là đẹp nhất!”

Đậu Nha nghe liền cao hứng, tiếp tục nhảy nhót chạy đi phía trước, trong miệng còn không ngừng la hét: “ Ta có hoa, ta xinh đẹp nhất...”

Khương Niệm nhìn Đậu Nha nhảy nhót, thật là tiểu linh tao bao

Hai mẹ con đi khoảng nửa chén trà nhỏ liền đến bờ sông

Khương Niệm tìm chỗ phụ cận có cục đá giặt quần áo, “Ở bên cạnh nương, không được chạy loạn biết chưa?”

“Không đi loạn”. Đậu Nha rụt rụt phía sau, “Không thể tới gần sông, bên trong có yêu quái, sẽ bắt con đi.”

Khương Niệm ừ một tiếng, “Đúng vậy, sẽ đem Đậu Nha bắt đi”.

“Nương cũng phải cách xa bờ sông một chút, nó cũng sẽ mang nương bắt đi a”. Đậu Nha ngồi xổm bên cạnh, cách xa Khương Niệm khoảng bốn thước, xa xa vươn tay kêu Khương Niệm trở lại một chút.

“Nó chỉ bắt tiểu hài tử, không bắt người lớn”. Khương Niệm ngồi xuống, đem quần áo ngâm vào nước sông lạnh băng, chậm rãi đem sìn bùn trong quần áo tẩy đi. Đây là bộ hai ngày trước nàng mặc xuống đất làm việc nên rất dơ, chỉ có nước sông mới giặt sạch nổi.

“Không cần a” Đậu Nha nóng nảy, hướng Khương Niệm kêu lên: “Nương mau trở về, nó sẽ bắt nương, con sợ...”

Bạn đang đọc Nông Gia Quả Phụ Dưỡng Oa Nhi Hằng Ngày của Giáp Ất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.